Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 120: thể chất bùng nổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bạch Vân Hi nằm trong phòng bố trí trận pháp hỏa hệ, trêи tường dán đầy phù chú.

Bạch Vân Hi nằm giữa trận pháp, trêи mặt tràn đầy thần sắc thống khổ.

Tuy rằng trong phòng rất ấm áp, nhưng Bạch Vân Hi vẫn có loại cảm giác sắp bị đông lạnh chết.

Diệp Phàm đi vào phòng, ôm lấy Bạch Vân Hi.

Cảm nhận được độ ấm từ thân thể Diệp Phàm truyền tới, tâm trí đang lơ lửng của Bạch Vân Hi cuối cùng cũng lạc định xuống.

“Thật lạnh.” Bạch Vân Hi nhịn không được đưa thân thể tới gần sát Diệp Phàm hơn một chút.

Diệp Phàm ôm chặt lấy Bạch Vân Hi, nóng lòng muốn thử nói: “Vân Hi, chúng ta tới ôm một cái, rất nhanh liền không lạnh.”

Bạch Vân Hi mở mắt ra, cười lên một tiếng, “Chỉ ôm một cái thôi sao?”

Diệp Phàm nghiêm trang gật đầu: “Ta biết làm, ngươi đừng coi ta thành lăng đầu thanh, tuy rằng ta còn là xử nam, nhưng ta đã xem giáo trình, biết rất nhiều tư thế.”

Lăng đầu thanh: dùng trong cuộc sống đời thường, nói về người nào đó làm việc không có đầu óc, hoặc không động não, chưa bao giờ phân tích, phán đoán tình hình nội dung, tính chất, đúng sai, phải trái, v.v… của sự việc đã hành động mâu thuẫn với tình hình phát triển của sự việc, cuối cùng vấn đề nhỏ không đáng để mắt tới lại thành ra vấn đề lớn, hậu quả nghiêm trọng, chuyện tốt biến thành chuyện xấu.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi muốn cười, nhưng cả người lại lạnh như băng, cười cũng cười không nổi.

“Xem giáo trình ngươi liền biết sao?”

“Ta đương nhiên biết.” Diệp Phàm đè Bạch Vân Hi lên trêи mặt đất, từng luồng khí ấm từ thân thể Diệp Phàm chảy vào trong người Bạch Vân Hi.

Băng hàn trêи người Bạch Vân Hi thẩm thấu vào thân thể Diệp Phàm, Diệp Phàm vận chuyển công pháp, hóa giải cỗ khí lạnh này, linh khí hai bên hình thành một vòng tuần hoàn.

Dưới hỗ trợ của linh khí, tu vi của Diệp Phàm nhanh chóng tăng lên.

Hàn khí trong thân thể Bạch Vân Hi cuồn cuộn trào ra, Diệp Phàm hơi khó chịu run lên một cái.

Cảm thấy hàn khí càng ngày càng nhiều, Diệp Phàm không thể không lấy Hỏa Diễm Đan luyện chế từ Linh Diễm Quả ra hóa giải hàn lực không thể hấp thu.

Bạch Vân Hi nhìn sắc mặt đông lạnh đến xanh trắng của Diệp Phàm, trong lòng dâng lên vài phần khác thường, “Có phải rất lạnh không?”

“Còn tốt.” Diệp Phàm hôn lên mặt Bạch Vân Hi hai cái.

“Hương vị thế nào? Có phải không tốt như trong tưởng tượng không?”.

“Không có! Rất tốt! Mềm như bông, giống thạch trái cây!” Diệp Phàm lại hôn lên hai cái: “Hiện tại giống pudding!”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: “……”

“Vân Hi, ta thích ngươi, rất thích, rất thích.” Diệp Phàm gắt gao ôm lấy Bạch Vân Hi.

“Ngươi thích ta ở chỗ nào chứ?”

“Không biết! Vừa nhìn thấy liền thích đến không chịu được!”

Khóe môi Bạch Vân Hi khẽ cong lên, thân thể dần dần ấm lại.

……

Biệt thự của Diệp Phàm giống như là đột nhiên biến mất, ba ngày liên tiếp, tất cả những ai có ý muốn tới tìm Diệp Phàm đều bị lạc đường không thể hiểu được.

“Vẫn không được.” Mộ Liên Bình nói.

Từ Nguyên Thanh híp mắt: “Nơi này hẳn là có một ảo trận, vừa tới gần biệt thự liền lâm phải vào, trận pháp này hẳn là do Diệp Phàm bố trí, thật thần kỳ.”

“Diệp thiếu bố trí trận pháp này hẳn là không hy vọng bị người khác quấy rầy, nếu như vậy chúng ta vẫn đi thôi, ngoại gia gia.”

Từ Nguyên Thanh gật đầu: “Cũng đúng.”

(dreamhouse)

Ba ngày sau, biệt thự của Diệp Phàm mới có thể thấy lại ánh sáng mặt trời.

“Diệp thiếu, ta cuối cùng cũng tìm được biệt thự của ngươi!” Thái Chấn Tuấn hưng phấn nói.

Diệp Phàm nhìn Thái Chấn Tuấn một cái: “Ngươi tìm biệt thự của ta làm gì?”

“Ta lo lắng biệt thự của ngươi có bị sét đánh nát hay không a, làm ta sợ muốn chết.”

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Ta bố trí trận pháp, sao có thể đánh nát biệt thự của ta được, ngươi cho rằng ta ngu ngốc giống ngươi sao? Cư nhiên dám đi chơi cương thi ngàn năm, người ta đã có mười tám phò mã, ngươi muốn đi hưởng ứng lệnh triệu tập người thứ mười chín sao? Khẩu vị thật nặng!”

“Diệp thiếu, ngươi đừng nhắc lại việc này nữa, ngươi nói xem, rõ ràng là một mỹ nữ, sao trong nháy mắt lại biến thành cương thi chứ?” Thái Chấn Tuấn ôm chặt thân thể, run lập cập.

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Vẫn luôn là cương thi a! Chẳng qua nàng sử dụng chút thủ thuật che mắt, ngụy trang thành mỹ nữ.”

Thái Chấn Tuấn gật đầu, “À” một tiếng.

“Diệp thiếu, lôi điện hai ngày trước là ngươi đưa tới?” Thái Chấn Tuấn hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

“Diệp thiếu, ngươi chân thần!” Thái Chấn Tuấn tràn đầy khâm phục cảm thán.

(dreamhouse)

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Không dám, không dám!”

……

Tiễn Thái Chấn Tuấn đi không lâu, lại có lục tục mấy khách khứa tới cửa thăm hỏi, Diệp Phàm chỉ có thể cảm thán bản thân mình thật sự quá được hoan nghênh, ai cũng muốn tới tìm mình.

“Diệp thiếu.” Mộ Liên Bình cung kính gọi một tiếng.

Diệp Phàm đánh giá Mộ Liên Bình một phen: “Không tồi, không tồi, tiến bộ rất nhanh.”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Tư chất của Mộ Liên Bình vốn không tồi, trước kia bị công pháp hạn chế, hiện giờ tích lũy đầy đủ, tu vi tiến bộ rất nhanh.

Mộ Liên Bình cười cười: “Đều là nhờ phúc của Diệp thiếu!”

Trong lòng Mộ Liên Bình tràn ngập ý chí chiến đấu, Mộ Liên Bình cảm thấy chỉ cần tiếp tục tu luyện công pháp Diệp Phàm đưa, không tới hai năm nữa, hắn liền có thể trả thù lại yêu nữ Dương gia kia.

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Chuyện nhỏ không tốn sức gì, không đáng nhắc đến.”

Mộ Liên Bình nhìn chằm chằm Diệp Phàm một hồi: “Diệp thiếu, sao hôm nay ta lại cảm thấy ngươi càng thêm lợi hại.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm nguyên bản đã cho Mộ Liên Bình một loại cảm giác sâu không lường được, hiện tại nhìn thấy Diệp Phàm, Mộ Liên Bình lại cảm thấy Diệp Phàm đã tiến xa đến bước không thể với tới.

Diệp Phàm cười cười: “Ngươi rất có ánh mắt a!”

Mộ Liên Bình cười cười: “Diệp thiếu lợi hại.”

Diệp Phàm cười thần bí: “Còn không phải sao?”

Thể chất Bạch Vân Hi đối với tu giả mà nói chính là bình thuốc bổ di động, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi song tu một lần, tu vi lập tức nhảy tới đỉnh Luyện Khí sáu tầng, đây là lần đầu tiên tu vi của hắn tăng nhanh đến vậy.

“Diệp thiếu, tông môn các ngươi có tham gia đại hội giao lưu cổ võ không?”

“Đại hội giao lưu cổ võ, là thứ gì?” Diệp Phàm khó hiểu hỏi.

“Đại hội giao lưu cổ võ chính là nơi tu giả cổ võ tụ hội, Diệp thiếu, ngươi cũng biết đấy, hiện tại tu luyện cổ võ rất gian nan, tài nguyên lại thiếu, rất nhiều người có thứ tốt trong tay nhưng bản thân lại không dùng được, bọn họ liền thừa dịp đại hội giao lưu cổ võ này đổi lấy một ít vật phẩm có lợi cho mình.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Có loại chuyện này sao? Đến lúc đó sẽ có rất nhiều tu giả cổ võ tham dự?”

Mộ Liên Bình gật đầu: “Đúng vậy!”

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu, hắn khá tò mò về tu giả cổ võ thế giới này, bất quá, ngày thường không thấy được nhiều lắm.

“Diệp thiếu, Bích Vân Tông các ngươi không tham gia sao?” Mộ Liên Bình hỏi.

Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Bích Vân Tông còn không ở trêи tinh cầu này, tham gia kiểu gì chứ? “Bọn họ không tham gia.”

“Vậy sao.” Mộ Liên Bình nguyên bản còn muốn gặp những tu giả khác của Bích Vân Tông, nghe Diệp Phàm nói vậy, không khỏi có chút tiếc nuối.

Diệp Phàm nhìn Mộ Liên Bình: “Đại hội giao lưu cổ võ cử hành ở đâu? Ngươi có thể mang ta đi không?”

Mộ Liên Bình nghĩ nghĩ rồi nói: “Đại hội giao lưu cổ võ quản lý rất nghiêm khắc, chỉ có người được mời mới có thể tham gia, Mộ gia chúng ta cũng chỉ có bốn danh ngạch, đến lúc đó ta sẽ theo trưởng lão Mộ gia tới. Chỗ ngoại gia gia còn hai danh ngạch nữa, nếu Diệp thiếu cảm thấy hứng thú, có thể đi cùng ngoại gia gia ta.”

“Ngoại gia gia ngươi được mời sao, hình như hắn không tu luyện cổ võ a!” Diệp Phàm nghi hoặc hỏi.

Mộ Liên Bình có chút kiêu ngạo khoe: “Ngoại gia gia ta quả thật không tu luyện cổ võ, nhưng hắn là thần y, năng lực của người tu luyện cổ võ quả thật lớn hơn thường nhân rất nhiều, nhưng thân thể dễ dàng xảy ra chuyện, không ít người tu luyện cổ võ đều có một ít di chứng trêи người, ngoại gia gia ta đã từng cứu trợ mấy tu giả cổ võ.”

Diệp Phàm trừng lớn mắt: “Ngoại gia gia ngươi lợi hại như vậy?”

Mộ Liên Bình gật đầu: “Đương nhiên!”

(dreamhouse)

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Nhìn dáng vẻ này xem ra trước kia ta có chút xem thường ngoại gia gia ngươi rồi! Đại hội giao lưu cổ võ kia khi nào tiến hành?”

“Đại khái còn nửa tháng.”

“Lâu như vậy sao!”

“Đúng vậy, Diệp thiếu có thể nhân khoảng thời gian này luyện chế một ít pháp khí, phù chú, sau đó đợi tới đại hội trao đổi một ít đồ vật, đại hội giao lưu cách hai năm mới tổ chức một lần, trong đó thường xuyên xuất hiện linh dược chất lượng không tồi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Nghe cũng được!”

……

Điện thoại Diệp Phàm vang lên, “Đại cữu tử, tìm ta có chuyện gì sao?”

“Được, ta đi xem một chút.”

Mộ Liên Bình nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, có chuyện gì sao?”

“Không có gì, đại cữu tử tìm ta có chút việc.”

Mộ Liên Bình gật đầu: “Vậy được rồi, Diệp thiếu đi trước, ta cũng không quấy rầy nữa.”

(dreamhouse)

“Được.”

Diệp Phàm đi ra, ngồi lên xe Bạch Vân Cẩn, “Đại cữu tử, ngươi nói tảng đá kia có vấn đề gì sao?”

“Tảng đá kia tìm được trong cổ mộ, ta điều tra mấy người tham gia khai quật một chút, đã có hai người mắc viêm phổi qua đời, mấy người còn lại cũng không tốt lắm.”

Diệp Phàm nghi hoặc nhìn Bạch Vân Cẩn: “Viêm phổi?”

Bạch Vân Cẩn gật đầu: “Không sai, ta đến bệnh viện điều tư liệu, hai người này ban đầu đầu chỉ là cảm mạo phát sốt, uống rất nhiều thuốc cũng không thấy tốt hơn, sau đó không hiểu sao lại chết trong bệnh viện, vì việc này, người nhà bọn họ còn chạy tới bệnh viện gây rối.”

“Có người nói hai người kia là nhiễm virus trong cổ mộ, virus biểu hiện bệnh giống như viêm phổi, thủ đoạn thông thường không thấy được, vậy nên hai người kia mới chết mất.”

“Cũng có người nói có thể là bọn họ gặp được thứ gì không sạch sẽ trong cổ mộ.”

“Mặt khác, hai nhân viên bảo tàng cũng từ chức, bất quá, tình huống tương đối nhẹ nhàng, sau khi từ chức liền không có việc gì.” Bạch Vân Cẩn nói.

Diệp Phàm vuốt cằm: “Xem ra cục đá kia không tầm thường.”

Diệp Phàm đi theo Bạch Vân Cẩn vào trong bảo tàng, Bạch Vân Cẩn chỉ cục đá trong suốt như pha lê, bên cạnh có viết: Thiên thạch không biết tên! Có thể đến từ ngoài không gian.

Bạch Vân Cẩn nhìn Diệp Phàm hỏi: “Diệp Phàm, ngươi thấy thế nào?”

(dreamhouse)

Diệp Phàm hai tay chống lưng, cười cười nhìn thiên thạch: “Thiên thạch gì chứ! Là Hàn Tủy! Thứ tốt a!”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Khó trách thể chất của Bạch Vân Hi lại bị kϊƈɦ phát trước thời hạn, thì ra là gặp thứ này.

Ngoại hình của Hàn Tủy giống cục đá, nhưng lại là một loại dược vật, có thể luyện chế thành Băng Tủy đan, vô cùng có ích với tu giả băng linh căn, thủy linh căn, Hàn Tủy cũng phân chia cấp bậc, giống pha lê như này chỉ có thể tính hạ phẩm, tuy rằng là hạ phẩm nhưng cũng rất hiếm có, ở tu chân giới, gặp được Hàn Tủy cực phẩm, ngay cả tu giả Nguyên Anh cũng phải động tâm.

“Đại cữu tử, đồ trong bảo tàng có bán không?” Diệp Phàm hỏi.

Bạch Vân Cẩn lắc đầu: “Bảo tàng này công lập, thuộc về quốc gia! Đồ trong bảo tàng không thể bán.”

Diệp Phàm tràn đầy tiếc nuối gật đầu: “Như vậy sao!”

Bạch Vân Cẩn nhìn tầm mắt không ngừng chuyển động của Diệp Phàm, nghi hoặc hỏi: “Ngươi đang đánh chủ ý gì?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có a!”

Bạch Vân Cẩn: “……”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio