Tối khoảng giờ thì Song Tử cuối cùng mới lết xác trên lưng cõng Thiên Bình ngủ thiếp đi từ lâu, dì Bích Thuỷ lo lắng nhưng rồi sự lo lắng ấy đã phai đi phần nào khi thấy thân ảnh cả hai đứa đi về, Song Tử cõng Thiên Bình lên phòng đắp chăn cho mới đi xuống dưới phòng khác. Bích Thuỷ đem ra ly nước cho Song Tử ngồi xuống ghế sofa hỏi:
-Sao hai đứa về trễ vậy ?
Song Tử uống một ngụm nước, ánh mắt chứa đầy tia hạnh phúc hơn bao giờ hết, Song Tử vui vẻ nói:
-Thiên Bình đồng ý rồi dì ơi
Dì Bích Thuỷ nhíu mài vắt óc suy nghĩ không biết thằng bé nói vậy có ý gì, chợt cơn gió mang đáp án thổi ngang qua làm dì Bích Thuỷ đoán được ý nghĩa câu nói đó, dì ấy mừng thay cho cha mẹ Thiên Bình. Sau đó Song Tử tính về nhưng trời đã tối nên Thuỷ bảo ở lại đây, Song ca ca đồng ý nhưng ngủ ở dưới phòng khách để tránh việc phá giấc ngủ của người anh yêu thương nhất.
Sáng hôm sau, Thiên Bình thức giấc, cô cảm thấy ngay khoé mắt mình như có nước mắt vậy, Bình bỗng hoang mang vội đi tìm người đó, người mà tối hôm qua đã khiến trái tim Thiên Bình bớt lạnh đi phần nào.
-Đâu rồi....hay hôm qua chỉ là...
Mắt cô rưng rưng, Thiên Bình ôm chặt gối mở điện thoại lên thì một tin nhắn gửi đến đúng lúc, nội dung tin nhắn: "Em yêu ơi dậy chưa". Tin nhắn đó đã khẳng định những việc xảy ra vào tối hôm qua không phải là mơ, tay run run vẫn cố gắng nhắn hai từ dạ rồi cho Song Tử, vừa ấn vào nút gửi thì cánh cửa phòng mở ra một thân ảnh từ bên ngoài xông vào ôm chầm lấy Thiên Bình làm cô theo đà ngã xuống, cô bấy giờ mới nhìn lại người đang nằm đè lên cơ thể yếu ớt nhỏ nhắn của mình là Song Tử, Bình nhi dùng hết sức đẩy Song Tử ra nhưng anh cứ ôm khư khư Thiên Bình, áp mặt vào ngực Bình nhi hưởng thụ cảm giác ôm người yêu trong truyền thuyết là như thế nào. Mãi đến khi dì Bích Thuỷ gọi cặp này xuống ăn sáng Song Tử mới chịu buông Thiên Bình để cô đi làm vệ sinh cá nhân, xong xuôi hết tất cả công việc trước khi đi học, Song Tử háo hức trải nghiệm cùng người yêu đi đến trường, cả hai người này đi ra đầu đường bắt gặp Sư Tử miệng ngậm cây kẹo mút đứng dựa vào cột đèn kế bên, Thiên Bình lon ton chạy tới bên Sư Tử vui vẻ còn hôn lên má Sư nhi nữa, Thiên Bình còn tính ôm luôn cơ nhưng do nhận thấy có cặp mắt lạnh lẽo đang nhìn về phía mình nên từ bỏ ý định đó.
Song Tử từ đằng sau đi lại nhẹ nhàng kéo Thiên Bình vào lòng mình, tay kia vẫy chào Sư Tử như không có gì xảy ra. Sư nhi nheo mắt rồi che miệng cười khúc khích kề sát mặt mình với Thiên Bình mà nhéo má cô bạn thân rồi nói:
-Không cần tui nữa ha
Thiên Bình lắc đầu xoa má, dùng cả hai tay kéo hai con người kia về phía mình, tươi cười:
-Cần hết !
Ba người cười với nhau thì ông Cự Giải mới lết xác tới, sắc mặt ngơ ngác như mới rớt xuống trái đất, cũng phải thôi anh Giải nhà ta mới đến cơ mà làm sao hiểu được chuyện gì đang diễn ra. sao cùng nhau đi tới trường bắt đầu ngày học mới, hi vọng nó sẽ vui vẻ và bình yên bên người chúng ta thương, yêu quý.
Ở trường, Thiên Yết ngồi ngay ghế đá gần phòng giáo viên, ngồi đây ai ai cũng có thể nhìn thấy ai bên trong và đang làm gì, Yết nhi cố tình ngồi đây chỉ với mục đích là ngắm thầy Xà Phu nhưng tay lại vô thức chép bài, thầy Xà Phu từ xa thấy bóng dáng Yết nhi ngồi bên ngoài cứ ngó nghiêng ngó xéo vô đây thấy làm lạ Xà Phu đi ra. Thiên Yết mặc dù tay chép bài vẫn để ý được rằng Xà Phu từng bước từng bước tiến về phía mình, Thiên Yết vội thu dọn sách vở bỏ vô cặp đứng dậy thì nghe tiếng gọi, chân Thiên Yết hoá thành đá vì tiếng gọi đó, mặt theo phản xạ chậm rãi quay lại như một con robot.
-Em đi đâu vậy ?
-Dạ...dạ... - Cổ họng Thiên Yết vẫn chờ não nghĩ câu trả lời muốn cứng họng. Thầy Xà Phu chân dài đã vậy giọng to nữa làm sao thoát khỏi thầy ấy đây, Thiên Yết phân vân lúc này không biết nên làm gì và phải nói ra sao bỗng dưng nhớ đến đống bài mình vừa chép vừa ngắm đáp - dạ thưa thầy con chép bài giúp bạn Xử Nữ bị sốt ạ
Thầy Xà Phu xoa cằm chăm chú nhìn vào những giọt mồ hôi lấm tấm trên má Thiên Yết, ánh mắt chứa tia nghi ngờ nhưng rồi cũng qua, Xà Phu cười vỗ vai Thiên Yết khen ngợi lòng tốt và trách nhiệm của một lớp trưởng và bạn cùng bàn tốt bụng, sau đó thầy Xà Phu vào phòng y tế để thăm anh Xử Nữ nằm bại liệt trong trỏng hôm qua bị cặp đôi Ngưu Kết chọc ghẹo, nét mặt không hề tốt tí nào. Quay trở về cô nàng Thiên Yết của chúng ta, cô thầm cảm ơn người bạn dù bị sốt nhưng nhờ cơn sốt tào lào bí đao đấy cô mới thoát nạn, Yết nhi luyến tiếc nhìn thân ảnh ngay phòng y tế trò chuyện cùng cô y tế khiến cho lòng Thiên Yết có cảm giác khó chịu, Yết nhi thở dài ôm cặp đi lên lớp với tâm trạng cực kì cực kì khó chịu, nét mặt không tươi tắn như thường ngày nữa rồi.
Trên lớp, sao từ nhà Thiên Bình đến trường đã có mặt và đang tích cực làm bài cho tiết sau, hôm qua lo chơi trò chơi quên bén việc phải làm bài tập nữa, Thiên Bình thì làm bài rất bình thường nhưng lâu lâu cứ hắt xì mà một lần như vậy là hắt xí liên tục mấy cái rồi mới ngừng, đợi chút nữa là lại hắt xì nữa. Song Tử ngồi kế bên lo lắng nghĩ rằng tại mình hôm qua đưa về trễ nên giờ bị bệnh, Song Tử kéo Thiên Bình sát vào mình rồi xoa đầu cô hỏi:
-Bệnh hả ?
Thiên Bình lắc đầu ngước lên nhìn tập Sư Tử rồi chép tất cả vào trong tập mình, Song Tử biết rằng Thiên Bình nói dối để không phải làm anh lo nhưng cứ nói dối vậy khác nào khiến Song Tử đây lo lắng thêm, Song Tử hôn lên trán Thiên Bình, tiện tay nhéo má Bình nhi mới nói:
-Học xong anh dắt đi khám bệnh
-Ơ...
-Không cãi - Chưa để Thiên Bình nói gì Song Tử đã cướp lời phòng việc nhỏ cãi lại, Song Tử thắc mắc Thiên Bình có quan tâm đến sức khoẻ của bản thân hay không nữa ?
Chợt có tiếng mở cửa theo phản xạ của người trong lớp ai cũng nhìn ra, chính là Thiên Yết ở dưới sân trường mới lên nhưng có điều là tại sao mặt Thiên Yết không tươi gì hết trơn vậy, Sư Tử nhíu mài định mở miệng hỏi thì Thiên Yết bực bội ném ba lô xuống ghế nghe rõ tiếng va chạm của cả hai vật, thế là Sư nhi không dám hó hé gì tiếp tục làm bài tập. Thiên Yết gục mặt xuống bàn liên tục buông những tiếng thở dài, mọi người ai nấy đều cảm thấy hôm nay người đang ngồi ở dưới không phải là Thiên Yết, có khi nào chị em song sinh Yết đi học thế Yết của chúng ta ? Mấy trăm câu hỏi liên tiếp hiện trong đầu người ngồi bàn đầu trước bàn giáo viên, tiếp đó cặp đôi Nhân Mã và Bạch Dương đi vào lại khiến cho cả lớp sôi nổi trở lại, theo sau là cặp Ngưu_Kết cứ tình cảm nựng má nhau rồi đút nhau bánh nữa chớ, hên Thiên Yết đang chán nản úp mặt xuống bàn chứ không Yết nhi đây cũng nổi điên lên rồi.
Ma Kết hôn má Kim Ngưu ngồi xuống ghế khều khều Song Tử, Song ca ca quay xuống thấy Ma Kết cười cười mà chả hiểu tại sao Ma Kết cười, Kết nhi chỉ Thiên Bình sau đó để tay hình trái tim nhìn Song Tử, Song ca ca với cái IQ gọi là khiến người ta trầm trồ hơn bao giờ hết anh mới biết ý của Ma Kết chỉ Thiên Bình với Song Tử thành cặp, Song Tử gật đầu rồi quay lên vì Thiên Bình cứ giật giật áo Song Tử muốn rách luôn đây này. Kết nhi che miệng cười khúc khích rồi đưa ánh mắt đẹp tuyệt vời của mình qua Kim Ngưu đang chống cằm lườm mình, Ma Kết lay cánh tay Kim Ngưu để biết tại sao lườm cô bằng cặp mắt lạnh lẽo như thế, Ngưu ca phòng má cực cute nói:
-Em không quan tâm anh, giận !
Ma Kết nắm tay Kim Ngưu xin lỗi nhưng Ngưu ca vẫn không chịu tha lỗi nên Ma Kết đành phải ôm Ngưu ca rồi hôn lên má coi như bù lại, Kim Ngưu mỉm cười vòng tay qua eo Ma Kết ép người mình và Ma Kết gần nhau hơn, môi chạm môi, Ma Kết đẩy Kim Ngưu ra bĩu môi nói:
-Đồ cơ hội.
Kim Ngưu chồm người sang gần Ma Kết thêm lần nữa bảo:
-Giận tiếp he ?
Ma Kết lắc đầu lia lịa không dám nói câu hồi nãy, im re chỉ biết nắm tay Kim Ngưu mở ba lô lấy sách vở của tiết sau. Bạch Dương ngồi bên cửa sổ ngắm chú chim bay lượn trên bầu trời trong rất thoải mái và vui sướng, Nhân Mã nhìn ra theo cũng đắm đuối nhưng việc người yêu ngắm chim không ngắm người yêu mình thì là chuyện lớn, Nhân Mã giả vờ than thở vì không được người yêu ngắm nên tối nay qua nhà nhỏ hàng xóm chơi tới sáng mai, Bạch Dương nghe vậy lấy cây bút vẽ hình trái tim ở giữa là tên bản thân lè lưỡi trêu chọc, thách Nhân Mã sang nhà nhỏ hàng xóm chơi khi có cái hình này ngay bàn tay, Mã ca cũng chẳng vừa gì liền nói tối nay chẳng thèm sang nhà nhỏ hàng xóm thà đi đua xe với hội đua xe của Nhân Mã đây còn sướng hơn. Bạch Dương rưng rưng nước mắt sụt sùi, Nhân Mã biết mình đã lỡ làm Dương nhi buồn nên ôm Bạch Dương xoa đầu cô, Mã ca lau nước mắt nói:
-Không đi không đi được chưa ? Có điều phải ngắm anh không ngắm chim, cảnh nữa.
-Dạ - Bạch Dương ngoan ngoãn nghe theo, vậy là từ khi nói câu đó ra Dương nhi nằm lên bàn ngắm Nhân Mã đến độ đã con mắt, càng ngắm càng ghiền miếng thịt trước mắt chỉ muốn cắn một miếng thôi.
======> End chap
Đố mọi người sau cặp Thiên Bình_Song Tử thì cặp tiếp tục sẽ là ai đây, cùng đón chờ chap nha. Nhớ vote + ý kiến + follow, nhớ làm đó, còn những ai đọc tới đây đích thị là tới đây mà quên luôn việc vote mấy chap trước và chap này thì nhớ vote. Mấy chap trước số lượt xem cùng số vote hơi bị chênh lệch, rồi bye bye mọi người hẹn mọi người ở chap
Tác giả: Ri
Đăng vào ngày: //