Đang lúc Lâm Lạc Tang nhìn số phiếu bầu đến xuất thần thì tin nhắn của Nhạc Huy nhanh chóng theo sát vang lên…
【 Bị gián đoạn mà số phiếu trực tuyến của em đứng hạng nhất kìa! Trâu bò! 】
【 Đây là lật! ngược! thế! cờ! trong truyền thuyết sao 】
Cô thật sự không nghĩ tới nên hỏi: 【 Phiếu bầu của em làm sao lại cao như vậy? 】
Người đại diện không chút nào bủn xỉn mà tưới chicken soup: 【 Bởi vì nỗ lực nhất định sẽ có hồi báo. 】
Lâm Lạc Tang: 【? 】
Nhạc Huy: 【 Thật không biết giả không biết, tối hôm qua sân khấu của em lên hot search, hôm nay vẫn còn nằm trong top kìa. 】
Cô vội vàng click mở hot search, quả nhiên, bản thân đang xếp ở vị trí thứ năm.
Sân khấu ngày hôm qua quả thực liên tiếp xảy ra tình huống, vứt đi trận đầu do tai nghe mà quay sai không ra tiếng thì thực sự toàn bộ bài hát đều được hoàn thiện tốt và đọng lại cảm xúc đúng chỗ, chẳng qua hiệu ứng của 《 Dập tắt ánh trăng 》 càng tốt hơn, phần dàn dựng và sân khấu đều rất hấp dẫn người qua đường.
Tuy nói ê-kíp chương trình bắt đầu gây rối và gửi áo mưa vào nửa sau của 《 Dập tắt ánh trăng 》, máy quay phim phát sóng không biết là cố ý hay vô ý nổi lên sương mù, tóm lại bất luận là khán giả xem trực tiếp hay là khán giả của phòng phát sóng trực tiếp đều không thấy rõ Lâm Lạc Tang biểu diễn, chỉ nghe nhạc mà không thấy toàn cảnh khiến cho bọn họ sinh ra tò mò với thực lực của Lâm Lạc Tang.
Vừa vặn masternim Cục cưng máy bay ném bom của Lâm Lạc Tang ngồi ở hàng đầu tiên, còn đặc biệt chuyên nghiệp lấy ô che mưa ở khu vực giá ba chân, ghi lại toàn bộ sân khấu và đăng nó lên Weibo với các từ khóa.
Người qua đường nhìn thấy màn biểu diễn đều kinh ngạc, fan hâm mộ khác thì rà soát điên cuồng, sân khấu…… vượt quá phạm vi.
Rắm cầu vồng tình cảm mãnh liệt dào dạt chia sẻ đứng đầu:
() Rắm cầu vồng: một từ thông dụng trên Internet và là một cụm từ phổ biến trong giới. Lần đầu tiên nó trở nên phổ biến là vào năm . Điều đó có nghĩa là người hâm mộ thích tung hô thần tượng của họ, cả người đều quý giá, tất cả đều là ưu điểm. Nghĩa đen là ngay cả khi thần tượng xì hơi cũng có thể xuất khẩu thành thơ mặt không đổi sắc thổi nó thành cầu vồng. (baidu)
【Help!! Quản lý biểu cảm hoàn mỹ! Một sân khấu tuyệt vời có thể chiến với idol Hàn! Ba năm này chị không hot em đã bỏ lỡ quá nhiều!! 】
【Khó có thể tưởng tượng trong nước mình lại có nghệ sĩ vừa hát vừa nhảy tốt như vậy, từ đầu đến cuối đều dùng biểu cảm đẹp nhất đối với màn ảnh, cái này rất khó luyện, mà lại là từ nguyên nhân trang điểm sao? Cô này cũng quá xinh đẹp. 】
【Vì sao có người dưới cơn mưa to như vậy còn có thể nhảy đẹp! Giọng còn ổn đến như vậy! Biểu cảm còn không sụp đổ! 】
【 Một màn mưa hất tóc mái, sau đó Lâm Lạc Tang dựa theo động tác vũ đạo vén tóc ra sau này tui thật sự…… Tui cong, chị ơi hậu cung còn thiếu người hông? 】
【 Tôi mới biết 《 Chu sa 》《 Cơ hội 》《 Cái đuôi 》 đều là cùng một người hát đó hả? Tôi cũng không đu idol nhưng đang nhảy hố bên cạnh điên cuồng thăm dò nè. 】
Cái Weibo kia hơn lượt chia sẻ, ngay cả Kỷ Ninh còn chụp màn hình cho cô, nói trang đầu acc phụ của mình tất cả đều là cô.
Cứ như vậy, tuy rằng số phiếu tại chỗ của Lâm Lạc Tang không đuổi kịp nhưng lại có vô số người tham dự vote trực tuyến, mặc dù bình chọn trực tuyến chiếm tương đối thấp nhưng cô vẫn dựa vào ưu thế đáng kinh ngạc nghịch chuyển cục diện, bắt lấy thành tích tốt là hạng hai chung cuộc.
Phỏng chừng ê-kíp chương trình chết cũng không nghĩ tới.
Điều khiến họ bất ngờ hơn nữa là chính là bọn họ dùng thao tác rối loạn của mình khiến mình xếp đầu tiên trên đỉnh hot search.
Bên trong hot search đứng đầu Bữa tiệc tai nghe mắt thấy phát ô che mưa , có không ít khán giả ở trường quay đều đã đăng tải tình huống mà họ ghi lại được: Lâm Lạc Tang ban đầu đã nhảy rất tốt trên sân khấu, cơn mưa lớn cũng kích thích sự phấn khích của nhiều khán giả. Không khí vốn dĩ khá tốt, cũng có khả năng lọt vào danh sách kiểm kê biểu diễn trực tiếp hàng năm, kết quả đột nhiên không biết một đống vệ sĩ từ nơi nào lao tới, bao quanh ngăn cản người xem ở lối đi.
Ê-kíp chương trình bị dân cư mạng mắng đến máu chó đầy đầu:
【 Cái ê-kíp chương trình chó má gì thế này? Đầu óc có bệnh à? Khán giả tiêu tiền là xem plmm hay là xem vệ sĩ bận đồ đen? Nếu mấy người thích diễn một show cho riêng mình quá thì hãy mở một show hát cho mẹ mấy người nghe đi, cạn lời. 】
【 Có phải ê-kíp chương trình bị bại não hoặc tiểu não phát triển không hoàn thiện, hoặc là về phương diện tinh thần có bệnh tật gì cần tôi hỗ trợ mời bác sĩ không? Thích phát ô che mưa như vậy là sợ não ai cũng úng nước như mấy người hả? Không phải Lâm Lạc Tang ai mà xem chương trình của mấy người, mặt lớn như chậu, đầu óc vô dụng kiến nghị tháo xuống đi hôn hôn. 】
【 Không rõ, cho dù dùng mông tự hỏi cũng không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy, Lâm Lạc Tang thật sự bị loại tui không xem nữa. Chỉ có những nhà phê bình ngây thơ mới nguyện ý mỗi tuần nghe Tưởng Mai gào loạn giống vịt ở trên sân khấu. 】
【 Hại con gái của tôi phát sốt không nói, còn không tôn trọng thành quả lao động của người khác, hoàn toàn không cho khán giả xem sân khấu của con gái tôi ư? Con mẹ nó chứ từ thuở khai thiên lập địa tôi đã muốn đập mở xương sọ của ê-kíp chương trình thiểu năng và đốt pháo hoa trên đầu mấy người, không có con gái của tôi các người có số lượt truy cập cao như vậy à? Một đám ăn hại ké fame còn không biết cảm ơn. 】
【 Nếu không phải xem ở phần nghiêm túc của ca sĩ khác như vậy, tôi thật sự rất muốn lên douban vote cho ê-kíp chương trình này một sao. 】
Cư dân mạng đã đánh chiếm Weibo official của chương trình, lùng sục hơn năm mươi nghìn bình luận. Đội ngũ làm chương trình buộc phải gấp rút thoát khỏi mối quan hệ công chúng khủng hoảng và gửi thư xin lỗi, thừa nhận mình làm việc không thích đáng.
Vốn tưởng rằng sẽ kết thúc như vậy, kết quả tổ đạo diễn vừa mở lời xin lỗi trên Weibo thì các bình luận tăng lên với tốc độ hàng nghìn mỗi giây:
【Móa nó xin lỗi ai hả? Ba phải cái nào cũng được nói không tỉ mỉ, hiện tại mấy người nên xin lỗi nhất chính là khán giả đó hả?】
【 Mấy ngón tay cao quý kia thà chỉ biết phát ô che mưa và ngoáy mũi đấy à, không biết xin lỗi nghệ sĩ @ Lâm Lạc Tang sao?】
【SBSBSBSBSBSBSBSB.】
Ê-kíp chương trình lại vội vàng xóa bài, PR lần thứ hai, hủy bỏ đơn giản bốn chữ “Chia sẻ hình ảnh”, chính văn đổi thành: 【 Bởi vì hôm qua ê-kíp chương trình làm việc không thích đáng với tình huống ngoài ý muốn, dẫn tới @ Lâm Lạc Tang và khán giả xem trực tiếp sinh ra trải nghiệm không tốt, toàn thể ê-kíp chương trình lại một lần nữa xin lỗi ca sĩ Lâm Lạc Tang khán giả và cư dân mạng, đồng thời sẽ ngăn chặn những tình huống tương tự xảy ra lần sau. 】
Vốn dĩ ngay từ đầu top comment còn coi như có thể xem, viết là: 【 Còn muốn có lần sau? Lại có lần sau, người kế nhiệm của kỷ nguyên mới này sẽ cho mấy người biết cái gì là đòn hiểm của xã hội chủ nghĩa. 】
Kết quả năm phút qua đi, các top comments phía trước đều biến thành đồng đều…
【 Đã duyệt, biến. 】
Nhạc Huy thiếu chút nữa cười như điên dại, gửi cho Lâm Lạc Tang trong giọng nói đều kèm theo vài tiếng cười heo kêu: “Fan của em chơi vui ghê! Bây giờ ê-kíp chương trình làm gì cũng bị chửi, lại còn bị chửi thương tích đầy mình ha ha ha ha ha!! Khiến cho anh cực kỳ thoải mái, quá sung sướng.”
“Weibo của tổng đạo diễn và đạo diễn thực hiện cũng bị đánh chiếm, Weibo mới nhất đều là mấy ngàn bình luận. Đạo diễn thực hiện bị mắng không chịu nổi, cài đặt chỉ có fans mới có thể bình luận, kết quả một giờ tăng lên fan, tất cả đều mắng ông ta. Moá nó, ông đây hôm nay cười chết trên ghế mất.”
Lâm Lạc Tang suy nghĩ một lát rồi đáp: “Nhưng em có cái ý tưởng.”
Nhạc Huy: “Gì, em nói đi.”
“Em phát hiện ê-kíp chương trình không đóng kênh bình chọn cho các nghệ sĩ bị loại, có thể là do không ai bình chọn, họ không quan tâm,” Lâm Lạc Tang nói, “Anh nói xem, nếu em không vào trận chung kết, hẳn là bọn họ cũng không kịp đóng kênh bình chọn của em ấy nhỉ?”
Ở bên nhau cộng sự lâu như vậy, Nhạc Huy nhanh chóng hiểu ý tứ của Lâm Lạc Tang: “Ý của em là em không đi tập cuối cùng của chương trình, nhưng nghĩ cách để người xem bầu chọn cho em. Nếu em lọt vào top mà nói thì em cũng không đến hiện trường trao giải, bỏ trống vị trí của mình…… Xem như phản kích?”
“Đờ mờ! Thái độ này cũng quá cương! Anh thích! Nếu lấy quán quân thì càng tốt, để trống quán quân, ê-kíp chương trình nhất định xấu hổ chết đi được ha ha ha ha, hơn nữa tuyệt đối lên hot search em tin không. Hot search cảnh báo Lâm Lạc Tang chính diện đánh trả Bữa tiệc tai nghe mắt thấy .”
“Nói như vậy, nhất định phải đảm bảo rằng em sẽ sống đến tập cuối cùng, hơn nữa để tổ đạo diễn chuẩn bị tinh thần rằng em sẽ giành được giải thưởng.”
Chỉ có như thế, đòn phản kích của cô mới càng có lực hơn vào ngày hôm ấy.
Chỉ cần cô đứng trên sân khấu thì dùng năng lực lớn nhất của mình biểu diễn, là tôn trọng của cô với sân khấu.
Nhưng ê-kíp chương trình trước nay chưa từng cho cô tôn trọng đáng giá, cô cũng không cần thiết lại cho ê-kíp chương trình sắc mặt tốt, càng sẽ không ngoan ngoãn mà ngậm bồ hòn làm ngọt như vậy.
“Được, nhưng anh tin tưởng em nhất định có thể đứng ở top trên sống đến tập cuối cùng, anh chưa nhìn lầm đầu, OK?” Nhạc Huy lại suy tư một hồi, “Nhưng…… Đến lúc đó em làm thế nào để mọi người bình chọn cho em trong khi em không biểu diễn?”
“Có lẽ em có cái ý nghĩ nhưng còn chưa nghĩ xong, đến lúc đó chúng ta lại thương lượng.”
“Được rồi!”
Cúp điện thoại xong, Lâm Lạc Tang nhẹ nhàng thở ra.
Cảm giác quay lưng ngược gió cuối vách núi thật là thích, nghĩ đến thủ đoạn đánh trả cũng khiến tâm tình của cô thật tốt. Lâm Lạc Tang ngâm nga bài hát đi đến ban công tưới hoa, ngay cả anh nhắc nhở “tưới nữa hoa sẽ chết” cũng không sinh ra chút ảnh hưởng nào với cô.
Rất nhanh cô lại nhận được điện thoại của Nhạc Huy, nói phải khẩn cấp chạy tới thành phố Y.
Cô buông bình tưới hỏi: “Sao gấp như vậy?”
“Hey, vốn dĩ hôm nay định họp về chủ đề của chương trình tiếp theo, hôm qua đã có thông báo. Nhưng ê-kíp chương trình cho rằng hẳn là em phải chết không thể nghi ngờ cho nên không cho chúng ta biết, vừa mới tạm thời gọi điện thoại lại đây,” Nhạc Huy mừng rỡ, “Nhanh lên đi, anh đều nghe ra tuyệt vọng trong giọng bọn họ.”
Lâm Lạc Tang đồng ý, buông điện thoại rồi đến phòng để đồ thay quần áo.
Cô vốn chuẩn bị mặc ấm hơn một chút cho cơ thể nhưng lại nghĩ đến trên đường rất có thể gặp được fans, mà bản thân đã hứa hẹn sẽ mặc nghiêm túc nên đã lệch ngón tay chọn một bộ đẹp mắt.
Không biết có phải bởi vì gần tới dì cả hay không, chức năng cơ thể hơi rối loạn, cô ngủ cả một đêm cũng gần hết sốt nhưng hiện tại nhiệt độ trên trán lại tăng lên.
Do nhiều lần bị sốt nhẹ và mặc quần áo mỏng nên cô lại dán miếng hạ sốt lên đầu, lúc này mới chạy tới Y thị.
Cô mới ra khỏi phòng để quần áo đã nhìn thấy Bùi Hàn Chu cũng đứng ở cửa, làm như cũng chuẩn bị rời đi.
Lâm Lạc Tang nhanh chóng nắm lên một cái túi xách vọt tới bên người anh: “Anh đi làm à?”
“Vấn đề công việc,” anh nhìn trang phục của cô, “Em sinh bệnh còn đi ra ngoài?”
“Để thảo luận về chương trình tiếp theo, tôi cần phải đi,” cô nghiêng đầu, không hề có tính công kích mà cười cười, “Ông chủ Bùi đi chỗ nào dạ? Tiện đường mang tôi theo không?”
Anh vốn muốn gật đầu, động tác trước một giây làm như nghĩ đến cái gì, đầu lưỡi chạm vào hàm răng, buồn cười nói: “Nếu không tiện đường thì sao?”
Cô mỉm cười ngọt ngào: “Vậy cũng phải mang tôi theo.”
……bg-ssp-{height:px}
Sau khi lên máy bay, Bùi Hàn Chu mới phát hiện cô tiện tay xách Valentino mini thì nhíu mày, nhìn về phía cái túi chỉ to bằng bàn tay cô, phát ra nghi vấn của đàn ông: “Cái này có thể đựng cái gì?”
Lâm Lạc Tang theo ánh mắt của anh nhìn về phía cái túi nhỏ màu đỏ bên cạnh, không biết nên giải thích như thế nào với trai thẳng là một vài chiếc túi chỉ để trang trí chứ không có tác dụng gì.
Cô rít một tiếng hơi có vẻ khó giải quyết, sau khi suy tư vài giây thì đưa ra câu trả lời chắc chắn bằng lương tâm…
“Đựng đáng yêu đó.”
“……”
Tuy rằng cô ngồi máy bay riêng của Bùi Hàn Chu nhưng Nhạc Huy còn phải vất vả mà ngồi máy bay dân dụng, Lâm Lạc Tang gặp trợ lý ở sân bay trước rồi sau đó buồn ngủ mà đợi Nhạc Huy. Sau khi ba người tập hợp trước mới đi phòng họp của ê-kíp chương trình.
Ngay khi Nhạc Huy vừa mở cửa phòng họp đã nhìn thấy gương mặt đắng nghét của đạo diễn kia.
Đạo diễn thật sự được khán giả dạy làm người, chau mày, đôi mắt nhỏ tang thương chứa đựng thật lớn nghi hoặc, thiếu chút nữa đã viết “Như thế nào lại xảy ra chuyện vớ vẩn như vậy” lên trên mặt.
Nhạc Huy không kìm được, trực tiếp “Haha”cười thành tiếng.
Rồi sau đó, đạo diễn lên tiếng mười phút, Nhạc Huy không nhịn được cười ba lần, có một lần còn trực tiếp ngắt ngang đạo diễn lên tiếng, toàn bộ phòng họp nghe anh ấy cười gần giây.
Da đầu Lâm Lạc Tang tê dại, nhỏ giọng nói: “Anh có thể kiềm chế một chút không?”
“Anh biết, bà nội cha nó không phải không nhịn được sao? Này cũng quá buồn cười, không cười còn là con người à?” Cơ bắp của Nhạc Huy run rẩy, “Em có thấy sắc mặt của đạo diễn kia không, anh nghĩ đến bọn họ có lẽ cảm thấy có thể loại em thậm chí còn mở tiệc ăn mừng, kết quả vừa mở hot search ra phát hiện em vượt ra khỏi lồng giam, em có thể tưởng tượng cái loại tuyệt vọng này không?”
“Nếu anh là đạo diễn anh nhất định cười không nổi, nhưng xin lỗi nha, anh không phải.”
Đạo diễn quả thực có thể đã bị đả kích không nhẹ, nói chuyện đều nghẹn ngào rất nhiều lần, trật tự cũng không quá rõ ràng, nói cả buổi cũng chưa nói đến trọng điểm. Lâm Lạc Tang lấy điện thoại ra lười biếng, sau khi đi dạo vòng trang đầu thì không cẩn thận ấn vào siêu thoại của mình.
Vốn dĩ cho rằng siêu thoại còn đang trong sân khấu kia của mình, ai biết mới vừa rồi cô chờ Nhạc Huy ở sân bay đã bị fans chụp được. Trong ảnh, cô mặc áo len màu hồng cánh sen, tay ôm chiếc túi nhỏ mơ màng sắp ngủ, buồn ngủ đến độ mí mắt đánh nhau đầu óc quay cuồng, trên trán còn dính miếng dán hạ sốt quên gỡ.
Bài đăng trên Weibo: 【 Khi toàn thế giới say đắm vì vẻ đẹp của Tang Tang thì Fan dì đã tiến hóa thành mẹ. 】
Bình luận quả thực là một cảnh tượng hấp dẫn Tang Tang quy mô lớn:
【 Hu hu hu đau lòng bảo bối của tui phát sốt nhưng rất đáng yêu á (.) Xin chào, hôm nay cũng là một ngày làm mẹ không đau lòng! 】
【 Miếng dán hạ sốt của Tang Tang thật là đáng yêu >】
Cô không nhịn được bật cười mà đi dạo vòng khu bình luận, thuận tiện nhận được một số bài thuốc hạ sốt trong hộp tin nhắn riêng của cô.
Cuộc họp cuối cùng cũng kết thúc khi mọi người không thể ngồi yên, đạo diễn thở dài buông xuống một câu cuối cùng: “Dù sao trong hoàn cảnh này, tập sau sẽ có khách mời đến hỗ trợ hát, mọi người có thể đến sảnh số chọn đồng đội giúp mình hát.”
Còn đang trong phấn khởi Nhạc Huy cười lớn vỗ tay hai cái: “Được!”
Toàn bộ phòng họp chỉ có Nhạc Huy còn đang cổ động, đạo diễn nhìn anh ấy cả buổi, cảm kích cũng không phải nhục mạ cũng không phải, hơn một buổi nghẹn ra một câu: “…… Nhanh lên!!”
Lâm Lạc Tang đi theo nhóm lớn đến sảnh thứ năm, bên trong khách mời hát cùng đã đợi một lúc, cô ngoài ý muốn lại thấy được Đoàn Thanh ở bên trong.
Đoàn Thanh vẫy tay với cô: “Hi, lại gặp mặt.”
“Quen biết à?” Ca sĩ Khang Kiện bên cạnh Đoàn Thanh đẩy anh ấy ra, “Tôi muốn hợp tác với cô Lạc Tang, anh đừng đoạt với tôi.”
Tổng cộng bảy khách mời hát cùng, bốn người đều muốn hợp tác với Lâm Lạc Tang, phát ra tín hiệu “pick me” về phía cô. Bởi vì có thể tự lựa chọn đồng đội hát chung nên Lâm Lạc Tang cuối cùng lựa chọn Đoàn Thanh.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, ê-kíp chương trình cung cấp thời gian sáng tác rất ngắn, trước đó cô đã từng hợp tác nho nhỏ với Đoàn Thanh, tuy rằng chương trình kia cuối cùng không thể thuận lợi phát sóng nhưng hai người cũng coi như chạy với nhau một thời gian, giao lưu nhanh chóng thuận tiện hơn.
Huống hồ hát chung hoàn toàn không có ca sĩ nữ nên cô chỉ có thể chọn người quen thuộc chút.
“Sau này có cơ hội em sẽ hợp tác với mấy thầy cô khác ạ,” Lâm Lạc Tang lúc gần đi vỗ tay cúi mình chào bọn họ, “Cảm ơn mọi người thích nhạc của em.”
“Không sao!” Khang Kiện kêu ở phía sau, “Lần sau nhất định phải hợp tác đó!”
Sau khi ra ngoài Đoàn Thanh cười cười, bùi ngùi nói: “Độ nổi tiếng của em vẫn rất cao ha, trước kia trong chương trình là như thế này, hiện tại cũng giống vậy.”
“Có sao?” Lâm Lạc Tang nhún vai, không nói chuyện phiếm nhiều mà dành hết thời gian giới hạn của mình cho bài hát, “Anh định hát cái gì?”
Nhạc Huy ở phía sau tiếp lời: “Thầy Đoàn hát dân ca ư? Trong chương trình hát cái này có thể bùng nổ hay không?”
Đoàn Thanh, “Là sẽ hơi thiệt thòi.”
Lại nói với Lâm Lạc Tang: “Em nghĩ như thế nào? Rốt cuộc lấy em làm chủ, anh tôn trọng suy nghĩ của em.”
Sau khi cân nhắc một lát, Lâm Lạc Tang nghiêm túc nói: “Lần này em chọn anh là vì em muốn chạy theo phong cách na ná dân ca.”
Cô không thích lặp lại bản thân, luôn muốn đi con đường mới. Dân ca là thể loại mà cô chưa từng trải qua trên sân khấu này, cô muốn dùng phương thức ca sĩ đi chinh phục.
“Mấy sân khấu đợt trước của em đều tương đối phức tạp, lần này thử cách đơn giản đi. Less is more, thiếu tức là nhiều, cũng khá thú vị,” trong lòng cô đã có cái ý tưởng đại khái, “Lần này chúng ta thử chuyển thể các bài hát dân gian theo phong cách thế giới.”
Đoàn Thanh suy nghĩ một hồi, chợt gật đầu: “Đi thôi, vào phòng soạn nhạc.”
Bọn họ vào phòng soạn nhạc, người đại diện và trợ lý của Đoàn Thanh đều ở ngoài cửa, Nhạc Huy lại một bước tiến vào, Đoàn Thanh hơi kinh ngạc mà nhìn về phía Lâm Lạc Tang: “Sao người đại diện của em……?”
“Em kết hôn, có đôi khi phải tránh bị nghi ngờ,” Lâm Lạc Tang giải thích, “Người đại diện của em ở bên cạnh xem phim, sẽ không quấy rầy công việc của chúng ta, anh không cần phải để ý đến anh ấy.”
Hiện tại truyền thông đặc biệt đáng sợ, đặc biệt am hiểu tin đồn thất thiệt thêu dệt vô căn cứ. Tuy rằng đoạn hôn nhân này của cô đặc biệt plastic nhưng truyền ra tin đồn nhảm nhí tóm lại không tốt, cô chỉ có thể tận lực tránh ở một chỗ với người khác giới.
Về chuyện tình yêu giữa cô và Bùi Hàn Chu tăng thêm số , bọn họ đều hiểu rõ lẫn nhau.
Đoàn Thanh sửng sốt sau khi nghe những gì cô nói, lúc này mới tỉnh ngộ mà cười gật đầu.
Cô và Đoàn Thanh vẫn luôn soạn nhạc đến tận nửa đêm, giờ khó khăn lắm mới tan cuộc, hẹn chiều mai gặp lại.
Ra khỏi phòng soạn nhạc, cô mới nghe được Nhạc Huy nói với mình: “Hôm nay chồng em tới đón em.”
“Ai? Bùi Hàn Chu?” Lâm Lạc Tang nghiêng đầu, “Anh ấy cũng ở bên này?”
“Ừ, vừa rồi thư ký liên hệ với anh, anh gửi địa chỉ của em qua,” Nhạc Huy nháy mắt, “Tổng giám đốc Bùi rất quan tâm nha.”
Đúng vậy, thật sự rất quan tâm, cô thậm chí còn nghĩ đến việc tối nay tên tư bản vô lương tâm này sẽ “quan tâm” cô như thế nào.
“Ở ngay ngã tư, thấy chưa, chiếc Lamborghini với biển số nháy kép,” Nhạc Huy nói, “Anh đây không tiễn em đi qua đó, đến ngã ba, anh sẽ cản xe trở về.”
Lâm Lạc Tang gật đầu, “Dạ.”
Cô đi về phía Bùi Hàn Chu bên kia vài bước, phía sau lại vang lên tiếng bước chân, dưới ánh đèn mỏng manh cô quay đầu lại thì nhìn thấy Đoàn Thanh đuổi kịp.
“Làm sao vậy?”
“Không sao cả, chỉ là cảm thấy nên đưa em,” Đoàn Thanh, “Dù sao cũng không bao xa, một người đàn ông đưa phụ nữ một đoạn đường cũng rất bình thường.”
Anh ấy nói rất nhanh như là sợ cô từ chối.
Cô cười cười rồi đút hai tay vào túi: “Vậy anh đưa đi, nhưng phía trước là em phải lên xe.”
Đoàn Thanh im lặng một lát, khi còn cách xe của Bùi Hàn Chu mét, anh ấy cuối cùng cũng lên tiếng: “Không nghĩ tới em đột nhiên lại kết hôn.”
Lâm Lạc Tang vuốt tóc, không nghĩ tới Đoàn Thanh hát dân ca cũng hóng chuyện như vậy nên hoàn chỉnh ứng phó: “Thì…… Thời cơ tới rồi?”
Đoàn Thanh muốn nói cái gì nhưng thấy cô vẫy tay: “Được rồi em lên xe, anh cũng nên nhanh chóng trở về đi!”
Ngay sau đó trợ lý thay cô kéo cửa xe ra, cô cười lễ phép xa cách với anh ấy, gương mặt kia nhanh chóng biến mất ở bóng cửa xe.
Sau khi Lâm Lạc Tang lên xe mới nghỉ ngơi một hơi, cuối cùng cũng thả lỏng lại.
Không biết có phải ở chung lâu với một người độc miệng như Bùi Hàn Chu hay không, hoặc là hơi xa lạ với Đoàn Thanh mà cô không cảm thấy có cái gì khi làm việc với Đoàn Thanh nhưng lén ở chung lại tràn ngập xấu hổ và không được tự nhiên.
Đang lúc Lâm Lạc Tang nghỉ ngơi, người đàn ông bên cạnh lật tài liệu thản nhiên hỏi: “Kia là ai.”
“Người hợp tác.” Cô nhắm mắt đáp.
Anh không có ngữ điệu phập phồng nào mà nhẹ nhàng à một tiếng rồi ngước mắt nhìn về phía kính chiếu hậu.
“Hơn nửa đêm tự mình đưa em đến đầu ngõ còn nhìn theo em rời đi, thật xứng đáng với chức người hợp tác.”