Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiệc prom dành cho học sinh lớp được tổ chức vào chủ nhật tuần này. Trường thông báo vào thứ đầu tuần, sau ngày hôm đó học sinh chỉ toàn bàn tán xung quanh câu chuyện nên mặc gì cho buổi dạ hội. Vì đã thi xong cuối học kì nên thầy cô phần nào cũng thả lỏng cho học trò, ngoại trừ những người muốn học đại học ở trường khác vẫn phải lao đầu vào ôn thi, còn lại thì đi học chỉ để có bạn bè tâm sự.
ACG là trường liên thông, sau khi học hết cấp thì học sinh có thể lên thẳng đại học ACG, chỉ cần trải qua bài thi xét năng lực mà đối với các thầy cô là "thi cho có, xui lắm mới rớt" sẽ được nhận vào học tại trường. Tất nhiên nếu có học sinh nào không muốn học thì cũng chẳng sao cả, viết đơn xin phép là được, sau đó việc còn lại của trò ấy sẽ là chăm chỉ ôn thi để thi tuyển vào trường đại học đã chọn là xong.
Bên cạnh việc hứng thú về buổi prom sắp tới, Song Ngư cũng suy nghĩ khá nhiều về vấn đề thi cử này. Cô nửa muốn học lên thẳng đại học ACG nửa muốn thi vào trường khác. Sau khi hỏi qua những đứa bạn của cô, Song Ngư càng rối rắm hơn.
Thiên Bình và Bảo Bình chọn cùng nhau học lên thẳng, một phần đỡ phải ôn tập nhiều nặng đầu, một phần cũng vì đại học ACG thoả mãn những điều kiện mà Thiên Bình cần nên việc chọn học trường khác là không cần thiết. Bảo Bình thì cảm thấy sao cũng được, cậu không tính học lên cao mà chỉ cần tốt nghiệp cấp là đủ, nhưng vì Thiên Bình nên cậu cũng học cùng cô.
Ma Kết thì chọn học ở đại học khác, cậu muốn đi theo ngành Luật vì như Ma Kết từng nói "Tao muốn học Luật để có thể cãi tay đôi với bà hàng xóm". Nói đùa thôi chứ thật ra là vì cậu muốn đi theo cha nên chọn ngành này. Cũng vì vậy mà mấy ngày nay mặc kệ mọi người rầm rộ vụ prom, Ma Kết vẫn phải học ngày học đêm, bỏ ngoài tai mọi lời bàn tán.
Song Nhi cũng chọn học ở ACG như Thiên Bình nhưng không như Thiên Bình chọn vì trường đáp ứng được những điều kiện cô cần, Song Nhi chọn trường đại học này đơn giản chỉ để bớt phải học nhiều. Cô không muốn đặt nặng về lý thuyết quá nhiều, cô cần chọn một trường học nhẹ nhàng để có thêm thời gian tham gia những hoạt động xã hội lấy thêm kinh nghiệm. Dù sao kiến thức của bản thân Song Nhi cũng trội hơn người khác, việc học không phải trọng tâm của cô.
Song Ngư rối rắm mãi vấn đề này, hôm trước cô còn tâm sự với Kim Ngưu nhằm có người an ủi cô vì cậu còn hẳn năm nữa mới phải lo, ai mà ngờ cậu còn tính toán xa hơn cả cô. Bố mẹ Kim Ngưu dự định sẽ đưa cậu đi du học từ nhỏ rồi nên cậu đã phải học ngoại ngữ từ sớm, những hành trang cần thiết cũng đã chuẩn bị xong xuôi, giờ chỉ cần cậu học hết lớp là đi luôn. Song Ngư khi biết tin ngây ra một lúc, cô nhìn Kim Ngưu hồi lâu không biết nên nói gì tiếp theo. Có chút ngạc nhiên, có chút cảm phục và cũng có... Mất mát.
Trạng thái của Song Ngư những ngày nay không hề ổn tí nào, một bên là chuyện chọn trường đại học, một bên là việc Kim Ngưu sẽ đi du học, cô không còn tâm trạng để lo cho vụ prom sắp tới đây. Đến cả Ma Kết mấy nay lao vào học điên cuồng không màng sự đời còn nhận thấy có gì không ổn với Song Ngư, huống gì là Thiên Bình với Song Nhi rảnh rỗi cả ngày tám đủ thứ trên trời dưới đất lại không nhận ra.
"Mày đang suy nghĩ cái gì thế? Không biết nên chọn bạn prom là ai hả?" Song Nhi nói vài câu đùa xem phản ứng của cô thế nào.
Song Ngư cũng biết tâm trạng mình hiện giờ không giống bình thường chút nào, cô xốc lại tinh thần rồi đáp lại Song Nhi vài câu.
"Mày lại nghĩ về việc chọn trường đại học đúng không?" Thiên Bình biết thừa cô đang lo điều gì nhưng Song Ngư không chịu nói, bản thân cô cũng không tiện nói toẹt ra.
Song Ngư nhìn hai đứa bạn của mình, gật đầu ủ rũ, "Tao không biết nữa... Tao nên học gì bây giờ?"
Song Ngư lúc đầu không tính nói, nhưng nghĩ mãi cũng phiền lòng nên cô đành khai thật.
"Tao cũng muốn học đại học ở trường khác, nhưng tụi mày đều học ở đây. Tao không muốn xa tụi bây."
Nếu học ở ACG cô sẽ được học cùng với Bảo Bình, Thiên Bình và Song Nhi. Ma Kết tuy học khác trường nhưng vẫn có thể gặp nhau vì khoảng cách cũng không quá xa. Chẳng qua là nếu học ở ACG, năng lực của Song Ngư sẽ không được phát huy. Chỉ có ở trường đó, cô mới có thể học đúng chuyên ngành mình thích.
"Ôi trời tao cứ tưởng gì ghê gớm lắm. Mày không cần phải theo tụi tao đâu, cùng lắm thì tụi mình gặp nhau ít hơn, cuối tuần tụ lại một bữa quẩy tung nóc là được rồi." Song Nhi cứ tưởng chuyện gì đáng sợ lắm, làm cô lo cho con bạn cô mãi.
"Thật đấy, mày cứ chọn trường mày thích đi, quan trọng là mày được học đúng ngành mình thích chứ đừng vì tụi tao mà mày không thể toả sáng. Tao nói thật, mày nghe con Nhi nói rồi đấy, hãy làm điều mày thích là được. Có gì tụi mình gặp nhau , lần một tuần là được." Thiên Bình khuyên thật lòng, cô còn huých tay Ma Kết đang nửa học nửa hóng chuyện ra ý kêu cậu lên tiếng.
"... Một tuần gặp lần còn khó, nói gì đến , lần như mày nói." Song Ngư nhìn xuống mặt bàn như có gì suy nghĩ, cô cười buồn. "Nhưng mà ừ, nghe theo tụi mày vậy, tao quyết định sẽ học ở đó."
"Mày nói gì nghe nghiêm trọng vậy, cái đất này quanh quẩn một hồi thể nào tụi mình chả gặp nhau." Song Nhi nghe cô bạn nói mà buồn cười, con này lại bắt đầu diễn sâu rồi.
"Trường tao chọn cách chỗ này hơn km đấy." Song Ngư nhìn Song Nhi, đến lượt cô cảm thấy buồn cười. Nếu chỉ là vì học ở ACG hay học chỗ khác thì cô đâu phải đắn đo, loanh quanh chắc chắn sẽ gặp nhau thôi. Quan trọng là liệu từ trường cô đến trường bọn bạn có đủ gần để loanh quanh gặp nhau hay không. Mà dù sao khi nghe người bọn họ nói Song Ngư cũng càng thêm kiên định, đúng, việc học là việc của cô, cứ chọn điều gì tốt nhất cho mình là được.
"Hả??? M... Mày nói lại coi trường mày học cách đây bao nhiêu cơ?" Thiên Bình trố mắt, cô nhìn chằm chằm Song Ngư để xem rõ khẩu hình, cô sợ mình nghe nhầm mất.
", chính xác là km." Song Ngư bình tĩnh trả lời.
"Vãi... Mày nói thật à?" Ma Kết ngồi bên cạnh quay phắt sang nhìn cô, giọng cậu run rẩy.
"Chứ nếu ở gần đây thì tao việc gì phải lăn tăn." Song Ngư nhìn cả ba người bọn họ, cô ung dung nói tiếp. "Chỉ có tao đi thôi, bố mẹ với mấy đứa em tao vẫn học ở đây. Có gì phải nhờ đến tụi mày rồi."
"..." Song Nhi nhìn Ngư như muốn nói thêm câu gì, mắt cô rơm rớm nước, "Giờ tao nói tao mong mày rớt trường đó có được không?"
Thiên Bình quay sang đánh Song Nhi một cái vào lưng nhưng mắt cô thì ngập ý cười, có lẽ bản thân cô cũng đồng tình với ý kiến đó.
"Tao cũng không muốn xa mày đâu, nhưng nếu mày đã định thì thôi vậy." Thiên Bình thở dài, cô liếc mắt sang nhìn Ma Kết để xem phản ứng của cậu. Ma Kết như vẫn chưa thôi ngạc nhiên, cậu cứ ngồi đơ ra đấy mất một lúc mới phản ứng lại, nghiêng người qua ôm chầm lấy Song Ngư.
"Sao mày lại bỏ tao đi hả? Mày đi rồi tao phải sống sao đây huhu... Ít ra mày cũng phải nói sớm để tao còn chuyển theo mày chứ..."
Song Ngư vừa thấy bất đắc dĩ vừa cảm động, cô biết quyết định này có hơi sốc đối với bọn họ, nhưng việc họ ủng hộ cô cũng khiến cô an tâm phần nào.
"Mày không cần trù ẻo, tao đã xem qua rồi, trường đó thi rất dễ, đặc biệt là với năng lực của tao thì đậu là cái chắc."
Cơ miệng Thiên Bình giật giật, đến lúc này rồi còn bốc phét. Cô cố nhịn không mỉa mai Song Ngư, chuyển câu chuyện này sang đề tài khác.
"Bỏ chuyện này sang một bên đi, thế mày đã chọn bạn nhảy với mình chưa?"
Thiên Bình hỏi làm Song Ngư giật mình, mấy nay vì mải lo nghĩ chuyện học nên cô quên mất việc này. Cô nhìn xung quanh rồi nghĩ ngợi một lúc, "Ờmm..."
"Mày nhìn đâu xa thế, Ma Kết ngay cạnh không chọn đi." Thiên Bình chán nản nhìn cô. Mày không thấy cặp mắt tên Kết nó sáng như đèn ô tô thế kia à?
"Ai lại làm vậy, cũng phải để Ma Kết kiếm tình yêu đời mình đi chứ, tao đâu thể chặn đứng đường duyên của nó được. Nhỉ?" Song Ngư quay qua nhìn cậu cười.
"Không, không hề. Mày kệ tao mới là chặn đường duyên đấy. Tao không ngại đâu, mày cứ chọn tao đi." Ma Kết nhìn cô đầy chờ mong, trông cậu lúc này như con cá nằm trên thớt chỉ đợi Song Ngư đến mổ xẻ.
"..." Đây là lời thoại của Song Nhi.
"..." Đây là lời thoại của Thiên Bình.
"Má nó..." Đây là tiếng lòng của cả hai.
À không, của cả ba, tính thêm phần của tác giả nữa.
"Vậy cũng được, thế hẹn gặp mày vào chiều chủ nhật nhé." Ma Kết đã không ý kiến thì cũng chả đến lượt Song Ngư lo, cô vỗ vai cậu rồi đuổi đi để ba người cô tám chuyện.
Đợi Ma Kết lủi thủi bỏ đi thì Thiên Bình chiếm ngay chỗ cậu, cô ngồi phịch xuống. "Ê này, thế mày đã có váy mặc đi tiệc chưa?"
Song Ngư tỏ vẻ khó hiểu, "Chỉ cần không mặc áo ba lỗ là được rồi?"
Song Nhi nghe Ngư nói mà choáng váng, cô chộp lấy hai vai Ngư lắc qua lắc lại. "Mày ấm đầu à? Tiệc này chỉ có một lần thôi ,mày mặc ba cái đồ bình thường ấy đi làm quái gì?"
Song Ngư bĩu môi, tuy cô hay mặc mấy bộ đơn giản thoải mái đi chơi nhưng đâu có xấu đau đớn lắm đâu, nhìn cũng rất ngầu mà? Chưa kể cô cũng có một cái váy màu đỏ mặc hôm đi Giáng sinh với Ma Kết đấy thôi?
Thiên Bình như đọc được hàm ý trên mặt cô, "Thì đồ bình thường của mày cũng đẹp đó, nhưng ai lại mặc đi dạ hội bao giờ con ngáo này!"
Không kịp để Song Ngư phản bác lại, cô nói tiếp. "Mày đừng có bao biện gì hết. Chiều nay được nghỉ, ba đứa mình sẽ đi mua đồ mới. Đi với tao và Nhi đảm bảo mày ngon ngay."
Thiên Bình vừa dứt lời thì Bảo Bình cũng đã quay lại, tiếng chuông reo hết giờ ra chơi.
___
"Đứa bỏ bu nào gọi đấy?" Song Ngư với lấy điện thoại đang reo inh ỏi làm mất giấc ngủ của cô, lầm bầm chửi vài câu.
"Giờ mà mày còn nằm ngủ được à? Đã giờ chiều rồi đấy!" Song Nhi nghe thấy giọng nói ngái ngủ của cô, điên tiết chửi. "Chiều nay giờ tụi mình có buổi dạ hội, mày không nhớ à???"
"Ơ đệch... Là hôm nay à?" Song Ngư giật mình tỉnh cả ngủ, cô vội nhảy xuống giường. Vì quá đột ngột nên Song Ngư cảm thấy choáng váng cả đầu óc, cô vội đứng yên tại chỗ một lúc cho cơn choáng qua đi.
"Vậy mà cũng quên được, tao chịu mày đấy." Giọng nói của Thiên Bình vang từ đầu dây bên kia, cô và Song Nhi đang ở nhà của Thiên Bình sửa soạn.
Song Ngư cười hì hì nói chuyện qua loa rồi cúp máy, đâu phải cô không nhớ mà là do tối qua cô mải nghĩ ngợi quá nên mất ngủ cả đêm, trưa nay mãi cô mới chợp mắt được. Còn về phần nghĩ gì, hẳn nhiên là Song Ngư đang suy tư nên đáp lại lời tỏ tình kia của Kim Ngưu như nào rồi ┐(´ー`)┌
Song Ngư lao vội vào nhà tắm, cô cố gắng rút ngắn thời gian lại hết sức có thể. Mặc bộ váy mà hôm kia cùng Thiên Bình và Song Nhi lựa mãi mới hài lòng, trang điểm một chút để nhìn không quá lờ đờ, Song Ngư cũng xong xuôi vào giờ phút, đúng lúc cô vừa mở cửa phòng đi xuống thì chuông cửa reo lên.
"Anh Ma Kết đến." Bạch Dương chạy ra mở cửa, trông thấy cậu thì la lên gọi chị đại nhà mình.
"Tao đâu có đui mà không thấy." Song Ngư xỏ đôi giày cao gót mà bà An mua cho cô hôm qua.
Bạch Dương nhịn không trả treo lại chị đại, dù gì hôm nay cũng là ngày quan trọng của Song Ngư, cô mới không thèm chấp.
Ma Kết đứng ngoài cửa đợi trong hồi hộp, cậu chỉ biết Song Ngư mặc đồ màu trắng nên cầm theo một bó hoa cùng màu để tặng cô, còn lại thì cậu chẳng biết gì nữa. Ma Kết mặc một bộ suit đen, cũng không phải lần đầu mặc nên cậu không có cảm giác gì, chỉ là hôm nay khác một chút, bộ đồ này hoàn toàn mới, cậu mua nó chỉ để đợi đến ngày này.
Song Ngư mặc một bộ váy màu trắng đuôi tôm, để hở vai khoe da thịt trắng nõn. Váy của cô có hai lớp, lớp ngoài được thiết kế là vải voan có đính hoạ tiết ngôi sao, phần tay áo làm phồng lên. Cô để tóc xoã chứ không tạo kiểu gì hết, phối cùng bộ váy là đôi giày cao gót khoảng phân màu xám và túi xách cũng cùng màu. Song Ngư nhìn Ma Kết chào, cô quơ quơ tay trước mặt cậu, "Nhìn gì mà chăm chú thế hả?"
Ma Kết đứng ngây như phỗng, cậu thoáng thất thần. Không phải trước đây cậu chưa từng thấy Song Ngu mặc váy, bằng chứng là hôm Giáng sinh năm ngoái cậu cũng đã chứng kiến rồi nhưng đối với Ma Kết, lần nào cô cũng khiến cậu rung động.
Ma Kết cố gắng kéo mình về thực tại, tránh đánh rơi liêm sỉ trước mặt crush. Trong lòng niệm chú "Mình là người đàn ông trưởng thành" thêm lần nữa, cậu chìa bó hoa ra trước mặt cô, mỉm cười lịch lãm.
Song Ngư cũng đáp lại bằng một nụ cười nhẹ, cô nhận lấy bó hoa rồi chìa một tay ra, Ma Kết vội nắm lấy tay cô, cả hai nắm tay nhau cùng sánh bước đi ra xe của cậu.
Song Ngư chết lặng nhìn cậu rồi nhìn lại xe, cô cứ nghĩ cậu sẽ chở cô bằng xe máy cơ! Còn cmn cái con xe to to có tận bánh này là gì đây hả?
"Mày có biết là mình chưa đủ tuổi lái xe không...?" Giọng cô run run, cô sợ bị mấy anh công an bắt lắm đấy, đừng để buổi prom đêm nay của cô diễn ra trong đồn cảnh sát chứ!
"Sinh nhật tuổi của tao qua lâu rồi." Ma Kết nhìn vẻ mặt trắng bệch của cô cười phá lên, quên bén mất mình vừa hứa sẽ trở nên trưởng thành. "Với lại đây là xe của bố tao, không phải sợ. Lên xe đi."
Song Ngư nửa không dám lên vì sợ hãi cậu chẳng may phạm luật, nửa gào thét đòi lên vì () đang mời gọi cô ngồi vào. Song Ngư tự an ủi mình, ai lại đi ngược đãi bản thân bao giờ, nghĩ vậy cô liền không cự tuyệt mà vứt liêm sỉ ngồi lên xe của Ma Kết.
______________________________
() Porsche Boxster GTS bản