-Ông đi đi...hức hức....tui muốn một mình
Thiên Yết cố gắng dùng giọng nói che đi tiếng khóc đồng thời kêu Xử Nữ đi về, Xử ca nghe rõ tiếng nức nở đó lòng không kiềm được đấm vào tường, tay rỉ máu nhưng chẳng nhầm nhò gì cả. Thiên Yết đầu óc vô cùng bối rối, bấy giờ cô còn chả muốn nghe ai nói hết, Xử Nữ bên ngoài ngồi phịch xuống đất tựa lưng vào cửa, anh nói:
-Yết ! Nói tui nghe sao bà không chấp nhận tình cảm của tui đi.
Bên trong không trả lời làm anh thở dài nói tiếp:
-Bà biết không ? Bà giống với mẹ tui lắm, mẹ tui lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, tui còn tưởng bà ấy không biết khóc là gì nữa, ai ngờ chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, nước mắt cũng phải rơi, bà ấy khóc do ba tui đánh bài nợ nần,....
Kể đến đó, nước mặt Xử Nữ rơi từng giọt từng giọt vì vô tình nhớ lại lúc mẹ anh rời xa anh và ba anh, ngay ngày hôm đó ba anh bắt đầu uống rượu sau khi chơi bài thua, Xử dần như rất chán đời nhiều lúc muốn đi với mẹ, ước một ngày nào đó mẹ anh tới đưa anh đi cùng qua thế giới khác.
Tới một ngày nọ, anh sẵn sàng chuẩn bị đủ mọi thứ để đi tìm mẹ, nhưng anh lại tìm được một bức thư cùng sợi dây chuyền màu xanh lục, trong bức thư là lời mẹ anh kể lại thời gian chăm anh từ hồi bé đến bây giờ, mẹ Xử Nữ chỉ mong Xử sống một cuộc sống thật tốt, tìm được một người vợ thật tốt. Xử Nữ buông xuôi những món đồ để tử tự chỉ để thực hiện lời mẹ mong muốn nhưng rồi sao, Thiên Yết không chấp nhận mới đau.
Xử Nữ thở dài đứng dậy, có vẻ anh nên bỏ cuộc đi tìm mẹ thì hay hơn, Xử Nữ quay đầu luyến tiếc nhìn cánh cửa lạnh lẽo không chịu mở dù là hí hí cũng được, vừa đi vừa suy nghĩ không biết mẹ có buồn hay vui đây đến độ mém đập đầu vô tường luôn cơ. Chợt có thứ gì đó nắm tay anh theo phản xạ anh đứng yên rồi quay ra đằng sau, đập vào mắt anh là cô nàng Thiên Yết mắt còn sưng đỏ do khóc nhiều, Xử Nữ gạt những giọt nước mắt còn đọng lại trên mặt mình, gương mặt tỏ ra khó hiểu hỏi:
-Sao còn chạy theo ? Không ở một mình đi ?
-Hông...ông yêu tui...vậy ông có chấp nhận nếu ngày hai ta không còn bên nhau nữa không ? - Thiên Yết ngước nhìn Xử Nữ, đôi mắt long lanh còn động lại vài giọt nước mắt chưa kịp lau
Mặt Xử Nữ tối sầm lại, Yết nhi cắn môi biết trước việc mình đã làm nhiều lần khiến Xử Nữ buồn nên cậu ấy từ bỏ thôi, Thiên Yết thở dài tính cất giọng nhưng Xử ca nhanh hơn cô đã ôm lấy Yết nhi nở nụ cười hạnh phúc, Thiên Yết còn chưa định hình chuyện gì vừa xảy ra nữa, Xử Nữ đáp:
-Vậy là vui rồi
-Bỏ ra, đau quá
Thiên Yết lí nhí nói, Xử Nữ buông ra rồi kéo mặt cô lại hôn một cái trên môi, Thiên Yết hoá đá trước nụ hôn bất ngờ đó, đây là lần đầu tiên cô biết cái cảm giác hôn môi là gì, nghe nói nó đã lắm ai ngờ đã thiệt. Cả sao gạt đi những giọt nước mắt vẫn còn vướng trên khuôn mặt thay vào đó là nụ cười hạnh phúc, Thiên Yết kéo Xử Nữ vô nhà sau đó nấu cho người yêu ăn bữa tối ngon ơi là ngon luôn. Tối khuya lắc khuya lơ, Xử Nữ bảo về mà Thiên Yết cứ đòi ở đây, hết năn nỉ tới làm nũng thì ai chịu được cơ chứ, rốt cuộc Xử Nữ lạnh lùng đây cũng phải thua trước độ cute phô mai que muốn xĩu này thôi.
Đừng nghĩ hai người này ngủ chung giường nha, Thiên Yết đòi ở nhà trọ của cô thôi chớ không ngủ chung giường, cô cho anh nằm dưới đất chuẩn bị tinh thần nửa đêm gối bay thẳng vào mặt ahihi.
->>>> Sáng thứ hai