Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 131: không phải là loại người duy lợi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong biệt thự.

“Ngươi trở lại rồi, ngươi…… tìm được Hàn Tủy?” Diệp Phàm vừa tới gần, Bạch Vân Hi liền cảm nhận được hơi thở Hàn Tủy từ trêи người Diệp Phàm.

Diệp Phàm tràn đầy hưng phấn gật đầu: “Đúng vậy! Cuối cùng cũng tới tay, nhìn dáng vẻ này, đồ là của ta, cuối cùng vẫn chính là của ta, cho dù trải qua bao nhiêu khúc chiết, cuối cùng cũng vẫn trở lại trong tay ta.”

“Sao lại thế này, ngươi giết người?”

“Đúng!” Diệp Phàm thấy Bạch Vân Hi không vui, vội giải thích: “Ta giết người là bởi vì……”

“Có xử lý sạch sẽ không? Đừng để lại hậu hoạn gì.” Bạch Vân Hi mở miệng đánh gãy lời Diệp Phàm nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Yên tâm đi, đều bị ta đốt thành tro.”

Bạch Vân Hi nghe vậy, thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngồi lên trêи ghế, bày ra tư thế nghe cấp dưới báo cáo, “Xử lý sạch sẽ là tốt rồi, nói đi, sao lại thế này?”

“Ta vốn muốn tìm Hồ Tương Ngọc, bất quá, nửa đường bị lạc, lúc ấy lại cảm nhận được hơi thở của Hàn Tủy, ta nghĩ dù sao cũng tìm không thấy, cứ đi tìm Hàn Tủy trước, sau đó ta phát hiện được một bí mật kinh thiên, nghe mà rợn cả người.”

Vẻ mặt của Diệp Phàm vô cùng khoa trương, câu lòng hiếu kỳ của Bạch Vân Hi lên, “Bí mật gì?”

“Mẫu thân Hồ Tương Ngọc là người Nguyệt Cung, nàng có một chân với lão nhân Độ Sinh Môn đã cướp đi Hàn Tủy kia, còn sinh ra một nhi nữ, nhi nữ kia chính là Hồ Tương Ngọc.”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi đột nhiên dựng người lên, “Không thể nào! Nữ nhân Nguyệt Cung đều phải bảo trì tấm thân xử nữ, một khi phá thân, hậu quả rất nghiêm trọng!”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Hiện tại bảo trì tấm thân xử nữ không phải rất đơn giản sao? Đến bệnh viện làm một cuộc giải phẫu là được! Nghe nói có rất nhiều người muốn làm giải phẫu này, còn phải xếp hàng mới đến lượt.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Cũng đúng!”

“Vậy sau khi ngươi phát hiện bí mật này có đi tìm Hồ Tương Ngọc nữa không?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Ta thấy sắc trời đã muộn, cho nên quên mất!”

Diệp Phàm thầm nghĩ: Hồ Tương Ngọc bị trận pháp trong ngọc bội phản phệ, nguyên khí mất hết, cho dù có muốn đánh chủ ý gì phỏng chừng cũng hữu tâm vô lực.

“Không phải ngươi thông minh tuyệt đỉnh sao? Sao lại quên mất được?”

Diệp Phàm chỉ chỉ lên tường, hai mắt tỏa sáng ám chỉ nhìn Bạch Vân Hi: “Thời gian đã khuya, nên đi ngủ rồi!”

Bạch Vân Hi tức giận nhìn hai mắt sáng lấp lánh của Diệp Phàm: “Xem nhiều sách một chút, trong đầu ngươi chỉ có một đám phế liệu!”

Diệp Phàm ngoan ngoãn gật đầu: “Ta có xem a!” Diệp Phàm không biết lấy từ đâu ra một quyển sách: “Gần đây ta lại nghiên cứu bảy mươi hai phương thức động phòng, trong sách này nói háo sắc là bản tính của nam nhân!”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: “……” Tên Diệp Phàm ngu ngốc này, tìm đâu ra nhiều sách cấm như vậy chứ! Dưới giường sắp bị nhét đầy rồi, nếu để người khác nhìn thấy, không biết sẽ có bộ dáng gì.

“Vân Hi, chúng ta đi ngủ sớm một chút.” Diệp Phàm nhào tới, đẩy Bạch Vân Hi lảo đảo một cái.

“Lúc nào cũng hấp tấp bộp chộp như vậy, không khác gì một con gấu!” Bạch Vân Hi tức giận mắng.

“Ngươi thơm quá!” Diệp Phàm than.

“Ngươi quá thối! Cách ta xa một chút!”

Diệp Phàm: “……”

……

Thạch Duyệt nhìn Hồ Tương Ngọc nằm ở trêи giường, trong lòng tràn đầy lửa giận.

Thạch Duyệt vẫn luôn biết Lý Khinh Tuyết bất công, nhưng lại không biết Lý Khinh Tuyết có thể bất công đến trình độ này, nguyên bản trong lòng Thạch Duyệt vẫn luôn tồn tại một loại suy nghĩ, nếu Hồ Tương Ngọc phế đi, có lẽ sư phụ sẽ đối xử tốt với nàng, nhưng hiện tại Thạch Duyệt lại không dám suy nghĩ như vậy.

Thạch Duyệt nhớ đến mặt Lý Khinh Tuyết, càng nghĩ càng cảm thấy sư phụ có chút giống Hồ Tương Ngọc, trong lòng dâng lên vài phần ý niệm, nhưng lại chậm chạp không dám hành động.

“Sư tỷ, sư phụ đâu?” Hồ Tương Ngọc càu nhàu hỏi.

(dreamhouse)

Thạch Duyệt lắc đầu: “Còn chưa trở về.”

“Sao còn chưa trở về chứ!” Hồ Tương Ngọc rầu rĩ oán giận.

Thạch Duyệt nhàn nhạt nói: “Không biết! Điện thoại cũng không gọi được.”

“Vậy ngươi đi xem đi!” Hồ Tương Ngọc giận dỗi sai bảo.

Hồ Tương Ngọc nhìn bộ dáng vâng vâng dạ dạ của Thạch Duyệt, trong lòng thở ra một hơi, nhưng Lý Khinh Tuyết không ở đây, không có ai chống lưng, Hồ Tương Ngọc cũng không dám làm quá phận.

Thạch Duyệt đợi mấy ngày cũng không thấy Lý Khinh Tuyết trở về, trong lòng không khỏi nhiều thêm vài phần kinh nghi.

……

Trong biệt thự.

“Diệp thiếu, đang làm gì vậy?” Trương Huyên xuất hiện trong biệt thự Diệp Phàm hỏi.

Trương Huyên nhìn Diệp Phàm họa, run rẩy khóe miệng một chút, “Diệp thiếu cũng muốn ra biển sao? Hiện tại có rất nhiều tu giả cổ võ muốn ra biển, bọn họ đang tìm xưởng đóng tàu mua thuyền, nếu Diệp thiếu là muốn mua thuyền, có thể tìm nhân sĩ chuyên nghiệp tới thiết kế, không cần chuyện gì cũng tự tay làm lấy.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm không cho là đúng lắc đầu: “Những thiết kế sư ngu xuẩn đó sao có thể họa ra được con thuyền trong lòng ta chứ!”

Trương Huyên: “……” Tùy tiện tìm một thiết kế sư họa cũng tốt hơn Diệp Phàm tự mình họa phù quỷ a!

“Diệp thiếu, ngươi biết không, gần đây trong vòng cổ võ phát ra một kỳ sự.” Trương Huyên cười cười nói.

Diệp Phàm dừng bút lại, hứng thú hỏi: “Chuyện gì?”

“Chính là Nguyệt Cung Hồ Tương Ngọc, ngươi biết không? Nàng cư nhiên là nhi nữ Lý Khinh Tuyết, sư phụ nàng.”

Diệp Phàm tràn đầy khó hiểu: “Sao ngươi lại biết việc này?”

Trương Huyên thổn thức cảm thán: “Việc này hiện tại đã truyền khắp nơi, còn là do người trong Nguyệt Cung truyền ra, mà người truyền ra tin nóng này chính là một đồ đệ khác của Lý Khinh Tuyết, Thạch Duyệt.”

Có câu nói là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, Thạch Duyệt tung ra tin tức như vậy, Nguyệt Cung mất hết mặt mũi, chính nàng cũng không chiếm được chỗ tốt nào.

“Giám định ADN a! Nữ nhân kia cảm thấy sư phụ nàng quá bất công, hoài nghi quan hệ của sư muội cùng sư phụ không tầm thường, liền đi sưu tập tóc hai người xét nghiệm ADN, kết quả, quả nhiên đúng!”

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: “Hiện tại tu giả cổ võ đúng là rất tiên tiến! Ta còn tưởng rằng các ngươi chỉ biết lấy máu nhận thân thôi chứ.”

Trương Huyên cười cười: “Chúng ta cũng phải bắt kịp thời đại a! Lấy máu nhận thân căn bản là không chuẩn.”

“Tuôn ra tin tức như vậy, Hồ Tương Ngọc thế nào?”

“Đám nữ nhân điên Nguyệt Cung kia đầu óc đều có vấn đề, hình như Hồ Tương Ngọc đã bị giết.”

Diệp Phàm cười cười, thầm nghĩ: Nếu Hồ Tương Ngọc đã bị giết, vậy không cần hắn phải động thủ, tiết kiệm năng lượng.

……

Thái Chấn Tuấn đi đến cửa biệt thự của mình liền nhìn thấy một nữ hài tử xinh đẹp du đãng quanh khu biệt thự.

Thái Chấn Tuấn nghĩ tới công chúa cương thi lúc trước, có một vết xe đổ khủng bố như vậy, Thái Chấn Tuấn chào cũng không chào, lập tức muốn rời đi, nhưng Thái Chấn Tuấn muốn đi, nữ nhân xinh đẹp kia lại chắn trước mặt Thái Chấn Tuấn.

Thái Chấn Tuấn thấy tốc độ của nữ nhân liền biết đối phương không phải người bình thường.

“Nữ hiệp! Ngươi có chuyện gì sao?” Thái Chấn Tuấn thật cẩn thận hỏi.

(dreamhouse)

“Ta tìm Diệp Phàm.” Thạch Duyệt nhàn nhạt nói.

“Vậy ngươi đi tìm Diệp thiếu đi! Ta không phải Diệp Phàm……” Hắn chỉ là một người bình thường, một người bình thường mà thôi!

“Ta biết ngươi, quan hệ của ngươi cùng Diệp Phàm không tồi.”

Thái Chấn Tuấn cười khan: “Quá khen, quá khen.”

Thái Chấn Tuấn cau mày, hắn ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm, rất nhanh liền phát hiện mùi máu tươi là phát ra từ trêи người nữ nhân đứng trước mặt này.

“Ngươi bị thương?” Thái Chấn Tuấn nghi hoặc hỏi.

Thạch Duyệt không tự chủ được hít sâu một hơi, trêи mặt lộ ra vài phần thống khổ, không có đáp lại Thái Chấn Tuấn.

“Ngươi muốn tìm Diệp Phàm làm gì?”

“Có một số việc muốn nói cho hắn.”

Thái Chấn Tuấn “À” một tiếng, gật đầu.

……(dreamhouse)

Thời điểm Thái Chấn Tuấn nửa cưỡng bách mang theo Thạch Duyệt đi tìm Diệp Phàm, Trương Huyên cũng đang ở đây.

“Ngươi tìm ta?” Diệp Phàm nghi hoặc nhìn Thạch Duyệt, hắn cũng không quen Thạch Duyệt, không hiểu nữ nhân này tới tìm hắn làm gì.

Thạch Duyệt gật đầu.

“Có chuyện gì sao?”

“Ta truyền ra một ít tin tức, hiện tại đã bị người đuổi giết, ta hy vọng Diệp thiếu có thể bảo hộ ta một đoạn thời gian.” Thạch Duyệt nhàn nhạt nói.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ta không cảm thấy ta có nghĩa vụ gì phải bảo vệ ngươi! Ta chỉ bảo hộ lão bà!”

Sắc mặt Thạch Duyệt bất biến, không chút hoang mang lên tiếng: “Ta nghe nói chỉ cần có tiền là có thể nhờ Diệp thiếu hỗ trợ.”

Diệp Phàm hung hăng vỗ bàn một cái, lòng đầy căm phẫn mắng: “Đó là ai? Truyền ra loại tin đồn vô căn cứ này, nói ta như con buôn, tham tài, không có lợi thì không dậy sớm vậy…… Ta là hạng người như vậy sao? Có phải ngươi truyền hay không?”

Diệp Phàm hung tợn nhìn Thái Chấn Tuấn, dọa cho hai chân Thái Chấn Tuấn như nhũn ra.

Thái Chấn Tuấn vội vàng lắc đầu, chân thành nói: “Ta không có! Ta chỉ nói với người khác Diệp thiếu là đại nhân vật, giá trị con người tương đối cao.”

Diệp Phàm vừa lòng gật đầu: “Nói như vậy cũng không tệ lắm.”

Thái Chấn Tuấn: “……”

Diệp Phàm vẻ mặt rụt rè lên tiếng: “Cô nương, ngươi lầm rồi, ta không phải loại người duy lợi này. Bất quá, mạo muội hỏi một chút, ngươi có bao nhiêu tiền?”

Thạch Duyệt thong dong đáp: “ tỷ, không biết có đủ hay không?”

Diệp Phàm sửng sốt một chút, hoang mang hỏi: “Ngươi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”

Diệp Phàm đánh giá Thạch Duyệt một phen, thầm nghĩ: Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, tiểu cô nương lại là một thổ hào giàu có, mạnh hơn tiểu tử Thái Chấn Tuấn này nhiều.

“Hai năm trước ta ra nước ngoài gặp được nhi tử một ông trùm dầu mỏ, hắn bị người đuổi giết, ta thuận tay cứu hắn một mạng, sau đó, vì cảm tạ ân cứu mạng của ta, hắn liền cho ta số tiền này.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt, cảm thấy cảnh cửa thế giới mới đang dần mở ra. Đúng vậy! Hắn nên nhìn xa ra một chút, nước ngoài có rất nhiều kẻ có tiền, hắn không nên chỉ đặt ánh mắt trêи mấy tên thổ hào trong nước.

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio