Sáng thứ ba cũng như bao buổi sáng khác, các sao phải xách mông đi học. Song Ngư và Bảo Bình dường như bình phục hoàn toàn có thể đi học được, có điều Song Ngư hạn chế vận động mạnh và đi đứng cẩn thận là ok, còn Bảo Bình khoẻ re muốn bay thì bay muốn nhảy thì nhảy. Đấy là mọi người nghĩ nhưng Bảo Bình thương Ngư lắm cơ, đòi mang cặp cho mà Ngư nhất quyết hông chịu vậy là Bảo phải dùng biện pháp mạnh để ra tay thôi, cô hăm doạ Song Ngư tối nay không hôn trước khi ngủ làm Ngư rưng rưng nước mắt ngoan ngoãn đưa cặp cho Bảo. Nói gì nói tối nào trước khi đi ngủ Bảo phải hôn Ngư thì Ngư mới ngủ được, nhiều lúc Bảo nghĩ Ngư là con của mình chớ không phải người yêu nữa rồi.
Tới lớp, Bảo Bình vừa mở cửa lớp ra thì một thanh niên chạy từ trong lớp chạy ra với tốc độ bàn thờ, hên là Bảo Bình nhìn thấy kịp nên tránh sang một bên, nhìn theo thì cô đoán đó là Nhân Mã, Song Ngư khều khều Bảo Bình vì muốn biết có chuyện gì, Bảo nhi nhún vai lắc đầu không biết vụ gì nữa đây. Tuy nhiên bên trong cô nghe loáng thoáng đâu đó giọng Song Tử, Bảo và Ngư cùng đi vô thì thấy Song Tử với nụ cười rất gian kèm theo đó là ly trà sữa trên bàn, Bảo vẫn chưa hiểu chuyện gì nhưng trí thông minh của cô giúp cô đoán rằng Nhân Mã đã uống ly trà sữa đó rồi bị đau bụng, bất chợt Song Tử thấy Song Ngư liền cầm ly trà sữa đi tới hỏi:
-Ê ê, mày uống hông ? Ngon lắm á !
Bảo Bình biết trong đó có độc khiến Nhân Mã phải đi ứ ừ ư nên nắm cổ áo Song Tử lôi ra xa nói:
-Đừng có mơ mà dụ dỗ chồng tui uống ba cái chất độc hại người này nhá
Song Tử bĩu môi quay về chỗ ngồi, tay chống cằm bảo:
-Này do Thiên Bình làm, mọi người không uống thì bả buồn đó
Bảo Bình à không tất cả mọi người nghe xong hoá đá, Song Tử đoán trước điều này nên được pha cười hô hố, Sư Tử đặt tay lên vai Song Tử lay mạnh cậu quát:
-Ông bị điên à ! Đừng có cho nó làm trà sữa !!!!! Nó mà làm là làm tới khi mọi người đồng ý khen ngon thì thôi đó !!! Ông điên lắm rồi Song Tử à
Song Tử bị Sư Tử hành đến độ hồn lìa khỏi xác do quá chóng mặt đi, mặc kệ tình trạng của Song Tử như thế nào thì Sư nhi vẫn tiếp tục lay cậu. Bạch Dương thở dài lo lắng cho Nhân Mã không biết giờ ra sao thì bỗng nhớ rằng nãy giờ không thấy bóng dáng Thiên Bình đâu cả, cô hỏi:
-Ủa Song Tử ? Thiên Bình đâu ?
-Chịu, sáng sớm không thấy đến chỗ hẹn của tụi này, tụi này có qua nhà thì thấy khoá trái rầu.
Cự Giải thay Song Tử trả lời câu hỏi đó, Thiên Yết ngồi ăn kẹo mút vừa học bài mới nhớ ra hồi sáng Thiên Bình có gọi điện cho Yết xin phép nghỉ, Yết đập bàn đứng dậy cầm cây kẹo mút đưa cho Xử Nữ giữ hộ, la lên:
-Mọi người ớiiiiii !
-Ớiiiii - Mọi người đồng thanh
Thiên Yết bắt đầu kể lại lý do Thiên Bình xin phép nghỉ ngày hôm nay là Bình cùng dì Bích Thuỷ đi thăm họ hàng ở ngoại ô, con của em dì Thuỷ tổ chức đám cưới muốn mời tất cả họ hàng về đấy chơi. Thiên Yết nói xong phần lý do chưa kịp nói tiếp đã bị Song Tử bay vào đặt cái ghế vô họng cô ngồi nói:
-Vậy mà nó hông nói tui biết
Thiên Yết lườm Song Tử kèm theo đó là luồng sát khí toả ra nhắm vào Song Tử, cậu lạnh sóng lưng cảm giác như mình sắp bị ăn tươi nuốt sống, đem vô nồi lẩu rồi nấu lên. Thiên Yết ho vài tiếng lấy lại sự chú ý tiếp tục nói rằng Bình có gọi cho Song Tử sáng sớm và thứ Bình nhận được là bị Song Tử nói Bình là bà già rồi cúp máy, phiền Thiên Yết trả thù giùm cho cô. Thiên Yết đã hoàn thành việc chuyển lời cho Song Tử, Sư Tử nghe vậy nắm cổ áo Song Tử, trợn mắt lên giận dữ nói:
-Ai cho mày gọi vợ teo là bà già hả thằng kia ? Nay mày ngon rồi
Sư Tử giơ nắm đấm lên may thay có Cự Giải cản cô lại chớ hông thì Song Tử nhừ xương với Sư Tử mất rồi, Bảo Bình còn chẳng tin lời mình vừa nghe nên hỏi Song Tử:
-Ông kêu người yêu mình là bà già luôn hả ?
-Không có ! Tui còn không nhớ nữ-... mà khoan, hình như.... - Song Tử xoa cằm nhớ đến chuyện lúc sáng
>>>> Sáng giờ rưỡi Hiện tại