Tiêu Lãng không đoán sai, nguyên Thanh Y thành sôi trào. Bây giờ Quân Thần phủ vẫn đang tập hợp vô số Thống lĩnh, xếp hàng chờ lĩnh hổ phù xuất chiến. Vô số thám tử chạy tới chạy lui trong Thanh Y thành, có nhiều Trinh sát chạy hướng Mê Huyễn sâm lâm. Một số đệ tử hoàn khố cao lương dẫn theo hộ vệ gia tộc mình ra khỏi thành, đi Mê Huyễn sâm lâm. Hôm nay Vân Tử Sam dẫn theo sử tiết đoàn đi Lạc Nhật thành nằm ở phía tây Thanh Y thành khao thưởng đại quân. Hôm nay Trà Mộc không đi theo. Không chỉ là Trà Mộc, nhiều Phong Sát không chịu đi, bọn họ không phải đến du sơn ngoạn thủy, đều mang theo sứ mệnh gia tộc tiếp xúc với phe phái quân Bắc Cương, bàn chuyện bí mật. Quan trọng nhất là tìm đối tượng thích hợp chuẩn bị cho sau này kết thân.
Sáng sớm Trà Mộc nhận lấy thiệp mời yến hội, đang chuẩn bị từ chối vài cái đi dự tiệc một vị thượng tướng quân, không ngờ có một hộ vệ đưa phong thư qua, là thư nặc danh, người đưa tin ngụy trang thân phận, nhưng chỉ tên nói họ gửi cho Trà Mộc.
[Chiều ngày mai, trên đỉnh Thiên Hi các có bốn vị giai nhân có tài nghệ tuyệt thế, xin Trà công tử nhất định đi tới xem một phen.]
Lá thư rất bình thường, người ngoài nbhìn sẽ cười trừ, cho rằng tiểu thư tiểu gia tộc Bắc Cương làm màu mè. Nhưng, Trà Mộc đọc thư xong người run lên, mắt bắn ra tia sáng làm hai hộ vệ đứng cạnh gã giật mình.
Trà Mộc phất tay xua hộ vệ đi, vẻ mặt của Trà Mộc mừng như điên, ánh mắt nhìn góc thư vẽ một con Huyền thú, tuy hơi kỳ quái nhưng sẽ không khiến người ta liên tưởng đến cái gì. Nhưng Huyền thú này hơi giống với... Thiết Giáp Bích Hổ! Trong hắc sâm lâm của Bắc Cương có vô số Huyền thú nhưng tuyệt đối không có Thiết Giáp Bích Hổ!
- Ha ha ha ha ha ha! Lãng thiếu gia ẩn giấu sâu thật, ngay cả ta cũng bị đánh lừa. Ta đã nói tác phẩm kinh thế Yên Hoa Dịch Lãnh trừ ngươi ra còn ai có thể sáng tác?
Trà Mộc đi tới đi lui trong phòng, mắt tràn đầy hưng phấn. Tiêu Lãng che giấu càng sâu càng tốt, dưới tình huống đó hắn còn liên hệ với Trà Mộc chứng minh hắn xem gã là bằng hữu.
Trà Mộc trầm giọng nói:
- Người đâu?
Trà Mộc ra lệnh cho hộ vệ mới chạy vào:
- Báo tin cho phụ thân, U U tiểu thư, ta chuẩn bị tham gia thu săn năm nay, không trở về đế đô. Ta sẽ giết ra một cuộc vinh hoa phú quý tại đế đô, ha ha ha ha ha ha!
….. …. …. …. …..
Buổi chiều hôm sau, bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nhận được Tiêu Lãng báo tin lập tức đi vào một nhã gian trên đỉnh tầng Thiên Hi các. Quả nhiên mới ngồi một lúc thì một vị công tử Bắc Cương dẫn Trà Mộc đi tới uống rượu trò chuyện. Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư ca bài hát Tiêu Lãng dạy, Trà Mộc rung động tâm hồn, mời bốn người đi Vân Yên các làm khách.
Công tử Bắc Cương thầm cười trộm, nghe nói ở đế đô Trà Mộc nổi tiếng là si tình, không ngờ cũng là háo sắc. Nhưng nam nhân đều giống nhưu, công tử Bắc Cương không quá để ý. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
Bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư rụt rè đi theo Trà Mộc vào Vân Yên các, đi vào viện tử của gã. Nhưng làm bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư khó hiểu là Trà Mộc trở về liền không gặp mặt họ nữa, không mang họ đi tham gia yến hội như trong tưởng tượng, ngược lại gã giam lỏng bọn họ!
Trinh sát cao cấp nhất của Trà gia âm thầm lẻn vào Hồng Y các liên hệ với Tiêu Lãng. Trà Mộc nhận được chỉ thị của Tiêu Lãng, nhốt bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư nửa năm, một năm. Còn khiến người Trà gia ra mặt âm thầm tiếp xúc với Cổ gia, Tư Mã gia, Phùng gia, nói là đường đệ của Trà Mộc có ý thu bốn vị tiểu thư, Cổ tiểu thư, Tư Mã tiểu thư, Phùng nhị tiểu thư, Phùng tam tiểu thư làm tiểu thiếp, sử dụng lực lượng Trà gia tạm gác lại khai đường thẩm phán phụ thân của Phùng Trình Trình.
Tuy Trà gia không bằng bốn siêu cấp thế gia nhưng nói sao cũng là đại gia tộc đỉnh cấp, nếu Trà Mộc đích thân xử lý thì hết chỗ chê. Giờ phút này, bởi vì chuyện thu săn, Bắc Cương rối ren, Phong Sát vội vàng tham gia các loại yến hội, hoặc là sử dụng lực lượng gia tộc tham gia thu săn, để thành công đạt được quân quyền. Không ai phát hiện động tác nhỏ của Trà Mộc.
Ngày thứ ba, Tiêu Lãng và một trăm Hồng Y Vệ theo Long Nha Phỉ Nhi dẫn dắt trở về Long Nha thành, bắt đầu luyện binh hết sức chuẩn bị cho cuộc chiến, chuẩn bị tham gia thu săn.
Trong một biệt viện hào hoa một góc Thanh Y thành, Long Nha Phỉ Nhi mới đi thì một cường giả Chiến Vương cảnh lẻn vào trong, gặp Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược trong thư phòng, báo cáo tình hình gần đây.
Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược đang xử lý quân vụ, không ngẩng đầu lên, nghe cường giả Chiến Vương cảnh nói xong.
Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược lạnh nhạt ra mấy mệnh lệnh:
- Đi sơn mạch Man di điều tra thân phận của Yêu Tà, Yêu Kê, ngoài ra phái mấy Ám vệ Chiến Vương cảnh bảo vệ tiểu thư. Nếu tiểu thư gặp nguy hiểm lập tức mang về, không cần quan tâm chuyện khác.
Đám người Tiêu Lãng trở về Long Nha thành lập tức sai Phong Sát dẫn theo một Hồng Y Vệ đi bên ngoài Mê Huyễn sâm lâm tra xét quân tình. Đường đường là cường giả đỉnh Chiến Tôn cảnh mà bị sử dụng thành Trinh sát, Phong Sát rất khó chịu. Nhưng lúc này Tiêu Lãng được Long Nha Phỉ Nhi cực kỳ tín nhiệm, Phong Sát chỉ có thể ôm cục nghẹn.
Ngày thứ hai, Tiêu Lãng dẫn theo đại đội chạy hướng Hắc Sam Lâm cực kỳ lớn cách thành nam Long Nha Phỉ Nhi trăm dặm để luyện binh. Khiến Tiêu Lãng cực kỳ bực mình là Long Nha Phỉ Nhi muốn đi theo, muốn xem cách Tiêu Lãng luyện binh.
Tiêu Lãng có khuyên cỡ nào cũng vô dụng, đành mang theo Long Nha Phỉ Nhi và Hồng Y Vệ chạy hướng Hắc Sam Lâm.
Chạy suốt buổi sáng, đại đội đến nơi, Hắc Sam Lâm lớnn hất gần Long Nha thành.
Tiêu Lãng nhìn Hắc Sam Lâm kéo dài mấy chục dặm, thấy hưng phấn. Tuy Hắc Sam Lâm không phải núi cao nhưng bên trong có vô số Huyền thú, đã lâu rồi thảo đằng thần hồn màu tím của Tiêu Lãng không ăn mòn Huyền thú để tiến hóa. Rốt cuộc hôm nay thảo đằng thần hồn màu tím có thể nuốt thật nhiều Huyền thú để trưởng thành.
Có Thiên Tầm ở, Tiêu Lãng cẩn thận một chút thì dù là cường giả Chiến Vương cảnh cũng không thể lặng lẽ tới gần. Khiến một trăm Hồng Y Vệ giúp hắn giết Huyền thú rồi lén cắn nuốt, 'luyện binh' mấy tháng như vậy là thảo đằng thần hồn màu tím của Tiêu Lãng sẽ tiến hóa đến mức độ nào?
Còn về thu săn, Tiêu Lãng hoàn toàn vứt ra sau đầu. Trước tiên luyện binh ở đây ba tháng rồi nói, Tiêu Lãng không muốn học ngu như Long Nha Phỉ Nhi dẫn một trăm người đi tấn công đại quân vạn người!
Long Nha Phỉ Nhi mặc nhuyễn giáp màu đỏ, dáng người cao kiều, áo choàng sau lưng bị gió thổi bay phần phật, có phong thái nữ tướng quân.
Long Nha Phỉ Nhi thấy Tiêu Lãng ngẩn người nhìn Hắc Sam Lâm, lấy làm lạ hỏi:
- Yêu Tà, tại sao không đi? Bổn Thống lĩnh muốn xem cách luyện binh đặc biểt của A Lý Sơn tộc các ngươi! Ngươi đã nói ít nhất khiến thực lực tổng hợp của Hồng Y Vệ tăng lên gấp đôi!
Tiêu Lãng nói với Thiên Tầm đi bên cạnh:
- Ha ha ha ha ha ha! Thống lĩnh đừng sốt ruột. Đại ca, ngươi đi trước tra xét đi!
Thiên Tầm xuống ngựa, như u hồ bay vào Hắc Sam Lâm. Thiên Tầm tra xét một lúc, phát tín hiệu an toàn.
Tiêu Lãng cực kỳ tự tin nói:
- Đi, vào Hắc Sam Lâm. Ta sẽ dạy mọi người vài loại thuật cạm bẫy cơ quan đặc biệt của A Lý Sơn tộc chúng ta. Chỉ cần mọi người học được thì ta tin tưởng dựa vào một trăm người nghênh chiến doanh ngàn người!