Về tới nhà Thiên Bình, Bình nhi mở cửa ra thì chợt để ý nhà có giày người lạ, Song Tử cũng thấy điều lạ đó nên khẽ nói vừa đủ cho người nghe:
-Có khi nào là mẹ...
Thiên Bình đi vào trong nhà nhìn xung quanh chỉ thấy mỗi dì Thuỷ đang ngồi làm việc trên máy tính, dì ấy hầu như không hề biết việc Thiên Bình đã về và đứng bên phải mình, Thiên Bình ánh mắt đượm buồn nghĩ rằng do cô quá nhớ mẹ mình đến độ tự hình dung ra khuôn mặt, ngoại hình, giọng nói.
-Bà đi đâu hả - Chợt một giọng nói vang lên từ nhà bếp làm sao tò mò đổ dồn mắt về phía đó.
Từ bếp, một người phụ nữ tóc xanh bước ra trên tay cầm dĩa bánh thơm ngất ngây, mùi hương từ bánh lan toả khắp căn phòng khách khiến cho dì Thuỷ phải rời mắt khỏi màn hình máy tính, dì ấy bất ngờ trước sự hiện diện của bé sao siêu cute. Người phụ nữ kia ngạc nhiên khi thấy Thiên Bình đến mức tay run mà phải nhờ Bích Thuỷ nhanh trí cầm hộ. Người phụ nữ đó chạy lại ôm Thiên Bình, nước mắt lăn dài trên má nức nở nói:
-Con...của mẹ....hic...mẹ nhớ con lắm
-HẢ - sao kia hết hồn đồng thanh
Thiên Bình mắt tròn xoe không nói nên lời, một phần là vì cô không nghĩ mẹ mình quay trở về với mình, một phần là vì mừng rỡ, cô nàng ôm mẹ mình dụi đầu vào lòng ngực ấm áp mà bấy lâu nay cô chưa hề cảm nhận được. Bích Thuỷ vỗ tay chúc mừng và bảo:
-Mọi người lên ghế ngồi đi rồi ta ăn bánh, nói chuyện nào
Hai mẹ con kia gật đầu rồi dìu nhau lên ghế sofa ngồi, Sư Tử và Cự Giải nhanh chân leo lên ngồi và rót nước cho mọi người, riêng Song Tử cậu vẫn có ánh mắt nghi hoặc về mẹ của Thiên Bình, suốt mấy năm theo đuổi thì mẹ của Bình đã bỏ Bình đi vậy lí do gì mà bà ấy quay lại. Cự Giải thấy Song Tử cứ đứng như xác không hồn liền kéo xuống, nói nhỏ:
-Làm gì đứng đó vậy ? Ngồi xuống cho lịch sự đi nào
Song Tử siết chặt tay đáp:
-Tao không nghĩ bà ấy quay lại đây, mẹ Thiên Bình khiến tao phải suy nghĩ nhiều rồi đó mày
Cự Giải nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu, Song Tử thấy thế liền giải thích trong khi ba người nữ kia đang trò chuyện rôn rả:
-Ngay sau gáy của Thiên Bình có một vết bỏng, mẹ bả bỏ đi vì vết bỏng đó, thế tại sao lại quay về chớ
Cự Giải nghe hợp lý, chống cằm suy nghĩ nhưng bị Bích Thuỷ gọi nên giả vờ tươi cười đáp lại, Thiên Bình dụi nước mắt giới thiệu:
-Đây là Sư Tử bạn thân con, kế bên là Cự Giải đồng thời là người yêu Sư Tử luôn. Cuối cùng là Song Tử mẹ nhớ chứ, người yêu con luôn đó
Mẹ Thiên Bình gật đầu chào từng đứa một với nụ cười trên môi nhưng khi nhìn qua Song Tử nụ cười ấy biến mất một cách đột ngột, nét buồn trên gương mặt dần xuất hiện, thở dài cất giọng:
-Song Tử cô muốn nói với con chuyện này, mẹ con... đã mất rồi
Song Tử nghe xong trong lòng vô cùng sốc mà vẫn cố tỏ ra mình ổn, khuôn mặt không cảm xúc ấy bắt đầu hiện rõ, Song Tử nhếch môi cười:
-Không sao đâu ạ, con cũng quen không có mẹ kề bên rồi cô
Diệp gật đầu mời tất cả ăn bánh do chính tay Bích Thuỷ làm, cả đám ăn ngon miệng đã vậy còn vui nữa chớ, Thiên Bình ăn xong liền xin dì Bích Thuỷ cho mẹ cô ngủ chung với cô rồi nhiều thứ khác nữa. Thấy vậy Bích Thuỷ đâu nỡ cho hai mẹ con xa cách được nên cũng đồng ý hết mọi thứ Thiên Bình xin, Bình nhi phấn khởi nắm tay Diệp để giới thiệu phòng, Sư Tử và Cự Giải thì bận chuyện gia đình nên phải đi về còn mỗi Song Tử ở dưới phòng khách phụ dì Thuỷ chuẩn bị bữa tối.
Khi dì Thủy và Song Tử bày đồ ăn ra bàn thì Song phát hiện Thuỷ đang khóc, trông dì ấy rất đau khổ vì vậy Song đi lại hỏi chuyện, dì Thuỷ ngồi xuống ghế ôm mặt nói:
-Tầm ngày nữa Diệp sẽ đưa Thiên Bình qua Mỹ định cư...
-Sao - Song Tử nghe thế liền hoang mang, cảm giác đang suy sụp trong anh, sau biết bao tháng anh đang yêu gần thì giờ lại phải yêu xa, vậy thì anh không chịu nỗi nếu thiếu cái ôm ấm áp của Thiên Bình, hơn nữa là bàn tay ngày ngày được nắm và cho ăn tát. Cả gian phòng tràn ngập sự buồn bã một cách bất ngờ, không khí tồi tệ này cứ diễn ra vì cả hai người ai cũng im lặng trước đống đồ ăn tối kia.
->>>> Trên phòng Thiên Bình