Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
�P) VỞ KICH" ĂN TRỘM ĐỘT NHẬP SỬ DỤNG KARATE THÔI NÀO"
/-h tối tại nhà Xử Ngưu-/
-Tao vào tao vào trước mà
- Không mày quỳ xuống tao vào trước cho
Hai tên trộm leo lên rồi lại tụt xuống, cho đến khi Roạt..
-Mày làm gì vậy, sao kéo rách quần tao hả..
(mặc hai quần rách cái quần ngoài thui à)
-Tao không cố ý, thôi mày vào trước đi, dùng dây buộc quần lại, tao vào sau hi.
-Hừ
/-trong nhà Xử Ngưu-/
-Tiểu Ngưu con vào đi ngủ đi, trời lạnh dễ cảm lắm đó.
-Vâng thưa mẹ con vào ngày.
Sau khi thúc giục đứa con gái yêu vào ngủ Xử Nữ bước từng bước nhẹ nhàng đến bên giường mama (tức bà Song Ngư ý). Đắp lại chăn Xử Nữ lại nhẹ nhàng đi về phòng mình. Phụt... đèn tất cả gia đình chìm vào giấc ngủ.
Ở ngoài nhà lúc này...
-Nè! Sư mở cửa đi.
-Tao đâu có chìa khóa
-Ớ chẳng phải mày biết mở bằng que sắt nhỏ này sao..
-Ừ ha! tao quên bén mất.
Trời đi ăn trộm mà hồn nhiên quá ta
"Cạch" cửa mở hai tên trộm nhẹ nhàng đi vào, lục lọi mọi thứ một cách nhẹ nhàng. Nằm ở trong phòng không ngủ được bà Song Ngư nghe thấy tiếng bước chân liền lấy điện thoại nhắn tin cho con gái Xử Nữ và cháu gái Kim Ngưu. Nội dung tin nhắn như sau:" Ta nghe thấy ngoài nhà có tiếng bước chân, chắc là trộm. Hai đứa có nhớ mấy cái bẫy chuột hôm bữa không, ta đã đặt sẵn khắp mọi nơi rồi. Giờ là lúc chúng phát huy tác dụng haha. Đợi đến khi chúng sập bẫy thì cả bọn chạy ra Ok". Ting ting... tin nhắn từ Xử Nữ và Kim Ngưu đến " Vâng.ok ạ"
Ngoài nhà
-Này mày đừng đẩy tao, ngã là bị lộ bây giờ.
-Ừ ừ.. Tao đâu cố ý đâu.
" phút sau.."
-Á á á á aaa... Sư cứu cứu tao, chân tao... aaa
-Mày điên à la vậy bị phát hiện giờ.
Sư nhanh chóng đi lại chỗ Dương gỡ cái bẫy chuột, ai dè vừa ngồi xuống đã thấy toàn thân đau nhói...
-Á à mấy người dám vào nhà bà ăn trộm, chọn nhầm chỗ rồi nhé.
-Mama cho bọn này một trận đi mama..
-Đúng tiểu Xử xông lên đánh bọn chúng.
Cả tập đoàn ba người sử dụng nào là chỗi lau nhà, nào là cái cọ bồn cầu, nào là dép lê, nào là chảo... Mỗi người hai vũ khí đánh cho bọn Sư Dương té tát. Sau một hồi vật lộn với bọn sư tử hà đông, cuối cùng Sư Dương cũng thoát được (vật lộn cái gì bị đánh đến nỗi phải lết ra khỏi nhà thì có). Xử Nữ đi một vòng quanh nhà kiểm tra đồ đạc, xem xét có mất gì không. May sao chả mất thứ gì.
-Haha chúng ta quả là thiên tài, bà ngoại nhỉ, mama nhỉ..
-Ừ để xem chúng có dám nữa không
- Lần này mỹ nhân Song Ngư này tha cho các ngươi đấy.
(ý câu này đâu có trong kịch bản đâu nhỉ)
Hai tên trộm lê từ từ cũng về đến trùm. Lết xá vào trong (biết thế nào cũng bị ông Kết giáng tội, nhưng thôi không vào cũng chết mà vào cũng chết, vậy thôi thì vào...) Sau khi thuật lại toàn bộ câu chuyện...
-Bọn bây đúng là lũ ăn hại mà, có ba tên đàn bà mà cũng không lấy được bức mật thư, thật là lũ ăn hại... bala...
-Nhưng ông chủ, ba người đó biết võ ạ (viện cớ ý mà)
-Hừ các ngươi cút hết cho ta, lũ ăn hại
-----hết vở kịch.....
Sau khi diễn xong cả bọn lớp S ra cúi chào khán giả trước sự vỗ tay khen ngợi. Buổi biểu diễn kết thúc trong êm đẹp, nhưng cả bọn thì chẳng êm đẹp chút nào. Bước ra khỏi cửa lớp một đám pan hâm mộ bu kín người. Người thì xin số điện thoại, người thì mời đi ăn, người thì xin làm quen.... haizz khổ thế á
Cuối cùng cũng phải dùng tới sự trợ giúp của mí bác vệ sĩ. sao ngồi trên xe di về nhà mà lòng hân hoan. Có chút gì đó tự sướng (úi trời)
Nào là " sao mình lại diễn hay tới thế- Song Ngư"," uây, kịch bản của ai mà hay dã man, haha-Bảo Bình"," đèn lét, dụng cụ ok, chuẩn khỏi chỉnh hehe-Thiên Bình"...
Mọi người ủng hộ cho mình nha! dạo này mình hơi bận nên không đăng chap được thường xuyên. Các bạn cho mình nhận xét đi.. ^^ nhoa nhoa yêu nhìu^^