Song Ngư, Thiên Bình và Sư Tử tiếp tục sự nghiệp "ăn không ngồi rồi" của mình.
- Mình có nên làm gì không hai anh chị? - Song Ngư lên tiếng. Cô là cô chán cái cảnh phải ngồi đây ngắm nhìn trời đất, cây cỏ lắm rồi đấy.
- Em muốn làm gì? - Sư Tử đáp một cách thờ ơ.
- Hoàn thành sứ mệnh này. Sứ mệnh sẽ không thể hoàn thành được nếu chúng ta cứ ngồi như thế này. - Song Ngư đáp lại và đứng lên rời đi. Lâu lắm rồi cô mới bực như thế đấy.
- Ngư Nhi! Đi đâu thế?! Đợi chị! - Thiên Bình thấy vậy cũng bật lên chạy theo.
- Haizzz... Hai người họ đi thì mình cũng phải đi chứ... - Sư Tử thở dài rồi chạy theo hai cô gái.
Song Ngư và Thiên Bình đi một đoạn vào trong thì thấy một con hươu đang nằm rên rỉ trên nền đất.
- Hươu à, em làm sao thế? - Song Ngư quỳ xuống, sử dụng khả năng nói chuyện với động vật của mình và hỏi.
Chú hươu không nói gì, chỉ xoay người để Song Ngư thấy được vết cắt trên người.
- Em đợi tí, chị sẽ giúp em. - Song Ngư nói rồi đi tìm một ít lá. Dù gì cũng từng là người trong hoàng tộc, cô cũng có biết một xíu về dược. Lấy một ít nước, cô rửa qua vết thương trên mình con nai. Sau đó, cô lấy một ít lá, nghiền nát ra và đắp lên lưng nó. Sử dụng một ít thuốc Ma Kết đưa trước khi đi, cô đổ lên vết thương. Thật kỳ diệu làm sao, chẳng mấy chốc con hươu đã ngừng rên rỉ.
- Cảm ơn chị! - bé hươu nhẹ nhàng nói.
- Em có nơi nào để về không? - Thiên Bình cũng tham gia vào cuộc trò chuyện.
Bé hươu khẽ lắc đầu, trong mắt chú ánh lên vẻ đượm buồn.
- Vậy, em đi cùng bọn chị đi. - Song Ngư nói rồi cười vui vẻ.
- Chị là...? - bé hươu nhẹ nhàng hỏi.
- Chị là Song Ngư.
- Em là Evie. - bé hươu đáp.
- Evie. Em nghĩ bây giờ bọn chị nên làm gì? - Song Ngư hỏi cô bạn mới của mình. - Bọn chị phải giải cứu thế giới này. Nhưng... bọn chị phải bắt đầu từ đâu?
Nói đến đây, Song Ngư giàn giụa nước mắt. Cô sợ... Sợ rằng sẽ không bao giờ gặp lại được những người cô yêu thương.
- Chị Ngư, chị đừng khóc. - Evie an ủi. Cô dụi mũi vào người Song Ngư.
- Song Ngư... anh chị đều biết em rất sợ. Nỗi sợ của em cũng giống bọn chị thôi. - Sư Tử lên tiếng. - Nếu em không phiền, anh sẽ kể cho em nỗi sợ của anh.
- ---------- Hồi tưởng -------------
Thiên Dương và Xà Phu từ lâu đã được mọi người trong hoàng tộc "đẩy thuyền" và được gọi là cặp đôi "trai tài gái sắc" của hành tinh. Họ lúc nào cũng dính lấy nhau như sam, đi đâu cũng có nhau và làm gì cũng có sự ủng hộ của nhau.
Và một trong những điều họ ủng hộ... là việc bắt cóc và tiêu diệt Sư Tử. Sư Tử là người có khả năng sẽ được lên ngôi vương trong tương lai. Thằng bé hội tụ đủ mọi tố chất để lên làm một lãnh đạo. Điều này không may ảnh hưởng tới quyền lợi của hai người nào đó.
Kế hoạch được bàn bạc kỹ lưỡng và có sự đồng thuận của gia tộc Ophiu. Đừng quên, Thiên Dương và Xà Phu là người của gia tộc Ophiu.
Với sự chống lưng của gia tốc Ophiu, Thiên Dương và Xà Phu đã triển khai kế hoạch.
Chiều hôm đó, Sư Tử có hẹn đi vào trong làng. Nhưng mà bố mẹ cậu đều bận và trời thì đang mưa. Lúc đó, Xà Phu đánh xe ra và cô Thiên Dương chạy ra. Như bắt được vàng, cậu hỏi:
- Hai người có thể cho cháu đi nhờ vào trong làng được không?
- Được chứ, lên xe đi. - Thiên Dương mở cửa ra và ngồi vào trong xe.
Câu chuyện sau đó là cả một sự mông lung. Sư Tử chỉ biết rằng, cậu tự nhiên thấy hơi say say và có vẻ sau đó cậu đã ngất lịm đi. Lúc tỉnh dậy, xung quanh cậu là một màu tối đen và cậu ngồi một mình với bốn bức tường. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ khá là cao ở trên tường. Cửa ra vào ở đâu ư? Cậu cũng chả biết nữa.
Ngồi đấy một mình, cậu cảm tưởng như đã hàng giờ đồng hồ trôi qua. Bụng cậu thì réo lên từng đợt, lòng thì dâng lên một nỗi sợ hãi không tên: "Có khi nào mình sẽ bỏ mạng ở đây chứ?"
Cậu không biết cậu ở trong này bao lâu, nhưng dựa vào ánh sáng nơi khung cửa sổ, thì cậu đoán rằng đã ngày cậu không ăn không uống gì. Người cậu lả dần đi.
- SƯ TỬ! Cậu tỉnh lại đi! - tiếng hét của Bạch Dương vang lên giúp cậu tỉnh mộng.
- Bạch... Dương... cứu... - Sư Tử cố gắng nặn ra từ đó rồi cậu ngất lim đi.
Lúc tỉnh dậy, cậu đã ở trong bệnh viện.
Mãi sau này cậu mới rõ, Xà Phu và Thiên Dương đã để một mùi hương lạ ở trong xe. Họ đã bịt kín mũi họ lại để không phải hít mùi hương đó. Chính cái mùi hương này đã làm Sư Tử lả đi. Sau đó, cậu được đưa đến một cái phòng giam (giống cái phòng giam Kim Ngưu - Nhân Mã lúc này) và bị bỏ ở đấy. Thiên Dương và Xà Phu thì sinh hoạt bình thường ở hoàng cung.
Người hẹn cậu là Bạch Dương. Cậu đi trước Sư Tử và chắc chắn là Sư Tử tới. Nhưng đợi mãi, không thấy Sư Tử đâu thì cậu quay về. Về đến hoàng cung cũng không thấy Sư Tử. Cậu quyết định thông báo với gia tộc Leo. Lúc đó mọi người cũng bắt đầu tìm. Họ hỏi rất nhiều người, thì mãi mới thấy có người nói rắng người đó thấy họ bước lên một chiếc xe cùng Thiên Dương.
Họ phải dùng nhiều chiêu trò mới biết được Sư Tử ở đâu.
Đó quả là một cú sốc lớn với Sư Tử. Từ đó, cậu thực sự có ác cảm với Thiên Dương và Xà Phu.
- ------------ Hết hồi tưởng ----------------
- Đó... nỗi sợ của anh đó, nỗi sợ bóng tối, sợ mất đi người thân. Đến khi tìm được những người mình muốn bên cạnh cả đời, thì lại quá muộn rồi. - Sư Tử kết thúc. Nơi khóe mắt anh, có một giọt lệ trực rơi.
- Ai cũng có nỗi khổ riêng, Song Ngư à... giống như chị và em, giống như Sư Tử, giống như Ma Kết, Bảo Bình, Cự Giải.... Tất cả mọi người, chị tin rằng, đều có nỗi khổ riêng. Và chị cũng tin rằng, chúng ta vẫn luôn luôn hướng về nhau. - Thiên Bình an ủi.
Bỗng nhiên, người Evie tỏa ra một luồng ánh sáng. Sau một phút, người nó trở lại như bình thường. Nhưng, có một điểm lạ, là trên người nó xuất hiện một ký hiệu.
- Đó... không phải là ký hiệu của chúng ta sao? - Song Ngư thắc mắc.
===============================================================
Giới thiệu nhân vật:
Evie - linh thú của Song Ngư. Cùng hội cùng thuyền với cả Yuki.