Yêu Cung

chương 467: hy vọng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Vệ Thi tin tưởng lúc này nàng có thể làm tất cả người đàn ông trên đời mê muội. Người kia cũng là đàn ông, mặc kệ hắn là nhân loại hay Hồn Giả thì nàng có thể tiếp cận hắn.

Vệ Thi hóa thành vệt sáng bay nhanh hướng phương xa, chỗ Âu Dương ở.

....

Âu Dương từ trên trời chậm rãi đáp xuống đất, cường giả mới rồi cường đại vượt qua sức tưởng tượng của hắn, nếu không phải là Hồn Giả mà là một cường giả có xác thịt thì trừ phi hắn có thể lại kích hoạt lực lượng Tứ Phương chiến kỳ lần nữa, vậy hắn chết chắc.

Tiếc rằng hiện tại Thứ Kiêu cung đã mất đi Tây Phương Hủy Diệt chiến kỳ, thiếu rất nhiều lực lượng để có thể lai bùng phát lực phi tiên, nếu mình muốn lại được đến lực lượng đó thì cách duy nhất là hoàn toàn hấp thu Tứ Phương chiến kỳ.

Âu Dương thở dài một hơi, nhìn phía xa, chỗ đó mới rồi lóe tia sáng sinh mệnh, chắc là có cường giả nhân loại tồn tại. Nếu ở chỗ khác, Âu Dương sẽ không quan tâm sự chết sống của người này, nhưng đây là Hồn Giới, khắp nơi là dị tộc, dưới tình huống đối diện dị tộc có thể tìm ra mấy đồng loại cũng là việc tốt.

- Xem như các ngươi may mắn!

Âu Dương biến thành tia chớp đen lao hướng chỗ lóe tia sáng sinh mệnh.

Âu Dương không hay biết cách hắn mười vạn dặm có một cô gái luôn nhìn hắn, muốn tìm cơ hội cướp đi lực hủy diệt của hắn.

Vệ Thi tính toán thất bại, quan trọng là nàng không biết Âu Dương có được Thần Sư Chi Nhãn, mặc dù nàng rất gần với nhân loại nhưng rốt cuộc vẫn không phải là con người, thân thể của nàng có lẽ lừa được Chân Thực Chi Nhãn nhưng đáng tiếc, tuyệt đối không thể qua mắt Thần Sư Chi Nhãn của Âu Dương.

.......

Đất tù cấm, trong mười hai cường giả, Mã Phong trợn to mắt nhìn phương xa. Mới rồi Mã Phong lại cảm nhận được lực lượng diệt thế đáng sợ xuất hiện, nhưng lần này lực lượng không dẫn động thiên địa biến đổi, chỉ xuất hiện rồi biến mất, điều này khiến gã lấy làm lạ, không lẽ lực lượng của nữ vương không cách nào bắt được đồng loại mình?

Từ Uy khó hiểu nhìn Mã Phong, lên tiếng hỏi:

- Mã ca, làm sao vậy?

Mã Phong nói ra điều thắc mắc:

- Mới rồi nữ vương ra tay, chắc nàng giao đấu với người đó.

- Nữ vương? Vậy kết quả thế nào?

Những người khác đều không có lực ý chí, không thể biết được rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Mã Phong lắc đầu, nói:

- Ta cũng không rõ nữa, nhưng hiện tại chắc chỉ có hai loại khả năng, một là lực lượng tương đương!

Mã Phong nói đến đây thì lại lắc đầu, chính gã cũng không tin có thể xuất hiện cường giả nhân loại lực lượng tương đương với nữ vương.

Mã Phong nói tiếp:

- Còn có loại khác là người đó đã bị giết.

Khi Mã Phong thốt ra câu này thì đám người lắc đầu cười khổ, mặc dù họ không có tu vi cường đại như gã nhưng có kiến thức, bảo họ tin có cường giả nhân loại lực lượng tương đương với nữ vương Hồn Giới thì nói sao cũng không tin được, vậy nên đa số người đều cho rằng Âu Dương đã bị giết!

- Đừng từ bỏ! Có lẽ hiện tại hắn đang trên đường đến cứu chúng ta!

Đông Phương Tường tràn ngập hy vọng nhìn phía xa.

Âu Dương dọc theo ký ức lao đi, trên đường gặp phải bốn, năm trấn nhỏ nhưng hắn không đồ sát, chỉ từ trên cao giết một số cường giả.

Nhưng dù Âu Dương không đồ sát thì một mũi tên diệt vô số cường giả vẫn tạo thành hỗn loạn.

Những Hồn Giả bị Âu Dương bắn chết tùy tiện đặt ở bên ngoài đều là cấp Đại Đế cả, tuy nhiên, dù Hồn Giả có là đỉnh Đại Đế cũng khó thể cản mũi tên của hắn.

Không phải nói cấp Đại Đế không làm được mà bởi vì chúng không có thân thể, chúng rõ ràng là một thể linh hồn. Ngay cả siêu cường giả lĩnh ngộ ý chí tam phương đối kháng với Âu Dương đều chỉ ngang tay.

Cường giả như vậy nếu xuất hiện ở Chân Linh Giới thì lực lượng đủ càn quét nguyên Chân Linh Giới.

- Chắc vẫn còn khá xa.

Âu Dương bay hai ngày, cảm thấy chắc đã tiến vào phạm vi đông đúc Hồn Giới Hồn Giả.

Phương xa, một tinh thể màu xanh thẫm chồng chất tạo thành một thành thị giống như là thành lũy ác ma, xung quanh vô số ngọn lửa xanh ở trong đêm khuya đốt cháy, trông rất quái dị.

Tòa thành thị này có chút giống với Diêm La điện trước kia Âu Dương từng nghe nói, nhưng đó chỉ là thần thoại, hắn thấy qua đủ loại chuyện huyền bí, dù bây giờ có vào Diêm La điện cũng không thể lay động bản tâm của hắn được.

Âu Dương bềnh bồng trên tòa Quỷ thành, hắn dùng Thần Sư Chi Nhãn xem xét trong thành.

- Chuyện gì vậy? Tại sao không có linh hồn cấp ý chí?

Âu Dương có chút buồn bực. Lẽ ra thành thị to lớn như vậy tính theo kiểu Hồn Giới chắc chắn nên có linh hồn cấp ý chí đóng giữ mới đúng, tại sao chỗ này không có?

Mặc dù Âu Dương không chính mắt trông thấy nhưng Thần Sư Chi Nhãn có thể nhìn thấu hết căn nguyên ẩn giấu sâu trong, lực lượng dao động trong thành rất là lớn, nhưng chúng không thuộc về cường giả nào mà là do vô số linh hồn cường đại tụ tập lại sinh ra lực lượng dao động.

- Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, giết người thành nhân!

Âu Dương tạo ra lý do đàng hoàng xong Đại Đế chân thân hiện ra, Thứ Kiêu cung nằm trong tay. Âu Dương tay trái cầm cung, tay phải kéo dây Thứ Kiêu cung. Mặc dù cách tường thành nhưng nó cũng là dùng một năng lượng giống với thể linh hồn tạo dựng, Âu Dương không cho rằng những năng lượng này có thể ngăn cản huyết sắc tên của mình.

Vèo!

Ngoài trăm dặm, Âu Dương bắn một mũi tên rạch không gian, huyết sắc tên đốt cháy liệt diễm hừng hực như là quái thú dữ tợn xẹt qua tường thành Quỷ thành, sau đó tên bay vào thành, hướng tới nơi Thần Sư Chi Nhãn thấy lực lượng tập trung nhất.

Lúc này bên trong Quỷ thành, phủ thành chủ, một đám cường giả đang thảo luận vấn đề gần đây bỗng xuất hiện một sát tinh. Trưởng lão đóng giữ thành trì này đã bị nữ vương gọi đến Thiên Khải thành tới nay chưa về, khiến họ cảm thấy khó hiểu.

Có người chất vấn:

- Rốt cuộc là loại người nào mà khiến nữ vương ra tay cũng không bắt được?

Có người vững bụng nói:

- Không biết nữa, tên kia chắc là nhân loại, tuy nhiên, nếu nữ vương đã ra tay thì chúng ta cần gì lo lắng nữa?

Dù sao nữ vương Vệ Thi ở trong mắt họ chính là không gì làm không được, gánh lấy hy vọng của cả Hồn tộc.

Vô số người đều cho rằng một ngày nào đó nữ vương Vệ Thi có thể mở ra con đường thông giữa Hồn Giới và Chân Linh Giới năm xưa bị Hoắc Khải Phong đã phong kín, ngày đó chắc chắn họ sẽ lao ra khỏi Hồn Giới, giết vào Chân Linh Giới.

Năm đó Hoắc Khải Phong đơn độc xông Hồn Giới, dùng sức mạnh một người càn quét cả Hồn Giới. Tất cả cường giả Hồn tộc Gần như chết trận hết, Hoắc Khải Phong càng lấy thông thiên chỉ có thể một hơi phong kín con đường Hồn Giới và Chân Linh Giới, bất cứ linh hồn nào đều không thể vượt qua phong ấn này.

Muốn đánh vỡ phong ấn, cách duy nhất là đi bên ngoài Hồn Giới dùng lực lượng nghịch thiên đánh mở. Nhưng Hồn Giả trong Hồn Giới vốn không có thân thể, chính là nói bước đầu tiên của họ đã thất bại, muốn đi ra Hồn Giới đều thành vấn đề, càng đừng nói tới lực lượng nghịch thiên cái gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio