Yêu Cung

chương 530: xuyên vân thuyền khởi hành

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Lý Vĩ nắm tay Âu Dương, nói:

- Âu Dương, chúng ta tin tưởng ngươi nhất định có thể trở về! Lấy thân phận phi tiên trở về! Chắc chắn!

Lý Vĩ nhìn người huynh đệ cùng gã đi ra từ tiểu sơn thôn, người to đen như gã khoảnh khắc hốc mắt ửng đỏ.

- Chắc chắn! Dù con đường phía trước bao nhiêu gian nguy, dù Tu La Huyết Hải có bao nhiêu khủng bố thì ta chắc chắn sẽ vượt qua. Tin tưởng ta, con đường phi tiên chỉ có Âu Dương mới đi qua được!

Âu Dương siết năm tay, dáng vẻ tràn đầy tự tin.

Tuuu!

Dường như là thúc giục, khi Xuyên Vân thuyền phát ra tiếng còi thứ hai, sương mù bị xé rách, Xuyên Vân thuyền to lớn ra khỏi Mê Hồn Hải. Lúc này trên thuyền ngồi rất nhiều người lúc trước cùng Âu Dương đi Bách Tôn đảo.

Khi họ từ Xuyên Vân thuyền thấy phái ra bên trên Lâm Hải thành đứng vô số người ts thì thở phào một hơn. Thật ra lúc linh hồn xiềng xích biến mất nhiều người đoán được chắc là Âu Dương đã giải quyết Hồn Giả, nhưng họ vẫn đắn đo lo lắng thật lâu, hiện tại thấy người Vạn Tiên sơn bình yên vô sự ở đây thì mọi người mới yên bụng.

Mễ Bản nhìn thấy Âu Dương ở phía xa, thắc mắc:

- Là Âu Dương! Tại sao Âu Dương chạy tới đây?

Mễ Bản không hiểu tại sao lúc này Âu Dương đi cùng người Vạn Tiên sơn đến bên này.

U Nguyệt Ảnh cũng đầu đầy dấu chấm hỏi nói:

- Đúng vậy, người Vạn Tiên sơn các ngươi không ở Vạn Tiên sơn tại sao chạy đến đây? Không lẽ là đến nghênh đón?

Đương nhiên U Nguyệt Ảnh không cho rằng là nghênh đón, bọn họ không làm gì cả, làm sao có tư cách đáng giá được nghênh đón.

Tuuu!

Xuyên Vân thuyền hú tiếng thứ ba, khi thanh âm xuất hiện thì Xuyên Vân thuyền rốt cuộc cập bờ. Mặc dù trải qua Hồn Giả xâm nhập nhưng ven biển vẫn có nhiều người đứng nhìn Xuyên Vân thuyền.

- Tốt lắm, ta phải đi! Tin tưởng ta, ta chắc chắn sẽ mau chóng trở về!

Mặc dù Âu Dương rất không nỡ nhưng hắn biết nếu đã chọn con đường này thì mặc kệ ra sao phải đi tiếp.

Tất cả người đến đưa tiễn Âu Dương đều phất tay chào, không ai biết khi hắn xoay người rời đi thì một giọt lệ lăn khỏi khóe mắt.

Mặc dù lệ chỉ có một giọt nhưng nó đã nói lên tất cả!

- Tại sao Âu Dương lại đây?

Trên Xuyên Vân thuyền mọi người vừa nhảy xuống thì phát hiện Âu Dương biến thành tia chớp đen lóe người nhảy lên Xuyên Vân thuyền!

- Có chuyện gì vậy? Tại sao Âu Dương lên Xuyên Vân thuyền? Đây chính là Xuyên Vân thuyền lần thứ hai! Hắn định làm cái gì?

Mễ Bản nhìn Âu Dương nhảy lên Xuyên Vân thuyền, biểu tình nghi ngờ.

Ven biển, một cậu bé nắm tay gia gia của mình, khó hiểu hỏi:

- Gia gia, không phải người đã nói thuyền lớn này lần thứ hai đến thì không có ai lên thuyền sao? Tại sao đại ca ca đó lên thuyền?

Lời đứa trẻ thốt khỏi miệng, phút chốc ông lão không biết trả lời làm sao. Xuyên Vân thuyền lần thứ hai đi thông Tu La Huyết Hải, mặc dù ông lão không có tư cách lên thuyền nhưng sinh hoạt ở Lâm Hải thành lão có biết chút chút về Xuyên Vân thuyền.

Bây giờ trông thấy có người lên Xuyên Vân thuyền, ông lão thật sự không biết nên nói cái gì!

Tuuu!!!

Đây là tiếng còi thứ ba của Xuyên Vân thuyền, thanh âm vang lên biểu thị thuyền sắp khởi hành. Đây là Xuyên Vân thuyền lần thứ hai rời khỏi Chân Linh Giới đi Mê Hồn Hải, lần này mục tiêu của Xuyên Vân thuyền là Tu La Huyết Hải trong truyền thuyết, Tu La Huyết Hải vĩnh viễn chỉ có vào chứ không ra.

- Có chuyện gì? Tại sao Âu Dương không xuống?

Thấy Âu Dương đứng trên thuyền phất tay với bọn họ, đám Mễ Bản, Mục Uyển sốt ruột.

- Không lẽ...

- Không lẽ hắn định cưỡi Xuyên Vân thuyền thứ hai xông Tu La Huyết Hải?

Ven biển nhiều người hét to. Mỗi lần Xuyên Vân thuyền đến là sẽ có người xì xầm phải chăng sẽ có Hoàng Thiên Đại Đế thứ hai bước lên Xuyên Vân thuyền tiến vào Tu La Huyết Hải? Mặc dù mọi người thảo luận nhưng đa số đem nó trở thành trò cười nói chơi.

Bây giờ thấy có người thật sự bước lên Xuyên Vân thuyền, phút chốc đám người ven biển không thể tin nổi.

- Đó...hình như đó là Thần Tiễn Âu Dương! Không ngờ Thần Tiễn bước lên Xuyên Vân thuyền thứ hai. Hắn định đi Tu La Huyết Hải làm cái gì?

Có người nhận ra Âu Dương Yêu Cung Thủ, không dám tin vào mắt mình.

- Ta sẽ trở về, ta sẽ đi xong con đường viễn cổ, dù là Hoắc Khải Phong hay cường giả gì thì đều không thể ngăn cản bước chân của ta! Tái kiến!

Âu Dương nghe ven biển xôn xao tiếng la, nhìn nhiều người huơ tay múa chân với mình, hắn lẩm bẩm.

Xuyên Vân thuyền phát ra tiếng còi thứ năm, thân thuyền to lớn xé rách sương mù từ một hướng khác tiến vào Mê Hồn Hải.

Tùy theo Xuyên Vân thuyền biến mất trong sương mù, mọi người hiểu Âu Dương đi lên con đường viễn cổ, hắn muốn nghịch thiên mà đi, hắn muốn chung kết viễn cổ thần thoại, hắn muốn dùng lực lượng của mình lại mở ra con đường phi tiên!

Lăng Túc hét to hướng Mê Hồn Hải phía xa:

- Xuyên Vân thuyền, Mê Hồn Hải, Tu La Huyết Hải, đường phi tiên! Chúng ta tin tưởng ngươi chắc chắn sẽ lại sáng tạo kỳ tích, đánh vỡ quy tắc cao nhất trong thiên địa!

Nhưng giọng của Lăng Túc không khả năng truyền vào tai Âu Dương.

Âu Dương đón gió đứng trên đầu Xuyên Vân thuyền. Vệ Thi giống như bóng ma hiện ra sau lưng hắn, nàng nhẹ nhàng vỗ vai Âu Dương.

Vệ Thi nói:

- Thả lỏng đi, ngươi hãy nhìn xung quanh.

Âu Dương nghe lời Vệ Thi nói đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy xung quanh Xuyên Vân thuyền một vầng sáng vàng bao bọc bọn họ. Âu Dương vươn tay đâm vào điểm sáng, ánh sáng nhìn như cực kỳ mỏng manh thế mà hoàn toàn ngăn cản sức ngón tay hắn đâm.

- Đừng tốn sức lực, đây là viễn cổ thần quang, là thần quang thủ hộ người trên thuyền, cũng là chỗ dựa cho chúng ta thăm dò Tu La Huyết Hải. Hãy nhớ, bất cứ khi nào, ở trong thần quang đều là an toàn.

Xuyên Vân thuyền lần thứ hai từ rất lâu về trước là việc khiến người nhắc đến liền biến sắc, lần này Âu Dương bước lên Xuyên Vân thuyền biến mất, tin tức đồn lan khắp Chân Linh Giới.

Nhưng lần này khác với dĩ vãng là mọi người không giống vạn năm trước Hoàng Thiên Đại Đế tiến vào thì cho rằng chết chắc. Lần này có một nửa người cho rằng Âu Dương không thể đi ra, một nửa khác thì cảm thấy hắn có thể ra.

- Vậy chẳng phải chỗ này rất an toàn?

Âu Dương nghe Vệ Thi nói vậy thì rất kinh ngạc. Nếu nói chỗ này có viễn cổ thần quang bao phủ, như vậy thì Tu La Huyết Hải còn có nguy hiểm gì nữa?

Vệ Thi lắc đầu, nói:

- Đối với ngươi và ta thì con đường viễn cổ không khó đi, chân chính khó là cuối đường, Hoắc Khải Phong. Khi con đường viễn cổ bị mở ra, Hoắc Khải Phong sẽ tỉnh lại, đến lúc đó chúng ta chắc chắn phải đối diện với hắn. Đối diện Hoắc Khải Phong chỉ có vài loại khả năng, một là để hắn giết chết, cái này gần như chín mươi phần trăm. Dù sao từ xưa đến nay, bất cứ kẻ nào quấy rầy giấc ngủ của ác ma đều chết trong tay hắn.

Mặc dù biểu tình của nàng rất khoa trương nhưng Âu Dương không hoàn toàn tin.

Hoắc Khải Phong rốt cuộc là loại người gì Âu Dương chưa từng thấy, chỉ nghe nói không phải sự thật. Muốn biết Hoắc Khải Phong rốt cuộc là ác ma hay thứ gì thì nhất định phải chính mắt thấy y mới biết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio