Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dạ Thiên run rẩy từ trong vòng tay lấy ra Hóa Yêu quyết và thanh sắc bì giáp lúc trước Âu Dương cho mình, y biết nếu như không có những thứ này hắn tặng cho thì có lẽ y còn ở Trung Châu cùng gia gia bán rượu, có lẽ y vĩnh viễn không thể bước vào hàng ngũ cường giả.
Mặc dù con đường tu hành rất gian khổ, mặc dù Dạ Thiên nhiều lần chịu đả kích, nhưng y chưa từng từ bỏ luôn tiến lên. Dạ Thiên tin tưởng chỉ cần mình có thể không ngừng đi tới, nói cho mọi người thiên phú kém cũng có thể xông đến bây giờ. Ban ngày ngay cả thánh thể cũng không tới, đến đêm lại đạt tới sức chiến đấu gấp mười lần thánh thể có được.
- Đại ca, tin tưởng ta, rất nhanh ta sẽ hoàn thành lời hứa, ta sẽ ôm chúng nó đi lên Vạn Tiên sơn.
Dạ Thiên là một người đàn ông rất chú trọng ân tình, một giọt nước lành báo ân cả thùng nước. ân tình thay đổi vận mệnh của Âu Dương với Dạ Thiên là điều y vĩnh viễn không thể trả lại.
- Rất nhanh, mục tiêu của ta sẽ hoàn thành...
Dạ Thiên không ngừng bơm hơi cho mình, đây là động lực để y đi tới.
Thời gian trôi nhanh, một tháng chớp mắt đã qua đi. Lúc này yêu khí của Âu Dương nhờ được Bạch Hủ Minh bồi dưỡng một số lớn đan dược đã hồi phục lại. Lực Thần Sư mặc dù không thể dựa vào đan dược hồi phục nhưng một tháng cho Âu Dương hoàn toàn hồi phục trình độ lúc nghịch thiên cải mệnh cho Lỗ Tu, hắn thậm chí cảm thấy lực Thần Sư của mình có tăng lên.
Âu Dương không nói chuyện này cho Bạch Hủ Minh, dù sao chỉ có một mình hắn là Thần Sư, con đường Thần Sư hắn chỉ có thể lần mò đi tới, gian khổ như tương lai sau khi hắn đạt được Đại Đế phải thăm dò con đường viễn cổ.
Ầm!
Cửa đá bị đẩy mở, Lỗ Tu theo hẹn đi tới. ước định một tháng này bất cứ có chuyện gì gã phải đến đây, dù sao lần này còn quan trọng hơn cả việc gã đột phá cấp ý chí viễn cổ.
Lần này Âu Dương vì bản thân nghịch thiên cải mệnh sắp dẫn động Tứ Phương chiến kỳ, nếu thật sự thành công thì Vạn Tiên sơn sẽ có vương bài lớn nhất, khi đó cho dù có đối địch với toàn thế giới thì Vạn Tiên sơn sẽ không bị động.
Lỗ Tu tiến vào, trước tiên chào hỏi Bạch Hủ Minh:
- Sư huynh!
Bạch Hủ Minh hỏi:
- Giải quyết chuyện bên trên xong chưa?
Mặc dù Bạch Hủ Minh không đi lên nhưng đoán được vài chuyện.
Lỗ Tu dứt khoát đáp:
- Lý Minh Thu đến, ta đã nói cho hắn chúng ta muốn là Vân Tiêu bảo điện.
Bạch Hủ Minh lắc đầu, mắt tràn đầy khinh thường, nói:
- Hừ! Lão già Khúc Hướng Tiền không có lá gan đến, làm ta uổng công chú trọng hắn.
Bạch Hủ Minh ban đầu đoán có lẽ Khúc Hướng Tiền sẽ đến, nhưng gã không có lá gan đó đúng là khiến lão thất vọng.
- Đạm Thai Khước Tà cũng đến, còn dám nhắc đến Mê Hồn Hải với ta!
Lỗ Tu biết Đạm Thai Khước Tà muốn nói là họ ở Mê Hồn Hải, muốn đánh bọn họ không dễ dàng.
Âu Dương nghe đến Mê Hồn Hải thì khinh thường hừ:
- Mê Hồn Hải? Hừ hừ!
Lúc này Vạn Tiên sơn có hai viễn cổ cộng thêm Thần Sư là hắn, nếu Âu Dương thành công bước vào Đại Đế, có thể mượn tạm lực lượng Tứ Phương chiến kỳ, vậy cho dù Đạm Thai gia có ở Mê Hồn Hải thì Vạn Tiên sơn giết vẫn lên Thánh Tà đảo.
Hai viễn cổ giết lên Thánh Tà đảo dù không thể huyết tẩy cũng đủ làm Đạm Thai gia bị tổn thất thảm trọng. Nhưng Âu Dương không định để ai giết lên Thánh Tà đảo, bởi vì hắn có ước hẹn năm mươi năm với Đạm Thai Minh. Âu Dương tin tưởng, năm mươi năm sau chắc chắn hắn có thể khống chế Tứ Phương chiến kỳ, đến lúc đó hắn đi Bách Tôn đảo hoàn thành ước định và huyết tẩy Đạm Thai gia.
Xuyên Vân thuyền lần thứ hai ra biển đi tới đâu, Hoàng Thiên Đại Đế biến mất ở chốn nào, đây đều là một phần của bí mật viễn cổ, cũng là điều Âu Dương cần thăm dò. Tương lai hắn chắc chắn sẽ bước lên con đường giống Hoàng Thiên Đại Đế, ngồi zVệ Thi lần thứ hai đi hướng không biết, xé rách tấm mành che bí mật viễn cổ.
Bạch Hủ Minh nói:
- Cuộc chiến với thiên cung đã là nhất định, nhưng trước đó phải cho Âu Dương nuốt Thiên Mệnh Thánh Dược.
Bạch Hủ Minh biết nếu muốn yên tâm đánh thiên cung thì phải để Âu Dương tăng cấp, chỉ khi hắn đạt đến Đại Đế, có năng lực mượn dùng lực lượng Tứ Phương chiến kỳ thì mới bảo đảm an toàn cho bản thân hắn.
Lỗ Tu ánh mắt tràn đầy tin tưởng nhìn Âu Dương, nói:
- Sư huynh, một lần này chúng ta bắt tay nhau hộ pháp cho Âu Dương, tin tưởng Âu Dương chắc chắn có thể phá tan cửa ải khó khăn này.
Âu Dương mỉm cười nói:
- Đa tạ tông chủ!
Thật ra nghịch thiên cải mệnh cho người khác và cho bản thân có điều khác nhau, coi như là chính Âu Dương cũng hơi thẳng thẳng. Dù sao đây là lần đầu tiên hắn hoàn thành nghịch thiên cải mệnh từ sau viễn cổ tái hiện thân thể viễn cổ. Nhưng Âu Dương không nhớ nổi mình đã làm bao nhiêu lần đầu tiên, cho nên lần đầu tiên này chắc chắn có thể thông qua!
- Sư phụ, tông chủ! xin các người hộ pháp cho ta, tạo ra thân thể viễn cổ nhất định cần phù triện ý chí vĩnh sinh kích hoạt, ta cần trước tiên khắc phù triện ý chí vĩnh sinh. Khi ta hoàn thành nghịch thiên cải mệnh thì là lúc ta nuốt Thiên Mệnh Thánh Dược, khi đó mặc kệ xảy ra chuyện gì sư phụ nhất định phải đánh Thiên Mệnh Thánh Dược nhập vào người ta.
Âu Dương biết thân thể viễn cổ là không nên tồn tại trên đời, lúc trước hắn không dám tự cải tạo thân thể viễn cổ cho mình bởi vì sợ sau khi hành thành sẽ dẫn đến vô tận thần lôi.
Bây giờ có Thiên Mệnh Thánh Dược, khi đạt đến thân thể viễn cổ lập tức nuốt Thiên Mệnh Thánh Dược, đẩy thân thể viễn cổ vào đại thành, một bước đi vào Đại Đế.
Bạch Hủ Minh chắc chắn đáp lại Âu Dương:
- Yên tâm đi, chỗ này là an toàn nhất Vạn Tiên sơn, tại đây có ta cùng Lỗ Tu hộ pháp cho ngươi, tuyệt đối sẽ không xảy ra sai sót gì.
Nếu ở đây bị người xông vào đánh gãy Âu Dương nghịch thiên cải mệnh thì Vạn Tiên sơn từ nay không cần lăn lộn nữa.
- Sư phụ, nếu sớm phát hiện chỗ này thì có lẽ lần trước sẽ không ra Cửu Thiên Thần Lôi.
Âu Dương đã quan sát chỗ này một tháng trời, ở đây xem như ngăn cách với thế gian. Nơi này tuy rằng vẫn ở trong Thông Thiên phong nhưng bị tổ tiên Vạn Tiên sơn dùng thủ đoạn đặc biệt, chắc là mở ra tiểu thế giới ngăn cách thế gian, ở đây muốn dẫn động Cửu Thiên Thần Lôi gần như là không có khả năng.
Âu Dương cảm thấy muốn đem chỗ này biến thành một nhà giam cầm tù người ta thì cho dù ngươi có đạt đến phi tiên, chỉ cần không dùng lực lượng phá ra ngoài thì đừng mơ dẫn động tiên âm giáng thế.
Lỗ Tu cười cười nói:
- Thật ra lúc bắt đầu ta đã có nghĩ đến chỗ này.
Ban đầu Lỗ Tu có nghĩ tới đây khiến Âu Dương nghịch thiên cải mệnh cho mình, nhưng lúc đó không chắc chắn rốt cuộc được không, cho nên không nói.
Bây giờ Âu Dương bỗng nói chỗ này có loại hiểu qua như vậy xem như là thu hoạch rất không tồi, ít nhất sau này có làm chuyện gì cũng không cần oanh động toàn Chân Linh Giới.