Thiết lập này nọ bị vỡ là ghét nhất mà! Nguyên nhân chủ quan thì còn có thể sửa chữa được, nguyên nhân khách quan thì nó biết xoay chuyển càn khôn kiểu gì?
Hệ thống muốn khóc lụt nhà!
Nếu bản thân có thực thể, hệ thống nhất định sẽ đập cho Trần Thanh Khang một trận nên thân.
Một khi ký chủ đã yêu đương thì các thế giới nhiệm vụ sau đều dính lời nguyền tình ái.
Vết xe đổ này, cho dù có cố tình xóa đi hết ký ức cũng không cách nào khiến ký chủ dừng việc yêu đương!
Nhìn đi, nhìn đi, Phạm Gia Huân nhận quần áo từ Trần Thanh Khang thì đỏ mặt làm cái gì?
Trần Thanh Khang còn chưa ngượng thì cậu cũng phải sang lên cho tôi, phong thái chanh sả của quý thiếu gia ăn chơi thành thói đâu rồi?
Trần Thanh Khang, thụ chính của anh vẫn đang ban ngày thì học chứng chỉ ở trung tâm, chiều về thì ở nhà cô đơn lẻ chiếc giải bài tập tới tận khuya kìa! Anh giai có rảnh rỗi thì sao không đi nâng khăn sửa túi cho nửa kia mà cuộc đời sắp đặt sẵn cho anh đi, quấn lấy ký chủ nhà tôi làm gì? Hả??
Đưa đồ xong thì đi ra ngoài đi, đứng đó làm gì? Anh giai với đóa cúc nhà tôi còn chưa thân nhau tới độ thay quần áo trước mặt nhau đâu!
Lại nói giặt sạch sẽ đem trả là được rồi, còn để bộ quần áo đó ám mùi nước hoa trầm hương là sao? Hả? Anh giai có mưu đồ gì thì tôi rõ nhất nhé! Nhất cử nhất động của anh không qua được con mắt thần thông của tôi đâu.
Nhìn về Phạm Gia Huân, sau khi không thấy Trần Thanh Khang có ý định tạm ra ngoài, hắn mang quần áo vào trong chăn, mặc luôn tại trên giường rồi mới bước xuống.
Trạch Gia Phong dù là pháo hôi nhưng cũng là pháo hôi đậm chất lãng tử, vừa đứng lên một cái là đã hiện ra đôi chân thon dài cùng thân hình cao ngất.
Hệ thống cảm thấy có lẽ Phạm Gia Huân được sử dụng một thân thể với chiều cao vượt trội như vậy hẳn là sẽ bù cái mơ ước cao trên mét tám của hắn.
Mười Năm Thất Bát là một hệ thống thiện lành nên nếu có thể thì nó sẽ cố tìm thân thể khớp nhất có thể với mong muốn của ký chủ, bên cạnh kịch bản mà nó đánh giá là phù hợp.
Chẳng hiểu kiểu gì cái thân thể đẹp lại thu hút đủ thứ người rồi bắt đầu lời nguyền tình ái này nọ xuyên suốt quá trình làm nhiệm vụ.
Để rồi mấy thế giới nhiệm vụ sau, nếu có thể, nó sẽ chọn nhân vật pháo hôi nào đó có ít sự tiếp xúc với nhân vật chính nhất.
Như vậy, cho dù lời nguyền tình ái vẫn bám theo dai dẳng thì ít nhất đối tượng yêu đương của Phạm Gia Huân cũng không phải là nhân vật chính!
Vì cái gì những ký chủ trước có bàn chuyện yêu đương thì cũng là yêu đương với nhân vật phụ thứ N, nhân vật phản diện nào đó; đến lượt Phạm Gia Huân thì yêu đương với nhân vật chính, boss phản diện, nam phụ quan trọng? Tại sao? Tại sao lại nên cơ sự này? Ai đó hãy cho nó biết là tại sao đi!
…
Phạm Gia Huân muốn chỉnh lại kiểu tóc nên vào phòng tắm, thực tế chỉnh trang là phụ, cái chính là rửa mặt cho bớt u mê mới là chính.
Một hồi sau, Trần Thanh Khang vốn là mỹ nam trầm lặng không quản sự đời đã trở thành con vẹt líu lo, hệ thống còn phải xem lại số liệu để xác định liệu đây có phải là công chính thật hay là ảo giác.
Hệ thống : "Cậu cư xử cho giống mấy tên pháo hôi ghen ăn tức ở, chuyên huênh hoang cho tôi nhờ!"
Hệ thống vừa nói xong, lập tức đã có người cố tình va vào người Phạm Gia Huân khiến hắn loạng choạng muốn ngã.
Người kia lại còn nhìn hắn bằng ánh mắt khinh khinh.
Trần Thanh Khang vừa đỡ hắn đứng vững xong, không nói nhiều lời, cũng không để cho công chính nhiều lời, hắn tẩn cho người kia một trận nên thân.
Quay qua Trần Thanh Khang vẫn đang đần mặt ra, bâng quơ để lại một câu: "Phiền cậu xử lý mấy người kia nhé!"
Vốn nghĩ bạo lực và sự hung tàn của bản thân làm vỡ nát hình tượng lòng Trần Thanh Khang, ai ngờ khi hắn vừa dứt câu thì công chính đã nhìn hắn bằng cái ánh mắt sáng lấp lánh như trăng, như sao, như ánh dương rực rỡ.
Hệ thống: "…" Sao Trần Thanh Khang không đi theo lẽ thường? Lẽ ra khi thấy người mình thích lộ ra vẻ côn đồ thì phải lập tức nhíu mày không vui rồi cân đo đong đếm độ an phận với những người khác chứ? Sao bảo nam châm khác dấu thì hút nhau mà? Lẽ ra y phải thích kiểu người an phận nghe lời chút mới phải chứ!
Phạm Gia Huân: "Giờ sao?"
Hệ thống : "Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai!"
Trần Thanh Khang lập tức để đàn em kéo người kia ra ngoài, còn không quên ra hiệu để họ cách xa ra chút, đừng làm phiền y tán tỉnh đối tượng.
Phạm Gia Huân cũng chẳng muốn ở lại đây lâu, liền chào công chính rồi lái xe ra về, để lại Trần Thanh Khang bơ vơ trong cô đơn.
Bao nhiêu lời tâm tình chưa phọt ra được chữ nào đã nghẹn trở về.
Phạm Gia Huân quay qua hệ thống: "Mày nói xem, tao cố ý xem nhẹ Trần Thanh Khang như thế, y có không vừa lòng với tao chưa?"
Hệ thống : "…Cậu tự xem đi.
Đây là kịch bản nhìn từ phía Trần Thanh Khang"
[Trần Thanh Khang nhìn bóng hình Trạch Gia Phong bước đi, bỗng nhiên cảm thấy tủi thân đến lạ.
Rõ ràng bản thân mình vừa đẹp, vừa tốt tính, có gia thế chống lưng đằng sau.
Thế mà vẫn thua một con linh miêu.
Một soái ca ngời ngời như y thế mà thua một con linh miêu suốt ngày chỉ biết ăn ngủ rồi suốt ngày khè khè.
Gia Phong, người ta muốn nói chuyện yêu đương mà, sao em nỡ phũ phàng dập tắt cuộc hội thoại vậy]
Phạm Gia Huân: "… Ê này người anh em thiện lành, tao đã làm cái gì để sai sót nó diễn ra hay vậy?"
Hệ thống : "Nguyên nhân xuất phát từ phía Trần Thanh Khang, không phải do cậu"
Phỏng chừng nếu Phạm Gia Huân còn muốn xen ngang giữa Trần Thanh Khang và Triệu Thành Ân, sau đó làm mấy trò con bò kinh điển thì có khi công chính còn cho rằng hắn thích y nên ghen lồng lồng lộn cũng nên.
Phạm Gia Huân lái xe về nhà, boss linh miêu từ đang nằm trên tủ ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó nhào đến ôm hắn như thể hiện nó đang chào đón thằng sen của mình.
Nhưng mà, trên người thằng sen lại có mùi lạ giống như thằng nào đó cố ý quyến rũ thằng sen mà để lại.
Cái nhan sắc của Trạch Gia Phong đúng là có thể xếp vào hàng thịnh thế mỹ nam đấy.
Bản thân Boss linh miêu cũng biết sức hút của thằng sen rất lớn, cũng rất tự hào vì điều này.
Nhưng điều đó không có nghĩa là nó cho phép bất kỳ kẻ nào dám cướp thằng sen của nó.
Thằng sen của nó có một dung mạo tuyệt sắc, thế mà sen nó có ý thức được cái gì gọi là lam nhan họa thủy đâu.
Đau lòng hơn là sen của nó không ý thức được có người muốn tiếp cận nữa kìa.
Dí đệm thịt lên mặt thằng sen, boss khè khè hai tiếng muốn cảnh cáo thằng sen cấm có được sa vào quyến luyến hồng trần, nên an tĩnh làm một mỹ nam xinh đẹp.
Nhìn cái hành vi xoa đầu nó của thằng sen, phỏng chừng sen không hiểu nó nói gì rồi.
Cũng không sao, sen nó không hiểu thì chờ chủ nhân của hương vị lạ kia mò mặt đến đây, nó sẽ dùng Linh Miêu Chi Trảo chào hỏi nhẹ nhàng, tự nhiên thằng sen sẽ hiểu.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát: "…" Ngay cả một con linh miêu cũng ý thức được việc bảo hộ bông cúc quan trọng cỡ nào, bao giờ cậu mới quan tâm đến vấn đề này hả Phạm Gia Huân?.