Ngoại truyện:
Vào buổi tối hôm Thiên Bình được đưa về nhà khi bị Tí Bự bắt cóc. Tất cả đều chìm vào bóng đêm thoáng vài cơn gió lạnh thổi qua Cự Giải ngồi cuộn tròn vô hồn trên chiếc xích đu được thiết kế giống quả trứng.
“ Chị à, đang nghĩ gì thế?” Thiên Bình sau khi nghỉ ngơi giật mình thức giấc không thấy Cự Giải như thường ngày nên đi tìm.
“ À, chả có gì. Không nghỉ thêm đi vài bữa nữa chị đưa em về nhà có ba má chăm sóc em chị yên tâm hơn.” Vừa nói Cự Giải vừa đưa tay chạm vào vết thương được băng bó kỹ lưỡng trên má Thiên Bình
“ Chị, em không sao đâu. Chị đang nghĩ về chuyện lúc chúng ta còn nhỏ sao?” Thiên Bình nói
“Chuyện lúc nhỏ sao? Em, em,…em nhớ hết rồi sao?” Cự Giải lập lại rồi sững người ngạc nhiên hỏi Thiên Bình
“Ừ lúc bị Tí Bự bắt đi đầu em bị trúng vào cái gì đó em bất tỉnh rồi những chuyện hồi đó lại hiện lên.” Thiên Bình nghĩ vừa cười vừa nói.
Buổi chiều mà thu lúc hai chị em Giải Bình được tuổi ba mẹ dẫn hai chị em ra công viên chơi.
“ Tại sao ba mẹ chỉ hỏi thăm quan tâm chị ấy mà không quan tâm con. Chị ấy làm con ngã mà. Con cũng bị thương mà.” Thiên Bình và Cự Giải lúc nảy chơi xích đu nhưng không may cả hai đều bị trược và té xuống, thấy vậy Ba má của Giải Bình đều tới và hỏi thăm nhưng họ quan tâm đến Cự Giải nhiều hơn.
“ Con làm loạn cái gì thế Thiên Bình.” Người ba lên tiếng
Thiên Bình chỉ biết đứng im lặng đôi mắt rưng rung lên những giọt nước mắt sau đó lớn tiếng nói: “ Tại chị ấy làm con ngã rồi giả vờ ngã theo mà. Ba má tin chị ấy không tin con.” Rồi bỏ chạy thật nhanh về phía trước. chạy mãi, chạy mai đến khi không còn sức để đi nữa Thiên Bình mới phát hiện mình đi lạc không biết đường về.
Hoàng hôn tắt hẳn những tiếng chó chu, những đôi mắt sáng rực vào ban đêm của loài mèo làm Thiên Bình càng lúc càng sợ sệt. Cái bụng đói meo đánh trống liên hồi cũng chẳng biết bao lâu đột nhiên xuất hiện một cái bánh bao trước mặt nóng hổi
“ Này em yêu của chị, đói bụng rồi đúng không ăn đi.” Cự Giải cười cười đưa cái bánh bao cho Thiên Bình.
“ Sao chị biết em ở đây? Hứ mà em chả cần chị lại trêu chọc em chứ gì?” Thiên Bình hiểu rõ chị mình nên quay đầu sang chỗ khác giận dỗi.
“ Trêu gì chứ? Ăn đi đói bụng rồi kìa.” Cự Giải tỏ ra không có gì dụ dỗ Thiên Bình ăn.
Thiên Bình nghĩ một hồi rồi cũng cầm lấy bánh mà ăn. Vừa mới đưa vào miệng cắn một cái Thiên Bình muốn khóc một trận thật lớn.
“ Ha Ha Ha….” Cự Giải thấy vậy cười thật lớn tiếng trêu chọc
Thật ra vì trong bánh bao Cự Giải đưa cho có chứa một viên sỏi làm Thiên Bình cắn vào đã bị gãy răng. Thật ra là lúc chơi xích đu Cự Giải biết Thiên Bình có cái răng bị lung lay vì thay răng mới nên mới cố ý ngã để làm chiếc răng kia gãy ra nhưng không may lại bị Thiên Bình hiểu lầm, Cự Giải thừa biết Thiên Bình sẽ không có ý định đi gặp nha khoa. Lúc Thiên Bình bỏ chạy đi Cự Giải cũng đuổi theo mà không kịp phải đi vòng vòng, Cự Giải vừa tìm vừa lo sợ có chuyện không may với Thiên Bình thì phát hiện ra Thiên Bình đang ngồi sợ xệt trong bức tường. Thấy vậy Cự Giải mới nghĩ ra một cách khác là đi mua bánh bao và nhét viên sỏi vào chiếc bánh và đã thành công.
“ Thôi nào chúng ta về nhà nha. Ba mẹ đang chờ đó.” Cự Giải nói rồi lại dắt tay Thiên Bình về nhà.
Nhưng đến ngã tư một chiếc xe chạy ẩu đã tông trúng hai chị em. Người dân gần đó lập tức nhanh chóng đưa hai chị em vào viện.
Khi xảy ra vụ va chạm Thiên Bình vì sợ hãi mà ôm chầm lấy Cự Giải Xoay người Cự Giải để chắn mình nên Cự Giải bị mảnh kính lớn của xe cắt vào lưng với vết thương lớn.
Vì vậy khi Thiên Bình tới viện nhìn thấy Cự Giải bị như vậy cô vừa sợ vừa trách mình, một cô nhóc tuổi bị chấn động tâm lý nên mất đi trí nhớ trước đó. Cự Giải được điều trị một cách tốt nhất sau khi lành thì để lại vết sẹo dài nhờ có thuốc nên vết sẹo mờ dần đi nhìn kỹ sẽ thấy một dường dài.
Sau khi lành lại Cự Giải nhớ lại ngày Thiên Bình bị đi lạc phải tìm kiếm vất vả nên mới nghĩ ra cách làm thiết bị phát tín hiệu đó, Cự Giải phải học rất lâu và nhiều kiến thức nên mới hoàn thành được. Cũng vì phải lấy thật nhiều kiến thức nên cô vào thư phòng của nhà lấy những cuốn sách của ba nên phát hiện ra một sự thật.
“ Em à, Mai là ngày dỗ của ba mẹ Cự Giải em chuẩn bị đi mai chúng ta đi thăm viếng họ.” Người ba càm tấm hình cũ kỹ nói
“ Dạ, cũng nhanh thật mới đây đã bốn năm rồi từ khi Thiên Bình và Cự Giải được tuổi.” Người vợ nhìn tấm hình người chồng mình cầm rồi buồn man mác.
Cự Giải lén lút nhìn thử trong tấm hình có hai cặp vợ chồng, mỗi cặp đều bế một đứa bé gái. Nhìn thấy Ba mẹ bế Thiên Bình rồi lại nhìn hai người xa lạ bế mình trên tay Cự Giải như chết lặng chờ đến lúc ba mẹ rời đi mới dám lại để xem tấm hình kỹ hơn. Cứ nhìn như vậy rồi lại rơi nước mắt lật tấm hình ra sau thì có ghi mấy chữ: “ Cự Giải / – Thiên Bình /”. Lúc này Cự Giải mới ngỡ ngàng mình không phải con ruột ba má. Cự Giải suy nghĩ thật lâu và cũng cho cùng ba má Thiên Bình không phải ba má ruột nhưng đối xử với mình rất tốt nên cô vẫn xem như mình chưa biết gì. Thiên Bình vô tình nhìn thấy Cự Giải xem tấm hình liền tò mò đợi khi nào nhà không có người liền lập tức đi xem. Nhưng vì lúc đó Thiên Bình chỉ nhìn xem chứ không hề hay biết sự thật cho đến khi có lại trí nhớ thì mới phát hiện ra Cự Giải không không cùng chung dòng máu.
Ba mẹ Cự Giải và ba mẹ Thiên Bình là hai cặp vợ chồng thân nhau từ khi còn bé nên năm đó ba mẹ Cự Giải vì chuyến công tác mà gặp tai nạn qua đời nên ba mẹ thiên Bình đã đem cô về nuôi dưỡng và nói với hai đứa là chị em sinh đôi nhưng lại khác nhau khuôn mặt. cả hai đứa trẻ cùng nhau chơi cùng nhau học. Nhưng Cự giải lại có tính hay trêu chọc Thiên Bình nên đâm ra Thiên Bình cứ khóc suốt.
Quay ngược về hiện tại.
“ Chị à. Tuy hai chúng ta không cùng ba mẹ nhưng hai chúng ta cũng đã lớn lên bên nhau, chị cũng bảo vệ em rất nhiều cũng thương yêu nhau rất nhiều nên hai chúng ta không khác gì hai chị em ruột có phải không? Cho nên chị không cần phải buồn như vậy. Chị còn có em có ba mẹ mà.” Thiên Bình vừa nói vừa cười an ủi Cự Giải.
Nghe xong Cự Giải đột nhiên ôm kéo lấy Thiên Bình cùng nhau cuộn tròn lại trong quả trứng đó ngắm bình minh lên.