Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 254: phát động truyền tống trận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tôn Tổ Bình mang theo một chúng trận pháp sư đi tới trận pháp thất, phát hiện cửa trận pháp thất mở rộng, trêи bàn, dưới đất đều là bản thảo tính toán.

Tôn Tổ Bình cau mày lại: “Kỳ quái, không ở đây.”

“Hội trưởng, Võ trận sư đi đến vùng cấm sau núi, nói là được ngài đáp ứng.” Một học đồ trận pháp sư nói.

Tôn Tổ Bình gật đầu: “Đúng vậy, là ta đáp ứng.”

Mấy trận pháp sư nhìn đến bản thảo trêи bàn dưới đất, không dời nổi chân, mọi người không biết mấy bản thảo này có còn tác dụng hay không, cũng không có mặt mũi cầm bản thảo đi, liền dùng ngọc giản phục chế lại, Tôn Tổ Bình cảm thấy hành động của mấy lão đầu này thật mất mặt.

Bất quá, thấy tất cả mọi người đều làm như vậy, Tôn Tổ Bình cũng dứt khoát phục chế một phần.

Chờ mọi người phục chế bản thảo tính toán xong, Tôn Tổ Bình mang theo một chúng trận pháp sư lên núi.

Diệp Phàm đứng bên cạnh Truyền Tống Trận, đánh một ít trận kỳ vào, theo động tác của Diệp Phàm, trận pháp lóe sáng từng đợt.

“Hội trưởng, trận pháp hình như đang khôi phục!”

(dreamhouse)

Tôn Tổ Bình gật đầu: “Hình như vậy.”

Mấy năm nay, trận pháp sư của hiệp hội cũng từng thử chữa trị Truyền Tống Trận, nhưng vẫn luôn không thể khiến cho trận pháp sáng lên, trận pháp sáng lên liền đại biểu phương hướng chữa trị là đúng.

Tôn Tổ Bình trong lòng kϊƈɦ động, Trận Pháp Lâm tuy rằng trân quý, nhưng so với bí cảnh mà Tiên Trận Môn lưu lại căn bản không đáng là cái gì.

Diệp Phàm lật xem chồng bản thảo tính toán, lại đánh vào thêm mấy trận kỳ.

Mấy trận pháp sư đứng bên cạnh lẳng lặng xem, không dám quấy rầy.

Diệp Phàm làm lụng hơn một canh giờ, nhìn bản thảo tính toán, nhíu mày lại: “Hôm nay tới đây thôi.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Còn chưa được sao?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không dễ dàng như vậy, bộ phận trung tâm còn phải châm chước thêm một chút.”

Bạch Vân Hi gật đầu, “À” một tiếng.

“Võ trận sư thật có thủ đoạn a!” Mấy trận pháp sư xúm lại về phía Diệp Phàm, lôi kéo Diệp Phàm đàm luận trận pháp.

(dreamhouse)

Diệp Phàm rơi vào đường cùng, chỉ có thể cùng mấy trận pháp sư đàm luận trận pháp thuật, hàn huyên một hồi lâu mới có thể thoát thân.

“Vân Hi, ngươi nói bọn họ làm sao vậy? Chốc chốc thúc giục ta đuổi tiến độ, chốc chốc lại nói không cần đuổi tiến độ, lôi kéo ta nói một đống trận pháp linh tinh rối loạn.”

Bạch Vân Hi nhún vai: “Con người rất phức tạp, suy nghĩ của một người cũng có thể thay đổi trong nháy mắt.”

“Cũng đúng, bọn họ không phải là cố ý nhiễu loạn ta, muốn ảnh hướng tiến độ của ta đi?”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Hội trưởng không phải đã nói có thể thả rộng thời gian sao.”

Diệp Phàm gật đầu: “Nói cũng phải, vậy bọn họ vì sao phải quấn lấy ta?”

“Đại khái là bởi vì ngưỡng mộ ngươi đi.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Đúng vậy! Ta thiếu chút nữa quên mất, ta tài hoa hơn người, người gặp người thích, ngoại trừ mấy kẻ không biết nhìn hàng.”

Bạch Vân Hi: “……”

……(dreamhouse)

Từ sau khi thấy Diệp Phàm tu bổ trận pháp sau núi, mấy trận pháp sư liền ùn ùn tới bái phỏng Diệp Phàm.

Không ít trận pháp sư đều thích lấy nan đề trận pháp đi thỉnh giáo Diệp Phàm.

Diệp Phàm cảm thấy thời gian tu bổ Truyền Tống Trận dư dả, có người tới gặp cũng không cự tuyệt.

Sau khi kiến thức qua năng lực của Diệp Phàm, một chúng tu sĩ nguyên bản lòng đầy căm phẫn đều im bặt không nhắc tới chuyện Trận Pháp Lâm.

“Võ trận sư, ngươi giúp ta xem trận pháp này có phải là có khuyết tật gì không?”

“Bên này hẳn là cửa đột phá, một khi nơi này bị phá, toàn bộ trận pháp đều sẽ sụp đổ.”

“Võ trận sư, ngươi xem giúp ta ảo trận này có vấn đề gì?”

“Nơi nối tiếp chỗ này có vấn đề, hiệu lực ảo trận sẽ giảm mạnh.”

“Võ trận sư, ngươi xem giúp ta ẩn trận này có chỗ nào không thích hợp?”

“Nơi này dùng tử trận không đúng, rất dễ bị phát hiện.”

……(dreamhouse)

“Hội trưởng, hôm nay lại có mấy trận pháp sư đi tìm Võ trận sư nói chuyện phiếm.”

“Mấy cái lão đầu này, đã nói bọn họ đừng có quấy rầy Võ trận sư, Võ trận sư còn phải chuyên tâm tu bổ Truyền Tống Trận.” Tôn Tổ Bình khó chịu nói.

Cung Hòe gật đầu: “Ta cũng muốn như vậy, nhưng mấy người tới bái phỏng Võ trận sư về nói rằng, Võ trận sư cảm thấy thời gian tu bổ Truyền Tống Trận sư dả, cũng không có bài xích nan đề của bọn họ.”

Tôn Tổ Bình lắc đầu: “Ta thấy chạy cần mẫn nhất chính là Chu Phi đi, lúc trước hắn còn la hét nói muốn bắt Võ trận sư lại, tẩy sạch thanh danh của Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta, bây giờ thì bội phục người ta ngũ thể đầu địa.”

Cung Hòe cười khổ một tiếng: “Hội trưởng, ngài cũng không phải không biết hắn chính là một tên trận si!”

“Để bọn họ đi tìm Võ trận sư tâm sự nhiều một chút cũng tốt, bàn luận với tên kia cũng không thu thù lao, nói thế nào thì hắn cũng cướp sạch Trận Pháp Lâm, để hắn chỉ điểm người của hiệp hội nhiều một chút có thể phần nào làm dịu lửa giận của người trong hiệp hội.” Tôn Tổ Bình nói.

Cung Hòe gật đầu: “Đúng vậy! Trận Pháp Lâm chính là kết tinh tinh hoa các đời của Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta, bên trong còn có trận pháp tốt nhất mà hội trưởng đời trước, đời trước nữa lưu lại, nếu như tên kia không kϊƈɦ hoạt được Truyền Tống Trận, chúng ta liền lỗ nặng.”

Tôn Tổ Bình cau mày lại: “Tên kia rất nguy hiểm, cho dù chúng ta cùng xuống tay với hắn, phỏng chừng cũng không giữ được người.”

“Không đến mức đó đi.” Cung Hòe nhịn không được nói.

(dreamhouse)

“Ngươi quên Diệp Phàm rồi sao, Thiên Nhất Phái xuất động mấy Kim Đan, ngay cả Thẩm Mạn Thanh Nguyên Anh kỳ cũng xuất động, nhưng vẫn không thể giữ được Diệp Phàm.”

“Nhưng hắn cũng không phải Diệp Phàm.”

Tôn Tổ Bình cau mày nói: “Hắn không phải Diệp Phàm, nhưng ta cảm thấy, hắn dám trở về, một phần bởi vì tham tài, một phần khác, hắn có nắm chắc có thể toàn thân rút lui.”

“Cũng đúng, tu sĩ cùng cấp bậc nếu một lòng muốn chạy trốn quả thật rất khó giữ lại.” Cung Hòe than thở.

……

Nửa tháng sau, Diệp Phàm tu bổ hoàn toàn trận pháp, Truyền Tống Trận vừa khôi phục, Hiệp Hội Trận Pháp Sư liền mừng rỡ như điên.

Tôn Tổ Bình phi thường nhiệt tình mời Diệp Phàm gia nhập Hiệp Hội Trận Pháp Sư, Hiệp Hội Trận Pháp Sư quả nhiên như lời đã hứa, không có truy cứu chuyện Diệp Phàm cướp sạch Trận Pháp Lâm, mặt khác thưởng tặng vạn linh thạch.

Sau khi Truyền Tống Trận tu bổ hoàn thành, lục tục có người của hiệp hội tiến vào bên trong bí cảnh. Diệp Phàm làm công thần trong chuyện này, trở thành trưởng lão vinh dự của Hiệp Hội Trận Pháp Sư, tự nhiên cũng có được cơ hội.

Nơi thí luyện của Tiên Trận Môn có tổng cộng mười hai khối bia đá lớn.

(dreamhouse)

Bên trêи mỗi khối bia đá đều khắc họa một đồ văn trận pháp.

“Thật quá đồ sộ!” Mấy trưởng lão tràn đầy kϊƈɦ động nhìn bia đá, một trận pháp sư ngồi quỳ trước bia đá, khóc rống lên, trong miệng la hét “Sáng nghe đạo, chiều chết cũng không hối tiếc”, chọc cho Diệp Phàm ghé mắt không thôi.

“Hội trưởng, tên kia có phải là lâm vào ảo cảnh không, nhưng trước mặt hắn là Tụ Linh Trận a.”

Tôn Tổ Bình nhìn Diệp Phàm một cái, nói: “Vương trận sư nghiên cứu Tụ Linh Trận đã lâu, đại khái là nhìn thấy trận pháp này, có điều lĩnh ngộ đi.”

Diệp Phàm hai tay chống lưng, trợn trắng mắt, giả già dặn nói: “Cho dù có điều lĩnh ngộ thì cũng không cần phải khóc như vậy đi, thật không rụt rè chút nào.”

Tôn Tổ Bình: “……” Ngươi rụt rè, ngươi trộm sạch Trận Pháp Lâm!

Tuy rằng Tôn Tổ Bình đã không tính toán truy cứu chuyện Trận Pháp Lâm, nhưng trong lòng vẫn luôn không quá thoải mái.

Mười hai khối bia đá, có khối khắc trận văn phòng hộ, có trận văn công kϊƈɦ, có trận văn truyền tống, trận văn ẩn giấu…… Tất cả trận văn đều đã đề cập tới lĩnh vực Thiên cấp.

Diệp Phàm có hứng thú nhất với trận văn ẩn giấu, sau khi thể chất của Bạch Vân Hi bị Thẩm Mạn Thanh nhìn thấu, trong lòng Diệp Phàm vẫn luôn không yên tâm, Diệp Phàm cảm thấy, trận văn ẩn giấu Thiên cấp hẳn là sẽ có thể che đi thể chất của Bạch Vân Hi, cho dù Tiên Thiên Linh Nhãn cũng nhìn không thấu.

(dreamhouse)

“Võ đạo hữu cảm thấy có hứng thú với trận văn ẩn giấu sao?” Tôn Tổ Bình hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”

Tôn Tổ Bình khá là ngoài ý muốn, nhìn Diệp Phàm nói: “Thật ngoài dự đoán của ngươi khác, trận văn ẩn giấu ứng dụng khá nhỏ, nghiên cứu lại khó khăn hơn các trận văn khác, rất nhiều trận pháp sư đều cảm thấy nghiên cứu loại trận văn này mất nhiều hơn được.”

Diệp Phàm híp mắt lại: “Mỗi loại trận văn đều có ý nghĩa tồn tại của nó.”

……

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Ra rồi, sao không ở trong thêm một thời gian nữa?”

“Đồ phổ trận văn ta đều đã nhớ kỹ, chỉ cần tốn thêm chút thời gian lý giải là được, không cần phải ở mãi bên trong.” Diệp Phàm đáp.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ngươi cảm thấy được là được rồi.”

“Ngươi ở Hiệp Hội Trận Pháp Sư không tồi a!” Tuy rằng thời điểm Diệp Phàm tới dọn sạch Trận Pháp Lâm, khiến cho rất nhiều người tức giận, nhưng lúc này, một chúng trận pháp sư Võ trưởng lão dài Võ trưởng lão ngắn, có vấn đề gì về trận pháp không hiểu đều thích đi tìm Diệp Phàm hỏi, còn thường xuyên có trận pháp sư cướp muốn bàn luận với Diệp Phàm.

Diệp Phàm quay đầu nhìn Bạch Vân Hi, nói: “Thiên tài như ta, tự nhiên là người gặp người thích, cái này cũng không có gì kỳ quá, trước giờ đều vậy.”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: “……” Cho nên là hắn ít thấy việc lạ sao?

Bạch Vân Hi nhìn ngọc bội trêи tay Diệp Phàm, hỏi: “Đây là cái gì?”

Diệp Phàm xoa xoa ngọc bội, đáp: “Là một khối ngọc bội bình thường, ta đang thử khắc họa một cái trận pháp ẩn giấu Thiên cấp vào bên trong, như vậy thể chất của ngươi liền không dễ bị phát hiện, cho dù có gặp lại nữ nhân điên kia cũng không cần lo lắng.”

Bạch Vân Hi gật đầu, “À” một tiếng, “Vậy tiến hành đến đâu rồi?”

“Ta đã khắc hỏng mười lăm khối ngọc bội, ta cảm thấy ta lại khắc hỏng khối ngọc bội nữa hẳn là sẽ có thể thành công.”

Bạch Vân Hi: “……”

Trong lúc Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nói chuyện, một cột sáng cao tân trời từ Hiệp Hội Trận Pháp Sư phóng lên, Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại: “Làm sao vậy?”

“Có người thăng cấp trận pháp phòng hộ bên ngoài Hiệp Hội Trận Pháp Sư từ Huyền cấp đỉnh lên Thiên cấp.” Diệp Phàm đáp.

Bạch Vân Hi hồ nghi hỏi: “Như vậy có phải có nghĩa là trận pháp sư thăng cấp trận pháp này trình độ đã tới Thiên cấp?”

Diệp Phàm gật đầu: “Chính xác.”

“Hiệp Hội Trận Pháp Sư nhiều thêm một trận pháp sư Thiên cấp, hẳn là sẽ vui mừng rất lâu.” Bạch Vân Hi nhìn về phía cột sáng ngoài trời.

Diệp Phàm gật đầu: “Dựa theo quy củ, các thế lực lớn sẽ đến chúc mừng, mấy ngày nữa trận pháp sư Thiên cấp này liền có thể thu lễ tới nhũn tay.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, lắc đầu: “Ngươi đã kiếm lời không ít, không cần phải mơ ước lễ vật của người khác.”

Diệp Phàm gật đầu: “Cũng phải, gần đây ta kiếm một bút lớn a, không phải để bụng chút tiền trinh này.”

Bạch Vân Hi: “……”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio