12 Chòm Sao: Những Dải Màu Sau Mưa

chương 24: những chuyện lặt vặt (cont)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sư Tử không ngừng khoát nước lên mặt, lau lau, chùi chùi đến khi tự tin là không còn vết ria mép nào nữa, cô mới khóa vòi nước lại. Giờ mà đi ra, thể nào tên ấy cũng ở ngoài chờ để chọc ghẹo cô, chi bằng…

Sư Tử hít một hơi thật sâu, lấy đà thật mạnh rồi tung hết sức chạy từ trong nhà vệ sinh ra, lướt qua Kim Ngưu như một cơn gió rồi như bay phóng vào lớp.

- Mèo…

Kim Ngưu bỗng khựng lại, ánh mắt trở nên nghiêm nghị, nụ cười trên môi cũng tắt đi, đưa tay vào trong túi quần.

- Lại có chuyện gì nữa à?

---------------------------------------------ooooooooooooooooooo------------------------------------------

Tẩu thoát thành công!

Sư Tử thở phào nhẹ nhõm khi vào được lớp học thân yêu của mình. Nếu không phải cô nhanh chân thì đã bị tên trâu điên ấy bắt lại chọc đến chết rồi! Vẫn là cô may mắn! Sư Tử này phước lớn mạng lớn mà!

Chạy mệt rồi, Sư Tử muốn ngủ! Hai tay cô vòng lại ngay ngắn trên bàn, rồi kê đầu xuống, từ từ nhắm mắt.

Song Tử ước gì mình cũng có thể ngủ ngon như mèo con vậy! Lúc này, cô không thể ngủ được, biết bao nhiêu thứ vây lấy cô. Cô mệt, nhưng không thể ngủ! A… có lẽ cô nên ra ngoài hít thở không khí một chút, trong lớp nghe tiếng sột soạt của Song Ngư làm bài, cũng không thoải mái lắm!

Đan hai tay lại rồi đặt ra sau đầu, ngẩng mặt lên trời, Song Tử bước đi, chốc chốc lại thở dài. Những đợt sóng cứ như chảy cuồn cuộn trong lòng cô, nó không gây đau đớn nhiều, nhưng lại âm ỉ, đều đều, điều này làm cô khó chịu!

- Tiểu thư hình như đang không vui?

Thức tỉnh bởi giọng nói có phần mỉa mai, Song Tử quay ra đằng sau… Là hắn! Kẻ đeo mặt nạ hôm dự tiệc! Cơ mà hắn lại đang mặc đồng phục của trường! Định thần lại, cô mỉm cười, mắt lại nhìn ra xa xăm.

- Không cần anh quản!

Không có một câu trả lời nào được cất lên trong khoảng không gian ấy. Có tiếng sột soạt gần đó.

- Đến lúc tôi phải đi rồi! Tạm biệt tiểu thư!

Song Tử níu cậu lại – bằng một cách nào đó – cô đã giữ được vạt áo của cậu.

- Có phải tôi với anh từng biết nhau trước đây… Ý tôi là… trước đêm hôm ấy…

Nhận ra mình vừa làm gì đó ngu ngốc, Song Tử thả tay ra, kẻ đeo mặt nạ khoác tay một cái, rồi biến mất, để lại một tờ giấy.

“Người cô từng biết có thể là tôi, hoặc không phải tôi

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio