Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 108: bạn cũ cao nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bạch gia.

“Hắn nói trả tiền phân kỳ?” Bạch Vân Hi nhìn Bạch Vân Cẩn hỏi.

Bạch Vân Cẩn gật đầu: “Đúng vậy.”

“Phụ thân nói như thế nào?”

Bạch Vân Cẩn xấu hổ cười cười: “Phụ thân nói muốn hỏi ý kiến lão gia tử.” Phụ thân là lần đầu tiên giao tiếp cùng Diệp Phàm, hình như bị dọa sợ rồi.

“Vậy hắn có nói hắn nguyện ý đưa trước bao nhiêu tiền không?” Bạch Vân Hi hỏi.

Bạch Vân Cẩn: “…… Cái này, ta còn chưa hỏi.”

Bạch Vân Hi cau mày bất mãn nhìn Bạch Vân Cẩn: “Vấn đề quan trọng như vậy sao ngươi có thể không hỏi chứ.”

Bạch Vân Cẩn vẻ mặt đau khổ nói: “Là ta sai!”

Bạch Vân Hi nhìn tên hiển thị trêи di động: “Ta ra ngoài một chút!”

“Diệp Phàm điện thoại sao?” Bạch Vân Cẩn hỏi.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi gật đầu, đáp một tiếng.

Sắc mặt Bạch Vân Cẩn nhăn nhó một chút, cảm giác có một cỗ buồn bực nửa vời đổ ở trong lòng.

Bạch Vân Phỉ đi đến hỏi: “Vân Hi đi rồi?”

Bạch Vân Cẩn gật đầu: “Đúng vậy!”

“Không biết tiểu tử Diệp Phàm kia rót cho Vân Hi mê hồn canh gì, dạy hư cả tam đệ của chúng ta.” Bạch Vân Phỉ ôm hai tay, tức giận mắng.

Bạch Vân Cẩn: “……”

……

Bạch Vân Hi đánh xe tới biệt thự Diệp Phàm, Diệp Phàm cao hứng phấn chấn đưa Bạch Vân Hi vào phòng.

“Ngươi tới vừa lúc, ta mới làm một nồi lẩu, ngươi thích ăn cái gì, ta thả vào cho ngươi!”

Bạch Vân Hi: “……”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm bận tới bận lui hỏi: “Ngươi đi gặp lão cha ta?”

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Lão cha ngươi không có chút quyết đoán nào, một hai phải nghe lời gia gia ngươi, hắn cũng già đầu rồi, sao còn cứ lẽo đẽo theo cha như vậy được, quá không có chủ kiến! Còn may lão cha ngươi có tiền, bằng không hắn thiếu quyết đoán như vậy rất dễ bị người khác khinh thường.”

“Ngươi đi gặp cha ta mà không nói với ta tiếng nào sao?”

Diệp Phàm cười rộ lên, giống như không nghe ra ý tứ hưng sư vấn tội trong lời Bạch Vân Hi một chút nào, “Ngươi bận rộn như vậy, loại việc vặt này giao cho ta là được rồi, dù sao ngươi cũng nhất định phải gả cho ta.”

“Vì sao ta nhất định phải gả cho ngươi?” Bạch Vân Hi lạnh lùng hỏi.

“Ngươi không gả cho ta ngươi liền phải chết, con kiến còn sống tạm bợ, ngươi đừng nghĩ luẩn quẩn trong lòng như vậy!” Diệp Phàm phồng quai hàm lên, tràn đầy nghiêm túc nhìn Bạch Vân Hi.

Bạch Vân Hi nắm chặt nắm tay, “Sao ta phải chết……”

“Thân thể băng tủy của ngươi sắp bạo phát rồi, ngươi xem phòng kia đi, ta khắc tụ hỏa trận ở đó, nếu hàn khí bạo phát, ngươi nhất định phải vào trong căn phòng kia.”

Bạch Vân Hi trầm mặt xuống: “Ta đã bắt đầu tu chân rồi, nó vẫn sẽ bùng nổ sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Sẽ, cái này trốn không xong!”

Bạch Vân Hi: “……”

(dreamhouse)

“Ngươi muốn đặt cọc trả tiền phân kỳ bao nhiêu?” Bạch Vân Hi ngồi xuống cạnh bàn, ăn một miếng thịt trong nồi lẩu hỏi.

Diệp Phàm chớp mắt: “Hiện tại trêи tay ta có khoảng hơn tỷ, ngươi thấy ta đưa trước tỷ thế nào?”

“Ngươi không biết giá đặt cọc khi mua phòng là % sao? Ngươi chỉ đưa %, tính nguy hiểm quá lớn, ai chịu phản ứng ngươi chứ!” Bạch Vân Hi tức giận nói.

Diệp Phàm gãi gãi đầu: “Vậy chờ ta kiếm thêm một chút rồi nói sau, Vân Hi, ngoại trừ trả tiền phân kỳ, ta cảm thấy có một thứ tốt hơn!”

“Cái gì?” Bạch Vân Hi rất có hứng thú mở miệng, theo trực giác cảm thấy Diệp Phàm sẽ không nói ra được lời gì tốt đẹp.

“Trước lên xe, sau mua phiếu!”

Bạch Vân Hi: “Nằm mơ!”

Diệp Phàm rầu rĩ chớp chớp mắt: “Ngươi đừng tức giận nhanh như vậy! Chúng ta tới thương lượng thêm một chút……”

Bạch Vân Hi lạnh lùng nhìn Diệp Phàm: “Câm miệng!”

“Hôm nay có một người của tiểu tổ đặc biệt gì đó tới tìm ta.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi quay đầu nhìn Diệp Phàm: “Người nọ tới làm gì?”

(dreamhouse)

“Đương nhiên là thấy ta thiên tài, muốn kéo ta nhập bọn!” Diệp Phàm hớn hở đáp, “Bất quá, đãi ngộ chỗ bọn họ không tốt lắm, bị ta cự tuyệt rồi, nói giỡn, mời thiên tài như ta, một năm thế nào cũng phải cho ta tỷ chứ! Tên kia cư nhiên chỉ muốn trả ta hai vạn một tháng, một ngày ta chi tiêu cũng đến mấy vạn, hai vạn một tháng, vậy ta còn không phải là đi uống gió Tây Bắc sao.”

Bạch Vân Hi: “Đúng là hơi ít một chút……”

“Không có tiền thật phiền toái! Lão bà cũng không muốn gả cho ta, ta còn phải kiếm thêm bao nhiêu tiền không biết.” Diệp Phàm thở dài một hơi.

“Ngày mai ngươi có dự định gì chưa?” Bạch Vân Hi đổi đề tài hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Có.”

“Làm gì?”

“Ta đi gặp Lương Hân một chút, xem có thể hỏi ra lai lịch khối linh thạch trêи tay tỷ tỷ nàng không.” Diệp Phàm nói.

“Sao không trực tiếp hỏi Lương Nhiêu?”

“Hoàng Thạch Phong xảy ra chuyện, nàng coi như là tòng phạm, cũng bị liên lụy, nếu ta muốn hỏi nàng, chỉ có thể đi ngục giam tìm.”

Bạch Vân Hi trầm ngâm một chút: “Hiện tại Lương Hân có không ít scandal, ngươi lại là nhân vật của công chúng, đừng xen vào vũng nước đục này, ta đi hỏi cho ngươi.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: “Ngươi thật tốt! Bản thân ta cũng không quá muốn giao tiếp nhiều với nữ nhân.”

“Trước đây ta xem ký ức của cổ sư, biết hắn có mấy cứ điểm, tìm thời gian ta nhất định phải đi xem, kỳ thật lão già kia còn rất có bản lĩnh, hình như trồng được không ít linh dược.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Tư chất dưỡng cổ của cổ sư lúc trước không tệ lắm, nếu người này ở tu chân giới, chắc chắn sẽ được coi thành trọng điểm bồi dưỡng, đáng tiếc, hắn sinh ra ở thế giới này, không đến một trăm tuổi liền chết.

Bạch Vân Hi: “Ngươi kiếm lời không ít!”

Diệp Phàm tràn đầy cao hứng gật đầu: “Tên kia kiếm được không ít, hiện tại đều về tay ta.”

Bạch Vân Hi: “……”

……

Điện thoại Diệp Phàm vang lên, Diệp Phàm tiếp điện thoại: “Thái nhị thiếu, có việc gì sao?”

“Diệp thiếu, chiếc xe kia của ta thế nào rồi?”

Diệp Phàm nhíu mày: “Chiếc xe kia ở vùng ngoại ô!” Sau khi Diệp Phàm lái xe đến vùng ngoại ô, xe của Thái Chấn Tuấn liền không chạy được nữa, Diệp Phàm liền để xe ở ven đường, đi cùng Bạch Vân Hi trở về.

“Diệp thiếu, ngươi biết không, chiếc xe kia nổi danh rồi!”

(dreamhouse)

Diệp Phàm: “……”

“Có người dùng camera hành trình chụp được hình ảnh chiếc xe kia bay lên không trung, sau đó biến mất, hắn còn đăng lên trêи mạng, bây giờ trêи mạng bay ra đầy giả thiết, cái gì cũng có, có người tra được là biển số xe của ta, sôi nổi gọi điện thoại tới hỏi thăm chuyện là như thế nào.” Ngữ khí của Thái Chấn Tuấn vô cùng lo lắng, nhưng trong lo lắng lại có một cỗ hưng phấn nồng đậm.

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Không phải chỉ là xe bay thôi sao? Đại kinh tiểu quái!”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy!”

Thái Chấn Tuấn buông điện thoại xuống, mặt mày hớn hở quay sang nhìn Thái Soái: “Đại ca, chiếc xe kia của ta nổi danh rồi, cho ta hai trăm vạn ta cũng không bán, hiện tại chiếc xe kia vẫn ở ngoại ô, ngươi tìm người mang về cho ta đi, sau này ta lái chiếc xe kia đi tán gái, nhất định là thuận lợi!”

Thái Soái trợn trắng mắt, “Ngươi chỉ có chút tiền đồ này thôi sao, chiếc xe kia rốt cuộc là làm sao bay lên được?”

Thái Chấn Tuấn lắc đầu: “Không biết! Diệp thiếu có rất nhiều thủ đoạn, ai biết chuyện là như thế nào chứ?”

Thái Soái: “……”

……

(dreamhouse)

Diệp Phàm ngồi trong văn phòng Bạch Vân Hi, lấy ra một cái rương lớn, trong rương toàn là ngọc bội.

“Ngươi làm gì vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Kiếm tiền a! Gần đây có không ít thổ hào tới tìm ta hỗ trợ, ta đành phải dùng chiêu số ít lãi tiêu thụ mạnh, ngươi xem, nơi này có hai ngàn khối ngọc bội, ta lấy giá mỗi khối năm trăm vạn đi bán, không phải là giải quyết xong xuôi sao?” Diệp Phàm đắc ý nói.

Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: “Ngươi kiếm đâu ra hai ngàn thổ hào ngu ngốc chịu mua ngọc bội của ngươi?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đây là một vấn đề, từ từ tới là được!”

Bạch Vân Hi: “…… Nguồn gốc linh thạch ngươi muốn ta tìm đã có chút manh mối.”

Diệp Phàm ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng long lanh hỏi: “Phải vậy không? Vậy linh thạch kia từ đâu tới?”

“Là trộm mộ bán ra, hẳn là xuất phát từ cổ mộ!”

“Cổ mộ sao?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Không sai, nghe nói Lương Nhiêu là mua từ trộm mộ, bởi vì không phải kim, không phải bạc, chỉ là một cục đá xinh đẹp cho nên giá cả cũng không quý, xong việc, Lương Nhiêu cũng muốn tìm ra địa điểm của cổ mộ kia, nhưng mấy người như trộm mộ, thỏ khôn có ba hang, mũi còn linh hơn cẩu, nhận thấy một chút gió thổi cỏ lay liền chạy, Lương Hân cũng không tìm được manh mối gì.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm thở dài một hơi: “Vậy bỏ đi, Vân Hi, lát nữa tan tầm chúng ta đi ăn cơm a!”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không được, gia gia vừa điện thoại cho ta, nói sau khi tan tầm lập tức về nhà, có khách quý đến.”

“Khách quý? Có bao nhiêu quý a? Còn quý hơn ta sao?” Diệp Phàm không cao hứng hỏi.

“Đắt giá hơn ngươi, là Từ Nguyên Thanh Từ đạo trưởng.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Gà mờ sao?”

Bạch Vân Hi không vui nói: “Đó chính là cao nhân đắc đạo!”

Tư tâm Bạch Vân Hi cảm thấy năng lực của Diệp Phàm có khả năng mạnh hơn Từ Nguyên Thanh một ít, nhưng danh khí của Diệp Phàm tuyệt đối không lớn bằng Từ Nguyên Thanh. Tục ngữ có một câu rất đúng, ngoài miệng không mao, làm việc không lao, Diệp Phàm cùng Từ Nguyên Thanh đứng một chỗ, đám phú hào quyền quý chắc chắn sẽ tín nhiệm Từ Nguyên Thanh hơn.

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Ta cũng là cao nhân đắc đạo!”

Bạch Vân Hi: “……”

“Được rồi, cao nhân, đợi lát nữa ngươi tự trở về đi.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Vân Hi, ngươi dẫn ta đi gặp vị Từ đạo trưởng kia đi!”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: “……” Lúc trước gia gia dùng chổi đánh Diệp Phàm ra, lúc này hắn đưa Diệp Phàm về sợ là có chút không tốt!

“Không được!” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm bất mãn phồng quai hàm lên: “Vì sao không được?”

Bạch Vân Hi nhíu mày: “Miệng ngươi quá hỏng, vạn nhất đến lúc đó đắc tội với người ta thì làm sao bây giờ?”

Diệp Phàm trừng lớn mắt, tràn đầy vô tội nhìn Bạch Vân Hi: “Miệng ta hỏng khi nào vậy?”

“Miệng ngươi vẫn luôn hỏng……”

Diệp Phàm tràn đầy buồn bực nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ngươi đừng bất cận nhân tình như vậy, như vậy đi, ta sẽ không nói gì hết.”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio