Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
✷Chương ✷
Không có xe họ chỉ có thể đi bộ, nhưng với cái tình trạng này, còn lâu mới tới được căn cứ
"Thế này thì đến bao giờ mới tới được căn cứ?"__Nhân Mã chán nản
"Tầm khoảng một tuần"__Xử Nữ
"...."__Một khoảng im lặng.
Nhân Mã gầm lên
"Định gϊếŧ người à!!!".
"Chịu đi, bây giờ không còn cách nào khác"__Xử Nữ.
"Nhỡ nửa đường gặp zombie biến dị thì sao?"__Cự Giải không lo mất con Zombie lắt nhắt mà cô lo nhất là mấy con biến dị, chúng có sức mạnh vượt trội hơn bình thường.
Mọi người im lặng...
"Hay chúng ta vừa đi vừa tìm xem có cái xe nào không, nhỡ đâu may mắn thì sao"__Bảo Bình.
Mọi người không nói nhưng cũng âm thầm đồng ý, dù gì cũng không còn cách giải quyết nào khác.
Trên đường mây đen che khuất bầu trời, tia nắng cũng chẳng thấy.
A Lân đột nhiên cảm thấy đau bụng dữ dội, mặt nhóc như muốn khóc.
"Chị, em đau bụng"
"Hả?"__Cự Giải.
Cô kiểm tra khắp người cho thằng nhóc, chắc là đau bụng bình thường thôi, dù gì lúc trước không được ăn mấy, bây giờ ăn hơi nhiều lên chắc đau bụng chút.
Cô dùng dị năng chữa trị cho nhóc, A Lân cảm thấy đỡ hơn thì mới để Cự Giải bế ôm cổ cô thiếp đi.
Đột nhiên thằng bé lại luôn ngủ, cô hơi lo nhưng dùng dị năng chữa trị cũng vẫn thế nên cô nghĩ chắc do thiếu ngủ.
Kim Ngưu đi bên cạnh cô, thấy cô bế thằng nhóc trên tay vỗ vỗ vào lưng nhóc, anh do dự nhưng vẫn mở miệng
"Chuyện lúc trước, xin lỗi cô"__Kim Ngưu.
Cự Giải giờ mới để ý đến người đi cạnh, cô chỉ nhàn nhạt lắc đầu.
"Không cần"
Dù gì đó cũng không phải cô, cái đó nên nói cho nguyên chủ, tiếc cô ta chết rồi.
"Lúc đó là tôi sai, không tìm hiểu rõ mà đã đổ cho các cô"__Kim Ngưu, giờ anh có chút ân hận.
"Anh biết là được, tôi cũng không muốn dây dưa gì tới anh mấy"__Cự Giải.
Kim Ngưu khá hụt hẫng, nhưng vẫn đi song song cô. Sư Tử nhìn Kim Ngưu như vậy chỉ ngán ngẩm lắc đầu.
Tiếng gạch rơi xuống từ một căn nhà đổ nát, mọi người cảnh giác, Xử Nữ từ từ tiến tới, ở đó là một con Zombie đang lao nhanh về phía cô.
Xử Nữ rút kiếm chém nó thành từng khúc.
"Nhanh, zombie ngửi thấy mùi máu chúng sẽ tới đây, chạy trước hãng"
"Ừ".
Bọn họ chạy tới một ngôi nhà hoang, lánh tạm, may nơi này chỉ có lác đác vài con Zombie.
"Cứ tình hình này thì chúng ta không thể trở về căn cứ được"__Bảo Bình.
Thiên Bình lôi nước ra uống vất cho mỗi người một chai.
Hạ Mai nhìn Vĩ Nhàn cầm chai nước mà Thiên Bình ném cho còn bản thân thì không có, cô ta bất mãn nên tiếng.
"Tại sao tôi lại không có?"
Thiên Bình lạnh nhạt
"Không phải cô cầm chai nước của Song Ngư sao?".
Lúc này cô ta mới á khẩu, đúng là cô đã cầm chai nước của Song Ngư nhưng nó có nửa chai...
"Cô nghĩ bây giờ là mạt thế, nước có thể tiêu xài hoang phí sao?"__Nhân Mã.
Hạ Mai siết chặt tay, nhìn các anh bằng ánh mắt khẩn cầu nhưng tiếc là các anh không tránh thì cũng né.
Điều này làm cô ta tuyệt vọng.
"Đi tiếp thôi, thời gian có hạn"__Cự Giải.
Thiên Bình lén lút không để Hạ Mai và Vĩ Nhàn nhìn thấy lôi từ không gian ra mấy đôi giày trượt.
"Dùng tạm nó cũng được"__Thiên Bình
"Ủa sao có nó vậy??"__Nhân Mã.
"Con Bảo, nhớ không?"__Thiên Bình ám chỉ, hai người Hạ Mai là Vĩ Nhàn đã lên trước nên hai người họ tạm thời sẽ không nghe thấy cô nói, nên cô dặn các anh giữ bí mật chuyện không gian.
Các anh cũng gật đầu đồng ý.
Thiên Bình đưa cho mỗi người một đôi giày trượt còn cô thì dùng ván trượt, đứa con yêu thích của cô đấy.
Món quà sinh nhật đầu tiên mà mấy cậu ấy góp tiền tiết kiệm mua cho cô.
Không hiểu sao nó lại theo cô tới thế giới này
Hồi xưa khi chưa vào tổ chức họ đã lương tựa nhau, dành dụm từng đồng một để sống, khi cuộc sống khá hơn thì vào ngày sinh nhật của cô, tụi nó đã bàn nhau và dành tiền mua cái ván trượt cô thích.
Khi đã vào tổ chức cô bảo một người trong đó sửa lại và sơn lại nó vì lúc đó nó đã cũ.
Hoài niệm thật, món quà sinh nhật đầu tiên.
"Tao biết mày vẫn giữ nó mà"__Xử Nữ.
Thiên Bình gật đầu tuy mặt lạnh như băng nhưng xung quanh lại có chút ấm áp.
Vĩ Nhàn và Hạ Mai khi cầm đôi giày thì phấn khích vì nhìn qua bề ngoài chúng khá là đẹp.
Nhưng kết quả thì, trượt chẳng ra sao, còn té.
Vì để không làm phiền đến người khá Xử Nữ đành ra chỉ dạy cho hai người đó.
Vĩ Nhàn còn khá là kiêu ngạo nhưng khi tập thì học rất nhanh, Xử Nữ cho điểm cộng cô gái này.
Còn Hạ Mai thì....khỏi nói.
Cô vất cô ta cho Vĩ Nhàn để cô ta tự giúp người bạn của cô ta.
Họ trượt trên đường, tránh những vật ngổn ngang nằm giữa lối đi.
"Thiên Bình, từ giờ tôi gọi cô là tiệm tạp hóa được rồi"__Song Tử
Cứ hễ tí là cô lại lôi ra mấy thứ rất chi là bắt mắt cứ ngỡ sẽ không có ích gì khi mạt thế nhưng mà lại có ích không tưởng.
"Ngậm mồm đi, kẻo nó chém bây giờ"__Bảo Bình
"Thôi nào, đùa tí thôi mà"__Nhìn khẩu súng trên tay Thiên Bình đang chĩa về mình Song Tử không dám hé một lời.
"Phía trước có một cây cầu, dừng lại ở đó đi"__Ma Kết.
"Tại sao??"__Xử Nữ.
"Mạt thế thời điểm hiện tại đa số đang bị cơn mưa biến thành zombie, nếu như thực vật cũng đã biến thành zombie thì chắc chắn động vật cũng không ngoại lệ, bây giờ làm gì cũng luôn phải cẩn thận"__Ma Kết
Xử Nữ thấy Ma Kết nói cũng có lý, gật đầu theo ý cậu ta.
"Hai người kia có nhanh lên hay không vậy??"__Sư Tử
Thấy Sư Tử khó chịu hét lên, sự chú ý rơi vào hai con người tận tít đằng xa.
Vĩ Nhàn thì trượt rất tốt tuy nhiên Hạ Mai thì lại không ổn tí nào, đến tránh những chỗ gây nguy hiểm cũng không biết, nên Vĩ Nhàn phải kéo theo cô ta, đương nhiên tốc độ sẽ giảm xuống.
Vĩ Nhàn cũng khá bất mãn với Hạ Mai, mặc dù đã hướng dẫn cho nhưng Hạ Mai vẫn rất ngu ngốc, đến cả việc cử động một chân cũng bị ngã.
"Hạ Mai...cậu cố một chút nữa, nếu cứ như vậy hai đứa sẽ bị bỏ lại"
Hạ Mai khó chịu, lúc Vĩ Nhàn không để ý thì buông ánh mắt chán ghét
"Được...mình sẽ cố"
Xử Nữ lắc đầu ngao ngán.
"Mạt thế còn tính tiểu thư như vậy thì không biết có sống nổi không khi không có ai mà dựa"
"Chắc cũng chả làm được gì đâu"__Bạch Dương.
"Cá là loài dưới nước, không biết chúng có kị tiếng ồn hay vang không nhỉ??"__Thiên Yết
"Thử một chút xem!"__Nhân Mã.
"Ê, khoan hãng cô định đi qua cây cầu đó à, nhỡ đâu nguy hiểm thì sao?"__Sư Tử
Nhân Mã thản nhiên nhìn Sư Tử, buông nụ cười nghịch ngợm, cầm cục đá nhỏ đáp vào người anh.
"Bản cô nương đâu có ngu thế, nhìn đây này"
Sư Tử né cục đá Nhân Mã đáp.
"Sao đáp tôi"
"Sao né? Để nó rơi trúng đầu thì có lẽ anh sẽ bớt ngu, nghĩ sao mà bản cô nương phải mạo hiểm tính mạng chứ"__Nhân Mã.
Sư Tử á khẩu, ngại đỏ mặt đi trút giận với cái cây.
Nhân Mã phì cười
"Trẻ con"
Nhân Mã cầm một viên đá bằng bàn tay đáp lên cây cầu, tiếng vang khá lớn.
"Chờ xem có gì phản ứng hay không"__Nhân Mã.
Đang trong lúc tĩnh lặng thì Vĩ Nhàn đi lên, khó chịu nhìn Nhân Mã.
"Chỗ này thì có thể có gì được kia chứ, kể cả có cá biến dị thì nó cũng chẳng thể nhảy cao như vậy"__Vĩ Nhàn
"Nhưng để chắc ăn thì vẫn nghe theo Nhân Mã đi"__Bảo Bình.
"Mấy người cứ ở đó thì còn lâu mới tới được căn cứ"__Vĩ Nhàn.
"Tớ...tớ theo cậu ấy"__Hạ Mai, cô muốn nhanh chóng tới căn cứ, bên ngoài nhiều nguy hiểm, có khi chưa về mà đã chết bên ngoài thì sao?.
"Kệ hai cô, nếu hai cô muốn thì cứ đi, còn sảy ra chuyện gì thì chúng tôi cũng không giúp các cô đâu"__Xử Nữ.
"Hứ!" Vĩ Nhàn liếc nhìn Xử Nữ rồi kiêu ngạo cùng Hạ Mai bước lên cầu, vừa đi cô ta vừa dậm chân tạo tiếng như khiêu khích nhìn Nhân Mã.
Nhân Mã bên trên chỉ cười khẩu kêu một câu
"Ngu xuẩn"
Vừa kết thúc câu, mặt nước đã bắt đầu động, một cái gì đó bay từ dưới lên qua cầu, nhìn kĩ có thể thấy đó là một con cá!
Rồi hàng loạt lũ lượt nhảy lên trên cầu.
"Không!!! Không thể nào, cao như vậy sao chúng có thể...."__Hạ Mai
Nhân Mã bên trên bóc bim bim ăn.
Đây là trong thế giới tiểu thuyết, cái gì cũng có thể sảy ra, sẽ còn có nhiều điều kì dị hơn nhiều, có khi nào bà tác giả định cho zombie cũng biết chửi như mấy bà hàng xóm không nhỉ?
Mà thôi, hai người kia tự làm tự chịu, nhắc vậy rồi còn không nghe, chỉ có thể nói là quá ngu.
Vĩ Nhàn và Hạ Mai chạy về lại, áo của Hạ Mai bị một con cá biến dị cắn, chúng như mấy con quái dưới nước quỷ dị đáng sợ. Mặt Hạ Mai tái mét vội cởϊ áσ khoác ra chạy nhanh theo Vĩ Nhàn.
"Á!!" Hai người ngã nhào ra mặt đất nhìn cây cầu có mấy con cá nằm ngoe nguẩy.
"Hức!...sợ...đáng sợ quá!!"__Hạ Mai
"Ồ sao vừa ai nhất quyết không thèm chịu nghe chúng tôi nói"__Cự Giải.
"Tôi..."__Hạ Mai.
"Làm ơn đi, chúng tôi không phải nhắc cô vì muốn giúp gì đâu, chỉ mong cô đừng làm cản trở cho chúng tôi, như vừa nãy, đáng nhẽ đợi một chút nữa thôi là có thể qua nhưng bây giờ thì sao, cô nhìn xem, lũ cá biến dị nằm dãy ở kia thì đi qua cái nỗi gì, chém gϊếŧ thì càng khiến lũ cá bên dưới kia kích động!"__Xử Nữ rất tức giận, cô còn hận không thể lôi hai con người ngu phải biết này cho đám cá kia ăn cho rồi, cô ghét kẻ phiền phức chỉ biết ngáng chân.
"Tôi..."__Hạ Mai á khẩu, dù gì cũng là lỗi của cô ta, cô ta không chối nổi.
Xử Nữ nói xong Vĩ Nhàn thì quay qua Hạ Mai, cũng lớn tiếng mắng cho cô ta ngập đầu
"Còn cô, ở mạt thế này những kẻ như cô đã chết lâu rồi, không phải chỉ dùng nước mắt và lòng lương thiện giả dối để che mắt lấy lòng thương hại đâu, những cái việc làm bỉ ổi của cô, cô tưởng chúng tôi ngu hay sao mà không nhìn ra? Hay cô nghĩ chúng tôi là những kẻ ngu ngốc?"__Xử Nữ
Dưới ánh mắt như gϊếŧ người của Xử Nữ, Hạ Mai run rẩy sợ hãi, cô gái trước mặt nhìn như là người khá trầm lặng nhưng lúc này không khác gì một con rắn muốn xé xác cô ta.
"Á" Cô ta cứ thế lùi ra xa Xử Nữ.
Ma Kết lạ lẫm nhìn Xử Nữ...nhìn thế nào cũng không giống, rốt cuộc tại sao...
Cự Giải thấy tình hình của Xử Nữ không ổn vội chạy ra ôm Xử Nữ từ đằng sau, ngăn cô nàng bước tiếp
"Bình tĩnh Xử Nữ, bà đang mất kiểm soát đó!" Cô nói đủ cho Xử Nữ nghệ hiểu.
Xử Nữ hít một hơi quay qua Cự Giải
"Không sao, tao ổn rồi"
Cự Giải lúc này mới khẽ thở phào, cô còn không hiểu tính con này hay sao kia chứ.
"Bây giờ, việc quan trọng nhất là làm sao để qua được đây??"__Song Ngư.