[12CS - SN Harem] Te Quiero

chương 2: tại sao cô ấy được chọn?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

THCS THPT ACG - ngôi trường đào tạo cho bạn những kĩ năng cần thiết để ra đời có thể áp dụng. Với tiêu chí đã đặt ra, bạn sẽ được đào tạo hoặc trong kĩ năng cơ bản cần có ở trường. Với A - Active (Năng động), C - Confident (Tự tin) và G - Genius (Thiên tài), một khi đã không nắm vững thì bạn buộc phải ở lại đây lâu dài.

A và C là hai kĩ năng quan trọng nhất, G chỉ là yếu tố rất nhỏ, và những người thuộc lớp G rất ít. Khi đã nằm trong tốp G, bạn sẽ được học một chương trình khác A và C, cao hơn, khó hơn và thành công nhanh hơn.

Và Song Ngư - nhân vật nữ chính - tất nhiên nằm ở lớp A&C, mà cụ thể là A&C.

Đương nhiên, cô là người bình thường mà.

Song Ngư bước vào trường trong tâm trạng ngái ngủ, cả tối hôm qua cô lo kể chuyện cho các em, quên béng mất chuyện hôm nay là thứ hai. À mà cô cũng thiếp đi ngay lúc kể xong còn gì.

Song Ngư có một tính nết kì lạ. Mỗi khi ai đó to tiếng với cô hay với người khác mà cô ngay gần đó, tần suất càng nhiều, càng to thì cơn buồn ngủ của cô càng lớn, ngủ say đến mức không màng ồn ào xung quanh. Bởi vậy cô hay được mấy đứa em cô ví giống như mặt biển, mặc ngươi cứ ném rác vào mặt ta hay tè bậy thì ta cứ yên tĩnh vỗ vào bờ, vỗ a vỗ~

Cô cũng thấy tính cách này thật kì lạ, nhiều thiên tài khác trong trường chưa chắc có, thế nên cô từng đề cập chuyện này khi thi tuyển lên cấp ACG. Nguyên văn cô nói cô có một đức tính tốt, đó là trầm ổn, người khác có làm gì cô, chế nhạo cô, cô cũng đều im lặng cho qua. Tất nhiên câu trả lời này thu hút sự tò mò từ thầy cô, khi được hỏi lại lần nữa, cô khẳng định chắc chắn và còn ví dụ cho dễ hiểu, rằng kể cả ai đó tè bậy (mà như lời Nhân Mã nói) vào mặt thì cô vẫn ngủ say.

Song Ngư suýt bị đuổi học thẳng cổ.

Nhờ tài tự tin (khai tè bậy vẫn ngủ) và năng động (chân chó mua cà phê cho thầy cô trong trường và hiệu trưởng), nên rất may mắn, Song Ngư vẫn được đi học.

Đến giờ cô vẫn rất tiếc vì không được vào lớp G, hừ, rõ là tính cách đặc biệt một cách thiên tài thế kia cơ mà.

Nói đến thiên tài, bạn của Nhân Mã em trai cô Kim Ngưu cũng là người trong lớp G - G. Không rõ thành tích học tập trong lớp cậu như nào, nhưng chỉ với việc bằng tuổi Nhân Mã và Song Tử, hiện tại đang học lớp A, mà Kim Ngưu lại nhảy lớp lên G học thì một câu thiên tài cũng đủ để nhắc đến cậu. Vừa đẹp trai lại học giỏi, chưa kể nhà cũng giàu, nghĩ thôi cũng thấy bấn loạn rồi. Sáng nay lúc cô tỉnh dậy có hỏi Bạch Dương xem hôm qua ai là người bế cô về phòng, cô nghĩ chắc là Xử Nữ vì hai thằng trời đánh kia không đời nào làm thế, mà có làm, cũng là ném thẳng cô vào phòng. Sau khi Bạch Dương nói là Kim Ngưu đưa về phòng thì cô có sững lại một lúc, rồi tưởng tượng cả đống thứ lãng mạn trong đầu, nào là bế kiểu công chúa, đặt xuống nhẹ nhàng, thì thầm vào tai, hôn một cái lên trán rồi mới về phòng Nhân Mã ngủ.

Nói sao nhỉ, đối mặt với một người đẹp trai như vậy, cô không thể không kìm lòng mà tự sướng trong đầu. Tuy biết Kim Ngưu thích cô là điều không thể xảy ra nhưng cô tự cho phép bản thân mình suy nghĩ bậy bạ một lúc. Bạn trai nhỏ tuổi hơn mình vẫn luôn là mẫu người ưa thích của cô mà.

"Song Ngư!" Chợt một giọng nói làm cắt ngang mạch suy nghĩ của cô. Cô quay qua quay lại nhìn nãy giờ vẫn chẳng thấy ai.

"M nó Song Ngư! Mày mù à?" Một bàn tay đập bốp vào... lưng cô. Cô cúi xuống nhìn mới thấy bạn thân của cô đang hừ mũi lườm cô.

"Úi xin lỗi, tao không nhìn thấy." Song Ngư gãi gãi đầu. "Bữa tao bảo mày mang cà kheo đi thì không chịu, cứ nói nhìn lạ. Tao bảo mang giày cao gót ... à không phân đi đỡ kì, thế mà mày không đi."

"..." Thiên Bình điên tiết, không nói không rằng đập một cái rõ kêu vào mông Song Ngư làm mọi người ai nấy đều nhìn chằm chằm cả hai.

Song Ngư nhìn cô bằng ánh mắt kẻ cao nhìn kẻ lùn, bình thản ngồi xổm xuống rồi đập bốp vào mông cô.

... Này này, có cần không có tiết tháo mà sỉ nhục chiều cao của cô không? Ngồi xổm xuống là thế nào, đứng thì không với xuống mông được chắc?

Chợt Thiên Bình ngước lên nhìn Song Ngư rồi lại quay đầu ra sau nhìn xuống phía dưới. Ừm, đúng là không với tới.

... Đối với một loạt hành động này, tác giả rất không có tiết tháo lật bàn.

Hai người các cô hôm nay đến trường để khai giảng vào lớp , không phải để đập mông nhau! Kịch bản bạn bè lâu lắm không gặp vẻ mặt xúc động chạy tới ôm chầm lấy nhau khóc mà tôi đưa cho hai cô đâu rồi?

"Bảo Bình đâu?"

"Sao mày lại để ý đến người yêu tao?" Thiên Bình nheo mắt, ra hiệu cho Song Ngư bế cô lên cho dễ tìm.

"Trường này có bao nhiêu trai đẹp tao ngắm hết từng đó."

"M! Mày tán người yêu bà đi, bà cho mày xem." Nhìn tới nhìn lui một hồi, cô mới xác định rõ chỗ Bảo Bình đang đứng, giơ tay lên chỉ cho Song Ngư. "Bên kia kìa, đang đứng cạnh Ma Kết."

"Trong lúc tao hỏi Bảo Bình đâu thì tao cũng nhìn thấy rồi. Nó đang bất lực nhìn mày nheo mắt tìm nãy giờ. Tao đã bảo rồi, không cà kheo thì cao gót."

"..." Thiên Bình im lặng đợi Song Ngư thả cô xuống, lại đập mông cô, rồi chạy đến chỗ Bảo Bình.

Đáng tiếc là, cô chạy nhanh đến chỗ anh không bằng Song Ngư ung dung bước đến.

"Ây dà Bảo Bình, sắp tới là sinh nhật người yêu mày, mày đã mua quà gì chưa? Tao thấy một đôi cà kheo m khá là hợp với cổ đấy." Song Ngư vỗ vai Bảo Bình, nói to cho Thiên Bình phía xa kia nghe được, mắt nhìn cô thở hổn hển chạy tới nơi.

"Vất vả cho em rồi. Chạy nhanh như vậy chắc mệt lắm, để anh đi mua nước cho." Bảo Bình nhìn cô đang thở một hơi, xoa đầu cô cười nhẹ nhàng rồi quay người đi vào căn-tin trường.

Song Ngư nhìn Bảo Bình đang dần đi xa, chép miệng.

"Tao nhìn thằng Bảo Bình đi xa như vậy rồi mà nó còn cao hơn mày đang đứng ngay cạnh tao."

"..." Thiên Bình đang chăm chăm nhìn mông Song Ngư, chực chờ đánh tiếp lần nữa.

"..." Ma Kết im hơi từ nãy giờ và vẫn đang tiếp tục.

"Này Ma Kết, cái đống ảnh tao gửi cho mày mày in hộ tao chưa?" Song Ngư chợt quay qua hỏi người đang mải mê đọc sách.

"Chưa." Ma Kết gập sách lại, thở dài. "Thằng bạn thân thanh mai trúc mã đẹp trai của mày ngay bên cạnh sao mày không thích, ba cái ảnh vớ vẩn cũng thích."

"Tên khoa học của ba cái ảnh vớ vẩn là trai D."

"Nó là trai D m nó." Thiên Bình trừng mắt nhìn Ma Kết, thầm chửi tên mọt không biết gì, trai D là nguồn sống của cô, cứ thử nói vớ vẩn gì đi.

Nhắc đến D, Thiên Bình cô có một nỗi ám ảnh với cụm từ này. Năm lớp , cô thích một người bằng tuổi, đẹp trai, đúng chuẩn soái ca. Đơn phương một năm trời, thi xong xuôi cô quyết định gặp anh rồi tỏ tình. Nếu thành công thì tiến tới, không thành công thì ít ra cũng có một kỉ niệm đẹp. Haha, kết quả cô chưa kịp nói gì, anh đã nói thẳng vào mặt cô anh là gay, anh không thích gái.

"Nếu không thích em tại sao anh luôn xuống lớp em nói chuyện với em thân mật như vậy?" Thiên Bình rưng rưng nước mắt hỏi.

"Anh xuống lớp em nhưng đâu gặp em, em tự tiến tới chỗ anh bắt chuyện mà."

"Thế sao anh lại cười với em? Anh có biết điều đầu tiên trong mục cách nhận biết người kia thích bạn là người kia mỉm cười với bạn không?"

Xa xa có bóng dáng Ngư đang lẻn vào một góc hóng hớt nghe chuyện. Nghe Thiên Bình nói đến câu này, cô kích động ho kịch liệt. Biết bạn cô vốn ảo tưởng nặng rồi nhưng cô không nghĩ nó nghĩ xa được đến thế. Nói vậy thì ngày nào Bảo Bình chả nhìn cô cười cười mà nó vẫn thích Thiên Bình đấy thôi?

"Thật ra em rất tốt, xinh xắn, tốt bụng, dễ thương. Lớp anh có nhiều đứa khá thích em, anh cũng quý. Nhưng giá như em không phải nữ thì anh đã yêu em rồi..." Anh đẹp trai nào kia nói được đến đó chợt đỏ mặt, bỏ lại một câu rồi chạy biến. "Anh qua lớp em là để... gặp Bảo Bình. Anh thích em ý..."

"Phụt" Song Ngư đứng ở một góc nghe được đến đấy bụm miệng cười, cô cố không cười ra tiếng nếu không Thiên Bình mà biết sẽ xử cô mất. Cô cố nín nhịn, nhìn qua phản ứng của Thiên Bình. Cô đang đứng như trời trồng ở đó, chôn chân tại chỗ, vẻ mặt như ngợ ra một điều gì.

Sau sự kiện đó, Thiên Bình đã nghỉ chơi với Bảo Bình đến tận cuối học kì lớp , cứ thấy mặt Bảo Bình là cô chạy biến, luôn nói xấu cậu trước mặt bạn bè trong lẫn ngoài lớp.

Còn bây giờ tại sao vẫn còn chơi lại với nhau thì phải để sau này, tác giả cảm thấy không thể không có lòng tự trọng mà kể hết ra được.

Đau đớn ôm tim một thời gian, cô được Song Ngư tẩy não, quyết định lún vào thế giới D, trải qua quá trình coi anime - thích trai D - cuồng trai D. Từ đó cô rút ra một chân lý, chỉ có trai D mới yêu cô thật lòng thôi, đặc biệt là lĩnh vực otome game.

Đối với triết lý này, Song Ngư không thèm bàn luận gì cả, chỉ lẳng lặng lôi Ma Kết đang tính nói trai D cũng yêu nhau trong BL (Boy's love) đi.

"À, nhắc mới nhớ, lớp mình hôm nay có thầy mới dạy thay thầy Joe. Nghe bọn con gái đồn thầy đẹp trai lắm, từ nước ngoài về, hát hay nhảy giỏi, dễ thương vui tính gì đó. Không biết thầy ấy có dạy lớp mình không." Ma Kết chợt nhớ ra, thông báo với cả người bao gồm Bảo Bình đã đi mua nước về.

"Đẹp trai là tốt rồi. Lớp mình à? Thầy mấy tuổi? Tên gì? Tính cách? Sở thích? Có người yêu chưa?" Mắt Song Ngư chợt sáng lên.

"Ai biết, ổng thì phải, hình như tên cái gì mà Jackson Li, à tên tiếng Việt là Sư Tử, chưa có người yêu. Tính ổng không rõ, chưa tiếp xúc." Đối với Ma Kết, những ai Song Ngư thích anh đều tự động chuyển đại từ nhân xưng qua "ổng".

"Ê Ma Kết, mày nhìn người mày thích hỏi về người khác vậy mà còn trả lời hả?" Bảo Bình ngớ ra nhìn anh đang trả lời từng câu hỏi của Song Ngư.

"Ma Kết có một châm ngôn "Thà nhìn người mình thích thích người khác chứ nhất định không ghen, vì ghen rồi sẽ bị cho friendzone"."Thiên Bình nhìn Ma Kết đang chân chó đến cực hạn, trong đầu nghĩ ra viễn cảnh chủ và chó chơi đùa với nhau. "Lên lớp đi, mắt của chúng ta không rảnh để nhìn cẩu độc thân."

Bảo Bình im lặng không nói nhìn tay anh đang được Thiên Bình nắm lấy kéo đi, xung quanh bay đầy bong bóng màu hồng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio