Đó là chín đứa bé ngồi cùng một góc tường. Trên cổ mỗi đứa đều có một con số. Chúng đều bẩn thỉu và gầy gò, nhưng nụ cười vẫn luôn trên môi.
Chúng đang chơi cùng nhau. Rất vui.
Đừng, đừng mà. Dừng lại đi.
Một hồi kẻng dài vang lên, đầy thúc giục vội vã. Bọn trẻ nhanh chóng chạy đến sảnh chính cùng với cái bụng lép kẹp. Bà xơ đã bảo nếu chúng đến chậm, chúng sẽ mất phần ăn.
Cô nhóc với mái tóc nâu bị ngã về phía sau, bộ quần áo đã sờn cũ càng lấm lem bùn đất. Bé nằm bệt ra nền đất lạnh lẽo. Nhưng các đứa trẻ khác không mảy may bận tâm, cái đói và sự ích kỉ đã che lấp những mặt tốt của chúng.
Một bàn tay nhỏ nhắn chìa trước mặt bé.
Lại là nó. Xin đấy, hãy tỉnh lại đi. Kí ức này, chân thực quá.
- Tất cả là do cậu.
Cô bé nhỏ đau đớn giương đôi mắt nhìn.
- Là do em.
Cậu chàng quay đi. Đôi đồng tử màu huyết dụ sắc sảo lạnh lùng, gạt phăng tay cô bé khiến bé ngã khuỵu xuống.
- Tại cậu đấy, Lib.
- Do cậu.
Giọng nói này lẫn vào giọng nói nọ, nhưng chúng đều cùng một nội dung.
Không phải, không phải do tôi. Không phải, xin các người, sao lúc nào cũng là tôi. Tôi, tôi không sai.
HỘC...HỘC
Libra Hally ôm đầu bật dậy, chiếc mền trắng không còn ở vị trí ban đầu. Cô đấm mạnh vào giường, như trút đi cơn phẫn uất tột cùng. Cô gập người, cúi mặt áp vào đầu gối. Nước mắt rơi lã chã ướt cả chiếc gối cạnh đấy.
Cơn ác mộng khốn kiếp. Đã hơn tám năm ròng, nhưng chưa bao giờ nó hết ám ảnh cô, nó đã đi theo cô suốt ngần ấy năm.
Libra cứ như thế cho đến khi chuông điện thoại reo. Cô mệt mỏi nhìn chiếc đồng hồ treo tường, loạng choạng rời khỏi giường.
Libra Hally đứng trước gương, bàn tay nhanh chóng thắt chiếc cà vạt có logo trường Naitou. Cô chải suối tóc nâu nhạt, buộc nó bởi một chiếc ruy băng. Cô lấy cặp lens mắt, đeo vào.
Nhìn khuôn mặt lạnh tanh của mình trong gương lần cuối, cô vơ vội chiếc điện thoại. Cô nhập tin nhắn.
Cancer Twissa đang ăn sáng, thấy điện thoại sáng lên chợt nhếch môi.
Hắn lại làm thao tác như Libra, nhưng không nhắn tin mà là gọi trực tiếp.
"Nhận lệnh, bảo vệ Aquarius Dursley."
...Trường Naitou...
Aquarius Dusrley hắt hơi liên tục làm mũi anh đỏ ửng lên. Thầy giáo bên cạnh lo lắng hỏi. Anh chỉ cười trừ bảo không sao, tâm can anh đang rất lo sợ cho ngày đầu đi học. Virgo không học chung lớp với anh, vì giờ anh mới biết hắn hơn anh một tuổi. Đời sao mà đắng.
- Aquarius, em ở ngoài đợi chút nhé.
Thầy Mike dịu dàng nói. Thầy rất trẻ và khá đẹp mã. Aquarius thực có cảm tình với thầy thầy giáo này.
Đứng đợi chỉ năm phút mà anh thấy như gần năm năm. Anh lo sợ hồi hộp, không biết lớp mới như thế nào. Nhưng mọi thứ đều khác với trí tưởng tượng của anh.
Căn phòng học im ắng lạ thường. Trong phòng phảng phất nỗi đau buồn chơ vơ. Tất cả học sinh ai làm việc nấy, chỉ cúi đầu xuống trang sách. Không khí u ám tối tăm ngột ngạt. Nó không có tinh thần hào hứng của tuổi học trò, không sôi nổi mạnh mẽ của tuổi thanh xuân đẹp đẽ đầu đời, mà chỉ là một không khí khiến người ta lạnh sống lưng.
Thầy Mike đứng lên bục, vỗ tay vài cái nhằm thu hút sự chú ý. Thầy chỉ về phía Aquarius.
Vài ánh mắt dời lên người anh, Aquarius Dursley run như cầy sấy, mặt đã tái nhợt. Cái quái gì vậy?! Ánh mắt họ nhìn anh, như một cái gì khinh bỉ và không vừa lòng họ.
- Đây là học sinh mới, em ấy sẽ học cùng chúng ta trong ba tháng hè, - thầy quay sang bảo anh - em mau giới thiệu đi.
- Tớ-tớ là Aquarius Dursley.
Đáy mắt vài người đã dậy sóng, đồng loạt họ cùng nhếch môi.
"Đó là Aquarius Dursley?!"
"Đã xuất hiện rồi a."
- Mong,......mong mọi người giúp đỡ.
Anh phải gặng mãi mới xong. Thầy Mike nói tiếp:
- Vậy em ngồi bên cạnh Pisces, ở bàn ba.
Một cánh tay giơ lên. Cancer Twissa ngạo nghễ đứng dậy, vào thẳng ngay vấn đề:
- Hãy để bạn ấy ngồi cùng em.
Aquarius Dursley vui mừng nhìn bánh bao đáng yêu, thì ra là học chung lớp nha. Anh chả để tâm rằng thầy Mike đang tỏa sát khí nhìn Cancer. Hai người như muốn ăn tươi nuốt sống nhau.
Thầy Mike khoanh tay, giễu cợt vuốt cằm, thanh âm nhẹ tênh mà sắc bén:
- Không được, làm sao thầy có thể để hai thằng con trai ngồi với nhau?!
Cô nàng đầu bàn quay xuống, vụng về nháy mắt, chống cằm nói:
- Vậy là không được, anh Cancer. Mới vào đã thích người ta rồi.
- Cái gì?! Cô có--
Libra Hally ngồi đằng sau chọt chọt lưng hắn. Cô nhíu mày, đưa một mảnh giấy cho hắn: "Ngồi xuống." Hắn đành phải nghe theo, trong lòng không ngừng ấm ức, nếu Libra không xen vào, hắn thề hắn nhất định sẽ phanh thây con Sagittarius Hughes.
Aquarius thường thì sẽ đỏ mặt về vấn đề này, nhưng lần này lại khác. Anh kinh hoàng nhìn cô gái, lòng dấy lên tia thương cảm. Tóc tai bù xù cắt tỉa không gọn gàng, đôi mắt màu lục thoạt nhìn vô lo nhưng đó là cả một nỗi phiền muộn. Cô đeo một dải băng ở tay, mắt cũng che mất một con. Anh chợt nuốt nước bọt, chắc quá khứ của cô gái này không tốt lành gì.
- Sao vậy?! Sao nhìn hoài vậy, Aquarius Dursley?! Cái băng mắt tui mới chế đó, ngầu không?!
Sagittarius hào hứng nói.
Aquarius: mặt đen như đít nồi
- Được rồi, vậy là đủ rồi. Aquarius về chỗ ngay. Mấy em đã làm mất phút của thầy.
TBC
, Không phải tự dưng Cancer Twissa chỉ vì chuyện cỏn con mà đòi phanh thây Sagittarius đâu nga. Nó có nguyên do sâu xa hết. Chắc có vài bạn đã đoán ra được rồi nhỉ?!
, Mình khá bận nên hai tuần/chương nha.
Cảm ơn.