Lúc đầu, bên trong có chút im ắng, hòa vào sự tĩnh mịch của đêm, thật đau xót. Sau đó, bên trong xuất hiện một tiếng nói quen thuộc: “Đinh Đinh.”
Tiếng nói khàn đặc, không rõ, vừa nặng vừa kéo dài.
Là Gia Tuấn.
Tôi mở to mắt.
Anh ở bên kia, nghẹn ngào gọi tôi: “Đinh Đinh… Đinh Đinh, vợ ơi.”
Lòng tôi chua xót thoáng thanh tỉnh lại.
Tôi hỏi anh: “Anh đang ở đâu?”
Bên kia, anh không lên tiếng, lại nghe tiếng hít thở, ngáy khò khò, dường như anh đã ngủ.
Tôi ngồi dậy: “Gia Tuấn, Gia Tuấn, anh đang ở đâu?”
Tôi không ngừng gọi, thật lâu sau trong điện thoại truyền đến một giọng nói: “Anh ấy ở chỗ tôi.”
Tôi thất kinh, Thẩm An Ny?
Tôi lại liều lĩnh chạy ra khỏi nhà, kêu xe đến chỗ ở của Thẩm An Ny, Thẩm An Ny mở cửa cho tôi, tôi nhào vào trong, trước tiên vọt đến phòng ngủ, quả nhiên Gia Tuấn đang an ổn nằm trên giường, trên người đắp chăn, anh ngủ thật say.
Tôi cực kỳ phẫn nộ, chộp lấy anh: “Gia Tuấn, anh lập tức đứng lên cho em, anh buồn ngủ thì về nhà mà ngủ.”
Quả thực là tôi tức giận muốn khóc, Gia Tuấn lại có thể ở chỗ của Thẩm An Ny.
Đàn ông sau khi say rượu giống như một khối bùn nhão, tôi hoàn toàn không đẩy được anh, kéo cánh tay anh, tôi dùng sức thế nào cũng không nhấc anh dậy nổi, cực kỳ tức giận, tôi đứng bên cạnh giường thở hổn hển.
Thẩm An Ny chỉ lạnh lùng đứng một bên, nhìn thấy cô ta khoanh tay, đứng bên cạnh, vừa không giúp tôi cũng không giải thích gì.
Tôi hỏi cô ta: “Tại sao anh ấy lại ở chỗ của cô?”
Cô ta cũng rất bình tĩnh trả lời tôi: “Tôi lo lắng cho anh ấy, cho nên sau khi cúp điện thoại của chị xong, tôi cũng lái xe đến Đế Hoàng.”
Tôi có hơi tức: “Cô đang làm cái gì vậy? Đây cũng là chuyện mà một trợ lý phải làm sao?”
Cô ta không chút để tâm đến lời chất vấn của tôi, “Chị muốn nói cái gì? Chị muốn nói với tôi, đây là việc riêng của vợ chồng chị sao? Đinh Đinh, bất luận nói thế nào, chị cũng không thể đón anh ấy đi, nhưng tôi thì có thể, đây chính là sự thật phải không?"
Tôi trả lời không được.
Lời nói của Thẩm an Ny rất lạnh lùng: “Anh ấy không đi theo chị, bởi vì anh ấy không hài lòng với chị, anh ấy có thể ngoan ngoãn nghe lời khuyên của tôi, để tôi đón đi, chứng tỏ anh ấy tin tưởng tôi. Chị lại muốn nói gì chứ? Chị muốn nói anh ấy là chồng chị, tôi không có quyền làm như vậy, đúng không? Tôi không muốn tranh cãi vấn đề này, chị có biết gần đây luật sư Phó bị rất nhiều áp lực không? Anh ấy là một người kiêu ngạo, nhưng trên tòa án, anh ấy lại bị một luật sư khác chỉ vào và nói, Phó Gia Tuấn anh có tư cách gì ngồi ở chiếc ghế này mà biện hộ chứ? Vốn dĩ trong mắt người cùng ngành, anh là một luật sư tốt, đáng để người khác tôn trọng, nhưng đột nhiên chỉ trong một đêm, bị người khác hủy đi danh dự, gặp phải sự tổn thương nặng nề như vậy, chị làm vợ của anh ấy, chị đã làm cái gì vì anh ấy chưa?”
Tôi im lặng, tôi đã làm gì, tôi cũng muốn làm cho Gia Tuấn vui vẻ, năng lực của tôi có thể làm gì vì anh đây?
Tôi nói: “Thẩm An Ny, tôi là vợ của Gia Tuấn, chuyện của vợ chồng chúng tôi, cô không rõ đâu, về phần tôi đã làm gì, Gia Tuấn biết tôi biết, không cần phiền cô đến chỉ trích tôi đâu.”
“Đinh Đinh, chị cho rằng chăm sóc sinh hoạt hằng ngày cho anh ấy, để anh ấy có cuộc sống không lo không nghĩ, vậy là đủ rồi sao? Chị hiểu được anh ấy phải chịu áp lực thế nào không? Ở bên ngoài, anh ấy phải chịu đựng áp lực, về đến nhà, lại còn phải miễn cưỡng cười đùa với chị, chị có biết trong lòng anh ấy có bao nhiêu đau khổ buồn bã hay không?”
“Miễn cưỡng cười đùa? Thẩm An Ny, cô hiểu Gia Tuấn được bao nhiêu chứ?”
Thẩm An Ny cười lạnh: “Tôi không hiểu anh ấy, nhưng tôi biết những ưu phiền của anh ấy, ít nhất, tôi còn biết trong lòng anh ấy không thoải mái, chị làm vợ anh ấy, khi chồng rơi xuống đáy của sự nghiệp, chị không tìm cách giúp anh ấy giải quyết khủng hoảng, chị lại có quan hệ gần gũi với người đàn ông khác ở bên ngoài , người đàn ông đó còn công khai đến tìm luật sư Phó, chị nói xem một người làm chồng, làm sao có thể chịu đựng được? Anh ấy đã phải nhận áp lực rất lớn rồi, bây giờ còn phải chịu đựng thêm sự khiêu khích của người đàn ông khác, chị bảo anh ấy phải làm hài lòng chị thế nào nữa đây?”
Trong lòng tôi dâng lên một hồi khó chịu, ép tôi gần như ngạt thở, ngay cả chuyện này Gia Tuấn cũng nói với cô ta.
Hiện tại, trong lòng tôi thật sự là bị ấm ức, Đường Nhất Phàm bắt bẻ tôi, tôi đáp không được. Gia Tuấn đẩy tôi đi, tôi cũng đáp không được. Khi Thẩm An Ny chỉ trích tôi, tôi cũng không thể nói gì hơn. Đến ngay cả một cô gái hầu rượu công kích tôi, tôi cũng không đối đáp lại. Tôi không thể nói là do bọn Thẩm An Ny đều là sinh viên ngành Luật, tài ăn nói của tôi vẫn không thể cãi lại bọn họ, tôi chỉ có thể nói, tôi thật sự không biết nên nói cái gì bây giờ.
Tôi nhìn Gia Tuấn nằm ở chỗ đó, ngủ rấy say sưa, hệt như một đứa trẻ, không hề có tâm sự.
Trong lòng tôi vừa khổ vừa đau, Gia Tuấn, em thật sự không hiểu anh sao? Em biết trong lòng anh đau khổ, em cũng muốn tìm cách san sẻ bớt với anh, đây là sự khổ tâm của em, tuy rằng không giúp được gì nhiều cho anh, nhưng em vẫn cố gắng, anh có thể hiểu không?
Thẩm An Ny nói: “Chị có biết người đâm sau lưng Phó Gia Tuấn là ai không?"
“Là ai vậy?”
Cô ta không nhìn tôi, trả lời rất bình tĩnh: “Là Quách Sắc.”
Quách Sắc? Trái tim của tôi nổ tung ầm ầm, tôi vốn đã khuyên bản thân, phải quên đi người phụ nữ này. Hiện tại, Thẩm An Ny nhắc đến, hệt như một ngòi nổ, châm ngòi cho vết thương cũ trong lòng tôi.
Thẩm An Ny nói: “Là cô ta, tôi đã tìm người đi điều tra, cuối cùng tra ra được cô ta đứng ở phía sau làm tất cả những chuyện này. Cô ta thu thập rất nhiều chứng cứ gây bất lợi cho luật sư Phó, lại mua chuộc Đường Nhất Phàm. Đinh Đinh, chị hận cô ta lắm phải không? Chính xác, lúc trước cô ta phá hoại tình cảm giữa chị và luật sư Phó, nhưng nếu không phải mẹ và em gái chị đến xúc phạm cô ta, khiến cánh tay phải của cô ta bị thương, không thể sử dụng dao mổ được nữa, cô ta có đi đến bước cực đoan thế này không?”
Tôi lập tức xụi lơ, mệt mỏi ngồi xuống mép giường.
Thẩm An Ny chỉ đứng một bên nhìn tôi, đối với sự yếu đuối của tôi, mặt cô ta không chút thay đổi.
“Đinh Đinh, chị về đi. Đợi luật sư Phó tỉnh lại, tôi sẽ để anh ấy về nhà, chị yên tâm, tôi và luật sư Phó tuyệt đối trong sạch, tuyệt đối không có loại quan hệ như chị nghĩ đâu, tôi không phủ nhận việc tôi thích anh ấy, anh ấy thực sự rất đáng để người ta thích, chị trách anh ấy sau lưng chị tìm gái hầu rượu à? Thật ra mấy cô hầu rượu đó là bạn của anh ấy gọi, vì nể mặt nên anh ấy không thể từ chối, Đinh Đinh, chị chỉ thấy một người đàn ông trác táng và suy sụp, nhưng chị lại không thấy được một người đàn ông mất mát và mâu thuẫn, nếu anh ấy thực sự muốn giấu chị, anh ấy có rất nhiều cách, hoàn toàn không cần cho chị biết.”
Tôi im lặng không nói gì.
“Tôi rất tán thưởng luật sư Phó, anh ấy cũng nói một số chuyện trong lòng với tôi, anh ấy nói cho tôi biết, anh ấy từng phản bội chị, đó là chuyện anh ấy đau khổ nhất, anh ấy kết hôn với chị năm, thể xác anh ấy chưa từng phản bội chị bao giờ, mỗi khi nhớ đến lần sai lầm đó, làm tổn thương chị, còn mất đi đứa con của hai người, anh ấy đều đau đớn rớt nước mắt. Đinh Đinh, chị đã là một người phụ nữ rất hạnh phúc rồi, rất nhiều người không chịu thừa nhận sai lầm, bọn họ làm cho người phụ nữ của họ tiếp tục đau lòng, nhưng luật sư Phó thì làm thế nào chứ? Anh ấy biết lỗi của mình rồi muốn bù đắp lại, nhưng chị cao ngạo, không chịu tha thứ cho anh ấy, chị còn muốn anh ấy phải làm sao? Chị muốn anh ấy phải quỳ xuống trước mặt chị, lạy chị hay sao?”
Tôi không thể trả lời những câu hỏi của Thẩm An Ny, mỗi chữ mỗi câu đều đập vào trong đầu tôi.
Tôi bước đến bên cạnh Gia Tuấn, khẽ gọi anh: “Gia Tuấn, Gia Tuấn.”
Một chút phản ứng anh cũng không có.
Tôi rớt nước mắt, nước mắt rớt xuống mặt anh, từ trên mặt anh trượt xuống cái gối bên cạnh.
Rốt cuộc tôi có phải là vợ của Gia Tuấn không, khi chồng của tôi thất bại, tôi không làm cho anh vui, hiện giờ anh lại nằm trên giường của người phụ nữ khác, nói hết tâm sự của mình cho người phụ nữ đó.
Thẩm An Ny nói với tôi: “Chị về đi, tôi sẽ không giúp chị đỡ anh ấy đâu, nhưng tôi cũng không lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, thừa dịp anh ấy say rượu mà làm chuyện gì với anh ấy, buộc anh ấy phải chịu trách nhiệm. Chính xác là tôi thích anh ấy, nhưng tôi sẽ cạnh tranh công bằng với chị.”
Lời của cô ta vừa nói ra, tôi sợ ngây người, cạnh tranh công bằng với tôi.
“Đúng vậy, cạnh tranh công bằng với chị.”
Tôi nhất thời choáng váng.
“Nhất định chị đang khinh thường tôi, tôi biết.” Thẩm An Ny vẫn bình tĩnh như cũ: “Nói về điều kiện, tôi xuất sắc hơn chị, nhưng tôi lại cố chấp muốn làm một kẻ thứ ba như vậy, đến tranh giành người đàn ông này với chị, nghe có vẻ như bị nhục nhã, nhưng tôi quả thật rất yêu thích anh ấy.”
Suy nghĩ xong, tôi nói: “Thẩm An Ny, tôi không có cách nào ngăn cản, nếu thực sự Gia Tuấn thích cô, tôi cũng không có cách nào cản trở, lúc trước tôi cũng đã từng nói với Quách Sắc như vậy, tôi nói với cô ấy, trừ phi bản thân Gia Tuấn muốn rời khỏi tôi, tôi sẽ không ngăn anh ấy, nhưng nếu chúng tôi vẫn còn yêu nhau dù chỉ một ngày, tôi cũng sẽ giữ cuộc hôn nhân này thêm một ngày, đồ của người khác tôi không tham, nhưng đồ của tôi, tôi muốn nắm giữ thật chặt.”
Thẩm An Ny mỉm cười: “Tôi hiểu mà, tôi cũng biết rõ mình làm như vậy sẽ khiến người khác rất khinh bỉ, nhưng tôi đã quyết định phải vì người đàn ông này cố gắng một lần.”
Cô ta nói như đinh đóng cột, vô cùng cương quyết, tôi nhìn cô ta, trên làn da của cô ta như có một lớp kiên quyết mơ hồ, trong lòng tôi nhất thời cảm thấy lạnh lẽo, cô ta lại muốn kiên quyết vì người đàn ông này?
Cuối cùng, tôi không đưa Gia Tuấn đi, anh say như chết, tôi đỡ anh không nổi. Thẩm An Ny thật sự không thèm giúp tôi, cô ta mặc kệ tôi ở bên trong gọi Gia Tuấn thế nào, kéo Gia Tuấn ra sao, cô ta nhắm mắt làm ngơ, lại ngồi rất thong dong ở trên sô pha, bật ti vi xem.
Tôi không có chút biện pháp nào với Gia Tuấn, chỉ có thể để mặc anh ấy. Từ phòng ngủ đi ra ngoài, tôi khẽ hỏi cô ta: “Tôi có thể ở đây với anh ấy được không?”
Cô ta không nhìn tôi: “Không thể, chỗ của tôi không giữ phụ nữ.”
Thực ra cô ta cũng xem như là một người phụ nữ thẳng thắn, suy nghĩ xong tôi nói: “Có lẽ hai chúng ta sẽ trở thành bạn tốt.”
Cô ta cười lạnh: “Tôi không muốn trở thành bạn tốt của chị, hiện tại chị là đối thủ của tôi, tôi không bao giờ nảy sinh tình cảm với đối thủ.”
“Cô.” Tôi bị cô ta chặn họng, một câu cũng không trả lời được, trời cao biển rộng, nước non bên ngoài, đàn ông rất tốt, các cô không chọn, lại cố tình muốn đến đào góc tường nhà người khác, động vào đàn ông của người khác, ăn mất xúc xích của người khác.
Tôi bất lực.
“Đinh Đinh, tôi khuyên chị nên về nhà đi. Nếu chị thật sự có thể giữ lấy người đàn ông này, cho dù anh ấy ở bên ngoài không về nhà một đêm, anh ấy cũng là đàn ông của chị, nếu không, cho dù chị có kéo anh ấy quay về bên cạnh chị, mà anh ấy không thuộc về chị, vẫn là không thuộc về chị thôi.”
Lời của cô ta nói rất ung dung dễ dàng, giống như một cuộc đối thoại trong phim hết sức trôi chảy, tôi nghe đến sợ hãi, lại giống như bị câm, không đáp trả lại được.
Tôi muốn ở lại, căm ghét mà ở lại, ngồi lên ghế sô pha của Thẩm An Ny mà canh chừng cô ta, nhìn chằm chằm cô ta. Nếu cô ta dám động vào Gia Tuấn của tôi, tôi sẽ xé nát mặt cô ta ra, nhưng tôi nghĩ tôi làm sao phải khổ sở như vậy chứ? Tôi không dẫn được người đàn ông của tôi về nhà, cô ta lại dẫn được anh ấy về, tôi là loại phụ nữ gì chứ, tôi không giữ được anh ấy trên tâm lý, cũng không giữ được anh ấy trên giường.
Cuối cùng, tôi rời khỏi nhà Thẩm An Ny mà ngổn ngang tâm sự, giao người đàn ông của tôi cho một người phụ nữ khác.
Gia Tuấn đẩy tôi, tôi tràn đầy uất ức mà khóc, hiện giờ bị phụ nữ khác chế nhạo trách móc, một giọt nước mắt tôi cũng giữ lại không để rớt xuống.
Tôi nên hình dung Thẩm An Ny thế nào đây, cô ta muốn cạnh tranh công bằng với tôi.
Cũng giống như Quách Sắc trước kia vậy sao?
Tôi than khổ, nhưng con hồ ly Thẩm An Ny này, còn hơn cả con hồ ly Quách Sắc, lợi hại hơn rất nhiều.
Quách Sắc còn ở sau lưng, lén đến đào góc tường nhà tôi, còn Thẩm An Ny này, lại công khai trực tiếp hạ chiến thư với tôi.