Tiết Lộ
Giáo viên chủ nhiệm bước vào ngay sau khi tiếng chuông vừa kết thúc, cô Yuki còn cầm trên tay một xấp giấy tờ có vẻ như là thông báo mới của hiệu trưởng cho lớp S, cô Yuki còn có dáng vẻ mệt mỏi sau khi từ phòng thầy hiệu trưởng về đến lớp Ngưu và Sư cùng nhau suy nghĩ một ý nghĩ như nhau nét mặt giống nhau thần thái y nhau và còn nói cùng một lúc
- Cô ơi cô sao thế ạ? Hành lang trường dài quá hả cô?????
Cô Yuki không trả lời và chỉ gật nhẹ như đồng ý với câu hỏi đó mắt cô lờ đờ nhưng không phải là do hành lang dài mà do từ phòng thầy hiệu trưởng ra nên mới bị như vậy rồi cô lại cho thêm một thông báo mới tờ này có vẻ "dài" hơn tờ lúc nãy các sao nhận được (chắc dài). Mặt ai nấy lại đơ lớp học này luôn có những thứ không thể nào lường trước được, những tờ thông báo đó như một quả bom nổ chậm đối với các sao lúc này cả bọn đều cùng chung ý nghĩ như nhau gồm tất cả các sao nam lẫn sao nữ "Quái!!! Nam, nữ ở cùng còn chưa đủ à lại thêm cái thông báo bá đạo nào nữa?!" Dòng ý nghĩ này kết thúc cùng một tràng thở dài mệt mỏi chung với cô chủ nhiệm Yuki. Cô Yuki nhìn tờ thông báo đó mà thấy tội cho mấy đứa học sinh của mình vì sao lại bị ông thầy hiệu trưởng đó nhắm tới cô đọc to rõ những gì được ghi bên trong tờ giấy huyền thoại đó
- "Như các em đã biết thì mấy đứa sẽ được ở cùng với nhau nhưng giờ ta lại nảy ra một suy nghĩ mới nên cho các em thêm mấy cái thông báo cho vui nhà vui cửa
Thứ nhất: học sinh của lớp S hằng năm sẽ được làm trong hội học sinh để giữ trật tự cho ngôi trường vì lâu quá không có ai được vào lớp S nên ta chán quản ngôi trường lắm rồi, nên giờ ta giao lại cho mấy đứa lo liệu, còn ta trong thời gian tới ta sẽ đi du lịch nên đừng cố gắng tìm ta làm gì
Thứ hai: Các em sẽ được học toàn bộ những gì mình thích và tự do sắp xếp thời khóa biểu của mình nếu thiếu môn nào thì ta không tha cho đâu còn không đi học thì ta sẽ có cách riêng trừng trị mấy đứa có khá nhiều môn học đấy về môn võ hay bắn cung hay bắn súng hoặc bất kỳ môn nào mà các em đang học tất cả những môn các em tham gia đều sẽ được kiểm tra nhắc lại lần nữa là KHÔNG ĐƯỢC BỎ MỘT MÔN NÀO CẢ
Cuối cùng: Papa và mama mấy đứa cho ta quyền quyết định mọi chuyện nên đừng hòng thoát khỏi đây nhé
Còn nữa hai "nhóm" người các con vốn đã rất hòa thuận nay lại thêm hòa thuận nên cứ nói hết mọi bí mật cho nhau để hỏi nhau hơn nhé, à ký túc rồi thì không về nhà được đâu nha"
Sau khi đọc xong cô Yuki liền hối hả nói
- Hôm nay kết thúc tại đây cô đi đây ~
Nói rồi cô Yuki chạy vèo như bay ra khỏi lớp để tránh màng nhĩ của cô bị thủng nên cô nhanh chân chạy, trước khi sự việc trở nên quá muộn và không thể cứu vãn được bản thân. Cô chạy ra khỏi lớp và cách lớp khá xa nhưng vẫn nghe thấy cái tiếng hết bị hòa âm sai lệch của mấy em học sinh trong lớp S đó cô Yuki nhận xét trong đầu "Giọng rất tốt nhưng về khoản hòa âm thì chưa được có lẽ nên đào tạo lại từ cơ bản"
Trong lớp đang rất nhốn nháo vì tất cả những thông báo của ông thầy hiệu trưởng đáng ghét ấy. Yết đưa mắt nhìn Mã Mã mà chẳng hiểu làm sao Mã Mã lại hiểu được ý của Yết nên chạy đến chỗ của bọn con gái đang tụ tập lại thành một hội và hỏi một cách ngây ngô nhưng cũng chỉ là vẻ ngoài
- Này trong thông báo nói là không giữ bí mật gì cả đúng không?
Bình nhi thay mặt tất cả lên tiếng xác nhận
- Ừ, có chuyện gì sao? Hay muốn chúng tôi nói hết những bí mật mà các người nghi ngờ này nọ à?!!?
Tiếc cho Mã Mã là cái vẻ ngoài ngây ngô đó chẳng qua mặt được Bình nhi "Muốn qua mặt chị mày hả? Còn non lắm cưng à?!!?!" vâng đó là suy nghĩ chính thức mà chị Bình định nói trước mặt cái người giả ngây giả ngô đó nhưng vì sợ cả bọn bị liên lụy vì câu nói đó nên cô chuyển thành một câu nói khác không xiên xỏ, chửi xéo à không là chửi thẳng và lịch sự hơn. Mã Mã ngạc nhiên về khoản nhận thức mọi chuyện từ xung quanh của cô nàng ddang đeo headphone như không muốn liên lụy gì về mình, nên anh cũng trở nên nghiêm túc hơn hẳn mọi khi
- Đoán ra được rồi thì cô cũng biết là nên làm gì nhỉ?
Xử xen ngang câu chuyện có phần gay cấn giữa hai anh chị đang có sát khí nổi phừng phừng ấy
- Rồi chúng tôi biết nên làm gì vả lại cũng thoát được nơi này đâu nên cũng không còn cách nào khác. Nhưng chúng tôi muốn các cậu nói trước rồi chúng tôi sẽ nói sau
(Đây là một cuộc nói chuyện gay go nên sẽ trò chuyện nhiều) Giải cũng lần lượt nói với vẻ nghi ngờ và đang ngồi trên chính chiếc bàn của mình nhìn về hướng bàn của Sư vì tất cả đang tập trung tại đó
- Tại sao chúng tôi lại nói trước và có gì để chúng tôi tin các cậu được?
Ngưu đáp trả lại với câu hỏi mang tính khó trả lời và trốn tránh câu hỏi vừa được đặt ra của Giải
- Vậy tại sao chúng tôi lại có thể tin các cậu trong khi cả hai phía đều nghi ngờ lẫn nhau?
Song Song đã rất mệt mỏi vì cuộc nói chuyện cứ kéo dài đằng đẵng không chấm dứt được nên cũng tiết lộ hết chỉ trong một câu nói
- Chúng tớ đều là sát thủ của Bang Angel
cả bọn con gái đều đồng thanh với nhau sau khi ra ám hiệu rồi nói
- Chúng tớ cũng vậy, mong được giúp đỡ một lần nữa và chúng tớ ở Bang Devil. Vậy được rồi chứ? (Bảo Bảo)
Bốn chữ cuối là của Bé Tiểu Bảo. Cả đám các sao nam bên kia sau khi nghe được cậu trả lời đó liền rất là thích thú điều đó đã được thể hiện hết lên mặt và cả trên nụ cười ranh ma chứa sát ý trong đó các nàng ta cũng đáp trả cái điệu cười ấy bằng cái nhìn ăn tươi nuốt sống của mình, rồi sau đó xách cặp của mình ra khỏi lớp học và lên chiếc xe đến nơi ở ký túc của cả bọn. Trên xe cả bọn bàn tán xôn xao, Sư nói như chưa từng được nói, như thể bị uất ức vì không có cơ hội nói trong cuộc trò chuyện ban nãy thì đã bị kéo đi ra đây
- Hình như chúng ta còn quên cái thông báo nào ngoài cái bí mật đó? Đúng không?
Ngưu suy nghĩ trong đầu rất nhiều lần trước khi nói ra chứ không như Sư nghĩ gì là nói đấy chả bao giờ giữ được cái miệng
- Hình như là làm trong hội học sinh thì phải còn được tự do sắp xếp thời khoá biểu cho từng môn học
Bình nhi vừa nghe nhạc ở mức âm lượng nhỏ không còn gì nhỏ hơn vừa ngậm viên kẹo mút rồi nói
- Trường sướng nhỉ tự do sắp xếp thời khoá biểu, chỉ có làm trong hội học sinh và học gấp đôi lớp khác có khi là gấp ba...
Xử ngồi đối diện Bạch nhi nhìn sang Bình nhi người vừa nói nhưng không chú ý lắm về hai người ngồi cạnh Bình nhi, Xử hỏi một câu hỏi có liên quan đến Bạch nhi và Bảo Bảo
- Nè Bạch nhi, Bảo Bảo sao lại cho chúng ta nói ra việc mình là sát thủ vậy có ý đồ gì mới hả? Ơ ngủ rồi à, thiệt là ngủ ở đâu cũng được sao? Còn dựa vào nhau để ngủ nữa chứ
Rồi cả bọn ra hiệu im lặng để hai con người "bạ đâu ngủ đó" được yên tĩnh vì cả hai đã thức suốt đêm làm việc của mình mà chả khi nào chứ ý đến sức khoẻ của mình cả ăn cũng lười thì thật hết nói nổi, nhưng rồi không khí cũng im lặng, người thì nghe nhạc, người thì ăn vặt, người thì chơi điện thoại mỗi người một ý cho đến khi về được ký túc xá.
~Hết Chương~