Sáng hôm sau, Aries thức dậy sớm, bão vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Cậu mặc bộ đồ ngủ hình gấu trúc, bần thần nhìn ra ngoài cửa sổ. Tuy được nghỉ nhưng lại không thể đến gặp những người bạn, thật buồn chán. Bên ngoài, cây cối bị gió làm cho te tua, cành lá gãy rụng lả tả dưới đất. Điều đó không ảnh hưởng gì đến Aries, nhưng cậu lại cảm thấy vô cùng đau đớn. Những cái cây mấy hôm trước vẫn còn xanh tốt, Aries nghe thấy chúng nói rằng chúng rất đau, rất yếu ớt. Là một dị nhân cảm ứng được thiên nhiên, những lúc thế này thật sự thống khổ. Cậu cố gắng bình ổn lại tâm trạng, mỉm cười nói. "Không sao đâu. Sau khi bão kết thúc. Tôi sẽ phục hồi lại cho các cậu."
Nghe Aries nói vậy, những cái cây không rít gào nữa. Cũng phải, cậu không phải dị nhân gió và nước. Aries dù có muốn cũng không ngăn cản được thiên tai. Cây cối yên tĩnh, cậu thở dài, bước xuống giường làm vệ sinh cá nhân. Nhà cậu cũng thuộc dạng khá giả, nói chung là không thiếu thốn. Nhưng để so với các dòng họ giàu có của Đế quốc thì chưa là gì. Keva, mẹ của Aries thấy con trai cưng dậy thì vui vẻ đem bữa sáng ra cho cậu. Aries nhìn quanh nhà chỉ thấy mỗi Keva, liền hỏi. "Cha đâu mẹ?"
"Có việc đột xuất nên đi từ sớm rồi. Con mau ăn sáng đi."
"Vâng."
Aries ngồi xuống bàn, bữa sáng hôm nay là món trứng ốp ăn kèm với bánh mỳ. Keva dọn dẹp xong phòng bếp, đi tới ngồi đối diện với con trai. Aries nhìn bà. Keva nắm chặt hai tay, ngập ngừng. "Mẹ có chuyện muốn nói với con."
Aries dừng lại nhìn Keva. Bà cắn môi nói. "Thật ra...hôm nay cha con bị điều đến nói chuyện với người của tổng cục. Không biết tại sao nhưng đám người đó đã nghi ngờ kết quả kiểm tra dị năng của con. Bọn chúng sẽ sớm đến đây để bắt con đi."
Aries nghe xong run rẩy, nếu bị tổng cục điều tra bắt về, cậu sẽ phải tới trại giam dành cho đám dị nhân nguy hiểm. Tệ hơn nữa là bị xoá ký ức và bắt ép trở thành công cụ chiến tranh. Nghĩ thôi cũng đã thấy kinh khủng rồi.
"Vậy nên...mẹ đã nhờ người đưa con đi. Sau này đừng quay về đây nữa. Hãy đổi tên và sống cuộc sống mới nghe không?"
Keva khẩn cầu, giàn giụa nước mắt. Nhà họ chỉ có mỗi đứa con trai duy nhất là Aries, bà không thể để cậu xảy ra chuyện gì được. Aries đau đớn ôm lấy mẹ mình, cậu lắc đầu. "Không! Nếu con đi, chúng sẽ gϊếŧ cha mẹ mất!"
"Ngốc à, dù cha mẹ có ra sao đi nữa cũng muốn bảo vệ con. Một khi rơi vào tay hoàng tộc, cuộc sống của con sẽ vô cùng tăm tối! Cha con cũng đã xác định, thà để con chạy thoát, còn hơn chúng ta một đời dằn vặt! Mau lên, mẹ chuẩn bị sẵn đồ cho con rồi."
"Không! Mẹ ơi!"
Keva dúi túi đồ vào tay Aries, cậu khóc nấc lên níu tay bà. Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Cùng lúc đó, chuông cửa vang lên. Keva bỏ lại Aries vẫn còn đứng như trời trồng, cẩn thận nhòm qua khe cửa. Bên ngoài gió thổi ầm ầm, một người đàn ông cao lớn tuấn tú mặc áo sơ mi trắng đang đứng chờ dưới hiên nhà, nước mưa hắt vào khiến anh ta bị ướt một chút. Keva thở phào, vội mở cửa. Sagittarius cúi đầu chào bà. Aries nhìn người đàn ông lạ mặt, sợ hãi lùi ra sau vài bước. Keva chạy đến kéo tay cậu, đẩy Aries tới chỗ Sagittarius, đưa túi của cậu cho anh. Bà khẩn cầu. "Làm ơn chăm sóc cho con trai tôi thật tốt! Nó vẫn còn non trẻ, mong cậu hãy để mắt tới nó nhiều hơn."
"Được. Cháu sẽ chú ý."
Sagittarius kéo Aries đi mặc cậu khóc nháo đòi trở về với mẹ mình. Keva đau khổ quay mặt đi, nếu tiếp tục nhìn, bà sẽ không nỡ rời xa con trai. Keva biết, hiện tại chỉ có tổ chức bảo vệ dị nhân mới cứu được Aries. Là một người mẹ, Keva linh cảm rằng đây là lần cuối cùng được nhìn thấy con trai, nhưng bà không hối hận, chỉ cần Aries được bình an, dù phải trả giá thế nào cũng đáng. Keva ôm ảnh gia đình, nước mắt nhỏ xuống gương mặt tươi cười của Aries, bà đưa tay vuốt ve, mỉm cười nói. "Sống tốt nhé, con trai của mẹ! Mẹ mãi mãi yêu con!"
Aries nhỏ người hơn, dù cậu cố sức cũng không thoát được khỏi vòng tay của Sagittarius, vừa ra đến cửa, khung cảnh liền thay đổi. Không hiểu tại sao cậu lại đang ngồi trong xe ô tô? Sagittarius ngồi ở ghế lái khởi động xe rời đi. Aries vội quay lại thì thấy vài chiếc xe quân đội đang di chuyển đằng sau và đỗ trước cửa nhà cậu. Aries đau khổ, khóc lớn. "Không! Chúng...chúng sẽ gϊếŧ mẹ mất! Mau dừng xe! Dừng xe lại!"
Aries hai mắt đỏ hoe, cầu khẩn Sagittarius, nhưng anh chỉ nhìn cậu với đôi mắt đượm buồn. Thêm một lần chớp nháy, chiếc xe chở hai người họ đã tới một khu để xe dưới tầng hầm. Aries giật mình, vừa thấy xe dừng liền vội vàng lao ra ngoài. Sagittarius nhanh chóng đuổi theo bắt được cậu. Aries thống khổ giãy dụa. "Không! Thả tôi ra! Tôi phải quay lại cứu mẹ!"
Sagittarius không chịu được độ bướng bỉnh của Aries, anh nghiêm giọng. "Bây giờ cậu quay lại, kết cục chỉ là rơi vào tay Donald III. Cậu nghĩ cậu quay lại thì hoàng tộc sẽ tha cho cha mẹ cậu? Đừng có ngây thơ như thế! Mẹ cậu đã phải hi sinh bản thân để cậu chạy thoát. Cậu lại muốn trở thành công cụ cho quân đội tàn sát những dị nhân đáng thương giống mình sao? Tỉnh ngộ đi, thế giới này vốn tàn khốc! Nếu cậu không xác định được việc mình phải làm, thì cha mẹ cậu đã hi sinh vô ích rồi!"
Bị Sagittarius trách mắng, Aries tủi thân lại khóc nấc lên. Anh thở dài ôm lấy cậu. Nhìn Aries, Sagittarius có chút hồi tưởng lại quá khứ. Suy cho cùng, dị nhân loại S đều có chung hoàn cảnh, mất gia đình, mất tự do...không thể sống theo ý mình đã khó, sống trong đau khổ, dằn vặt càng khó hơn. Người thân không còn, mang theo thù hận muốn lật đổ Đế chế độc tài. Thật buồn cười! Có khác gì cỗ máy chiến tranh vô cảm đâu chứ?
Sagittarius kiên nhẫn đứng chờ, tay vỗ vỗ lưng an ủi Aries. Cậu khóc muốn cạn cả nước mắt, đến khi không khóc nổi nữa. Sagittarius thở dài, kiểm tra hai mắt của Aries. "Sưng hết lên rồi. Mẹ cậu bảo tôi chăm sóc cho cậu, nhìn thấy cậu thế này, bà ấy sẽ rất đau lòng. Nín đi, tôi đưa cậu đến một nơi an toàn."
Aries còn chưa mở mắt, khung cảnh lại thay đổi. Sagittarius dẫn cậu tới một căn biệt thự rất to. Anh nhấn chuông, cửa tự động liền mở. Aries khá bất ngờ với thiết kế hiện đại này. Hai người mới đi được vài bước đã nghe thấy một giọng nam không biết vang lên từ đâu? "Ê! Ai cho mày đột nhập nhà tao?"
"Tao ấn chuông rồi! Thằng chó này, mày để chế độ tự động mời khách mà còn kêu à?"
Sagittarius nhếch môi cười đáp lại. Người kia hừ lạnh. "Lần sau bố để chế độ thấy mày là đuổi cho biết mặt!"
"Không đùa nữa. Tao có việc mới đến."
Sagittarius nghiêm túc, nắm tay Aries, từ ngoài sân phút chốc đã ở trong phòng khách. Aquarius đang nằm xem ti vi bị giật mình, liền quát. "Đ m mày, đừng có lạm dụng siêu năng lực nữa! Làm tim tao muốn nhảy lên cổ rồi!"
"Tao buồn vì không làm mày đột quỵ luôn được."
"Mé cái thằng chó này thiếu đánh à?"
Aries nhìn Sagittarius và Aquarius cãi nhau, mắt vẫn còn ươn ướt, hoe đỏ khiến người ta thương tiếc. Sự chú ý của Aquarius chuyển sang Aries làm cậu có hơi sợ, mặc định Sagittarius là người quen liền bám lấy cánh tay anh run rẩy. Sagittarius xoa đầu Aries, chấn an cậu. Aquarius híp mắt vuốt cằm. "Ai đây? Nhìn đáng yêu ghê! Omega hả?"
Aries rụt lại, nấp sau lưng Sagittarius. Điều đó khiến tính tò mò của Aquarius trỗi dậy. Sagittarius cảnh giác nhìn thằng bạn nguy hiểm. "Cậu ấy là một dị nhân, gia đình vừa mới gặp nạn. Mẹ Aries nhờ tổ chức của chúng ta bảo vệ cậu ấy."
"Ồ! Thì ra Omega nhỏ bé tên Aries, tên nghe đã thấy trắng nõn...ui da!"
Aquarius nổi máu dâʍ dê, vừa bày ra vẻ mặt lang sói, vừa định chạm vào Aries. Nhưng Sagittarius đã nhanh tay gõ một cái vào mu bàn tay Aquarius. "Đừng có trêu cậu ấy!"
"Sờ thử một tí! Làm gì căng vậy?"
Aquarius xoa xoa tay, ửng đỏ cả một mảng. Sagittarius khoanh tay trước ngực. "Tao còn có nhiệm vụ. Mày rảnh rỗi thì trông em ấy hộ tao. Tối tao sẽ quay lại kiểm tra. Mày mà léng phéng là bố cắt!"
Aquarius nghe xong cảm thấy hơi thốn, suýt nữa thì dùng tay che hạ bộ. Anh cười cười. "Biết rồi! Tao chỉ nhìn thôi, không làm gì đâu."
"Biết thế đi."
Sagittarius quay lại nói với Aries. "Thằng này tính hơi điên nhưng nó là người tốt. Đừng suy nghĩ nhiều nữa. Chuyện cũng đã rồi, phải sống tốt hiện tại hiểu không?"
Aries muốn khóc, nhưng cố kìm lại, cậu gật đầu nghe lời. Sagittarius rời khỏi, không quên ném ánh mắt cảnh cáo cho Aquarius, khiến anh rùng mình. Lúc này chỉ còn lại hai người, Aries vừa quen được Sagittarius thì anh lại đi rồi, cậu rụt rè đứng giữa phòng khách, không dám nhúc nhích. Aquarius thì lại rất thích mấy bé thỏ non nớt như Aries, dù miệng đã hứa, nhưng vẫn mon men tới gần. Anh đặt tay lên vai cậu, thì thầm từ đằng sau. "Đừng sợ! Đều là dị nhân với nhau nên anh rất quý em!"
Aries cảm thấy tai hơi nhột, Aquarius dựa gần quá làm cậu ngại ngùng. "Em tên Aries nhỉ? Thật xinh đẹp!"
"..."
Aquarius miệng khen, nhưng mắt thì dán vào cái cổ trắng ngần của Aries. Tuyến thể của cậu vẫn lành lặn, chưa hề bị dấu hiệu. Aquarius l!ếm môi, Omega dễ thương thế này mà vẫn chưa có Alpha sao? Nhìn bộ dáng run rẩy của Aries, Aquarius híp mắt gian tà. Dù có thích đến mấy thì cũng không thể cưỡng đoạt được. Phải tìm cách làm thân với cậu trước!
Nghĩ rồi, Aquarius vui vẻ kéo Aries ngồi xuống ghế, đưa cho cậu máy chơi game. "Anh là dị nhân công nghệ! Là ông vua của các loại máy móc! Em thích gì cứ nói! Kể cả điện thoại đời mới nhất cũng có thể cho em!"
Aries tròn mắt ngạc nhiên, cậu từng nghe qua về dị nhân có thể điều khiển được tất cả các thiết bị điện tử. Hoá ra là có thật! Aquarius khoác vai Aries, đá lông nheo gợϊ ȶìиɦ. "Lần đầu anh có cảm giác mạnh với một Omega thế này! Nên em chỉ cần nói ra ước muốn thôi, anh sẽ cố gắng hoàn thành! Với điều kiện, chúng ta kết đôi đi!"
"..."
(au: vồ vập vừa thôi! Người ta sợ!, Aquarius lắc lắc ngón tay: tác giả không hiểu gì cả! Đó gọi là tốc chiến tốc thắng! Không nhanh thì để thằng khác cướp à?, au...)