Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
À thì mình chỉ muốn khoe cái bìa mới vẫn của Syubgiryeok design cho mình, còn lại mình không biết gì đâu.
À quên nữa, chap này chủ yếu là lời thoại.
[...]
"CÁI GÌ CƠ?"
"KHÔNG THỂ NÀO!"
Tiếng gào thét thê thảm vọng ra từ hai lớp nào đó gần như cùng một lúc với âm lượng kinh khủng làm bác bảo vệ phía dưới cổng giật mình suýt đánh rơi cốc nước trong tay.
Thông báo từ nhà trường được đưa ra, để tăng hiệu quả học tập cho kỳ thi trung học phổ thông quốc gia hai lớp đứng đầu trường-A và A là các lớp đầu tiên nhận vinh dự thử nghiệm phương pháp học tập mới, sáp nhập hai lớp vào làm một. Phòng học cho tám mươi học sinh cũng đã chuẩn bị xong chỉ chờ người xuống học.
Mọi việc sẽ chẳng có vấn đề gì nếu hai lớp được chọn không phải kẻ thù của nhau, bình thường bước chân sang lớp của đối phương cũng là chuyện ngàn năm có một, bây giờ lại bảo học cùng nhau, ngày ngày nhìn thấy mặt nhau, chúng nó không gào ầm lên mới là chuyện lạ đấy.
Dĩ nhiên, phản đối thì phản đối chứ học sinh thấp cổ bé họng làm gì được quyền thay đổi quyết định của lãnh đạo đã đưa ra.
Vì thế, đầu tiết năm ngày thứ bảy, học sinh các lớp khác được chứng kiến màn diễu hành với tốc độ rùa bò của hai lớp đứng đầu trường từ hành lang nọ sang hành lang kia. Một thầy giáo đứng từ trong lớp tức giận quát lớn:
"Các anh chị có đi nhanh lên không hả, còn nữa nhấc cao cái chân lên có tin tôi gọi người thu hết giày dép của các anh chị lại không?"
Tất cả đồng thanh kéo dài giọng uể oải "Vâng ạ" tốc độ nhanh hơn một chút rồi lại rồng rắn nhau đi xuống dưới sân trường một vòng sau đó mới miễn cưỡng bước vào lớp học mới.
Lớp học rộng hơn với bốn dãy bàn hai chỗ đủ cho tám mươi người ngồi.
Tất cả nhìn nhau bằng những ánh mắt đầy khó chịu biết phóng điện, chỗ ngồi luôn là một vấn đề rất khó xử lại được chúng nó xử lý vô cùng đơn giản không thèm cãi nhau lấy một câu.
A hai dãy ngoài cửa, A hai dãy bên trong.
Lớp nào nói chuyện với lớp đấy mà không khí lại đầy mùi thuốc súng có thể cháy nổ bất cứ lúc nào. Và thời khắc bùng nổ chính là lúc cả hai lớp phát hiện ra Thiên Bình và Song Ngư ngồi cạnh nhau.
"Thiên Bình mày đang ngồi ở đâu vậy hả, có biết bên đấy là lãnh thổ của kẻ thù không?"
"Tống Thiên Bình quân phản bội, còn không mau quay về đây."
"Nhanh chóng sẽ nhận được sự khoan hồng nếu không sẽ nghiêm trị theo quân pháp."
"Song Ngư mau đuổi tên kia về nhanh."
"Song Ngư đừng để bị kẻ địch lôi kéo."
"Cậu ta là gián điệp đấy, kẻ thù nguy hiểm cần phải tiêu diệt."
Trong khi cả hai lớp ồn ào công kích nhau thì cửa lớp học mở ra, người đàn ông chỉ khoảng ba mươi tuổi mang khuôn mặt u ám bước đến bàn giáo viên. Tất cả toát mồ hôi biết điều mà im lặng, thầy Xà Phu không đùa được đâu.
"Các anh các chị có còn xem đây là lớp học không?"
Thầy Xà Phu lạnh lùng liếc nhìn lớp học một lượt không chào hỏi lấy một câu cất giọng nguy hiểm.
Học sinh ấy mà dù thầy cô có đáng sợ thế nào cũng nhất quyết phải trêu cho bằng được, dài giọng hết mức có thể, ê a từng chữ:
"Chúng, em, có, ạ."
Thầy Xà Phu "..." Cố nén cười, lũ nhóc này được lắm.
"Các anh chị ngồi thế này là thế nào, định chia bè chia phái trong lớp hả?"
Thì ngay từ đầu chúng nó đã là hai tập thể thù ghét nhau còn gì.
Im lặng không nói gì.
"Các anh chị định tự chọn chỗ hay để tôi đổi cho?"
Suy nghĩ một lúc, tự nguyện thì chẳng ai muốn ngồi với đối phương cả, đành miễn cưỡng để thầy xếp vậy.
"Thầy, đổi, đi, ạ."
Thầy Xà Phu "..." Sao mấy cái lúc này chúng nó ăn ý lạ thường thế nhỉ?
Số lượng nam nữ của hai lớp không chênh lệch mấy, chỗ ngồi mới đa phần là nam nữ ngồi chung một bàn. Ngồi cạnh nhau trong sự ấm ức, mắt lớn mắt nhỏ trừng nhau không cam tâm.
"Được rồi, từ bây giờ tất cả đều học chung trong một tập thể trở thành S không còn là A và A nữa. Để tôi nghe thấy còn anh chị nào gọi như vậy thì đừng có trách."
Tiếng "vâng ạ" nhỏ như muỗi kêu, lác đác ở vài vị trí.
Thầy Xà Phu mỉm cười chầm chậm nhắc lại:
"Rõ, chưa?"
"RÕ Ạ."
[...]
"Cự Giải, đi ăn trưa cùng bọn tôi không?"
Hết giờ học buổi sáng, Cự Giải thu dọn sách vở chuẩn bị chạy xuống phòng học sinh giỏi làm một giấc, giọng nói lảnh lót vừa rồi là của Bảo Bình. Khi quay lại phía sau là một nhóm nữ của A, à quên giờ đều đã là S rồi.
Song Tử dịu dàng xinh đẹp, Ma Kết với gương mặt lúc nào cũng nghiêm túc, một Bảo Bình mạnh mẽ đầy sức sống, thêm cả Song Ngư hồn nhiên vô tư.
Mỗi người một nét tính cách, đều mang vẻ ngoài thu hút khi đứng cạnh nhau khiến người ta vừa ngưỡng mộ vừa ghen tỵ.
"Được đấy, chúng ta đi thôi."
Hai lớp A và A học cùng nhau được hơn một tuần nhưng vẫn coi nhau như kẻ thù, còn những cô gái đang đi cùng nhau này thì không phải. Tất cả đều nhờ vào những ngày tháng học cùng nhau ở dãy nhà học sinh giỏi. Mối quan hệ giữa người với người là một điều rất kỳ diệu, vô tình biết nhau qua một cuộc thi hay một tai nạn, tình cờ học chung một lớp, những sợi dây liên kết cứ thế mở rộng ra để rồi trở thành bạn của nhau lúc nào chẳng hay.
Năm cô gái đang vui vẻ đi cùng nhau này cũng như thế, ban đầu họ hiếm khi trò chuyện thậm chí còn không biết đến nhau bằng nhiều cách bọn họ đã là bạn của nhau.
"À phải rồi, Ma Kết, Xử Nữ chưa về à?"
Đi thêm được vài bước Cự Giải mới nhớ ra còn cô bạn trong đội tuyển học sinh giỏi tiếng anh.
Quen biết càng lâu, Cự Giải càng nhận ra Xử Nữ là đang cố tình giấu nghề, cô ấy thông minh hiểu biết lại có phần sắc sảo hơn người. Nói chính xác hơn Dương Xử Nữ là kiểu người không thích nổi bật và được nhiều người biết đến.
"Ừ, cậu ấy đang ở canteen chờ chúng ta rồi."
Năm người đi xuống gần nhà ăn thì buộc phải dừng lại, hành lang chật ních người chen chúc nhau ồn ào, nhốn nháo. Cự Giải lẩm bẩm trong miệng:
"Déjà vu () hết sức."
Ma Kết âm thầm thấy đau đầu, hội phó như cô sao suốt ngày gặp phải ba cái chuyện cãi nhau vớ vẩn thế.
Nội quy ở bất kỳ trường học nào chắc chắn đều sẽ nghiêm cấm học sinh đánh nhau trong trường, chỉ là thỉnh thoảng vẫn sẽ xảy ra vài chuyện dẫn đến cãi nhau. Mà tâm lý học sinh đa phần lại rất thích xem náo nhiệt, chỉ cần có dấu hiệu cho việc sắp xảy ra cãi cọ là sẽ kéo nhau đến xem đông như kiến. Dù không nhìn thấy cái gì nhưng vẫn thích đến góp vui.
Ví dụ như Song Tử và Bảo Bình.
"Ê này, hôm nay có vẻ nhiều người đến xem hơn đấy nhỉ?"
Gì chứ mấy chuyện kiểu này Bảo Bình tương đối nhạy bén, nghề của cô mà.
"Đúng rồi, ngày càng thêm nhiều người kìa. Xem ra không phải là cãi nhau như bình thường rồi. A, có vẻ hay ho đấy."
Hạ đại tiểu thư không hề giấu đi sự phấn khích và tò mò trong giọng nói.
"Song Tử cậu mà cũng hứng thú với ba cái chuyện cãi nhau này á?"
Bảo Bình ngạc nhiên hỏi lại, nhìn vẻ ngoài ai ngờ được vị Công chúa D.S nổi tiếng dịu dàng sẽ để tâm đến những chuyện ồn ào như này chứ.
"Ơ có chứ, kiểu này tôi đoán không phải giống như mọi khi đâu."
"Các cậu thật là..."
Ma Kết không còn gì để nói, nếu không phải vì bảo vệ hình tượng Song Tử và Bảo Bình chắc đã sớm chen vào cái đám đông kia để hóng tin tức rồi. Ma Kết chẳng rảnh xen vào mấy chuyện lặt vặt kiểu này đâu. Đằng nào thì cũng nói qua nói lại vài câu rồi chán mà bỏ đi thôi nhưng ai bảo Ma Kết là hội phó chứ. Cô đâu thể làm như không thấy chuyện gì được.
Cự Giải cảm thấy, những con người đang là tâm điểm của mọi sự chú ý kia giỏi thật, trưa rồi không đi ăn rồi tìm chỗ ngủ đi mà lại còn kiếm nhau gây chuyện.
Song Ngư nãy giờ chỉ đứng quan sát im lặng một lúc, nói bằng giọng không chắc chắn nhưng khiến những người còn lại đứng hình:
"Hình như... trong đó là... Xử Nữ!?"
"Cái gì!!!???"
Cả bốn người cùng một biểu cảm, giật mình sửng sốt quay nhìn chằm chằm Song Ngư, không thể tin nổi.
Xử Nữ là kiểu người thế nào bọn họ đều biết, sao lại có thể dính vào cái rắc rối nhảm nhí như thế chứ.
Đừng nói mấy cô bạn không tin, đến Xử Nữ cũng không thể chấp nhận nổi sự thật bản thân đang là tâm điểm của mọi sự chú ý. Gϊếŧ cô luôn đi!
"Sao hả? Dương Xử Nữ, mày đừng tưởng có chút tiếng tăm thì có thể lên mặt, thích làm gì thì làm. Đồ con gái lẳиɠ ɭơ, hết quyến rũ nam thần (Kim Ngưu) giờ còn dám câu dẫn hội trưởng của bọn tao nữa à? Loại mày nên đi làm gái mới là tốt nhất đấy."
Phía sau người con gái vừa lên tiếng, giọng cười khinh bỉ miệt thị đều hướng vào Xử Nữ.
Xử Nữ vẫn giữ một gương mặt điềm đạm thường ngày nhưng trong lòng đã sắp không chịu nổi. Cô không nổi giận vì những lời nhạo báng chửi rủa ác độc của cô gái vừa rồi mà là vì nội dung của câu nói.
Quyến rũ Kim Ngưu, câu dẫn Bạch Dương!
Khốn kiếp! Cô rốt cuộc hiểu tại sao mình lại bị cảnh cáo công khai thế này rồi.
Năm cô gái chen được vào bên trong vừa vặn nghe được hết những lời chửi rủa kia, máu nóng đều trào lên, phản ứng mạnh nhất là Cự Giải và Bảo Bình chuẩn bị xông vào.
Con mắt chết tiệt nào của mấy người thấy Xử Nữ dụ dỗ đám con trai hả?
"Bình tĩnh đi, Cự Giải, Bảo Bình, không cần xen vào đâu, Xử Nữ sẽ tự xử lý được thôi."
Là bạn thân Ma Kết đương nhiên là người khó chịu nhất nhưng cô biết Xử Nữ không phải người dễ động vào, Xử Nữ không tranh với đời không có nghĩa là dễ dàng bị bắt nạt. Mà, Ma Kết cũng đã nhớ mặt và tên của toàn bộ đám con gái kia.
Người con gái kia thấy Xử Nữ không nói gì, tưởng Xử Nữ sợ hãi nên hả hê nói tiếp:
"Sao hả, tao nói đúng quá không nói được gì chứ gì? Lại còn cả Sư Tử nữa, nói không chừng mày đã ngủ với rất nhiều đàn ông rồi đấy nhỉ?"
Càng nói càng khó nghe, càng nói càng cay nghiệt, năm cô bạn nhăn mặt khó chịu, không chịu được mà xen vào thì nghe thấy giọng nói thản
nhiên của Xử Nữ:
"Nếu mấy người đã nói xong rồi thì tôi có thể đi được chưa?"
Nhìn thấy thái độ dửng dưng giống như những lời nói vừa rồi không phải nhắm đến bản thân, gương mặt Xử Nữ không hề sợ sệt hay xấu hổ, nét mặt suиɠ sướиɠ của người con gái kia thay bằng sự giận dữ, giơ tay hướng vào mặt Xử Nữ.
Người học võ như Cự Giải rất nhạy bén nhưng khoảng cách không đủ gần để ngăn cản cái tát kia lại, hốt hoảng nói to:
"Xử Nữ cẩn thận!"
"Xoạt"
Cánh tay người con gái kia dừng lại giữa không trung, không một cái liếc mắt sang bên cạnh Xử Nữ bắt được cổ tay của cô gái.
"Mày, con khốn, mau bỏ tao ra."
Cô gái kia muốn vung tay thoát ra nhưng Xử Nữ lại dùng thêm sức siết chặt:
"Đoán đúng rồi đấy, Dương Xử Nữ tôi, chính là có ý định quyến rũ hết đám nam thần trong trường này đấy. Có bản lĩnh thì tìm cách tiếp cận bọn họ như tôi đi nhưng cậu còn không dám đứng trước mặt họ, vô dụng như vậy còn dám lên mặt trước tôi, nực cười."
Đám đông trầm trồ kinh ngạc trước những lời nói ngông cuồng của Xử Nữ.
Người con gái vừa rồi đối diện với ánh mắt sắc bén mang khí chất vương giả của Xử Nữ bỗng lạnh sống lưng, cánh tay được Xử Nữ buông ra lắp bắp vài tiếng:
"Chúng mày..."
"Còn nữa, cậu nói thiếu rồi, tôi lẳиɠ ɭơ nên còn có thêm hội phó làm chỗ dựa và là bạn của Lâm Cự Giải đấy."
Năm cô gái cùng nhau bật cười, đám đông lại thêm một phen giật mình, thế này là đang gián tiếp uy hiếp nếu còn động đến cô thì sẽ không yên với hội phó và chị đại đâu đấy à?
Đương nhiên hai nhân vật vừa được nhắc tên cũng đến gần Xử Nữ, Cự Giải khoanh tay nhìn đám con gái trước mặt, hơi nâng cằm lên:
"Mấy người rảnh rỗi quá nhỉ?"
Vừa bị Xử Nữ dọa cho sợ lại thêm sự xuất hiện của Cự Giải và Ma Kết, đám con gái biết điều mà rút lui. Đám đông xung quanh vẫn chưa có dấu hiệu giải tán, Cự Giải tiếp tục:
"Vẫn còn muốn xem kịch nữa à?"
Cự Giải đã lên tiếng còn ai dám không nghe.
[...]
Sân thượng D.S lồng lộng gió lạnh, nhưng không thể làm dịu ngọn lửa tức giận trong lòng người, Bạch Dương hai tay đút túi quần vẫn là vẻ mặt bất cần cười cợt.
"Cậu nổi tiếng rồi nhé, Xử Nữ. Hẹn riêng tôi lên đây thế này còn sợ chưa đủ nổi tiếng sao?"
Xử Nữ âm thầm hít một hơi thật sâu, kiềm chế nỗi tức giận trong lòng từ từ quay lại nhìn Bạch Dương:
"Hoàng Bạch Dương, cậu đúng là tên khốn."
"Chậc, thật chẳng giống cậu chút nào, còn không thèm chào hỏi tôi luôn à?"
Bạch Dương cười cười cũng không hỏi xem tại sao Xử Nữ lại nói như vậy.
"Cậu cho rằng đến bây giờ tôi còn có thể chào hỏi cậu sao?"
"A, cậu nói gì lạ thế, tôi không hiểu gì cả."
Xử Nữ nghiến răng:
"Đừng coi tôi là con ngốc, cậu tưởng tôi không biết cậu đã làm những gì sao?"
Xử Nữ không ngờ Bạch Dương vì mục đích có thể ra tay với cô đến mức này, người ngoài cho rằng việc cô bị cảnh cáo hồi trưa đơn giản vì có kẻ không có não ghét cô, sỉ nhục muốn làm cô xấu hổ trước mặt mọi người rồi biết đường tránh xa mấy người con trai nổi tiếng.
Chỉ có Xử Nữ biết mọi chuyện không ngẫu nhiên như thế, là Bạch Dương âm thầm giở trò để có người đến tìm cô gây sự.
"Tôi thích kiểu con gái thông minh như cậu đấy, Xử Nữ. Phản ứng lúc trưa của cậu còn vượt quá mong đợi của tôi."
Xử Nữ nhíu mày:
"Cậu điên rồi. Rốt cuộc cậu muốn gì ở tôi?"
"Tôi muốn gì cậu phải là người biết rõ nhất chứ, gọi tôi lên đây xem ra cậu sắp không chịu nổi rồi đấy nhỉ? Nếu cậu thấy chưa đủ tôi sẽ giúp thêm chút nữa, ví dụ như, người cậu thích chẳng hạn."
Lúc này Xử Nữ đã không thể duy trì nét mặt thản nhiên của mình nữa, cô bước lại nắm lấy cổ áo Bạch Dương kéo xuống:
"Cậu là tên khốn!"
Bạch Dương cũng không làm gì giữ nguyên tư thế đối mắt với Xử Nữ, ngả ngớn đáp lại:
"Câu nói câu này hai lần rồi đấy, Xử Nữ, đổi câu chửi khác mới mẻ hơn đi."
"Cậu..."
"À phải rồi chắc tôi không phải người đầu tiên được thấy nét mặt kích động này của cậu đấy chứ?"
Siết chặt cổ áo của Bạch Dương rồi buông tay, Xử Nữ lùi lại một bước, bình tĩnh trở lại:
"Nhìn vào mắt tôi trả lời tôi một câu thôi, Bạch Dương cậu đã từng có chút tình cảm nam nữ nào với Ma Kết chưa?"
Lần đầu tiên trước mặt người lạ Bạch Dương thu lại biểu cảm cười cợt, khuôn mặt bỗng trở nên lạnh lẽo, đốm sáng nhỏ nhoi duy nhất trong đôi mắt để đánh lừa người khác cũng biến mất hoàn toàn, ánh mắt của Bạch Dương mờ mịt tăm tối lại lạnh thấu xương.
Ánh mắt Sư Tử phủ băng lạnh để che giấu sức sống mãnh liệt và cảm xúc thật sự bên trong.
Còn đôi mắt Bạch Dương lúc này là đôi mắt không chút cảm xúc.
"Cậu biết không Xử Nữ, bạn thân cậu, Diệp Ma Kết chính là kiểu người tôi ghét nhất."
Xử Nữ cuối cùng cũng biết con người thật của Hoàng Bạch Dương đáng sợ đến thế nào, từng chữ cậu ta nói ra khiến đáy lòng cô phát lạnh:
"Được, tôi đồng ý với yêu cầu của cậu. Nhưng Hoàng Bạch Dương, sớm muộn gì cậu cũng sẽ hối hận vì quyết định của bản thân ngày hôm nay."
[...]
() Déja vu là một thuật ngữ tiếng Pháp, được dịch theo nghĩa đen là "đã từng nhìn thấy". Thuật ngữ này mô tả chính xác cảm giác của người từng trải qua hiện tượng này.
Ở đây, Cự Giải nhớ lại cảnh lần trước ở nhà ăn cô đạp đổ ghế.