Tính đến hôm nay thì tôi và Cự Giải đã ở nhà trọ Lockwood được hơn ba tuần. Sự việc của Thiên Yết đã dần trôi vào quên lãng, hàng ngày chúng tôi vẫn thấy cô ta năng nổ tập luyện cùng đội cổ vũ của trường. Với năng lực siêu nhiên của mình, Thiên Yết tha hồ thực hiện những pha nhào lộn kinh dị nhất khiến cho người khác phải ngưỡng mộ. Còn một chuyện khác đó là cuộc đụng độ với bọn Lữ Khách cách đấy khoảng nửa tháng, từ lúc đó đến giờ không thấy chúng xuất hiện nữa, cô Withmore cũng không hề nhắc đến nên chúng tôi dường như quên bẵng mất chuyện này.
Hôm nay là một ngày Chủ Nhật đẹp trời, tôi và Cự Giải không phải đi học nên quyết định rủ Bạch Dương và Bảo Bình mở tiệc nướng ở ngoài sân bên cạnh hồ bơi. Bạch Dương hễ nghe đến ăn uống thì không thể từ chối, còn tên Bảo Bình bí ẩn nọ tình nguyện xung phong làm đầu bếp. Ban đầu tôi có hơi nghi ngờ, nhưng hắn một mực khẳng định là trong cuộc đời dài đằng đẵng, hắn đã từng chu du không biết bao nhiêu vùng đất và học được vô số bí kíp ẩm thực. Tôi nghe có vẻ hợp lý nên cũng không phản đối. Thế là từ sớm tinh mơ hắn đã lái xe đến siêu thị cách nhà trọ hơn hai tiếng đồng hồ để mua nguyên liệu, Bạch Dương thì bận bịu giải quyết một số công việc của cô Whitmore giao cho nên tôi và Cự Giải lãnh nhiệm vụ chuẩn bị cho bữa tiệc.
Chúng tôi vận lên người bộ áo quần mùa hè gọn gàng, bên trong mặc sẵn đồ bơi để tiện thay luôn tại chỗ, mang theo vài cái khăn tắm cho cả Bảo Bình và Bạch Dương rồi đi ra ngoài sân. Ánh nắng buổi sớm cực kỳ ấm áp, mây xanh lượn lờ trôi. Tôi mỉm cười hít một hơi cảm thán:
- Đúng là một ngày đẹp trời !
Cự Giải đứng bên cạnh đột nhiên thốt lên bằng một giọng vỡ vụn pha lẫn với nước bọt dâng trào.
- Quá đẹp !
Tôi kinh ngạc hỏi lại.
- Cái gì ?
Cùng lúc đó tôi phát hiện bộ mặt chảy nước dãi của con nhỏ bạn, bộ mặt kinh điển của nó khi gặp trai đẹp. Trời đất, sáng sớm thế này sao lại có trai đẹp nào xuất hiện ở trong sân nhà trọ chúng ta ? Tôi tò mò nhìn theo hướng Cự Giải đang ngắm thì nhận ra một cái bóng đang lướt bên dưới làn nước hồ bơi trong vắt. Thân hình cường tráng đẹp long lanh di chuyển thanh thoát như một tay bơi chuyên nghiệp. Tôi như bị hớp hồn, lầm bầm nói:
- Đúng là quá đẹp.
Người nọ sau khi kết thúc một vòng bơi dưới hồ thì tiến tới cầu thang sắt, đu người leo lên. Lớp nước mỏng đọng lại trên làn da người ấy phản chiếu ánh nắng mặt trời khiến người nọ như phủ bởi kim cương óng ánh. Đôi mắt nâu long lanh như mắt cún con nhìn về phía chúng tôi.
- Xin chào hai người đẹp ! - Người nọ lên tiếng.
- A...ch...chào anh chàng đẹp trai. - Cự Giải gần như mất kiềm chế xông tới trước, đẩy tôi qua một bên suýt té lộn cổ. Vừa nói cô nàng vừa vô thức chìa cái khăn lông trên tay ra đưa cho anh chàng nọ.
- Này...cái đó của tớ mà ! - Tôi bất xúc lên tiếng.
Anh chàng dễ thương cầm lấy không chút ngại ngần rồi dùng cái khăn của tôi lau nước trên bộ ngực vạm vỡ của chính mình. Tôi đứng nhìn cảnh tượng đó mà nuốt nước bọt cái ực.
- Anh...à...mặc dù tôi biết là anh rất đẹp trai...nhưng mà chúng tôi cũng cần phải biết tại sao anh lại đột nhiên xuất hiện ở nhà trọ Lockwood trong một buổi sớm tinh mơ thế này ? - Tôi lên tiếng hỏi.
Anh chàng nọ vừa dùng khăn lau lau mái tóc đen của mình vừa trả lời.
- Tôi tên là Sư Tử, tôi là sinh viên mới đến trọ ở đây.
Cự Giải như bắt được mồi ngon, liếm mép lên tiếng:
- Thế à ? Như vậy có nghĩa là chúng tôi sẽ được nhìn thấy anh mỗi ngày.
Sư Tử cười híp mắt.
- Chính xác là như vậy.
Tôi thở dài lắc đầu.
- À mà này, anh là sinh vật siêu nhiên gì ? Ma cà rồng ? Ma sói ?
Sư Tử mỉm cười trả lời.
- Tôi là giống lai.
- Giống lai à ? Giống Xà Phu Michaelson ?
- Phải ! Xà Phu là cha nuôi của tôi, chính ông ấy đã biến đổi tôi.
Tôi cảm thấy lạ trước câu nói của Sư Tử nên hỏi lại.
- Tôi biết chuyện này hơi riêng tư nhưng thường thì ma cà rồng hay ma sói đều rất hận những người biến đổi mình, sao anh lại có thể cùng Xà Phu làm cha con ?
Sư Tử dường như không hề cảm thấy phiền trước câu hỏi của tôi, anh bình thản trả lời.
- Vì ông ấy biến đổi tôi để cứu mạng của tôi. Hai năm trước tôi bị một con ma sói cắn, vết thương khá nặng và tôi mất rất nhiều máu, lẽ ra là không thể sống được để biến thành ma sói, nhưng Xà Phu đã cho tôi uống máu của ông ấy, nhờ vậy mà tôi có thể sống sót được và hoàn toàn biến đổi thành một giống lai.
- Thì ra là vậy ! Hóa ra ông ấy không đến Lockwood một mình. - Tôi bình luận.
- Thôi đừng nói nhiều nữa, hôm nay bọn này định sẽ tổ chức tiệc nướng ở đây. Xem ra anh đến vừa đúng lúc. - Cự Giải hào hứng nói. - Tham gia cùng cho vui nhé Sư Tử.
- Phải đó ! Càng đông càng vui. - Tôi góp lời.
Sư Tử nháy mắt xoa xoa cái bụng của mình nói.
- Vừa hay tôi cũng cảm thấy rất là đói. Cám ơn lời mời của hai bạn.
Sư Tử bắt tay vào cùng tôi và Cự Giải dọn dẹp khoảng sân, bày ra một cái bàn, vài cái ghế và cái lò nướng to. Được một lúc thì Bạch Dương và Bảo Bình về đến nơi, họ không lấy làm ngạc nhiên khi thấy Sư Tử. Hóa ra sáng sớm nay khi hai người họ rời khỏi nhà trọ thì đã gặp anh ta rồi. Chúng tôi vừa trọ chuyện vừa chuẩn bị thức ăn. Đến khoảng chín giờ thì đột nhiên mọi người đều nghe thấy một giọng nói lanh lảnh vang lên.
- Hế lô ế ri bó đy ! (Hello everybody)
Chúng tôi đồng loại quay lại thì nhìn thấy Thiên Yết xuất hiện ở trước cửa biệt thự trong một bộ váy ngắn, nón rộng vành và đeo kính râm. Trên tay cô nàng rủng rỉnh hai giỏ thức ăn, chủ yếu là thịt nguội, xúc xích và sandwich. Vừa nhìn thấy bóng Thiên Yết xuất hiện, Cự Giải lập tức hóa thành quái vật, nhe nanh dữ tợn.
- Cô đến đây làm gì ? - Cự Giải giận dữ hỏi.
Tôi và Bạch Dương lập tức nắm tay Cự Giải kéo lại. Cô nàng này mỗi khi nổi nóng thì không biết sợ gì nữa. Thiên Yết dù gì cũng là ma cà rồng nguyên thủy. Nếu xông ra thì người chịu thiệt là Cự Giải chứ không ai khác.
Thiên Yết vẫn mỉm cười bình thản dung dăng dung dẻ bước vào sân.
- Dẹp bộ mặt đáng sợ đó đi Cự Giải. Tôi đến đây để giảng hòa với mọi người đó mà. Xem tôi mang theo gì này !
- Cô nghĩ là mang theo hai giỏ đồ ăn thì có thể khiến tụi này quên những chuyện cô làm hay sao ? - Cự Giải nói.
- Trời ơi, sao cô thù dai quá đi, tôi biết là chúng ta có những hiểu lầm, nhưng không hiểu lầm thì không thể thành bạn có đúng không. - Thiên Yết vừa nói vừa cười tươi roi rói.
Tôi thật không dám tin bộ mặt đó lại là của một con ma cà rồng nguyên thủy từng muốn lấy mạng của tôi. Nghĩ đến đó tôi cũng có chút bực tức, cô ta nghĩ sao mà lại lấy tính mạng của tôi ra làm trò đùa. Nghĩ vậy tôi nói chen vào:
- Thế nào ? Cô vừa giết sạch hết bạn bè của mình, bây giờ không còn ai để chơi nên đến tìm chúng tôi sao ?
Thiên Yết chuyển hướng nhìn về phía tôi. Ánh mắt của cô ta vẫn còn khiến tôi cảm thấy rợn người. Cô ấy tiến về phía tôi, như phản xạ, Bảo Bình liền bước tới trước chắn trước mặt tôi.
- Thiên Yết cưng ! Đi chỗ khác kiếm chuyện đi có được không ? - Bảo Bình vừa nói vừa vuốt tóc một cách sành điệu.
Thiên Yết nháy mắt với Bảo Bình đồng thời lấy tay đẩy anh sang một bên.
- Mercury, ngài có cảm thấy mình hơi bị lớn tuổi khi chơi với tụi này hay không ?
- Thế cô em nhỏ tuổi quá nhỉ ? - Bảo Bình phì cười.
Thiên Yết hứ một tiếng rồi tiếp tục đến trước mặt tôi, nắm lấy hai tay tôi một cách thân mật. Tôi muốn rụt tay lại, nhưng bàn tay đã bị cô ta giữ chặt.
- Nghe này Song Ngư, tôi thực sự muốn xin lỗi bạn. Tôi chỉ muốn làm bạn với mọi người thôi. Tôi biết là cách đùa giỡn của tôi là quá đáng, nhưng làm ơn hãy tin tôi là tôi không hề nhằm vào bạn hay gì đâu.
Tôi không biết phải trả lời thế nào. Trong thâm tâm tôi vẫn không thể nào tin nổi cô gái này.
- Thôi mà ! Đừng để bụng hoài như vậy chứ ! - Thiên Yết dùng giọng năn nỉ.
- Thôi được rồi. Chuyện đã qua coi như không nhắc đến nữa. Chúng ta bắt đầu bữa tiệc thôi.
- Yeah ! Cám ơn nhiều nhé Song Ngư, bạn là số một ! - Thiên Yết hớn hở ôm chầm lấy tôi.
Cùng lúc đó tôi cũng cảm thấy ánh mắt hằn học của Cự Giải đang nhìn về phía mình.
- A ha ! Sư Tử, cưng cũng tới đây chơi à ? - Thiên Yết vừa nói vừa đặt một ngón tay lên ngực Sư Tử, khẽ cắn môi ra vẻ quyến rũ.
- Này, làm ơn đi, tính theo vai vế thì cô là dì của tôi đó ! - Sư Tử nhếch miệng nói.
- Làm tôi mất hứng lần nữa tôi vặn cổ cậu đó. - Thiên Yết đe dọa.
Chúng tôi có một buổi tiệc ngoài trời khá là vui vẻ, trừ việc Cự Giải vẫn không chịu nói chuyện với Thiên Yết ra thì tất cả đều diễn ra suông sẻ. Thiên Yết cũng cư xử thân thiện hơn nhiều. Tính ra Thiên Yết cũng chỉ là một cô gái mong muốn được người khác quan tâm mà thôi, tâm địa của cô ấy không xấu, chỉ là cô ấy quen với việc sở hữu quá nhiều sức mạnh nên trở thành ngạo mạn, muốn dùng bạo lực để đạt được thứ mình có. Tại sao một người đã sống hơn ngàn năm cũng không thể thấu hiểu được điều này ?