Tiểu kiếm bảy màu của Lỗ Tu nơi tay, kiếm trận đã cắm xung quanh hắn, vô số kiếm quang không ngừng lóe ra đâm vỡ những cái bóng, nhưng cái bóng của Đạm Thai Khước Tà giống như vô cùng vô tận như nhau, bất luận chém như thế nào, số lượng cũng không giảm.
- Trảm. . .
Bỗng nhiên, thân thể của Đạm Thai Khước Tà toát ra, chỉ thấy ngọc bích cốt đao giao nhau chớp động, từng đạo yêu khí cấu thành hình chữ thập theo những chiếc bóng, không ngừng chém về phía Lỗ Tu.
Lần này áp lực của Lỗ Tu tăng lên rất nhiều, dù sao bản thân hắn không bằng Đạm Thai Khước Tà, mà hiện tại ngay cả bản tôn và Đại Đế chân thân của Đạm Thai Khước Tà đồng loạt ra tay, chẳng khác nào hai kẻ cường đại đánh một người yếu.
Nhắm được cơ hội, Đạm Thai Khước Tà chợt lóe đã đi tới phía sau Lỗ Tu, song đao bên tay trái đâm vào cổ họng Lỗ Tu, bị Lỗ Tu tránh thoát, nhưng Lỗ Tu lại không tránh được một cước của Đạm Thai Khước Tà, bay ra giữa không trung.
- Dạ hành bạo sát.
Đạm Thai Khước Tà kêu lên, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng về phía Lỗ Tu, những cái bóng cũng theo sát phía sau, mỗi cái bóng đều cường đại không gì sánh được.
- Kiếm hành vô cực.
Lỗ Tu thấy nhiều hư ảnh lao đến như vậy, nếu lần này không chống đỡ, cho dù hắn tiếp cận Đại Đế đỉnh phong, cũng tuyệt đối bị trọng thương.
Tiểu kiếm bảy màu trước ngực Lỗ Tu bỗng nhiên phóng đại, giống như một mũi khoan xoay tròn lao về phía Đạm Thai Khước Tà.
- Ầm. . .
Bạo tạc cực lớn phá hủy rừng trúc tan tác, ngay cả Âu Dương cũng trực tiếp bị thổi bay.
- Vô dụng, nếu như ngươi có thể bước vào Đại Đế đỉnh phong, đắc ngộ Kiếm Tại Lòng Ta, như vậy hôm nay ngươi có lẽ còn có lực đánh một trận, đáng tiếc hôm nay ngươi đã mất mạng. . .
Thực thân của Đạm Thai Khước Tà đã xuất hiện cách chỗ Lỗ Tu không xa, cái bóng trên chân thân của hắn giống như vụ khí vù vù bay ra, hiện tại hắn giống như một con nhím.
Đánh không thắng Đạm Thai Khước Tà, chạy không thắng Đạm Thai Khước Tà, cho dù là phòng thủ cũng không được. Lúc này trong lòng Lỗ Tu cũng bắt đầu lo lắng. . .
Cái bóng bay lượn khắp bầu trời, hai tay Đạm Thai Khước Tà cầm hai thanh ngọc bích cốt đao, toàn thân thoạt nhìn tà ác không gì sánh được.
- Đạm Thai Khước Tà, ngươi cho là chưởng tông Vạn Tiên Sơn dễ dàng bị người giết chết như vậy sao.
Cước bộ Lỗ Tu lướt ngang sát người Đạm Thai Khước Tà, mặc dù dưới một cước của hắn, cốt đao để lại một vết thương dài, nhưng vết thương như vậy cũng không đủ làm một Đại Đế tổn thất lực chiến đấu.
- Vạn Sơn ấn.
Lỗ Tu há mồm phun ra cự bảo Vạn Sơn ấn của Vạn Tiên Sơn, Vạn Sơn ấn nhỏ như hạt đậu, bay ra khỏi miệng Lỗ Tu liền đón gió trướng đại, trong nháy mắt biến lớn như một ngọn núi.
- Vạn Sơn ấn.
Nhìn thấy Vạn Sơn ấn xuất hiện, Đạm Thai Khước Tà cũng có vài phần sốt ruột, Đạm Thai Khước Tà không phải e ngại Vạn Sơn ấn, mà là Sơn Linh Vạn Tiên Sơn phong ấn trong Vạn Sơn ấn.
Một trận thanh âm giống như từ thời viễn cổ từ trong miệng Lỗ Tu phát ra, một tay Lỗ Tu điểm ra Vạn Sơn ấn, tiếp theo tiểu kiếm bảy màu trực tiếp bay vào trong Vạn Sơn ấn, toàn bộ Vạn Sơn ấn trực tiếp phóng xuất ánh sáng bảy màu.
- Ông. . .
Âu Dương rơi xuống rừng trúc, nhìn Vạn Sơn ấn, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy trọng bảo từ cự ly gần như vậy.
Sắc quang chớp động, Vạn Sơn ấn cũng theo triền đấu, tiếp theo vô số thanh quang từ trên Vạn Sơn ấn bắn ra.
Thanh quang dần dần tán đi, nhưng trong nháy mắt Âu Dương thấy thanh quang tán đi thiếu chút nữa cắn luôn đầu lưỡi của mình.
- Vì sao là nàng.
Nhìn thân ảnh thanh sắc từ trong Vạn Sơn ấn bay xuống, Âu Dương phảng phất lại nhớ tới cái đêm trăng sáng đó, người từng nói mình thiếu nàng một mạng - Linh San
Linh San Sơn Linh, lúc này Âu Dương có chút minh bạch, thì ra Linh San là bị phong ấn Sơn Linh bị phong ấn trong Vạn Sơn ấn, nhưng nếu nàng là Sơn Linh vậy Tiểu Nhạc là gì?
- Hừ.
Thấy Linh San xuất hiện, Đạm Thai Khước Tà có chút hối hận, sớm biết như vậy vừa rồi trực tiếp một đao kết thúc tiểu súc sinh Âu Dương, cũng không rước phải đại phiền phức như vậy.
Hiện tại tổ hợp viễn cổ Lỗ Tu, Sơn Linh và Vạn Sơn ấn hầu như không có địch thủ, bóng dáng Đạm Thai Khước Tà chợt lóe, trực tiếp chạy về phía Âu Dương, lúc này muốn lấy mạng Lỗ Tu căn bản là không có khả năng, hắn không mang theo Sách Mệnh lệnh, căn bản không thể đối kháng với Vạn Sơn ấn.
- Vù. . . Truyện Sắc Hiệp -
Linh San chợt lóe, toàn thân hóa thành một đạo lưu quang, đuổi theo Đạm Thai Khước Tà, song chưởng nhẹ nhàng đánh về phía Đạm Thai Khước Tà.
- Ầm ầm. . .
Mấy cái bóng của Đạm Thai Khước Tà trực tiếp bị một chưởng của Linh San bắn thành mảnh nhỏ.
Tám trăm năm trước, Chiến đế Bạch Hủ Minh uy chấn thiên hạ cũng tự nhận không phải đối thủ của Linh San, tám trăm năm sau, mặc dù Đạm Thai Khước Tà cũng là Đại Đế đỉnh phong, thế nhưng so với Bạch Hủ Minh trước kia còn kém hơn rất nhiều.
- Giết hắn.
Lỗ Tu lấy tay vi kiếm, chợt lóe đi tới phía sau Đạm Thai Khước Tà, hắn cùng Linh San hai người liên thủ muốn tru sát Đạm Thai Khước Tà cũng không phải không có khả năng.
Đại Đế đỉnh phong gần như không thể sát, đó là bởi vì Đại Đế chân thân, nhưng có Vạn Sơn ấn và Linh San ở đây, nếu như liều mạng, cũng có thể giết chết Đạm Thai Khước Tà.
- Ầm. . .
Lỗ Tu và Đạm Thai Khước Tà giao thủ ngắn ngủi, thế nhưng chung quy về thực lực có chút khiếm khuyết, hắn không chống đỡ được Đạm Thai Khước Tà, để Đạm Thai Khước Tà vòng qua người hắn, một lần nữa chớp động sát về phía Âu Dương. . .
- Vù vù. . .
Hắc phong trận trận, mây đen che khuất bầu trời, vô số phong bạo hỗn loạn lôi điện xuất hiện trên bầu trời. Đạm Thai Khước Tà đang chuẩn bị đánh chết Âu Dương, ngẩng đầu nhìn thoáng qua thiên không, trên mặt hắn lộ vẻ sợ hãi.
Đám mây màu đen và lôi điện này của ai, hắn đương nhiên biết rất rõ, chính là chiến đế Bạch Hủ Minh.
- Các ngươi tốt nhất phải bảo vệ hắn suốt đời. . .
Đạm Thai Khước Tà mặc dù hối hận, thế nhưng lúc này thật sự nếu không đi, đợi Bạch Hủ Minh xuất hiện, hắn có muốn chạy cũng không có cơ hội.
- Ngăn cản hắn, ngăn cản hắn.
Lỗ Tu quay về phía Linh San rít gào, nhưng Linh San lại thờ ơ đứng trước người Âu Dương, căn bản không nghe mệnh lệnh từ Lỗ Tu.
- Ha ha ha ha. . . Vạn Sơn ấn danh tiếng thiên hạ, ngay cả tông chủ nói cũng không nghe, thực sự là chê cười. . .
Đạm Thai Khước Tà nói xong, thực thân hắn bạo khai, hóa thành vô số cái bóng bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
Đây chính là phương pháp chạy trốn dạ hàng thuật của Đạm Thai gia dạ - Kim thiền thoát xác
- Ầm. . .
Lôi điện từ trên bầu trời chém thẳng xuống, lôi quang hắc sắc vô cùng quỷ dị, khi Âu Dương nhìn thấy lôi quang hắc sắc xuất hiện, hắn biết mình đã được bảo vệ, nhưng nhìn Thứ Kiêu Cung ở phía xa triệt để bị hủy hoại, trong mắt Âu Dương hận ý càng thêm dày đặc.
- Đạm Thai Khước Tà ta nói rồi, hôm nay không chết, tương lai ta sẽ trở lại Thánh Tà Đảo, huyết tẩy Đạm Thai gia.