Yêu Giả Vi Vương

chương 809: vấn đề khó khăn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho nên đi Tu La điện cần rất nhiều đồ vật, Tiêu Lãng dùng nó xây dựng một đại trận. Đại trận này được nhắc đến trong Băng đế Hồn Quyết, bởi vì lãng phí nhiều năng lượng như vậy nên Băng đế có nghĩ đến một cách. Xây một đại trận khốn linh, khiến võ giả gia tộc của Băng đế tu luyện trong đại trận, vậy thì năng lượng bị lãng phí cũng có chỗ dùng.

Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ lục trọng, Tiêu Lãng không biết cụ thể linh hồn mạnh đến mức nào nó mới đến nhưng nếu đã là đệ lục trọng thì chắc khó hơn đệ ngũ trọng rất nhiều.

Bởi vì không có thuốc bổ loại linh hồn nên Tiêu Lãng chỉ có thể tu luyện Băng đế Hồn Quyết lâu dài. Nếu đã tu luyện lâu dài thì tiêu phí huyền thạch là con số trên trời rồi, không thể lãng phí năng lượng của những huyền thạch.

Trận pháp rất đơn giản, Tiêu Lãng nhìn sơ hiểu ngay. Tiêu Lãng bận rộn hai ngày rốt cuộc dựa theo trong Băng đế Hồn Quyết bày xong đại trận.

Đại trận Tiêu Lãng bày ra to hơn Băng đế gấp mười lần, bao phủ nguyên thiên điện. Trong thiên điện có một đại sảnh, hơn mười căn phòng!

Sắp đặt đại trận xong Tiêu Lãng luyện hóa một viên huyền thạch, không hấp thu năng lượng bên trong, mặc kệ nó tan biến trong đại sảnh. Tiêu Lãng phát hiện những năng lownjg này tụ tập trong đại sảnh, không tản ra ngoài.

Tiêu Lãng phủi tay, vừa lòng bước ra cửa lớn. Đại trận này là ẩn hình, chỉ ngăn cản linh khí tiết ra ngoài, không ảnh hưởng người ra vào. Chắc năm xưa Băng đế tốn nhiều công sức cho nó.

Tiêu Lãng gọi một thị nữ đến, ra lệnh:

- Đi kêu Trà Mộc tới đây.

Thị nữ ngại ngùng vâng dạ, ánh mắt nóng bỏng nhìn Tiêu Lãng, chạy chậm đi ra.

Rất nhanh Trà Mộc đến, mới bước vào thiên điện gã đã nghi hoặc nhìn Tiêu Lãng nhàn nhã ngồi.

Trà Mộc hỏi:

- Có chuyện gì? Gấp dữ vậy? Ta còn có một đống chuyện phải làm.

Tiêu Lãng cười gian nói:

- Chuyện tốt!

Tiêu Lãng hỏi:

- Trong kho còn bao nhiêu huyền thạch?

Trà Mộc ngẩn ra, ngẫm nghĩ nói:

- Khoảng một ức. Sao? Ngươi cần dùng? Nếu cần dùng thì lấy mấy bảo vật nhạn hôm đại hôn, còn không thì đi đấu giá một chút chắc sẽ gom được hai ức.

Tiêu Lãng gãi mũi:

- Nhiều vậy?

Từ khi Tiêu Lãng không cần dùng huyền thạch tu luyện thì trên người có bao nhiêu huyền thạch đều ném cho Trà Mộc cất vào kho. Dù sao tây bộ có nhiều phủ vực, nhiều thành trì Thần Hồn thành bị hủy diệt trong đại chiến, có nhiều chỗ cần dùng huyền thạch. Thần Hồn quân mới tổ kiến, mỗi tháng cần phát tiền lương giá trên trời. Ban đầu Thần Hồn quân chết trận tại Tiêu Đế thành cũng phải phát tiền trợ cấp. Hiện tại có nhiều người dựa vào Tiêu Lãng, cần mỗi tháng phát huyền thạch cho đệ tử các gia tộc tu luyện. Tiêu Lãng cho rằng bây giờ trong kho có mấy ngàn vạn huyền thạch đã là tốt lắm rồi.

Trà Mộc cười giải thích rằng:

- Hiện tại Thần Hồn phủ không như trước kia. Tinh Thần điện chủ bá chiếm phủ vực này tự nhiên là có nguyên nhân. Bởi vì mười mạch khoáng lớn nhất tây bộ có năm cái nằm trong phủ vực này. Hơn nữa mỗi tháng phủ vực tây bộ sẽ đưa lên một mớ huyền thạch, bởi vậy dù bây giờ đang trong thời kỳ xây dựng, chi phí nhiều nhưng huyền thạch trong nội khố liên tục tăng lên.

Tiêu Lãng gật gù:

- Vậy thì tốt, tốt rồi.

Tiêu Lãng rất vừa lòng vẫy tay với Trà Mộc, nói:

- Trước tiên đưa năm ngàn vạn huyền thạch cho ta, ta muốn trùng kích chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ lục trọng. Và gầng đây ta sẽ tu luyện trong một gian phòng, các phòng khác ngươi cứ cho người nào cần tu luyện đi vào. Gần đây linh khí trong đại điện sẽ đạt tới mức độ khủng bố, tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp mấy lần.

Trà Mộc không hiểu ra sao, dù gì Tiêu Lãng nói sao gã sẽ làm vậy. Trà Mộc không hỏi một câu về huyền thạch, Tiêu Lãng muốn bao nhiêu thì gã đưa bấy nhiều. Cho dù Tiêu Lãng đào rỗng trong kho cũng không sao, không có hắn thì mọi người đều phải chết. Tiêu Lãng tu luyện là chuyện quan trọng nhấdt với bọn họ.

Trà Mộc đi sắp đặt, rất nhanh đưa tới năm ngàn vạn huyền thạch. Tiêu Lãng yên tâm bắt đầu tu luyện, hắn tiến vào một gian phòng, đóng cửa lại tránh cho bị người quấy rầy. Lấy thân phận, địa vị hiện tại của Tiêu Lãng, dù phòng bên cạnh có ai đi vào tu luyện thì cũng không dám làm ra chút thanh âm.

Tiêu Lãng lấy ra một viên huyền thạch, lợi dụng năng lượng kỳ diệu trong người trực tiếp luyện hóa. Rất nhanh, năng lượng trong huyền thạch thông qua lòng bàn tay tiến vào thân thể. Hiện tại Tiêu Lãng có thể nhẹ nhàng cùng một lúc luyện hóa mấy trăm viên huyền thạch, nhưng bây giờ không phải để thân thể hấp thu năng lượng mà là linh hồn. Tiêu Lãng không dám xem thường, lỡ có sơ suất gì linh hồn nổ tung thì tổ cha nó.

Tiêu Lãng chậm rãi vận chuyển Băng đế Hồn Quyết, khiến năng lượng trong huyền thạch từ gân mạch chảy tới đầu, cuối cùng di chuyển từ từ vào không gian linh hồn, bao bọc linh hồn to cỡ quả trứng gà.

Lúc này tinh thần Tiêu Lãng căng thẳng như dây đàn, dù sao năng lượng trong huyền thạch cực kỳ bá đạo, lơ là một chút là linh hồn sẽ nổ ngay. Tiêu Lãng vận chuyển Băng đế Hồn Quyết khiến năng lượng trong huyền thạch hình thành cái màng mỏng bao bọc linh hồn, bên kia hắn điều khiển linh hồn từ từ vận chuyển, hấp thu năng lượng trong huyền thạch.

Linh hồn hơi trướng lên, lực lượng linh hồn di chuyển trong thể linh hồn, chậm rãi tiếp xúc năng lượng trong huyền thạch ở bên ngoài. Tình hình như linh hồn thể có nhiều xúc tua bắt đầu hút năng lượng trong huyền thạch.

Lòng Tiêu Lãng trống rỗng, không chút tạp niệm, tập trung khống chế linh hồn hấp thu năng lượng trong huyền thạch. Không lâu sau quả nhiên thấy năng lượng trong huyền thạch có một phần rất nhỏ chậm rãi tiến vào thể linh hồn, dung hợp lại trở thành lực lượng linh hồn.

Lại lần nữa vận chuyển Băng đế Hồn Quyết, Tiêu Lãng phát hiện không thể hấp thu năng lượng trong huyền thạch thêm được nữa. Tiêu Lãng biết rõ linh hồn có thể hấp thu năng lượng trong huyền thạch đã xong, số năng lượng còn lại vô dụng.

Tiêu Lãng lập tức vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma luyện thể nhanh chóng đẩy năng lượng tản ra trong phòng. Chờ năng lượng hoàn toàn phát huy xong Tiêu Lãng mới lại nội thị linh hồn, xác định không có vấn đề gì. Tiêu Lãng mở mắt ra, thở hắt ra, lau mồ hôi lạnh trên trán.

Một viên huyền thạch làm Tiêu Lãng tốn hết nửa canh giờ mới hấp thu năng lượng bên trong, làm hắn tâm lực lao lực quá độ, tinh thần căng thẳng tới cực điểm, cảm giác mệt hơn cả lúc luyện hóa mười vạn huyền thạch.

Nhưng Tiêu Lãng hơi hưng phấn. Băng đế Hồn Quyết đúng là công pháp tu luyện linh hồn tuyệt vời. Mặc dù Tiêu Lãng không biết Băng đế Hồn Quyết so với công pháp của Thanh Mộc Ngọc thì sao nhưng ít nhất mạnh hơn công pháp tu luyện linh hồn trước kia Tiêu Lãng tu luyện gấp vạn lần. Bởi vì công pháp Băng đế Hồn Quyết này tiêu phí huyền thạch là chuyện nhỏ với đại nhân vật.

Công pháp tu luyện linh hồn quý hiếm nhất, không chỉ hữu dụng với Tiêu Lãng mà có ích với bất cứ võ giả nào. Linh hồn cường đại, cảm ngộ thiên đạo và tu luyện càng tăng tốc độ hơn. Cho nên thiếu phủ chủ Phiêu Miểu Bá Thiên mới bí quá hóa liều.

Có bước đầu thành công, Tiêu Lãng yên tâm tu luyện tiếp nhưng không dám quá nhanh. Tiêu Lãng luyện hóa từng viên huyền thạch, từ từ hấp thu năng lượng. Trước tiên Tiêu Lãng vận cuyển Băng đế Hồn Quyết cho thật quen thuộc, bảo đảm sẽ không tổn thương linh hồn rồi hắn mới tăng tốc.

Tu luyện không biết thời gian trôi, chớp mắt đã qua nửa tháng.

Tiêu Lãng luyện hóa năng lượng trong huyền thạch nửa tháng, thuộc lòng Băng đế Hồn Quyết như cháo. Nhưng Tiêu Lãng phát hiện một vấn đề là luyện hóa huyền thạch không hề tăng nhanh hơn. Cứ với tốc độ này, Tiêu Lãng muốn tăng mạnh linh hồn lên gấp đôi thì cần ít nhất mười năm trở lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio