Mọi người ăn một bữa đơn giản không ba hoa như trước, dù thức ăn trong không gian đủ để họ ăn một đời, chỉ là cảm giác không muốn ăn.
"Giờ nghĩ đến mình động vào mấy con Zombie đó là tao không tài nào nuốt nổi"__Song Ngư.
Mặc dù quen tay chém gϊếŧ rồi nhưng cái mùi vẫn khiến cô rất khó ngửi.
"Sáng mai khởi hành tiếp, mặc dù trong nhiệm vụ ghi là đường đó hầu như không có zombie nhưng mà theo trực giác của tao, tao vẫn nghi lắm"__Bảo Bình.
Xử Nữ cũng đồng ý với ý kiến của Bảo Bình, bây giờ đang trong giai đoạn tiến hoá lần hai của mạt thế, không lý nào lại có con đường bình ổn như vậy, chỉ sợ là có biến.
"Ừ, nghỉ ngơi đi, tao sẽ canh gác"__Xử Nữ
"Được không, hay mày để tao, vừa mày chiến không mệt à"__Nhân Mã
"Không sao, có Cự Giải trị thương, nên mấy vết thương này không là gì hết"__Xử Nữ.
"Được rồi, cẩn thận đấy"__Cự Giải.
Thiên Bình từ trong không gian lôi ra cái lều to bự chảng. Đến bên đám nam chủ nhìn cũng ngạc nhiên.
Liên Hoa nhìn mình phải ngủ trên xe chật chội thì có chút ghen tị.
Kim Ngưu nhìn Liên Hoa lại nghĩ đến một người con gái lại ngủ chung chật chội trên một chiếc xe cùng bọn anh có chút không hợp lí lắm, dù gì Liên Hoa cũng là con gái.
"Liên Hoa hay em qua chỗ họ đi, em là con gái ở cùng tụi anh sẽ rất bất tiện"__Kim Ngưu.
"Ừ, cũng phải"__Song Tử.
Liên Hoa cười mỉm: "Nhưng mà được sao ạ?"
"Không sao đâu, để anh hỏi họ"__Kim Ngưu.
Kim Ngưu và Sư Tử ra khỏi xe đưa Liên Hoa tới lều của các cô. Xử Nữ ngồi gần đống lửa canh gác thấy người tới thì nhíu mày, đang nửa đêm nửa hôm mấy người này còn tính gây sự gì nữa đây?.
"Mấy người muốn làm gì?"
"Chị...em"__Liên Hoa rụt rè chui sau lưng Kim Ngưu.
"Xử Nữ, cô cho em ấy ngủ cùng các cô đi, bọn tôi đều là con trai, cùng với em ấy rất bất tiện"__Kim Ngưu
Xử Nữ làm bộ mặt khinh bỉ, ngủ cũng ngủ cùng nhau rồi còn bày đặt muốn làm một trinh nữ thuần khiết, bỏ đi mà làm người hộ.
"Không"__Xử Nữ.
"Tại sao, lều các cô to thế cũng không đến nỗi thêm một người cũng không được"__Sư Tử
"Thôi mà, không sao đâu"__Liên Hoa nhìn Xử Nữ mặt không biểu cảm, càng không muốn cho cô ta vào. Mặc dù ghét nhưng không thể làm gì. Nếu là hồi trước thì họ sẽ nhường lều cho các anh, và cô ta có thể vào thoải mái nhưng tính cách của mấy chị ta từ lúc đó đến giờ luôn rất quỷ dị.
"Sao mấy cô có thể keo kiệt như thế chứ"__Kim Ngưu.
"Chị, em biết chị còn giận em, nhưng bọn em yêu nhau thật lòng...hức" Mắt cô ta lại ầng ậng nước.
"Ha" Xử Nữ cười khinh bỉ, cuộc đời thật nực cười, thật lòng mà tóm tận thằng, cái thật lòng làm cô phải móc mắt ra mà nhìn. Nói chuyện với cô thì cứ như cô là hổ còn cô ta là thỏ không bằng.
Xử Nữ thật sự không muốn nói nhiều nhưng mấy con người này cứ tình chàng ý thiếp, cho là mình đúng, mạt thế dù cô có gϊếŧ người cũng chẳng phải phạm pháp. Cô cầm ngay cây súng hướng đến chỗ họ.
"Cút ngay trước khi tôi điên máu"__Xử Nữ.
Liên Hoa khiếp sợ lùi lại, không dám đứng gần Xử Nữ nữa. Kim Ngưu được dặn trong lúc làm nhiệm vụ không thể động chân động tay với mấy người này nên anh không thể dùng dị năng đánh Xử Nữ.
"Cô làm gì vậy hả!! Cho em ấy ngủ nhờ thì làm sao, cô là chị mà sao cư xử như thế!!"__Kim Ngưu
"Này, tôi không phải đã nói rất nhiều rồi sao, tôi không có quan hệ gì với cô ta, máu mủ càng không, người có quan hệ với cô ta là Song Ngư, người yêu cô ta là mấy người, tôi không ưa cô ta thì tôi nói thẳng, tôi không có phận sự gì phải phụng bồi cô ta, tôi nói rồi, cút trước khi tôi điên máu, tôi đang rất lịch sự rồi đấy"__Xử Nữ nhìn mặt nữ chính thôi cũng nổi gân xanh. Ánh mắt cô vô cùng dữ tợn.
Sư Tử một bên đứng nhìn Kim Ngưu che chắn cho Liên Hoa, anh không có tính lại gần liền quay về xe, dù gì nơi này cũng không có đất cho anh diễn.
Ma Kết nhìn Sư Tử về mà không có hai người kia thì tò mò hỏi.
"Sao vậy? Liên Hoa và Kim...pằng"__Ma Kết còn chưa nói xong thì tiếng súng nổ ra.
"Có chuyện gì vậy?"__Thiên Yết.
Các cô trong lều đang ngủ nghe tiếng súng tưởng zombie cũng chui ra ngoài xem tình hình. Nhưng một màn trước mặt làm họ không ngờ tới
"Đây là...có chuyện gì vậy?"__Bảo Bình.
"Hình như tao thấy con Xử nó điên tiết rồi kìa"__Nhân Mã.
"Kim Ngưu, chuyện gì vậy?"__Song Tử. Không phải chỉ là qua xin cho Liên Hoa thôi sao? Chuyện gì mà phải động tay chân như vậy?
"Tôi bảo cút"__Xử Nữ.
Kim Ngưu không thể đùa với Xử Nữ được vì anh vốn bây giờ vẫn chưa phải đối thủ của Xử Nữ đành hậm hực Kéo Liên Hoa về xe.
Xử Nữ nhìn hai con người đáng ghét kia đi rồi mới hạ súng.
Cô nhìn Ma Kết đang nhìn mình, mặc kệ hắn ta cô vẫn ngồi nướng kẹo dẻo.
"Chuyện vừa rồi...xin lỗi, tính thằng Trâu nó thế"__Ma Kết.
"Không cần anh bận tâm, tôi tự có cách trị, anh về xe mình được rồi"__Xử Nữ.
Ma Kết nhìn Xử Nữ dứt khoát không muốn nói chuyện với mình anh chỉ đành ôm thất vọng trở về lườm Kim Ngưu.
Các cô nhìn Xử Nữ, vốn nó là một con người thẳng thắn nhưng rất lịch sự và cẩn trọng, ép nó phải lớn tiếng như vậy chắc là nữ chính và nam chính đang chọc phải giới hạn của nó rồi đúng không?
"Kim Ngưu, rốt cuộc mày đã làm gì vậy?"__Bạch Dương.
Liên Hoa vội nói đỡ cho Kim Ngưu.
"Chuyện này là tại em, không hề liên quan đến anh ấy!!"
Kim Ngưu kéo Liên Hoa chở về chỗ hét vào mặt các anh, người hắn coi là bạn. "Chúng mày làm sao vậy, sao chúng mày lại yếu lòng rồi, rõ ràng người muốn tốt cho Liên Hoa không phải là chúng mày sao, sao giờ đổi gió à??"__Kim Ngưu.
Sư Tử nhìn Liên Hoa, cô ta thấy rùng mình, một cảm giác lạnh lẽo. Quay lại thì thấy Sư Tử ánh mắt không hề tốt nhìn cô ta
Sư Tử giờ mới nhận ra một chuyện, thằng bạn và người đã CHUNG GIƯỜNG với mình đang qua lại rất thản nhiên nha.
Liên Hoa vội tránh né ánh mắt Sư Tử, ánh mắt đó của anh Sư Tử nhìn cô ta như vậy là sao?
"Được rồi, không ồn ào nữa, Kim Ngưu, an toàn của Liên Hoa thì bọn tao không cần mày nhắc còn từ giờ đừng có hành động thiếu suy nghĩ nữa"__Ma Kết.
Liên Hoa siết chặt tay, tại sao mọi chuyện lại ra như vậy?. Dưới chân cô ta không ai để ý thì đang có một làn khói đen qua lại rồi biến mất.
...
Sáng hôm sau họ chuẩn bị xuất phát đến điểm tiếp theo, căn cứ ở khu C nơi đó ít người đến được và đang bạo loạn. Nghe nói lương thực thiếu thốn, không có xe nào đi qua con đường đó mà không bị biến mất một cách bí ẩn.
Đây là lý do không có zombie đi lại sao?? Nó còn nguy hiểm hơn những gì các cô đã dự đoán.
Hai bên đường là rừng cây rậm rạp khá là âm u. Cự Giải rùng mình cứ có cảm giác có thứ gì đó đang nhìn mình nhưng bản thân cô không hề biết.
"Cẩn thận đấy, chuẩn bị sẵn sàng lên bất cứ lúc nào"__Thiên Bình.
Xử Nữ đạp chân ga, phóng nhanh để qua đoạn đường âm hiểm này nhưng đến nửa đường thì xe dừng lại, khởi động cũng không khởi động nổi. Đám nam nữ chính cũng vậy, xe đột nhiên chết máy.
"Tao luôn cảm thấy sẽ có nguy hiểm thế nhỉ, chưa bao giờ tao có cảm giác nguy hiểm nồng nặc như bây giờ"__Bảo Bình.
"Đừng có lơ là đó"__Nhân Mã.
Vì xe chết máy nên họ quyết định đi bộ, nhìn hai bên đường trống vắng, lại nhiều cây, Xử Nữ lại gần ven đường, Ma Kết cũng chạy theo định nói gì đó nhưng nhìn biểu cảm khiếp sợ mà Xử Nữ lùi lại thì nhíu mày
"Có chuyện gì?"__Ma Kết.
"Chuyện...chuyện này là sao?"__Xử Nữ
Trước mặt cô trong những bụi cây là những nấm mồ được dấu kỹ, nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy.
"Thật đáng sợ, có khi nào là do zombie làm không?"__Liên Hoa lại gần bị Nhân Mã túm lại, gằn giọng nói
"Tốt nhất là cô đừng cản trở chúng tôi"
Liên Hoa cắn răng, bị bỏ lại phía sau.
Xử Nữ nhìn những ngôi mộ, nhớ ra gì đó nhưng bản thân lại không nhớ được. Đột nhiên Thiên Bình kích động
"Mau, chạy khỏi đây"__Thiên Bình.
"Có chuyện gì sao Bình?"__Song Ngư.
"Bọn zombie sẽ suất hiện sớm thôi, nơi này như hang ổ của chúng vậy"__Thiên Bình.
Trong truyện nữ phụ từng đi qua nơi này, đấy là lý do tại sao một trong số họ phải bỏ mạng, nơi này tập trung rất đông zombie chỉ là chúng chưa hề ra.
Mọi người kích hoạt dị năng cố phóng thật nhanh ra khỏi con đường này nhưng một tiếng gầm làm họ kinh tai nhức óc, những ngôi mộ hai bên đường đột nhiên rung chuyển, từng vụn đất lăn xuống, một cánh tay trắng bệch, xương chồi cả ra. Nó đang ngọ nguậy bên trên rồi cả thân thể nó bước ra khỏi mặt đất.
"Nguy rồi"__Nhân Mã
"Đi nhanh"__Xử Nữ.
Đám zombie đang tỉnh rồi, bọn họ đang bị chúng bao vây. Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc họ bắt buộc phải tách nhau ra. Hẹn nhau ở lối ra cuối cùng.
Xử Nữ vừa chạy vừa gϊếŧ đám zombie đang bám đến gần, chúng đông như kiến, thế mà bảo đường không có zombie, cái này là ổ thì đúng hơn.
Tại sao một nơi như này lại nhiều mộ như vậy, không khác nào nghĩa trang.
"AAAA!!!"__Cô trượt xuống vực bên dưới, không may đập đầu vào tảng đá, cả người cô nặng nề ngất đi.
Lúc mơ hồ tỉnh dậy thấy đầu mình đã tạm thời được băng bó bằng vải quần áo thì giật mình
"Mình chưa bị zombie ăn sao?"__Xử Nữ.
Tiếng lá cây động khiến cô cảnh giác, cơn đau truyền đến, cô phải nhịn không la thành tiếng.
Bước ra không phải zombie mà là thân hình người con trai, trên tay cầm chai nước
"Cô tỉnh rồi?"
"Ma Kết?"__Xử Nữ thả lỏng người ngã về phía sau, may không phải zombie vì hiện giờ cô không thể chiến đấu.
"Đây là đâu?"__Xử Nữ.
"Tạm thời chỗ này có thể tránh zombie cô rơi từ trên xuống may nhặt được cái mạng"__Ma Kết.
Hắn đưa cho cô chai nước rồi ngồi xuống cạnh cô.
"Cảm ơn"__Xử Nữ.
"Tạm thời cô đừng cử động cho tới khi Cự Giải tới, còn một chuyện tôi muốn hỏi"__Ma Kết nhìn vào ánh mắt cô như đọc tất cả suy nghĩ làm cô có chút giật mình. Người nhìn cô với ánh mắt như vậy chỉ có bang chủ ở kiếp trước.
"Cô có phải Giang Xử Nữ không?"
Một câu nói thành công làm Xử Nữ rơi chai nước trong tay. Cô quay lại nhìn hắn, chắc chắn hắn chỉ hỏi thôi, hắn không thể nào biết được.
"Không tôi thì là ai"__Xử Nữ.
Ma Kết nhìn cô tránh né biết mình không nên gượng hỏi nữa thì im lặng, một mảng tĩnh lặng không biết nên nói gì. Xử Nữ không tính ở lại, cô còn mọi người, bọn nó không biết như thế nào.
"Tôi đi đây"
Ma Kết cầm tay cô: "Cô bị thương thành thế này còn muốn đi đâu"
"Cần báo cho anh sao, anh cứu tôi, tôi rất cảm ơn, còn những chuyện tôi làm không liên quan đến anh chứ?"__Xử Nữ.
Ma Kết biết mình không thể quản cô thì đứng lên. Xử Nữ nhất thời chưa biết hắn định làm gì, một bàn tay khá ấm đặt lên đỉnh đầu cô.
"Đừng liều mạng"__Ma Kết.
Xử Nữ đứng hình nhìn người trước mặt, cô khá bối rối, lần đầu cô trong cảnh khó sử như vậy. Nhưng nghĩ đến điều gì đó thì cô lại lạnh mặt
"Cảm ơn, không cần anh nhắc tôi cũng tự mình"
Ma Kết nhìn cô chống cành cây với vết thương ở đầu và chân. Cô ta rốt cuộc tại sao...lại không nhớ?. Cô ta từng rất mong ước, anh có thể nhìn thấy một chút rung động nhỏ trong ánh mắt của cô nhưng sau lại lạnh băng, một hồ băng không chứ cảm xúc....