Ngày hôm sau, Kim Ngưu đưa địa chỉ nhà của Thiên Bình cho Thiên Yết, Yết nhi như hoá đá vì kinh ngạc chỉ trong một ngày mà có thể tìm ra địa chỉ sao, quá hay đến từ vị trí của Kim Ngưu. Thiên Yết vội vã tập hợp những người trong nhóm bàn kế hoạch sau giờ tan học sẽ đến địa chỉ nhà để quẩy, nguyên đám ngồi tập trung trong một góc của lớp làm bao nhiêu con kiến đang bò phải đứng lại nhìn, tại sao người trong lớp không nhìn mà phải là kiến đơn giản là tại ở đây bắt học nên chuyện thông tin thế giới ít quan tâm.
Sư Tử nhân lúc Song Tử đi tám ( Sư không biết Song làm gì nên bảo đi tám ) thì cô mượn chỗ ngồi Song để nói chuyện với Thiên Bình người bạn RẤT RẤT THÂN của mình, Sư vừa nói vừa chỉ xuống cái tụi tụ tập trái phép dưới kia:
-Không biết đám đó bàn cái gì ở dưới kia
Thiên Bình trợn tròn mắt đặt tay lên trán Sư Tử, giọng ngạc nhiên đáp lại:
-Hôm nay mày bị sốt hay sao mà quan tâm ba cái chuyện bên ngoài thế
Sư Tử nắm lấy tay Thiên Bình để xuống nói:
-Không có, lâu lâu phải để ý chứ má
Thiên Bình gật đầu nằm xuống bàn nhắm mắt lại nói:
-Thôi tao ngủ đây, mày làm gì thì làm
-Ê má sắp tới giờ học rồi, ngủ gỉ nữa con heo này - Sư Tử lay Thiên Bình
-Kệ đi, tao buồn ngủ cho tao ngủ đi mà hu hu - Thiên Bình than
-Ừ ! Thứ gì chứ không phải thứ hay chủ nhật, tao về chỗ à
Sư dứt lời rồi đi về chỗ để cho cái con heo kia ngủ đến khi giáo viên vô, cũng đúng thời điểm đó, Song Tử về chỗ thì thấy Thiên Bình nằm ngủ trông rất ngon mặc dù nhỏ mới nhắm mắt tí xíu. Song Tử cảm thấy có cái gì đó gọi là cute nên để yên vậy còn mình chỉ việc ngồi ngắm thôi, bỗng nhiên tay anh lại muốn chạm vào cái má kia nhưng anh không thể nào ngăn cản được, thôi đành cho cái tay khốn nạn tuỳ ý làm
Song Tử nhắm chặt mắt lại không dám mở ra và lúc anh mở ra là lúc anh có cảm giác có thứ gì đó nắm lấy tay mình, anh từ từ mở cặp mắt to tròn của mình ra, ối giời ơi, người nắm tay mình là Thiên Bình với cặp mắt cún con thêm kiểu đang gòng lên vậy á, Thiên Bình giọng yếu đuối nói:
-Cậu định...định..làm gì tui ?
Đầu óc Song giờ rối cả lên không biết nói gì rất may là có chị Sư thấy cảnh này nên phải lết xác qua bàn tụi nó, Sư Tử gỡ tay Thiên Bình ra khỏi Song Tử rồi nói:
-Mày bớt gòng và cái giọng bình thường của mày đâu, thôi nha má
-Lè - Thiên Bình lè lưỡi gãi đầu
Sư Tử lườm Song Tử rồi lại đi về chỗ ngồi của mình vì giáo viên đã vô lớp rồi, tiết học bắt đầu trôi qua một cách điên đầu. Tại sao lại điên đầu là bởi cái đám Thiên Yết, Bạch Dương, Nhân Mã nó ngồi ở cuối nên nói chuyện như mấy con điên á, giáo viên tức quá cho lớp nghỉ luôn , mấy lớp khác phải đóng cửa lớp lại mà học luôn là hiểu cái tài nói chuyện của đứa này nó bộc phá tới cỡ nào luôn đó.
———> Giờ ra chơi >>> Quay trở lại lớp học giờ chiều Trên đường về Nhà Song Tử Tua tiếp