Xuyên Qua Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

chương 74: nhà trưởng thôn ầm ĩ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ngươi… nghiệt trướng này! Ta đánh chết ngươi! Toàn bộ mặt mũi Lý gia chúng ta đều bị ngươi làm mất sạch! Ta đánh chết ngươi, đánh chết ngươi! Ngươi súc sinh! Lúc đầu mới sinh ra ngươi sao ta không ném ngươi vào thùng phân cho chết luôn đi!”

Trong sân nhà thôn trưởng, thôn trưởng thuận tay cầm lấy cây gậy đánh Lý Long, vừa đánh vừa mắng.

Thôn trưởng Lý Cao sắp tức điên rồi, đời này xem trọng thanh danh, làm thôn trưởng, cả thôn người nào nhìn thấy ông mà không dựng ngón cái khen ngợi một tiếng, không có người có thể nói xấu đức hạnh của ông chút nào, kết quả đến tuổi già lại nuôi một nghiệt tử có phẩm hạnh không đoan chính như vậy, đây là đứa con ông rất coi trọng định để nó tiếp tục kế thừa vị trí thôn trưởng của mình. Lần này chuyện Lý Long cùng quả phụ thông gian không chỉ khiến trên mặt ông bị lau đen, còn nói rõ ràng ông không nuôi dưỡng tốt nhi tử, cũng có ý nghĩa ánh mắt ông không tốt. Lý Cao cảm thấy trước mắt đều biến thành màu đen, thật muốn một chân đạp chết đứa con này coi như xong.

Lý Long vốn quỳ trên mặt đất, nghĩ đến chỉ cần cha hắn đánh hắn mấy gậy rồi ngừng tay, đến lúc đó hắn lại đau khổ cầu xin, chuyện này cũng có thể đi qua, thật không nghĩ đến cha hắn hạ thủ quá ác, một gậy đánh xuống khiến hắn kêu la thảm thiết, có chịu mấy gậy thì không chịu nổi, mở miệng cầu xin tha thứ cũng vô dụng, cây gậy trên cha hắn rơi xuống còn nhanh hơn ác hơn nữa.

Lý Long cũng không ngu, cũng sẽ không ở chỗ này chờ bị đánh chết, không nhịn được hắn liền nhảy dựng lên bắt đầu chạy.

Thôn trưởng vừa thấy Lý Long dám chạy càng tức giận hơn, đuổi theo đánh hắn.

Bởi vì chuyện này bị người trong thôn phát hiện, người trong thôn đều kéo đến đây, đại môn nhà thôn trưởng cũng không có đóng lại, nếu thât đóng cửa không chừng người trong thôn còn nói ông như thế nào. Mặc dù chuyện này là con của ông gây ra sóng gió, nhưng rốt cuộc là chuyện bại hoại đạo đức, ông thân là thôn trưởng vì gia phong cũng phải hảo hảo dạy dỗ lại Lý Long, không để mọi người xem ông làm sao lại làm không được a. Cho nên hiên tại trong sân nhà thôn trưởng đã đứng không ít người, giống như bình thường có hội họp quan trọng người đứng đầy cả nửa sân, ngoài cửa còn đứng xem không ít người, ngay cả trên đầu tường cũng có không ít tiểu tử choai choai cùng bé trai.

Nhìn thôn trưởng đuổi đánh Lý Long, những tiểu tử nằm úp sấp trên đầu tường đều quang quác vui cười haha, Lý Cao nghe tiếng cười kia da mặt giống như bị bắt lửa nổ tung, bước chân đuổi theo Lý Long càng ngày càng nhanh, ra tay càng ngày càng hung ác. Lý Long chạy ở phía trước cũng có thể nghe tiếng xé gió từ phía sau truyền đến, hù dọa hắn càng chạy nhanh hơn.

“Nương ơi! Cứu mạng! Người mau khuyên nhủ cha, cha đây là muốn đánh chết con mà, đánh chết con các người mất đi một đứa con trai, Thủy Đào sẽ mất chồng, Cẩu Đản sẽ không cha rồi!” Lý Long chạy đến phía sau vợ thôn trưởng vợ cầu xin, hắn biết trong nhà có thể khuyên cha cũng chỉ có Nương.

Thôn trưởng thấy Lý Long trốn phía sau vợ chỉ có thể dừng lại, ông không thể đánh vợ mình a, ông vừa thở vừa lớn tiếng mắng: “Ngươi đi qua đây cho ta! Chạy đến núp sau lưng mẹ ngươi còn ra cái dạng gì, ngươi có phải trẻ con đâu hả? Ngươi không được việc gì, hôm nay ta không dạy dỗ ngươi thì ta không phải là cha ngươi! Ngươi đi ra đây cho cha!”

Vợ thôn trưởng cũng tức giận, tiểu nhi tử này quá mất thể diện, thế mà lại làm ra chuyện này, nhưng rốt cuộc cũng là con mình, nhìn hắn bị đánh hung ác như vậy cũng đau lòng, nghe được lời hắn nói nghĩ thật cũng muốn đứng ra khuyên nhủ cha hắn, nếu không đánh không chết lại biến thành tàn phế sẽ rất phiền phức, cho nên cũng mở miệng khuyên can thôn trưởng.

“Gia gia Cẩu Đản à, ông không nhìn mặt mũi của ta, cũng phải nhìn mặt mũi vợ tiểu nhi tử cùng Cẩu Đản chứ.”

“Không cần nhìn vào mặt mũi của ta! Lúc hắn lén lút cùng nữ nhân khác có nghĩ đến mặt mũi của ta không? Hôm nay nếu chuyện này đã xảy ra, cha thích thu thập hắn thế nào thì cứ làm thế đó! Nếu đánh chết hắn, ta liền mang theo hài tử trở về nhà mẹ đẻ! Dù sao ta nhìn ra hắn không muốn nhi tử rồi, không bằng chúng ta đi cho hắn khỏi chướng mắt!” Trương Thủy Đào tức giận nói, kéo tay Cẩu Đản đứng ở một bên, ánh mắt không biết là khóc hay là tức giận mà đỏ hồng giống như con thỏ, nhìn Lý Long như hận không thể chém Lý Long.

Vợ thôn trưởng sốt ruột, lớn tiếng nói: “Vợ tiểu nhi tử! Con nói nhăng gì đó! Cẩu Đản là con cháu Lý gia chúng ta, nào có phần ngươi mang đi!”

Lý Long cũng gấp, hắn trộm tình là một chuyện, đối với nhi tử có yêu thương hay không lại là chuyện khác, bởi vì đại ca Lý Hưng không có nhi tử, những năm này hắn ở nhà mới có thể trôi qua thoải mái như thế, hắn so sánh với người bên ngoài còn hiểu rõ ràng hơn, nhi tử trọng yếu đến mức nào. Trương Thủy Đào không để ý đến sống chết của hắn, còn muốn đem nhi tử đi, nói đúng hơn là làm hắn nổi trận lôi đình, vốn là trong lòng vẫn còn chút áy náy bây giờ toàn bộ đều mất hết.

Lý Long lập tức tựu chỉ vào mũi Trương Thủy Đào lớn tiếng nói: “Trương Thủy Đào, ngươi đừng được nước mà làm tới! Muốn mang con ta đi, không có cửa đâu! Ta tìm nữ nhân khác thì thế nào? Tống Tam Nương cũng không phải là phụ nữ có chồng, ta có tình nàng có ý, chúng ta ở chung một chỗ trừ việc lộ ra ánh sáng mất mặt một chút, cũng không còn cái gì không được! Ngược lại ngươi mới chính là kẻ không biết xấu hổ, cùng ngủ với ta trên một chiếc giường còn kêu tên nam nhân khác, ta không bỏ ngươi đã là nhân từ với ngươi rồi đấy! Muốn đem con ta đi? Một mình ngươi cút đi!”

Mọi người xôn xao một tiếng, người xem náo nhiệt thoáng chốc đều bàn tán xôn xao, cũng bị lời nói của Lý Long kích thích, ánh mắt nhìn Trương Thủy Đào đều thay đổi, nghĩ trong lòng Trương Thủy Đào thậm chí còn có nam nhân khác, việc này thật khiến người ta kinh ngạc.

Đều nói cuộc sống Trương Thủy Đào quả thật trôi qua không tồi, lớn lên gả cho nhi tử Lý Cao ở thôn này, trong nhà Lý Long vốn được sủng ái nhất, nàng theo qua làm con dâu cũng đi theo hưởng phúc, lại có quan hệ tốt cùng em gái của chồng, sinh được tôn tử duy nhất cho Lý gia, có thể nói trôi qua rất êm đềm thuận lợi.Trong thôn nhiều thiếu nữ cũng hâm mộ, nàng ta lại còn nghĩ đến nam nhân khác, thật làm cho người ta không dám tin.

Nhưng có người nam nhân nào có nguyện ý loại chuyện trên đầu mình bị đội nón xanh, Lý Long nói như vậy không ai cảm thấy hắn nói láo.

Thôn trưởng thở gấp mới vừa bình tâm lại tức giận lên rồi, ông nghĩ đây là tạo nghiệt gì a, nhi tử tìm quả phụ trộm tình, chuyện trong lòng con dâu có người đàn ông khác còn bị chính miệng nhi tử nói ra, này quá mất mặt rồi.

Vợ thôn trưởng cũng tức giận, nhi tử trộm tình cùng con dâu nhớ nhung nam nhân tuyệt đối không cùng trục hoành, bà mặt trầm như nước nhìn Trương Thủy Đào.

Trương Thủy Đào cũng trợn tròn mắt, nàng ta không nghĩ đến Lý Long sẽ nói lời này, nàng ta nghĩ chẳng lẽ mình nằm mơ thật sự đem lời trong nội tâm nói ra? Ánh mắt không tự chủ nhìn về Tạ Hữu Thuận đang đứng ở phía trước đám người, phát hiện hắn ôm Mộc Đầu trong ngực, đi theo bên cạnh là Tiêu Lê Hoa cùng Thạch Đầu, vừa nhìn chính là người một nhà thân thiết, ánh mắt nhìn nàng ta lạnh như băng không chút nhiệt độ, trong lòng nàng ta giống như lửa nóng thiêu đốt.

Tiêu Lê Hoa thấy tầm mắt của Trương Thủy Đào, nhướng mày, một bàn tay khoác vào cánh tay Tạ Hữu Thuận, giống như thị uy nhìn Trương Thủy Đào, nghĩ đến nam nhân Trương Thủy Đào nhắc tới không lẽ chính là cha của con nàng sao?

Trước đây Tiêu Lê Hoa có mấy lần chú ý đến ánh mắt Trương Thủy Đào nhìn Tạ Hữu Thuận có gì đó không đúng. Nhưng nàng sẽ không lui bước, đời trước đã bị Tiểu Tam phá hoại gia đình, có điều khi đó người đàn ông kia không đáng giá để nàng tranh giành, đời này không giống như vậy, Tạ Hữu Thuận là cha của con nàng, tình cảm của hai người bắt đầu từ xa lạ đến thân mật như bây giờ, nàng tuyệt đối không cho phép có người đến phá hoại!

Lý Long nhìn Trương Thủy Đào nhìn về phía Tạ Hữu Thuận càng thêm tức giận, lúc trước hắn thật có nghe Trương Thủy Đào nói mớ gọi tên nam nhân khác, có điều hắn cũng không nghe rõ, chỉ biết không phải gọi hắn. Bây giờ nàng ta vừa nhìn Tạ Hữu Thuận, hắn nghĩ lại một lúc mới nhớ tên người nghe mơ hồ kia, càng nghe càng giống như tên Tạ Hữu Thuận, hắn bị chọc tức! Sự hoài nghi không biết trong lòng nữ nhân này nhớ đến người nào khác hẳn với lúc hắn biết rõ người nọ là ai, hắn hận không thể bóp chết Trương Thủy Đào!

Lý Long tự nhận bản thân lớn lên khá tốt, lại biết ăn nói, còn là con trai thôn trưởng, Trương Thủy Đào gả cho hắn một chút cũng không lỗ vốn, nàng ta đã dám gả vậy còn nghĩ đến nam nhân khác, đây là đem hắn thành con rùa đen rồi! Sỉ nhục như vậy khiến trong lòng Lý Long càng giận dữ, nhào qua đánh Trương Thủy Đào.

Trương Thủy Đào không nghĩ đến Lý Long lại đột nhiên chạy đến đánh mình, thoáng cái bị nắm đầu tóc bị tát mấy bạt tai, bị đánh đến choáng váng đầu hoa mắt, không ngừng kêu la thảm thiết.

Lúc này Lý Hưng cùng Dương Thảo chạy vội vã về, vừa nhìn thấy tình cảnh này vội vàng đi qua can ngăn, thật vất vả mới kéo được người ra, Trương Thủy Đào đã bị đánh đến mặt xưng phù như đầu heo.

Thôn trưởng tức giận đến toàn thân phát run, dùng cây gậy đánh Lý Long, kêu nghiệt tử, bảo hắn quỳ xuống.

Lý Long quỳ xuống, cứng đầu cứng cổ nói: “Cha! Ta tìm Tống Tam Nương lén lút là không đúng, khiến cho cha mất mặt, nhưng trong lòng ta cũng phiền muộn, nếu đổi lại là cha có người vợ nằm mơ còn gọi tên người đàn ông khác, cha có dễ chịu không? Hơn nữa Trương Thủy Đào còn chanh chua điêu ngoa, thời gian qua ta cùng nàng trôi qua không tốt. Tính tình Tống Tam Nương hiền lành, lại biết nóng biết lạnh, ta cùng nàng ở chung một chỗ trong lòng ta cũng thoải mái!”

“Tiểu tử đáng chết nhà ngươi nói nhăng gì đó!” Vợ thôn trưởng nghe nhi tử càng nói càng kỳ cục, còn dám xé đến trên đầu nàng, nghĩ lúc trước nhi tử này nhìn rất lanh lợi, bây giờ làm sao lại hồ đồ như thế: “Ban đầu Thủy Đào là chính ngươi muốn cầu hôn, ngươi một ngàn một vạn lần nguyện ý, bây giờ lại thế nào, nàng chẳng bằng một quả phụ?”

Lý long nói: “Tam nương là một quả phụ, lúc trước có một người đàn ông, nhưng bây giờ nàng chỉ có một người đàn ông là ta, trong lòng cũng chỉ có một mình ta.”

Trương Thủy Đào giận đến nghiến răng, nàng nghĩ mình so ra vẫn kém hơn một quả phụ!

Lý Hưng cùng Dương Thảo đi đến nhà Tạ Khánh Phong, nghe được chuyện xảy ra mới trở về, hai người đều cảm thấy đầu to ra, bây giờ nhìn tình huống này càng lúc càng không ổn, liếc nhìn nhau, vội vàng một người đi khuyên cha một người đi khuyên Nương, nghĩ nhanh chóng làm sáng tỏ mọi chuyện, đừng để người ta xem chuyện cười nữa.

Thôn trưởng nghe lời của con trai lớn của cũng kịp phản ứng, nghĩ đúng vậy a, trước tiên đem chuyện ở bên ngoài giải quyết, còn chuyện riêng vào nhà rồi nói sao, không thể để mất mặt tiếp được nữa.

Bởi vì Tống Tam Nương là một quả phụ, cũng không phải là phụ nữ có chồng, hơn nữa trong nhà nàng ta không có trưởng bối, chỉ có nàng ta một thân một mình, nàng ta gây ra chuyện này cũng không thể làm gì nàng ta. Nhiều nhất chính là nàng ta bị mọi người phỉ nhổ mà thôi.Mà Lý long bởi vì là nhi tử của thôn trưởng,lại làm ra chuyện như vậy, thôn trưởng liền quyết định đánh hắn ba mươi gậy, dùng chính thôn quy.

Vốn Tống Tam Nương vẫn quỳ gối bên cạnh khóc, lúc này khóc cầu tình thay Lý Long.

Trương Thủy Đào nhào qua đánh Tống Tam Nương, trong miệng mắng những lời hết sức khó nghe, người trong thôn đều được mở rộng tầm mắt, nghĩ thầm thì ra là Trương Thủy Đào cũng sẽ mắng những lời này a.Trước kia nàng ta còn nói người khác thô lỗ, thì ra là nàng ta cũng giống như vậy. Có điều bọn hắn cũng không đi qua ngăn cản nàng ta, trong lòng bọn họ biết quả thật Tống Tam Nương đáng đánh, có điều nhân duyên Tống Tam Nương không tệ, cho nên cũng không có người nào đi qua giúp đở Trương Thủy Đào, cũng không có tiếng kêu trợ uy gì.

Lý long nghe tiếng Tống Tam Nương kêu khóc, nhẫn nhịn trong chốc lát cũng chạy đến đẩy Trương Thủy Đào qua một bên, hắn nghĩ Tống Tam Nương cũng giúp đở cầu tình cho hắn, hơn nữa bình thường nàng ta cũng rất ôn nhu săn sóc.

“Tốt, Lý Long! Tên khốn kiếp nhà ngươi! Ngươi lại vì cái thứ hàng rách nát này mà đánh ta! Ta liều mạng với ngươi!” Trương Thủy Đào bò dậy từ trên mặt đất đánh về phía Lý Long.

“Ngươi… con đàn bà chanh chua này! Cút ngay! Nếu Tam nương là hàng rách nát ngươi cũng là hàng rách nát! Hàng rách nát như nàng, ta muốn rồi, còn loại hàng rách nát như ngươi ta không cần!”

Lý Long bị Trương Thủy Đào cào hai nhát, đau nóng nảy, lớn tiếng quát về phía Trương Thủy Đào, lời kia vừa thốt ra, không chỉ Trương Thủy Đào sửng sốt, cả nhà thôn trưởng sửng sốt, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio