Vì sẵn tính lười, cả bọn nghỉ thêm một ngày mới lên đường. Phải đi bộ đến bến xe chuyên dụng gần nhất vì ở đây không có trạm xe nào, cộng thêm địa hình hiểm trở không có phương tiện nào có thể qua. Nói là gần nhất nhưng cũng cách chỗ đó vô cùng xa đủ khiến bọn nó nản chí.
Nhìn dòng người qua lại tấp nập, không khí thời hiện đại mới lần nữa trở về. Ở chỗ kia lâu quá thành ra quen với kiểu xưa luôn.
- Giờ phải đi đến chỗ này. Chúng ta sẽ đi tàu điện đến thành phố đó.
Ma Kết chỉ tay lên bản đồ, tìm kiếm cái xe buýt thích hợp. Trong khi đó:
- Ê, đi cái có giường nằm đi.
- Không, tao thích cái màu vàng nhạt.
- Cái kia trống kìa, đi luôn đi.
... Và nhiều câu nói thể hiện sự ngu người khác của bọn nó.
- Chúng mày có im đi không? Thằng kia xuống ngay, định đi luôn à?
Ma Kết đến chết mệt với đám giặc cướp này, mãi mới tha được hết chúng nó lên xe. Yên ổn chỉ kéo dài được phút.
- A, tránh ra, mày giẫm lên con gián.
Song Tử thẳng chân đạp Thiên Yết đang đứng ngã dúi vào Xử Nữ đang chuẩn bị ngủ.
- Á, có gián á á á.
Và cái xe buýt náo loạn vì một con gián, mà góp công lớn nhất chính là Song Tử.
Lại nói Thiên Yết ngã vào Xử Nữ, một tay đập tay vào mặt nó, tay kia gạt cái cần ngả ghế ra sau. Đinh Tử đang cúi nhặt cái chai nước thì bị đập trúng đầu (thằng này ngồi ngay sau). Xử Nữ bực mình đẩy thằng bạn ra, Thiên Yết đáng thương bị đẩy trúng vào Nhân Mã đang tìm con gián làm thằng kia trượt chân, với với thứ gì để nắm lấy. Và khi đã nắm được thì...
Roạt. Thứ đó bị rách tả tơi. Bạch Dương – chiến hữu tìm gián cùng Nhân Mã nhìn cái áo bị rách mất một góc của mình đen mặt. Nhân Mã cười cười:
- Ha, lỡ tay thôi.
- LỠ CÁI ĐẦU MÀY.
CỐP. Sau khi Bạch Dương sử dụng thiết đầu công vào đầu Nhân Mã, hai thằng an vị nơi sàn xe. Có đứa thương tình kéo vào một chỗ đắp chiếu cho, à nhầm, đắp áo cho Bạch Dương cho đỡ nhục mặt.
Đến chuyện bạn Đinh Tử, thằng bé bị đập đầu vào ghế, buông chai nước vừa nhặt ra. Không may cái chai lăn đến chân người vừa tốt tính vứt hai thằng ngất trên sàn xe vào ghế – Thiên Bình khiến cô trượt ngã, đẩy Kim Ngưu đang sắp hành lý lên khoang ngã úp mặt xuống chỗ một người ngồi trước mặt. Cô ngẩng mặt lên, đối mặt gần sát với Ma Kết. Hai đứa đỏ bừng mặt, Kim Ngưu nhanh chóng đứng dậy về chỗ, đằng sau còn nghe tiếng Bảo Bình ngồi cạnh Ma Kết:
- Hửm? Say nắng tập thể à? Mặt đỏ như-...
Và bị Ma Kết "bịp miệng" theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Sư Tử nhìn đống hỗn độn xảy ra, lại nhìn nguyên nhân của mọi chuyện – Song Tử thản nhiên ngồi nghe nhạc thì giật giật mắt. Mà thôi, cái tài năng đi đến đâu gà bay chó sủa đến đấy của cái nhóm này vẫn không hề giảm sút chút nào. Song Ngư thì ngả vào vai Cự Giải đánh một giấc, Cự Giải ngắm cảnh ngoài cửa sổ, cười nhẹ. Một chặng đường mới lại tiếp tục.
-----------------
Chuyến xe buýt yên ổn đi hết chặng đường sau khi lũ phá hoại lăn ra ngủ hết với nhau. Nếu không phải phụ xe ghét cái mặt, đá bọn nó xuống thì chắc chúng nó ngồi lì trên xe người ta đến mai mất.
Xà Phu ngáp ngắn ngáp dài dẫn đoàn quân ngái ngủ đến trạm xe điện. Kim Ngưu đang đi thì bị một người đụng vào, vốn đang lơ mơ nên cũng không quan tâm lắm. Đến khi Song Tử kéo bọn nó vào khu mua sắm vui chơi mua vài đồ kỷ niệm mới phát hiện ví tiền đã mất.
Kim Ngưu nhảy dựng lên, suýt hét toáng lên đuổi theo cái tên còn chẳng nhớ rõ kia. Song Tử ôm Kim Ngưu cười khổ:
- Bình tĩnh, ngu thì chết, à quên, đen thôi đỏ quên đi.
Ma Kết cau mày nghĩ nãy giờ mới lên tiếng:
- Theo tao nhớ thì tên đó mặc áo đen, mũ đen, khẩu trang đen, tóm lại nguyên một cây đen.
Cả đám liếc thằng kia, nói cũng như không. Ma Kết hừ lạnh:
- Từ từ đã, tao thấy Bảo Bình cũng đụng phải nó, sao không thấy kêu mất ví?
Tất cả lại nhìn Bảo Bình, cậu ta đang dán mắt vào đống nắp chai trên cái ghế công cộng. Thiên Yết sau khi kiểm tra lại, an tâm ví vẫn bình an thì vỗ vai Bảo Bình:
- Ê, ví mày mất rồi kìa.
Bảo Bình không đổi hướng nhìn:
- Có được lấy không nhỉ?
Xử Nữ lục túi tìm khẩu trang, anh đây cũng cần thể diện nữa. Thiên Yết thì tròn mắt:
- Ví, ví mới quan trọng. Bỏ ngay cái thói nhặt ve chai ấy đi.
Bảo Bình quay ra nhướn mày: "Ví?". Sau đó móc ra vài cái xanh đỏ tím vàng đủ cả.
- Tao có vài cái này.
Kim Ngưu ré lên, lấy cái ví màu vàng cam:
- Của tao này, ở đâu ra thế, sao mày cầm?
Sau một lát tiêu hóa, Xà Phu vẫn là thông não đầu tiên:
- Mày lấy từ thằng trộm đó đúng không? Mà sao mày không giao cho cảnh sát? À, quan trọng hơn là mày là ăn cắp chuyên nghiệp à?
Nhắc vậy đứa mới nhớ, lần trước cũng có chuyện thế này (mà bọn nhớ có chọn lọc này không nhớ chuyện gì), tính hỏi cũng quên mất. Tất cả nhìn chằm chằm Bảo Bình chờ câu trả lời. Bảo Bình chốc chốc lại liếc đống nắp chai, qua loa nói:
- Thì bố tao làm nghề tay trái là ảo thuật gia. Ông ấy bảo tao sau này không làm được cái gì thì còn xin vào gánh xiếc làm nên bắt tao học, kiểu thế."Kiểu thế là sao? Mày đã học cái quái gì thế?" – Cả bọn nhìn cái thằng sinh vật lạ kia thì Bảo Bình vứt cho Thiên Yết đống ví, đi về phía nắp chai mời gọi, không quên nói lại:
- Tiện tay thôi, để trong túi mà quên mất. Tao đi sưu tầm bảo bối đây.
Thiên Yết gật gù nhìn đống ví thì bị Song Tử nhéo cho một cái lôi đi, không thể để thịt trước miệng hổ được. Những người còn lại chia nhau đi mua đồ và chơi trò chơi.
Bạch Dương và Nhân Mã lập tức đến khu trò chơi, yên vị ở của hàng game chiến đấu D. Kim Ngưu kéo Thiên Bình và Sư Tử đi mua đồ phù hợp với bãi biển dù biết đến % là không được chơi biển bình thường. Đinh Tử cùng Xà Phu thì đi bổ sung lương thực.
Xử Nữ nhìn trò One Punch, đấm một cú vào máy, đạt điểm số nhất định sẽ có thưởng. Trò này không dành cho những chủng tộc ưu việt về thể chất, Cự Giải thì đứng xem chờ lấy quà. Xử Nữ thổi nắm đấm, dùng lực đấm một cú mạnh vào tấm đệm. Cột năng lượng vụt lên, chạm mốc .
Ting một tiếng, tủ phần thưởng sáng lên một dãy đồ. Cự Giải hí hửng lấy một cây súng bắn tỉa mô hình, giơ lên:
- Ê phần thưởng này, mày không lấy tao lấy nhá?bg-ssp-{height:px}
Xử Nữ liếc cô một cái chán nản, rõ là biết cậu không lấy nên mới đứng đây xem còn gì.
Song Ngư và Ma Kết đi tìm gian hàng đồ ăn vặt, đi qua một góc nhỏ chợt nghe tiếng nói:
- Hai người đúng là có số mệnh đặc biệt.
Nhìn lại thì thấy một phù thủy áo chùng đen ngồi sau cái bàn nhỏ đặt một quả cầu chiêm tinh. Song Ngư chớp mắt, đồng tộc này. Phù thủy cũng chia thành nhiều loại, phổ biến nhất là hai loại: chuyên về độc dược và chuyên về bói toán. Dòng họ nhà cô thuộc loại thứ nhất.
Phù thủy đặt tay lên quả cầu, cười thần bí:
- Ta có thể xem cho hai đứa. Xem nào, lớn lên muốn làm gì?
- Hải tặc, Vua hải tặc.
Hai đứa không do dự nói. Bà phù thủy nhất thời cạn lời, sau mới ho một tiếng:
- Khụ, hai đứa bình tĩnh. Không nên đi vào con đường phạm pháp lầm lạc. Có gì khó khăn nên tìm người giúp. Gia đình có trục trặc à?
Ma Kết nhíu mày, Song Ngư bĩu môi:
- Ba đừng có trù úm nhá, gia đình tôi rất tốt. Nể tình đồng tộc, tôi khuyên bà ăn nói cẩn thận, gặp khách nóng tính là bay luôn cái hàm tiền đạo đấy. Đi thôi Ma Kết.
Song Ngư kéo Ma Kết đi, liếc nhìn thằng bạn thấy nó không biểu hiện gì, muốn hỏi lại thôi. Nhắc đến gia đình là đụng đến cái gai trong lòng Ma Kết. Cái này hồi hai đứa mới gặp nhau, vì cô lỡ lời nên hai đứa đánh nhau một trận tơi tả, gọi là không đánh không thân.
Song Ngư chưa kịp ư hử gì thì cái đầu nhỏ ló ra khỏi túi:
- Ta muốn ăn bánh xốp nhân đậu đỏ.
Ma Kết liếc nó một cái:
- Tao cũng đang muốn ăn.
Ryo mắt sáng lên, Ma Kết nhếch miệng:
- Nhưng không cho mày ăn.
Thế là Song Ngư lại phải giữ Ryo giãy giụa giương vuốt muốn cào vào cái bản mặt khó ưa kia, thở dài:
- Được rồi, tao cho mày ăn được chưa.
Về phía Kim Ngưu đang quảng cáo kem chống nắng cho hai đứa bạn nghe thì thằng tiến lại, vuốt tóc làm dáng:
- Các em đang muốn đi biển à? Bọn anh cũng vậy, trùng hợp ghê.
Thiên Bình chép miệng, nghe câu này quen quen:
- Trùng hợp gì chứ, có hàng trăm người muốn đi biển, mà đây lại là hàng bán đồ chống nắng. Những người muốn đi biển đến đây mua là chuyện hiển nhiên. Các anh có não thì nên vận dụng một chút, kẻo lại tiêu biến mất.
Ba tên kia nhất thời không nói được gì thêm. Tên tóc tím bên trái bật cười:
- Em gái đáng yêu ghê. Anh tên Luân Vĩ, làm quen đi.
Tên tóc cam ở giữa cười với Kim Ngưu:
- Anh tên Bá Dũng. – Chỉ tóc đen còn lại. – Cậu ta là Giang Tuấn.
Kim Ngưu nhíu mày, định nói gì đó thì đằng sau tên đó đã vang lên giọng khàn khàn:
- Bọn mày có về không?
Đứng đó là một người áo khoác mỏng đen, đội mũ đeo khẩu trang nhưng vẫn để lộ vài cái băng cá nhân trên mặt. Hắn ôm một túi đồ, một tay đút túi quần liếc về phía này. Luân Vĩ nhanh chóng đáp:
- Ngay đây. – Rồi quay ra người Kim Ngưu. – Bọn anh đi trước, gặp lại sau.
người đó nhanh chân đuổi kịp tên áo đen. Lúc đi đến cửa, Thiên Yết cùng Song Tử đi ngang qua, Thiên Yết quay lại nhìn, cau chặt mày. Sau phút, Xà Phu đứng ở cửa nhìn đồng hồ, liếc thấy Ma Kết đang lôi cổ hai tên ngồi lì ở khu chơi game đến thì thờ ơ nói:
- Còn phút nữa, nhanh chân lên.
Bạch Dương la oai oái:
- Đợi một tí tẹo nữa thôi là tao thắng rồi, tại mày đấy. Biết khó thế nào tao mới một mạch leo lên hạng đấy không?
Nhân Mã cũng phụ họa hét vào mặt Ma Kết.
Cốp. Cốp. Và tất nhiên kết quả là hai thằng có thêm một cục u trên đầu. Song Tử đang ăn kem đột nhiên nói:
- Khoan đã, hai chúng mày không mua cái gì à? Mũ nón chẳng hạn.
Nói đến đây, hai người mới nhớ ra, muốn phi vào trong thì bị Ma Kết lôi lại:
- Không kịp rồi, ngu thì chết.
Kim Ngưu lắc lắc túi đồ trong tay:
- Yên tâm, biết bọn mày thế nào cũng quên, tao với Sư Tử và Thiên Bình mua cho ít đồ rồi. Chỉ cần trả tiền gấp đôi là được hehe.
Trong khi Kim Ngưu đang tống tiền Nhân Mã và Bạch Dương thì Thiên Yết trầm ngâm suy nghĩ, chốc chốc lại liếc Xử Nữ, muốn nói lại thôi. Xử Nữ bị liếc đến nhột, quay ra:
- Tao biết tao đẹp trai, cơ mà không có gay. Muốn tỏ tình thì miễn đi.
Thiên Yết đang tính nói chuyện nghiêm túc, bị dội cho một gáo nước đá, nhất thời muốn cầm chậu cây cảnh phang cho thằng kia một cái. Song Tử nghe Xử Nữ nói, quay qua Thiên Yết:
- Thì ra là thế, tao ủng hộ mày. Bẻ cong thằng đó đi.
Thiên Yết liếc tìm chậu cây cảnh nữa.
Cự Giải gặm bánh Song Ngư cho, thương tình chia đồ cho cái thằng dành cả thanh xuân đi nhặt ve chai kia. Cả đám nhốn nháo cuối cùng cũng yên vị trên xe điện, phóng thẳng đến bãi biển nổi tiếng nhất nước.