--------------------------------
Đầu tuần, cao trung Zodiac...
Tòa nhà S...
Ồn ào... ồn ào...
Lại nữa, nguyên nhân khiến những học sinh khác trở nên ồn ào lại xuất hiện trong khu vực của năm ba. Nhưng người này vẫn mặc kệ thái độ của đàn anh đàn chị, trực tiếp rảo bước lên tầng năm của toàn nhà.
Lớp S...
- Lý Yên bị đình chỉ học tập rồi sao?
Vừa đến lớp, thấy bàn học của Lý Yên trở nên trống trải, nên Kim Ngưu có chút thắc mắc. Bảo Bình vẫn đang khoác vai Kim Ngưu, hút một hơi hết sạch hộp sữa tăng cường dinh dưỡng, khinh bỉ đáp:
- Hình phạt cũng khéo nhỉ? Nếu không bị đình chỉ, cậu ta còn mặt mũi để đối diện với mọi người à?
- Mà này...
Kim Ngưu nhìn nội dung cùng thành phần dinh dưỡng của hộp sữa bạn mình đang uống, nghi hoặc:
- Đây không phải loại sữa phát triển dành cho tuổi vị thành niên sao? Mày vốn dĩ thích uống cái này à?
- Thích mới lạ.
Bảo Bình uống xong, liền bặm môi khó chịu. Khó chịu bởi cái vị ngấy của nó, đáp:
- Vì một sức khỏe tốt hơn, phải uống thôi.
- Đột nhiên lại thế? Không lẽ lo ngại không sống đến trăm tuổi được à?
Kim Ngưu cất lời đàm tiếu. Bảo Bình chỉ nhún vai, sau đấy ánh mắt gian xảo nhìn xuống vòng một phẳng lỳ của Kim Ngưu:
- Uống không? Nghe nói nó còn có công dụng để phát triển ấy ấy nữa.
- Thôi đi. Bí kíp của Cự Giải còn chẳng ăn thua gì. Khỏi PR.
- Nhắc đến Cự Giải mới nhớ. _Bảo Bình thấy Cự Giải đã có mặt trong lớp, lên tiếng:
- Hôm qua tớ có coi thời sự. Hình như có người mất tích ở quận Wet hả Cự Giải? Nhà cậu cũng ở quận Wet đấy.
- A...
Có vẻ Cự Giải đang tìm thứ gì đấy trong cặp, bị nhắc đến nên có chút giật mình. Cô cũng bày tỏ nỗi lo:
- Ừ. Ở quận Wet mới có một vụ mất tích. Vẫn chưa có nhiều thông tin. Hy vọng rằng đây không phải vụ việc nguy hiểm.
- Cậu đang kiếm cái gì à?
Kim Ngưu về chỗ, thấy dáng vẻ của Cự Giải nên cất tiếng hỏi thăm. Cự Giải cười trừ:
- Cũng không có gì. Chỉ là vài chiếc bánh tớ tự làm, muốn đem cho các cậu thử. Nhưng hình như để quên ở nhà mấ---
- Chị hai~
Sự xuất hiện bất ngờ của chàng trai cao lớn lại khiến học sinh S chú ý. Còn Cự Giải, nghe thấy giọng nói này, sắc mặt bất giác trở nên không tốt. Lâm Tử Hàn lúc này như một chú cún, vô tư bước đến, chào hỏi:
- Good morning. Chị Bảo Bình, chị Kim Ngưu.
- À, ừ. Chào em.
Thái độ của Bảo Bình và Kim Ngưu có chút khó xử, hẳn là đang lo ngại phản ứng của Cự Giải sắp đến. Nhưng Lâm Tử Hàn không hề để tâm đến điều ấy, quay sang, đối với chị gái mình, ra vẻ bí ẩn:
- Chị hai. Chị có phát hiện mình quên mất cái gì không?
- Không lẽ mày mang đến cho chị?
Vẻ mặt Cự Giải có chút mong đợi. Quả nhiên, Lâm Tử Hàn đã đưa ra một túi giấy, mỉm cười:
- Hehe, tất nhiên rồi. Là bánh chị hai để quên nè. Sao, em trai của chị ngoan chưa?
- Tốt.
Cự Giải vui vẻ nhận lấy túi giấy, sau đấy cười một cách miễn cưỡng, nhưng giọng nói thì đầy quyền lực:
- Xong trách nhiệm rồi thì cút về lớp đi. Ngay và luôn.
- Hả? Đừng đùa chứ?
Lâm Tử Hàn hụt hẫng ra mặt. Ánh mắt rất nhanh đã liếc xuống bàn học trống phía sau Kim Ngưu, đánh trống lảng:
- Sweetheart chưa đến ư?
- Nếu không muốn bị ghét, thì bớt xưng hô tào lao với Thiên Bình đi.
Nghe danh xưng mà Lâm Tử Hàn gọi Thiên Bình, Cự Giải nhắc nhở:
- Cậu ấy là tiền bối chứ không phải bạn mày đâu, đừng có đùa lỳ.
- Ơ? Em vẫn tôn trọng chị ấy như một tiền bối mà. Chị hai nói cứ như em là một thằng nhóc hỗn xược vậy---
Cạch.
Có người đến lớp, Lâm Tử Hàn theo phản xạ nhìn sang, vẻ mặt liền biến sắc. Ở đây, có mùi thuốc súng rất là nồng a.
Vì người vừa đến lớp, là Sư Tử.
Bốp.
- Ai nha, e-em xin lỗi. Đây chỉ là phản xạ tự nhiên thôi a.
Cự Giải vừa đánh Lâm Tử Hàn, còn chưa kịp nhắc nhở thì Lâm Tử Hàn đã tự động ôm đầu thú nhận lỗi lầm.
Phản ứng này khiến những người khác, đặc biệt là Cự Giải, vô cùng bất ngờ.
Sư Tử khẽ chau mày, biểu cảm vừa khó hiểu vừa khó chịu. Còn chưa ngồi vào chỗ, thì Lâm Tử Hàn đã chủ động hòa giải với anh, nói:
- Xin lỗi anh, Sư Tử. Vừa rồi tôi chẳng có ý gì đâu, chỉ là phản xạ có điều kiện thôi.
- ...
Cứ mỗi khi Lâm Tử Hàn có thái độ khác thường, đều khiến những người xung quanh nâng cao cảnh giác. Sư Tử cũng vậy, Cự Giải cũng vậy.
- Á Aaaaaaa!
Bỗng, có một tiếng hét vô cùng quen thuộc vang lên. Nhưng chính vì quen thuộc, nên mọi người mới ngỡ ngàng nhìn nhau. Chẳng lâu sau, trước cửa lớp, có một bóng hình quen thuộc chạy ào vô. Chạy thẳng đến chỗ của Sư Tử, chỉ hận không thể leo lên đầu anh ngồi.
Sư Tử: "..."
Bạch Dương: "..."
Mọi người: "..."
Bạch Dương a, hình tượng, hình tượng nam tính chạy đi đâu mất rồi? Sao lại ôm chặt Sư Tử để trốn khỏi ai đấy thế kia?
- Muahaha! Tên nhát cáy Hàn Bạch Dương kia chạy đâu mất rồi?
Ngay sau đấy, giọng cười đầy man rợ của Xử Nữ vang lên khắp hành lang. Giọng cười càng ngày càng đến gần, thì Bạch Dương càng thêm rén. Xử Nữ bước vào lớp, giả làm bộ dạng nguy hiểm, khẽ đẩy gọng kính. Trên tay cậu là một chiếc lá, trên chiếc lá có một con sâu. Vừa xác định vị trí của Bạch Dương, ý cười trên mặt cậu càng ngày càng sâu, tiến đến:
- Ối chà chà. Ra là cậu ở đây à? Hàn Bạch Dương? Bé sâu đang rất nhớ cậu này.
- T-tránh xa tôi ra nha.
Không cần nói, mọi người xung quanh cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Bí mật tiếp theo của đội trưởng uy nghiêm Hàn Bạch Dương đã bị bại lộ.
Hàn Bạch Dương sợ sâu a.
- Sư Tử! Cứu mạng! Yahh, cậu sẽ hối hận đấy, Âu Dương Xử Nữ!
Cạch.
- Hô? Tình cảnh gì mà vui vậy?
Nhân Mã và Thiên Yết vừa chạm mặt ở dưới căn tin, vừa vào lớp cùng nhau, đã thấy trong lớp có diễn biến vô cùng thú vị.
Bạch Dương lấy Sư Tử đang có vẻ mặt khó ở ra để làm tấm khiên chắn cho mình. Còn kẻ có dáng vẻ đĩnh đạc của một Hội phó như Xử Nữ lại đang hóa thân thành kẻ phản diện, tấn công Sư Tử và Bạch Dương.
- Hai người dạo này cũng thân nhỉ?
Song Ngư đến lớp chỉ sau Thiên Yết và Nhân Mã một chút, cất giọng đầy thâm ý. Sau đấy nhìn trò con bò trong lớp, sắc mặt chẳng mấy thay đổi.
Lúc này, thì cả Bạch Dương lẫn Xử Nữ đều đang bị Sư Tử xách tai. Sắc mặt của Sư Tử, hung dữ như quỷ dạ xoa. Còn con sâu nằm trên chiếc lá của Xử Nữ, đã bị Kim Ngưu thả tự do qua khung cửa sổ.
Mong là em sâu vẫn còn sống. Hoặc là không có ai đang tình cờ đứng ở phía dưới.
- Mấy cậu đang làm gì vậy?
Một giọng nữ lạnh nhạt vang lên, ngay giữa trung tâm của trò con bò, khiến những ai đắm chìm vào nó đều giật mình.
Nhưng vừa nhìn thấy nhân diện mới của cô bạn này, toàn bộ tập thể S đều như bị đóng băng.
- Oh my god! Oh my god! Âu mài góttt!
Bạch Dương ngỡ ngàng đến mức không còn từ nào để diễn tả cảm xúc của mình ngoài một tràng cảm thán bằng tiếng anh. Mà Lâm Tử Hàn, ngạc nhiên đến mức không thể bật thành lời.
- Trời đất, Thiên Bình...
Cự Giải cũng bất ngờ trước mái tóc mới của cô bạn. Rõ ràng lúc về đến nhà Sư Tử, mái tóc cậu ấy vẫn còn dài. Sao bây giờ lại? Đặc biệt là mái tóc phía trước. Nó... ngắn trên cả chân mày.
- Hahahaha! Thằng nào cắt tóc cho cậu vậy? Mắt nó để dưới mông à hahaha?
Kẻ có thể cười một cách hào sảng thế này trước mặt Frozen, chỉ có thể là bạn thân của cô nàng. Bộ dạng cười ngặt ngã của anh khiến sắc mặt cô càng thêm đen xì.
Xử Nữ được thả, lúc này còn bày đặt che miệng, cười e thẹn:
- Thiên Bình à. Sao cậu không làm luôn quả undercut giống Song Tử luôn đi hahaha?
- Sao thế? Tớ thấy cậu ấy vẫn xinh đẹp mà?
Thật tốt cho Thiên Bình, vì có người đầu tiên không chê ngoại hình mới của cô. Kim Ngưu quan sát Thiên Bình một lúc, vô tư lên tiếng:
- Đúng là ngũ quan cứu vớt tất cả nhỉ?
- ...
Đây cũng là chê, có đúng không?
- Ồ? Quả đầu chất đấy, Thiên Bình.
Song Tử vừa đến lớp, cũng giả bộ hòa nhập vào bầu khí ngỡ ngàng của cả lớp, cất giọng. Nhưng nghe giọng nói này, sắc mặt Thiên Bình chỉ càng thêm trầm hơn.
Cảm ơn. Đều nhờ ơn anh, nên cô mới có bộ dạng "chất" này đấy, được chưa?
"Chúng ta hãy thỏa thuận đi."
"Thỏa thuận? "
Thiên Bình khẽ chau mày, vẻ mặt vô thần nhìn Song Tử: "Sau mọi chuyện, cậu lại muốn thỏa thuận với tôi?"
"Phải. Bởi vì chuyện này đều có lợi cho cả hai chúng ta, nên tôi muốn thỏa thuận cùng cậu."
Vẻ mặt Song Tử vô cùng thản nhiên. Thoải mái dựa lưng vào ghế, anh đan hai bàn tay lại, đặt lên đùi mình, phong thái vô cùng nhàn nhã: "Cũng như cậu, tôi không bao giờ ngờ đến cô gái mà tôi đính hôn lại là cậu. Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ lại thì, đây lại là một chuyện tốt."
"Vì chúng ta quen biết nhau?"
"Bingo! Cậu hiểu vấn đề nhanh hơn tôi tưởng đấy."
Vì cô đã nói trúng ý anh, anh điệu cười của anh càng thêm cao hứng: "Nếu hôn ước này bị hủy bỏ, cậu nghĩ rằng ba mẹ chúng ta đều sẽ để yên cho chúng ta sao?"
"Hẳn là không. Bọn họ chắc chắn sẽ tìm đối tượng khác và..." Như đoán được ý định của anh, cô nghi ngờ: "Không lẽ cậu định..."
"Phải!" Đột nhiên, anh lại kề sát mặt cô, ngữ điệu từ tốn: "Chúng ta phải đồng ý tiếp tục đính ước này."
"..."
Mặc dù đã đoán được phần nào cái kế hoạch của anh, nhưng cô vẫn không khỏi ngỡ ngàng. Nhìn ra vẻ mặt đang cân nhắc của cô, anh lại lên tiếng: "Tôi và cậu sẽ giả vờ đồng ý. Cho đến thời điểm chín muồi, chúng ta sẽ cùng hủy bỏ đính ước. Trong thời gian đấy, chúng ta vừa có thể sống cuộc sống riêng, vừa không phải lo sẽ phải bị đính ước với người khác, mà cơ hội phá bỏ cái đính ước này cao hơn bất cứ hướng đi khác. Chẳng phải một công đôi đường hay sao?"
Dù không muốn, nhưng Thiên Bình công nhận rằng Song Tử nói có lý. Cô hoàn toàn biết hậu quả của con đường đó là như thế nào, thế nhưng...
"Vậy, thời điểm chín muồi đó là khi nào?"
"Tôi không biết. có thể là ba, bốn năm sau. Cũng có thể là chục năm sau. Nó, còn tùy thuộc vào tương lai của chúng ta."
Nhớ lại cuộc hội thoại thỏa thuận ngày hôm qua, Thiên Bình nghiêm túc suy nghĩ đến nó. Cô vẫn chưa trả lời Song Tử. Bởi vì nó sẽ tác động rất nhiều đến cuộc sống của cô sau này. Cô phải cẩn trọng trước khi quyết định. Mà Song Tử, niềm tin của cô dành cho cậu ta, đã trở về con số không rồi.
Rất khó, để tin tưởng cậu ta.
...
Lớp S...
- Sao thế bạn hiền? Mặt mày sao trông không được tốt thế kia?
Tiêu Vỹ thấy sắc mặt trầm ngâm của Lâm Tử Hàn trở về từ lớp S, không khỏi lên tiếng quan tâm. Ngay sau đấy, chắc chắn sẽ là giọng cà khịa của Lý Tây Lạc:
- Hẳn là bị chị gái yêu dấu đuổi về rồi?
- Ối giời. Cho vừa, cái thằng bám đuôi chị gái!
Lâm Tử Hàn: "..."
Ngay cả con nhỏ cuồng thầy Ma Kết mà cũng dám lên tiếng xỉa xói bản thân mình, khiến mặt Lâm Tử Hàn thêm đen kịt. Nhưng lần này, cậu chẳng thèm phản ứng với bộ đôi ác quỷ Lý Tây Lạc và Lục Ý Uyên. Lâm Tử Hàn về chỗ, suy nghĩ một lúc rồi chợt lên tiếng:
- Này. Con gái tóc đang dài, rồi đột nhiên lại cắt ngắn đi, là có chuyện đúng không?
- Hử? Mày đang nói đến Frozen à?
- ...
Lâm Tử Hàn chỉ mới vu vơ nói một câu, vậy mà tên ngốc Tiêu Vỹ lại đoán trúng phóc danh tính của người mà Lâm Tử Hàn đang nghĩ đến. Thấy vẻ mặt bất ngờ của Lâm Tử Hàn, Tiêu Vỹ thản nhiên giải thích:
- Tao biết ngay mà. Cả trường đều đang xôn xao về mái tóc thần thánh của Frozen đây. Vì nghe đồn, Frozen quý mái tóc của mình lắm. Nên nó mới dài như thế.
- ...
Lâm Tử Hàn cũng cảm nhận được điều này. Lần trước, ở tiệm salon sau vụ bị đổ cà phê, dường như Thiên Bình cũng rất ưng ý với độ dài của tóc mình và không hề có ý định cắt ngắn. Liệu có phải chị ấy đã gặp chuyện gì, rồi mới cắt đi mái tóc của mình?
- Lục Ý Uyên.
Đột nhiên, Lâm Tử Hàn lại cất giọng gọi kẻ thù, hỏi:
- Tóc cậu, vốn dĩ ngắn thế này à?
- Hả?
Lục Ý Uyên nhìn Lâm Tử Hàn với vẻ mặt kỳ dị, đáp:
- Hỏi cái quần gì vậy? Tự nhiên hỏi tóc tôi? Gì vậy cha nội?
- Con gái, thường cắt tóc khi có chuyện đau buồn, đúng không?
Lâm Tử Hàn không chấp nhặt thái độ của Lục Ý Uyên như mọi khi, nghiêm túc đặt câu hỏi. Lục Ý Uyên vẫn chau mày, trả lời:
- Thường thì là vậy. Đó có thể là thất tình, người nhà mất, có một cú sốc nào đấy hoặc là hành động để chống đối ai đấy. Nhưng bà đây để tóc ngắn vì sở thích, okey?
Thấy vẻ mặt suy ngẫm của Lâm Tử Hàn, Lục Ý Uyên khá tò mò. Sao đột nhiên thằng nhóc này lại hỏi về vấn đề tóc tai của con gái, lại còn có thái độ khác với bình thường nữa.
"A..."
Câu hỏi của Lục Ý Uyên, rốt cuộc cũng có câu trả lời. Khi cô nhìn thấy diện mạo mới của Frozen. Đột nhiên, trong thâm tâm Lục Ý Uyên lại xuất hiện một làn sóng kích thích dâng trào vô cùng mãnh liệt. Ý cười bất giác hiện lên gương mặt, càng ngày càng rõ ràng.
- Ý Uyên, em sao thế?
Thấy nét mặt Lục Ý Uyên hơi dị dị, Nhân Mã ngồi bên cạnh có chút đổ mồ hôi. Nhận ra hình tượng của mình bị biến xấu trước mặt các anh chị, Lục Ý Uyên vội vàng thu hồi ý cười lại. Dịu dàng đáp:
- Em không sao đâu ạ.
Không thể nói cho mọi người biết được. Cô đã biết được bí mật của thằng nhóc Lâm Tử Hàn. Nó, thích Frozen. Nhìn ánh mắt lúc này và câu hỏi lúc sáng của nó, là biết.
- Em có còn gặp thêm trò chơi khăm nào nữa không, Lục Ý Uyên?
Sau bữa ăn trưa ở căn tin, nhóm các