Cho đến một ngày trăng tròn nào đó, các trận pháp đồng loạt phát ra ánh sáng, lấp la lấp lánh.
Hiện tượng này kéo dài từ nửa đêm cho đến ngày hôm sau cũng chưa dừng.
Cặp đôi nam chính nhận định đây không phải là trận pháp khởi động liền yên tâm không ít.
Như cũ, Âu Đình Quan và Nhạc Khương sẽ đứng cạnh chuỗi trận pháp này cả ngày để tìm ra quy luật.
Quy luật gì thì không tìm ra nhưng lại phát hiện ra một điều, điểm yếu trên trận pháp này sẽ là ngòi nổ khởi động cho một hay một vài trận pháp khác.
Với sự liên kết, đan xen của các trận pháp ở đây thì chỉ cần một trận pháp khởi động thôi cũng đủ cho tất cả trận pháp khác đồng loạt hưởng ứng theo.
Túy Lưu Tinh dù bị thương, cái miệng cũng thật thà trong thời gian ngắn nhưng điều đó không có nghĩa chân tay của y xếp một chỗ không làm gì.
Vào cái lúc Phạm Gia Huân đang ở trước pháp trận chiêm ngưỡng những đốm chợt sáng chợt tối thì Túy Lưu Tinh đã một đòn toàn lực đánh cho Phạm Gia Huân không kịp trở tay, thành công bị đẩy vào pháp trận.
Dẫu vậy, ngoài vẻ mặt giật mình vì sự xuất kích không có dấu hiệu trước của ai kia, Phạm Gia Huân cũng không sợ bất cứ điều gì.
Bởi trong nguyên tác, Lâm Thư cũng bị đánh văng vào trong trận pháp, không những không chết mà còn nhặt được không ít thứ tốt; tất nhiên có tốt bao nhiêu thì cũng không sánh được với cặp nam chính.
Phạm Gia Huân bị đánh bay vào trong, lộn mèo một cái liền đã ở trong một không gian giống như một cái hang động lớn.
Xung quanh là hàng loạt những viên dạ minh châu thắp sáng nơi này, bên trái là một đám linh thảo hắn không biết tên đang tỏa ra đủ thứ khí chất khiến cho kẻ ngu cũng nhìn ra được chúng là một sự tồn tại cao quý.
Bên phải là một cái hồ linh tuyền nhưng so với hồ linh tuyền ở Huyễn Sơn Tông thì chất lượng cao hơn hẳn.
Hệ thống không nói không rằng, nước trong hồ linh tuyền hút đến một nửa, linh thảo gì đó mỗi thứ nó hốt cũng kha khá, phần còn lại là để lại cho boss phản diện.
Sau khi Mười Năm Thất Bát bày tỏ đã nó đã hành sự xong thì Phạm Gia Huân mới thả boss phản diện từ túi linh thú ra.
Sơ lược vài câu về quá trình đến được đây, Phạm Gia Huân liền chọn một chỗ ngồi đó tu luyện.
Dù sao mục tiêu của đa số tu giả là tăng cao thực lực, còn tăng cao thực lực hướng về đại đạo hay hướng về những mục đích khác thì không biết.
Ở đây linh khí dồi dào, ngay cả Huyễn Sơn Tông cũng chưa chắc đã bằng một phần mười; không tranh thủ cơ hội tu luyện thì phí cả thanh xuân.
Thân là boss phản diện, như một lẽ đương nhiên, không lý nào Âu Dương Bạch Ly lại không nhận ra chuyện cần làm nhất trong thời điểm hiện tại là nâng cao thực lực chứ không phải rủa xả Túy Lưu Tinh như thế nào.
Cho rằng Túy Lưu Tinh một kích đẩy Lâm Thư đến đây cũng coi như trong họa gặp phúc nhưng Âu Dương Bạch Ly sẽ không cảm ơn y đâu, hắn nhất định sẽ dạy dỗ cho tên họ Túy kia một trận nên thân.
Nhìn sang Lâm Thư đã nhập định một bên, lại nhìn sang hồ linh tuyền ở bên cạnh.
Âu Dương Bạch Ly lại dâng lên một niềm cảm động sâu sắc với Lâm Thư.
Người bình thường nhìn thấy hồ linh tuyền thì sớm đã ngồi trong đó cho dễ hấp thu linh khí rồi, đằng này Lâm Thư lại ngồi sang một góc; tuy rằng cũng gần hồ linh tuyền nhưng là hắn ngồi ở trên bờ, không hề tiếp xúc với nước linh tuyền.
Lại nói nhìn vào phần đất kia có thể thấy được những linh thảo kia Lâm Thư cũng chỉ mới lấy đi có một số ít thôi, đa phần vẫn là để lại cho hắn.
Nhìn qua cảnh này, Âu Dương Bạch Ly cũng đoán được Lâm Thư đang nhường cơ hội thăng tiến thực lực cho mình.
Âu Dương Bạch Ly liền nhận định được sau mẫu phi thì chắc chắn Lâm Thư là người đối xử tốt nhất với hắn.
Khác với nhân tộc khi dùng linh thảo thì đa số phải phối trộn các loại với nhau rồi đem đi luyện chế, yêu tu như Âu Dương Bạch Ly có thể trực tiếp hấp thu bằng cách ăn linh thảo, rất ít khi phải phối trộn dược liệu để đạt hiệu quả mong muốn.
Hơn nữa hiệu quả của một loại linh thảo tác động đến nhân tộc hoàn toàn không giống với yêu tộc.
Những cây linh thảo kia đều được Âu Dương Bạch Ly thu hái hết.
Một số ít thì để trong nhẫn trữ vật, còn phần còn lại thì đem dùng.
Tiếp theo liền hiện nguyên hình là một con báo màu trắng không có đốm, bước xuống hồ linh tuyền bắt đầu nhập định tu luyện.
Vài tháng trôi qua, khi Phạm Gia Huân thoát khỏi trạng thái tu luyện thì cái hang này đã không dư lại bao nhiêu linh khí, hồ linh tuyền cũng trở thành một cái hồ nước bình thường không có gì đặc sắc.
Mà boss phản diện nào đó có vẻ đã thay đổi một chút.
Nhìn kỹ lại con báo to đùng kia, Phạm Gia Huân nhận ra không chỉ kích thước hình thể tăng mà lông đuôi của Bạch Ly có vẻ dài hơn; giống như thân báo đuôi cáo vậy! Màu mắt cũng có khác biệt rõ rệt, vốn là màu vàng nâu thì bây giờ đã chuyển thành màu xanh dương; lấp lánh như màu của đá quý sapphire.
Tổng thể mặc dù hơi lạ nhưng tổ hợp này đẹp lạ chứ không phải kiểu lạ lạ dị dị quái quái; hẳn là do vầng hào quang của phản diện hỗ trợ không ít!
"Ca ca, bây giờ chúng ta đã lỡ thời gian ra khỏi bí cảnh lần một rồi!"
"Không sao! Lần sau chúng ta lại ra ngoài cũng không muộn.
Cái bí cảnh Minh Phương lớn thế này thì chắc sẽ có nhiều đồ tốt mà chúng ta chưa tìm ra!"
Thời gian này phỏng chừng Âu Đình Quan và Nhạc Khương chắc hẳn đã vô hiệu hóa xong các trận pháp bên ngoài, có lẽ đang nỗ lực phá giải các trận pháp ở khu vực trung tâm nơi này.
Mười Năm Thất Bát, online thông báo tiến độ tao xem!
Hệ thống : "Tu vi của cậu đạt nguyên anh tầng một, Âu Dương Bạch Ly thì đạt nguyên anh tầng tám.
Bên kia Âu Đình Quan và Nhạc Khương vẫn đang nỗ lực phá trận như cậu đoán.
Bây giờ cậu chỉ cần phá bức tường trước mặt sẽ gặp được ba người Túy Lưu Tinh bọn họ"
Phạm Gia Huân nghe vậy liền muốn nhanh chóng ra ngoài, nhưng từ từ đã, lột hết đống dạ minh châu chiếu sáng kia rồi tính.
Sợ tốc độ bản thân không đủ nhanh, hắn còn bảo boss phản diện tham gia cùng cho vui.
Âu Dương Bạch Ly vẫn còn ngây thơ mà đưa đống dạ minh châu cho hắn nữa kìa.
Phạm Gia Huân: "Dạ minh châu ở đây nhiều như vậy, ngươi cầm chỗ đó đi, những khi cần đến thì cũng có cái mà dùng"
Dạ minh châu ở thế giới nhiệm vụ này không hiếm, nhất là ở giới tu chân nhưng không phải lúc nào cũng có thể gặp và ai cũng có thể sở hữu.
Trước khi phá tường xuyên qua, Phạm Gia Huân lần nữa yêu cầu phản diện chui vào túi linh thú, cũng thêm một lần Âu Dương Bạch Ly kỳ kèo.
Cuối cùng, dưới cái trừng mắt của Phạm Gia Huân, boss phản diện thu nhỏ nguyên hình, đeo vòng đá Tàng Sinh trên cổ rúc vào túi linh thú.
Ánh mắt còn ai oán như muốn thể hiện thông điệp "Tu vi của tiểu đệ cao hơn ca ca mà, tiểu đệ không cần phải được bảo vệ nữa đâu!"
Phạm Gia Huân rút kiếm, đi một đường cơ bản liền phá được bức tường trước mắt.
Bức tường bị khoét ra một góc liền thấy được cặp nam chính đang đứng trong trận bảo vệ và Túy Lưu Tinh bị bụi quấn từ đầu đến chân.
"Lâm Thư! Ngươi đây là cố ý!"
"Túy sư đệ, ta còn chưa chất vấn ngươi đánh ta rớt vào trận pháp thì thôi! Ngươi lấy tư cách gì chỉ trích ta?"
"Ngươi…"
"Tính ra thì cũng nhờ Túy sư đệ mà ta có thể sớm như vậy đã đạt đến tu vi nguyên anh.
Thật lòng gửi lời cảm ơn đến ngươi!"
Túy Lưu Tinh bị chọc tức, liền muốn vung kiếm hạ sát chiêu với Phạm Gia Huân.
Chỉ tiếc lần trước y có thể thành công vì hắn không đề phòng, thực lực cũng chưa đạt đến nguyên anh như hiện tại.
Còn bây giờ, Phạm Gia Huân nhẹ nhàng quét một đường kiếm cũng đã khiến Túy Lưu Tinh bị văng vào tường đá đằng sau.
Hệ thống còn chưa kịp bảo Phạm Gia Huân nhẹ tay chút thì hắn đã ra tay, bức tường kia cũng sụp một mảng lớn.
Mười Năm Thất Bát không phải lo lắng cho Túy Lưu Tinh, mà là hành vi làm sập tường này sẽ khiến kịch bản của được thúc đẩy, La Quyền sẽ lên sàn sớm hơn gần một năm!
Hệ thống : "Thôi toang!".