Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đúng sáu giờ tối, chuông cửa nhà Nhân Mã vang lên, Nhân Mã từ trong phòng tay trái xách theo gói quà nhỏ tay phải cầm theo áo vest phi như bay ra cửa. Sau khi ra đến hiên nhà, cậu vô cùng bình tĩnh bước xuống mấy bậc thềm dáng vẻ ung dung cứ như người vừa chạy như điên mấy giây trước không phải là cậu vậy.
Vì không muốn trông giống một thằng ngốc Nhân Mã quyết định không đứng ngay ở cổng để chờ Song Tử, đơn giản thôi ai cũng muốn mình thật ngầu trước mặt người mình thích.
Điều Nhân Mã mong chờ nhất chính là tận mắt thấy một Hạ Song Tử rạng rỡ trong bộ váy xinh đẹp mà không cần nhìn qua bất kỳ tấm ảnh nào, còn người đi bên cạnh cô là Trịnh Nhân Mã chứ không phải một ai khác. Cậu hi vọng bản thân được nhìn thấy thật nhiều dáng vẻ của Song Tử.
Xinh đẹp hơn bất kỳ ai trong các bữa tiệc thượng lưu, kiêu ngạo rực rỡ khi đứng trên sân khấu, một thiếu nữ dịu dàng một tâm hồn đa cảm trước các phím đàn, cô học trò thông minh. Thậm chí, ngay cả khi Song Tử khóc, khi cô thảm hại xấu xí nhất không còn là một cô công chúa cao quý Nhân Mã đều muốn nhìn thấy.
"Song Tử!"
Tuy đã chuẩn bị tinh thần rồi nhưng khi trực tiếp đối diện với Song Tử ở khoảng cách gần thế này Nhân Mã vẫn ngẩn ngơ mất mấy giây.
"Sao thế?"
Bình thường Song Tử mang đến cảm giác của một tiểu thư trầm mặc, nhã nhặn lại có chút bí ẩn từ đôi mắt man mác buồn. Nhưng khi khoác lên mình bộ váy trang nhã kín đáo lại toát lên vẻ quyến rũ khó hiểu.
Nhân Mã đối diện với Song Tử hơi nghiêng người về phía cô để tầm mắt cả hai bằng nhau, chẳng biết từ bao giờ khuôn mặt lãng tử với một đôi mắt đào hoa này không làm cô đề phòng nữa. Hôm nay, Nhân Mã mặc một bộ vest đen làm dáng vẻ của một playboy có thêm nét đứng đắn hiếm thấy.
Cậu cười lưu manh chuẩn bị nói gì đó thì thấy cửa kính ô tô phía sau Song Tử hạ xuống, một ánh mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhân Mã làm cậu trợn ngược mắt:
"Sao tên này lại ở đây?"
Lần trước khi Song Tử và Nhân Mã ngồi trong một quán đồ uống Hải Lâm cũng vô tình đi vào đó uống café. Trong mắt Song Tử đây là lần thứ hai bọn họ gặp nhau nên cũng không cần giới thiệu thêm chỉ bảo:
"Cậu ấy sẽ đi cùng chúng ta nữa."
Trong nháy mắt Nhân Mã hiểu ra cái gì đó, căm phẫn nhìn Hải Lâm như hận không thể bóp chết cậu ta, Hải Lâm nhếch miệng cười thân thiện cố tình chọc tức Nhân Mã:
"Lại gặp nhau rồi, Nhân Mã."
Song Tử có cảm giác hai con người này đang đổi tính cách cho nhau, một người phóng khoáng nhiệt tình trở nên cáu kỉnh khó gần, người lạnh lùng lại biến thành hòa đồng dễ mến. Biểu cảm hơi miễn cưỡng làm cô thấy vừa khó hiểu vừa thú vị. Cô nói với Nhân Mã:
"Chúng ta đi thôi."
Khi Song Tử cúi người bước vào xe biểu cảm của Nhân Mã và Hải Lâm lập tức trở nên đồng nhất, mắt to trừng mắt nhỏ thái độ vô cùng thù địch.
Xe vừa mới lăn bánh Nhân Mã đã không nhịn được quay sang chất vấn Hải Lâm:
"Sư Tử mời bạn cùng lớp đến sinh nhật, cậu đến đây làm gì?"
Hải Lâm nhìn Nhân Mã như một kẻ ngốc khiêu khích bảo:
"Chỉ có những đứa đầu óc đơn giản đến ngu ngốc mới nghĩ như vậy thôi. Chẳng lẽ cậu không biết gì về gia đình của Sư Tử? Nhưng nếu cậu ngây thơ cho rằng chỉ có bạn cùng lớp mới được mời thì tôi cũng không có ý kiến gì đâu."
Hải Lâm vừa nói xong Nhân Mã đã nổi nên một bụng lửa giận nhưng lại nghẹn họng không phản bác được vì Hải Lâm nói quá đúng. Đây thực sự là một cơ hội tốt để mở rộng các mối quan hệ làm ăn, bạn bè bình thường không nhất thiết phải tổ chức sinh nhật ở một nơi quá sang trọng.
"Con mẹ nó, cậu nói ai ngu ngốc?"
"Đứa nào tự nhận thì chính là đứa đấy."
Nhân Mã bày ra vẻ mặt trào phúng, dùng giọng điệu mỉa mai của Ma Kết mỗi khi cậu phạm lỗi:
"Đã như thế thì thiếu gia cậu còn dám mặt dày tới đây đi nhờ xe, không thấy mất mặt à?"
Hải Lâm liếc mắt khinh thường:
"Cậu nói thế mà không thấy chột dạ à? Về mặt này tôi làm sao dám so với cậu. Hay là cậu cảm thấy giữa chúng ta có sự chênh lệch quá lớn nên phải tìm một cái gì đó cho cân bằng lại."
Nhân Mã đương nhiên hiểu hai chữ "chênh lệch" mà Hải Lâm cố tính nhấn mạnh nghĩa là gì, âm thầm nghiến răng nghiến lợi nhưng không thể nối cáu, cậu mà tức giận là sẽ trúng kế của tên khốn này.
"Ờ, dù sao tôi cũng thật sự không có xe để đi, không như ai kia có xe mà vẫn mặt dày mày dạn ngồi ở đây."
"Ồ nếu như cậu thiếu xe tôi có thể cho cậu mượn đấy, đảm bảo thừa rộng."
"Có giỏi thì cậu với tôi cùng xuống xem."
Từ khi lên xe Song Tử chưa nói câu nào, im lặng dùng ánh mắt sâu xa nhìn hai người con trai phía sau. Hình ảnh bọn họ qua gương chiếu hậu sống động vừa thật vừa giả. Ban đầu còn cố gắng giữ hình tượng chỉ dùng lời lẽ để chà đạp nhau, càng cãi nhau biểu cảm càng trở nên phong phú nhìn cực kỳ ấu trĩ.
Nhân Mã thường ngày có chút nghịch ngợm nhí nhố của cậu trai mới lớn nhưng cậu biết cách kiềm chế làm cho tính cách của mình trở nên phóng khoáng, dễ chịu được lòng mọi người. Còn bây giờ Nhân Mã chẳng khác gì cậu nhóc cấp một soi xét mọi thứ.
Trong trí nhớ của Song Tử, Hải Lâm cũng khá điềm tĩnh và lạnh lùng, sau ba năm xa cách lần đầu tiên gặp lại ấn tượng ấy vẫn không thay đổi, thậm chí cô còn cảm thấy cậu sắc bén trưởng thành hơn trước nhiều. Vậy mà lúc này đây, hình tượng của Hải Lâm đang dần vỡ vụn, cậu giống như bao thiếu niên khác nhiệt tình cãi nhau không chịu thua trước bất kỳ câu soi mói nào của Nhân Mã.
Song Tử không hiểu, lần đầu tiên bọn họ gặp nhau vô cùng bình thường, chỉ trò chuyện đôi câu giữ thái độ xa lạ của người mới quen, Nhân Mã vẫn là Nhân Mã, Hải Lâm vẫn là Hải Lâm. Thế mà lần này mọi thứ khác hẳn, chẳng hề kiêng nể như mấy người bạn thân rồi lại xỉa xói nhau như kẻ thù.
Đi được nửa đường cả hai vẫn cãi nhau rất hăng say dường như quên mất sự tồn tại của người con gái xinh đẹp như hoa ngồi ở ghế phụ.
Vừa tranh cãi xong về vấn đề diện tích chỗ ngồi Hải Lâm vẫn không thỏa mãn tiếp tục dụ dỗ:
"Nếu cậu cảm thấy hai người một ghế quá chật thì tôi có thể cho cậu mượn xe của tôi, đảm bảo cho cậu lăn lộn thỏa mái."
Nhân Mã trợn mắt:
"Làm như ông đây cần lắm ấy, nó mà rộng như thế thì cậu mang về mà thẩ...ngắm đi. Có thể mà cũng khoe mãi, trẻ trâu."
Hải Lâm "..." Cậu muốn đánh tên này quá!
Song Tử "..." Bọn họ vừa từ sáu tuổi biến thành ba tuổi rồi đấy à?
Ầm ĩ mãi đến khi xuống xe, đi thang máy lên tầng . Sau khi được hai phục vụ xinh đẹp dẫn vào bên trong đừng nói đến Nhân Mã ngay cả Hải Lâm-người từng sống ở Mỹ ba năm cũng bất ngờ trước không gian ở đây.
Một cái bể bơi rộng nằm ở trung tâm, màu nước xanh biếc có cảm giác hơi lành lạnh, mùi tinh dầu thơm mát thường được dùng ở các khách sạn lớn át đi mùi clo trong hồ, không gian thoáng đãng được chiếu sáng bằng những ánh đèn rực rỡ màu sắc. Phía bên trong là một sân khấu nhỏ, đồ ăn thức uống có cả rượu được bày bên cạnh hồ, âm nhạc càng khiến cho không khí sôi động. Một party hồ bơi phong cách Mỹ điển hình.
Sinh nhật của Sư Tử thường diễn ra như thế này, có năm chỉ có Song Tử và vài người làm trong nhà tổ chức cho cậu một bữa tiệc nho nhỏ, bác Lộ bận chuyện làm ăn hầu như không có mặt. Đa số thì sinh nhật của Sư Tử thường biến thành một bữa tiệc xã giao của các tập đoàn lớn. Theo hiểu biết của cô về bác Lộ rồi nhìn không gian tự do có phần hơi phóng khoáng trước mặt làm cô cực kỳ ngạc nhiên.
"Ngậm miệng vào cho dù chưa từng nhìn thấy tiệc kiểu này thì cũng đừng phản ứng khoa trương như thế. Nhìn ngu chết đi được."
Khuôn mặt Nhân Mã không hề che giấu vẻ kinh ngạc, một bữa tiệc tuổi teen hệt như High School Musical làm cậu rất phấn khích nhưng cũng không đến mức há hốc miệng như lời Hải Lâm nói.
"Sợ bị mất mặt phá hỏng hình tượng thiếu gia thì cậu tránh xa tôi ra một chút."
Nếu không phải Nhân Mã luôn bám lấy Song Tử thì có đánh chết Hải Lâm cũng không đi theo.
Trong khi Nhân Mã và Hải Lâm nhìn nhau đến cháy mắt thì phía bên kia mọi người gần như đã đến đông đủ.
Bọn học giỏi không đáng sợ mà bọn vừa học giỏi vừa xinh đẹp mới đáng sợ, S chính là như thế.
Chiều hôm qua, sáu cô gái hẹn nhau đi thử đồ, mất cả một buổi chiều lăn lộn qua bảy tám cửa hàng quần áo trong thành phố mới chọn được trang phục cho tối nay.
Song Tử và Xử Nữ là dễ dàng nhất vì những bữa tiệc kiểu này quá quen thuộc với họ, nhiệm vụ của cả hai là sửa soạn cho bốn người còn lại.
Cả Xử Nữ và Thiên Cầm đều nhận định rằng không ai hợp với màu trắng bằng Song Tử. Ở giới thượng lưu, Song Tử được dạy dỗ để không thua kém bất kỳ ai, từ vẻ ngoài, khí chất cho đến tài năng, đứng giữa đám đông cùng với những cô gái khác vẫn có thể nhận ra đó là Hạ Song Tử. Còn ở lớp cô luôn giữ thái độ khiêm tốn nhã nhặn để hòa nhập với mọi người.
Vì thế Song Tử chọn cho mình một bộ váy màu xám nhạt chứ không phải màu trắng, trang nhã thanh cao vẫn không mất đi vẻ xinh đẹp.
Xử Nữ thích nhất là màu xanh dương, quần áo và các đồ dùng hằng ngày có thể là màu xanh thì cô sẽ không dùng màu khác, đủ các loại cấp độ, đậm nhạt đủ cả, từ thiên thanh như màu áo của đội tuyển bóng đá Italy, nhạt hơn một chút thì giống Manchester City, nhiều nhất là xanh da trời. Tiểu thư Xử Nữ bình thường trên người chỉ có duy nhất một món đồ đáng giá, lắc tay vàng trắng có đính một mặt đá nửa vầng trăng bằng đá Topaz.
Là màu xanh rất giống với sắc xanh của bầu trời mùa thu, chiếc lắc nằm trên tay trái của cô năm năm chưa từng tháo ra.
Ma Kết và Song Ngư nằm lơ lửng ở giữa, không thích mà cũng chẳng ghét mặc váy, cả hai đều biết rằng sinh nhật Sư Tử nhất định phải ăn mặc thật cẩn thận.
Ma Kết thì rất thích màu đen vì cô cảm thấy nó rất giống con người cô, vừa nhạt nhẽo đơn giản lại nghiêm túc, khó gần. Vốn cô định chọn một bộ váy màu đen rất hợp sở thích nhưng Xử Nữ lại kiên quyết không cho. Ma Kết mà mặc như vậy chắc chắn sẽ dọa không ít người, cuối cùng Xử Nữ cưỡng ép mua một bộ váy màu trắng cho Ma Kết. Song Tử thanh thuần tinh khiết, Ma Kết lại có vẻ lạnh lùng, nghiêm khắc.
Song Ngư cũng rất dễ chọn đồ, chẳng ai phủ nhận Song Ngư không giống một nàng thơ mơ màng, chiếc váy màu phơn phớt hồng không hề sến súa nhưng vẫn làm nổi bật vẻ ngoài vừa ngọt ngào vừa mong manh. Tuy Song Ngư chẳng bao giờ mặc màu này cả nhưng cô cũng không để ý nhiều đến trang phục nên rất phối hợp.
Khổ sở nhất phải là Cự Giải và Bảo Bình, hai cô nàng chưa mặc váy bao giờ, cả đám dụ dỗ, lôi kéo rồi đe dọa mới có thể xách được cả hai đi mua đồ.
Song Tử và Xử Nữ đồng thời nhận ra Cự Giải không phải cao nhất nhưng lại có một đôi chân đẹp nhất, vừa dài lại vừa thẳng thậm chí chân còn dài hơn người cao nhất-Ma Kết. Thế là cả hai quyết định chọn một bộ váy xẻ tà một bên khoe đôi chân thẳng tắp của Cự Giải. Cự Giải sống chết không chịu mặc vì thấy nó quá hở hang, được rồi lần đầu tiên mà mặc kiểu này đúng là hơi thách thức Cự Giải.
Sau khi lục tung hai cửa hàng thì chọn được bộ váy màu đỏ cao trên đầu gối một chút. Nếu Song Ngư nhẹ nhàng cần được nâng niu bảo vệ thì màu đỏ càng làm nổi bật khí chất áp đảo cá tính khiến người khác phải e dè của Cự Giải.
Trong mắt Bảo Bình mặc váy rất là phiền phức vừa khó hoạt động lại vừa nữ tính quá mức. Song Tử và Xử Nữ phải thuyết phục gãy lưỡi Bảo Bình mới miễn cưỡng tin rằng bộ váy màu lục nhạt này tuyệt đối không bánh bèo. Trên thực tế, màu sắc này là thiên về gam màu lạnh rất dịu mắt khi mặc lên người Bảo Bình càng làm cô trở nên hoạt bát, đầy sức sống.
Bữa tiệc không vì sự xuất hiện của bà Lộ Thiên Tuyết mà kém đi phần náo nhiệt. Ban đầu đa số đều e ngại vì vẻ ngoài lạnh lùng của bà nhưng bà chỉ giới thiệu vài câu rồi đứng im lặng một bên nên tất cả nhanh chóng quên đi.
Ăn uống, chơi trò chơi lắc lư hát hò theo nhạc, đều là dáng vẻ vô lo vô nghĩ của đám học trò nghịch ngợm.
Thiên Bình bị một đám bạn kéo vào chơi trò chơi mãi mới thoát ra được, đưa đôi mắt nhìn một vòng thấy Bảo Bình đang đứng một góc ngấu nghiến đồ ăn.
"Bảo Bình, sao đứng đây một mình thế?"
Cho dù đang mặc một chiếc váy xinh đẹp hình tượng của Bảo Bình vẫn xuề xòa như thường ngày, chẳng hề kiêng dè dùng tay phủi phủi khóe miệng còn dính chút vụn bánh.
Không phải Bảo Bình không thích tham gia cùng mọi người mà là trang phục quá rườm rà khiến cô vô cùng khó chịu, phần chân váy dài chạm đất làm cô không thể đi nhanh cũng không thể bước quá lớn, Bảo Bình chỉ muốn buộc cái váy này lên cho thoải mái thôi. Thêm vào đó, rõ ràng chiếc váy rất kín thế mà cô vẫn cảm thấy hơi hơi mát mẻ.
"Đồ ăn ở đây ngon lắm, cậu ăn thử chưa?"
Thiên Bình lắc đầu khe khẽ cười:
"Cậu thấp hơn lúc mới đến rồi."
Bảo Bình trừng mắt nhìn Thiên Bình, cái con người được học sinh yêu mến ca ngợi là dịu dàng này vừa nói ra một câu cực kỳ ngứa đòn.
"Cậu, nói, cái, gì, cơ?"
Bảo Bình có chấp niệm về chiều cao hơn là cân nặng, dù đã cao tới một mét sáu năm cô vẫn đều đặn uống sữa với hi vọng cao thêm được chút nào thì càng tốt chút đấy. Khi đứng với Thiên Bình chêch lệch chiều cao càng thêm rõ ràng cho nên Thiên Bình nhất định là cố tình chọc tức cô.
Vui vẻ vì đã nhìn thấy bộ dạng xù lông của Bảo Bình, Thiên Bình không trêu cô nữa:
"Giày của cậu đâu rồi?"
Bảo Bình chưa bao giờ mặc váy cũng chưa từng đi giày cao gót, nãy giờ chỉ đi có vài bước mà chân cô như muốn gãy luôn, thế là Bảo Bình dứt khoát tháo phăng đôi giày cao bảy phân mượn của Xử Nữ ra. Dù sao cô cũng không để tâm lắm đến hình tượng, chiếc váy cô đang mặc trùng hợp che kín chân nên ngoại trừ Thiên Bình cũng chẳng ai nhận ra Bảo Bình đang đi chân trần.
Bảo Bình mặt không đổi sắc chỉ vào một góc nơi đôi giày nằm lẻ loi, Thiên Bình cũng đến hết nói nổi lại sợ Bảo Bình bị lạnh chân nên nói:
"Để tôi đi mượn cho cậu một đôi dép."
Chắc là ở khách sạn sẽ có thôi, nhỉ?
.
Cự Giải ở trong đám đông xem Thiên Yết biểu diễn vào trò ảo thuật đơn giản, vô tình lại nhìn thấy hình ảnh không muốn thấy. Kim Ngưu đang trò chuyện cùng mẹ của Sư Tử, người con trai này quả thật quá ưu tú.
Đứng trước dáng vẻ lạnh lùng có phần tàn nhẫn khiến người ta không rét mà run của bà Lộ, Kim Ngưu vẫn chẳng hề bị ảnh hưởng. Vẻ ngoài xa cách trầm ổn của cậu càng trở nên thu hút, sau đó Thiên Xứng đi tới cạnh Kim Ngưu, thấy bọn họ đứng cạnh nhau Cự Giải lại càng thêm khó chịu.
Mà ánh mắt Thiên Yết phần lớn thời gian đều đặt trên người Cự Giải không thể không nhận ra điều này, bộ bài trong tay cậu không cẩn thận rơi xuống đất một nửa.
Sau khi mọi người chuyển sang trò khác, Cự Giải bảo:
"Học mấy năm rồi mà vẫn chẳng chuyên nghiệp gì hết."
Thiên Yết nhún vai tỏ vẻ không quan tâm:
"Chịu thôi, ai mà chẳng có lúc phạm sai lầm."
"Chứ không phải cậu nhìn thấy cô nào xinh rồi à? Mà tôi nói thật nhìn bọn họ đến tôi còn mê nữa là."
Cự Giải thế mà có thể bắt chước nụ cười lưu manh của Nhân Mã như thật, ghé lại gần Thiên Yết ưỡn ngực vô cùng tự tin nói tiếp:"
"Chỗ quen biết lâu năm, cậu thích ai mau nói để tôi xin số cho.
Thiên Yết đen mặt có xúc động muốn cốc đầu Cự Giải một cái để cô sáng mắt ra nhưng thôi cậu biết tâm trạng của cô cũng không khá hơn cậu là bao.
"Cậu muốn đi hát không, nãy giờ chúng nó gào đau hết cả lỗ tai rồi."
.
Xử Nữ vừa mới lôi được Bạch Dương ra một chỗ thì cậu đã nhăn nhở bảo:
"Hôm nay mạnh dạn thế, bình thường còn tránh tôi như tránh tà cơ mà. Sao vậy? Chẳng lẽ thích tôi thật rồi à?"
"Khả năng liên tưởng của cậu ngày càng cao đấy, sao không theo luôn đội Văn đi."
"Vấn đề là cậu có nỡ để tôi sang đấy không thôi?"
Không phải không nỡ mà là không dám, thôi, cô cũng chẳng thừa hơi để nói về vấn đề nhảm nhí này với Bạch Dương.
"Cậu giúp tôi một việc."
"Ồ? Xem ai đang nhờ vả kìa, thật là hiếm có nha. Nhưng mà tôi lại không muốn giúp cậu thì phải làm sao?"
"...Cậu nhất định phải khiến bản thân trở nên đáng ghét thế à?"
"Haha, được rồi dù sao chúng ta cũng là đồng đội giúp cậu một chút cũng không có vấn đề gì. Đâu cậu nói nghe thử coi."
Sau khi thấy Kim Ngưu và Thiên Xứng đi rồi, Bạch Dương và Xử Nữ mới cùng nhau lại gần chỗ bà Lộ Thiên Tuyết.
"Chào phu nhân ạ."
Bạch Dương ở bên cạnh cũng cố gắng làm cho bản thân bớt đi mất phần cợt nhả, lễ phép chào hỏi: "Chào phu nhân."
[...]
Sư Tử: Mẹ ghẻ, rốt cuộc đây là sinh nhật của ai thế?
Mặc: ...Thế thì cậu chưa nghe câu nhân vật quan trọng thường xuất hiện vào phút cuối rồi.
Sư Tử: Quan trọng chứ không phải chính đúng không?
Mặc:...haha, giống nhau đều giống nhau mà.
Nhân tiện thì xin hãy tha thứ cho người con gái không biết gì về thời trang như mình nên mình không thể miêu tả cụ thể nó thế nào. Đại khái là nó sẽ có màu như thế này.
Song Tử
Cự Giải
Xử Nữ
Ma Kết
Bảo Bình
Song Ngư
Nguồn ảnh: Printerest.