365 Ngày Hôn Nhân

chương 297

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dạ dày Lãnh Tử Tình như bốc hỏa, cố nén khó chịu, cô lạc giọng quát: "Anh thật vô sỉ!" Vội giằng lấy tấm ảnh trong tay hắn ta, định thần nhìn lại.

Trong đầu cô nổ vang một tiếng…

Không khỏi toàn thân run rẩy. Đó là cái gì? Toàn bộ đều là hình ảnh cô nằm trên giường trong khách sạn ra sức giãy dụa, Thiên đạo thù cần quay lưng về phía màn ảnh đang gặm cắn từng bộ phận trên người cô…

"Anh! Đồ khốn kiếp!" Lãnh Tử Tình ra sức xé vụn những tấm ảnh này, gần như điên cuồng.

"Ai da, cô kích động như vậy, tôi thấy chúng ta không cần thiết phải nói chuyện nữa! Tôi vẫn nên trực tiếp tìm Lôi Tuấn Vũ là hơn!" Thiên đạo thù cần giả bộ muốn đứng dậy.

"Đừng! Được! Mười triệu! Đây là giá cuối cùng của tôi! Nếu anh không đồng ý, tôi sẽ… báo cảnh sát!" Lãnh Tử Tình trợn mắt nhìn Thiên đạo thù cần! Cô thật muốn báo cảnh sát đến bắt cái người này lại! Nhưng lại nghĩ nếu như vậy, Lôi Tuấn Vũ nhất định sẽ biết chuyện này, vậy thì sau này cô làm sao đối mặt với Lôi Tuấn Vũ đây?!

"Được! Đồng ý!" Thiên đạo thù cần khẽ thở phào nhẹ nhõm, rút từ trong ví ra một cái USB, ném cho Lãnh Tử Tình, nói: "Trong này có số tài khoản và ảnh chụp. Trong vòng hai ngày chuyển tiền vào tài khoản này! Nhận được tiền, tôi sẽ xóa hết ảnh gốc!"

"Được! Anh tốt nhất hãy nhớ lời anh đã nói. Nếu anh không làm! Tôi sẽ báo cảnh sát!" Dứt lời, Lãnh Tử Tình tức giận trừng mắt nhìn hắn ta một cái, giống như muốn khắc ghi hình dáng của hắn ta vào trong lòng mình vậy, giận dữ rời đi.

Thiên đạo thù cần ngồi xuống, cấu mạnh lên đùi mình, kêu đau một hồi. Hắn ta mới tin đây là sự thật. Hắn ta làm lái xe bao lâu nay, cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy!

Hắn ta vốn chỉ nghĩ sẽ đòi mười vạn, tám vạn, không ngờ cô gái này ra tay rộng rãi như vậy, mở miệng là nói một triệu!

Lần này càng mơ hồ hơn, mười triệu! Trời đất! Hắn và vợ nửa đời sau không cần vất vả kiếm tiền nữa rồi! Cứ thế đi du lịch khắp thế giới cũng được, để con trai sau này ra nước ngoài du học! Ha ha ha! May mắn hắn kịp ra tay, nếu không phải hắn đã đặt sẵn máy quay phim, thì làm sao có được chuyện tốt này! A ha ha ha!

Đột nhiên, Thiên đạo thù cần trấn tĩnh lại! Cô gái này không biết đây là hành vi của Lôi Tuấn Vũ! Chứng tỏ, Lôi Tuấn Vũ cũng không muốn để cô ấy biết! Vậy thì, ha ha, có phải cũng có thể tiếp tục đánh động Lôi Tuấn Vũ một hồi không?! Ông trời ơi! Hai mươi triệu! Hai mươi triệu đó! Thiên đạo thù cần dường như đã nhìn thấy đám tiền màu đỏ đó bày ra ngay trước mặt mình! Ha ha ha, Trương Sinh ta sắp phát tài rồi!

Lãnh Tử Tình vội vàng chạy về nhà, trước tiên nghĩ ra một cớ, gọi điện thoại cho Lôi Tuấn Vũ, nói mình đi shopping, sau đó lập tức lấy máy tính từ trong tủ quần áo ra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:

Nhanh chóng khởi động máy tính, giây phút chờ đợi tim vẫn còn đập loạn xạ. Cô dường như trúng bệnh, nhìn thấy máy tính này liền dường như có thể nhìn thấy hành vi hoang đường của chính mình, hối tiếc thì cũng đã muộn!

Cắm USB vào máy tính, tay Lãnh Tử Tình run rẩy bấm vào nút chiếu ảnh. Từng bức ảnh nhìn thấy ghê người kia hiện rõ ràng trên màn hình! Tim cô như rỉ máu! Cô bị trói trần truồng nằm ở đó, mà người đàn ông xấu xa kia đang vùi vào ngực cô, thậm chí cả nơi tư mật…

"Á--" Lãnh Tử Tình ôm đầu vùi vào chăn khóc nức nở! Sao cô lại làm chuyện ngốc nghếch như vậy chứ! Sao cô có thể bị lừa như vậy chứ?! Thật ngốc thật ngốc! Thật ngu thật ngu!

Đừng mà, tất cả đều không cần!

Lãnh Tử Tình cuống quýt xóa hết những bức ảnh đó, lại xóa sạch trong thùng rác! Cô nhìn thùng rác trống trơn, lại xóa sạch thêm mấy lần nữa!

Bỗng nhiên nghĩ đến Thiên đạo thù cần còn ở trong danh sách bạn tốt của mình, lập tức lên QQ, chuyển Thiên đạo thù cần từ danh sách bạn tốt sang sổ đen!

Thở phào một hơi nhẹ nhõm, Lãnh Tử Tình dường như đã thoát khỏi bùa chú, tạm thời cảm thấy yên tâm. Thế nhưng, vẫn còn có chút không yên.

Trương Sinh không ngờ cô gái này chuyển tiền nhanh như vậy, hắn ta vừa mới ăn xong ở

quán KFC, còn chưa kịp tiêu hóa, di động liền có tin nhắn đến, báo cho hắn ta biết mười triệu đã vào tài khoản! Ha ha ha, Trương Sinh dường như đắc ý cực độ! Hắn ta ngồi đó vắt chéo chân, trong đầu thảo ra một kế hoạch khác.

Liền đứng dậy, việc này không thể chậm trễ, tránh đêm dài lắm mộng nha! Nói xong, hắn ta nhanh chóng rời khỏi quán KFC, tiếp tục kế hoạch tiếp theo của mình.

Lôi Tuấn Vũ nhận được điện thoại biết Lãnh Tử Tình đã về nhà, liền cũng không lo lắng nữa.

Vừa mới họp xong, nhìn nhìn đồng hồ, gần bốn giờ, hắn quyết định về sớm một chút, muốn mau chóng về nhà, nhìn thấy Lãnh Tử Tình. Nghĩ đến bộ dạng ngốc của mình lúc này, Lôi Tuấn Vũ liền muốn cười. Có phải là đang yêu đều như vậy không? Lúc trước, khi hắn theo đuổi Kiều Chi Ảnh, hoàn toàn không có cảm nhận như vậy. Khi đó tuổi trẻ bồng bột, hình như tìm một người con gái là để khoe mẽ, để thỏa mãn ham muốn của bản thân. Hắn có thể bay tới bay lui các nơi, một cuộc điện thoại, Kiều Chi Ảnh liền bay đến bên cạnh mình, triền miên một hồi. Còn hắn chưa bao giờ nghĩ tới cảm nhận của cô ta.

Còn bây giờ? Hắn mọi lúc mọi nơi đều nghĩ đến Lãnh Tử Tình, kể cả việc gì cũng không làm, chỉ ở cạnh cô nhìn cô đọc sách viết lách, nhìn cô mỉm cười trầm tư, hắn liền cảm thấy rất thỏa mãn! Hắn cảm thấy hắn đã mắc chứng dính chặt Lãnh Tử Tình! Có điều, hắn thích!

Đang định thu dọn đồ đạc, thư ký Lý gõ cửa, đưa đến một gói bưu kiện, nói: "Lôi tổng, bưu kiện của ngài! Xem ngày tháng, là chiều nay vừa gửi, chắc là ở trong vùng!"

"Ừm, được, để đó đi!" Lôi Tuấn Vũ nhận lấy bưu kiện, hồ nghi xem địa chỉ, quả nhiên là Tân Hải! Lại nhìn người gửi! Bên trên rõ ràng viết "Thiên đạo thù cần!" Lôi Tuấn Vũ không khỏi nheo nheo ánh mắt…

Mở bưu kiện đó ra, quả nhiên thấy được mấy tấm ảnh khiếm nhã, có thể so với "Ảnh khiêu dâm"! Chỉ có hơn chứ không có kém!

SHIT! Lôi Tuấn Vũ đấm tay xuống mặt bàn, hắn sao lại xem nhẹ tên tiểu nhân này! Nhìn số điện thoại bên trên, Lôi Tuấn Vũ lập tức bấm gọi!

"A lô?" Đối phương nhìn thấy dãy số xa lạ, rất cẩn thận truy hỏi.

"Trương Sinh! Mày muốn thế nào?" Ngữ khí Lôi Tuấn Vũ u ám như trước cơn bão.

"Ai da, Lôi tổng. Đã lâu không nghe thấy giọng của ngài, tiểu Sinh rất là nhớ nha!" Trương Sinh đột nhiên cười đắc ý, hắn ta không khỏi hoài nghi kiếp trước đã làm ra chuyện tốt nào đó, nên đời này được báo đáp.

"Ít nói nhảm đi! Trương Sinh, tao khuyên mày chớ đùa với lửa!" Giọng Lôi Tuấn Vũ có chút đe dọa.

Trương Sinh không khỏi sửng sốt một lát, hắn ta cũng có chút lo lắng, dù sao Lôi Tuấn Vũ

này cũng là một nhân vật lợi hại, không dễ lừa như cô gái kia! Hắn hơi run giọng nói: "Lôi Tuấn Vũ, anh đừng làm tôi sợ! Chuyện thất đức anh làm không ít hơn tôi đâu! Tôi chẳng qua chỉ muốn chút tiền, sống cho qua ngày thôi! Một… ba mươi triệu, tôi cũng không tham lam!" Cứ đòi nhiều một chút, dù sao qua được ải này thì sẽ không còn cơ hội nữa!

"Trương Sinh, mày đã xem quá nhiều phim truyền hình rồi thì phải?" Trán Lôi Tuấn Vũ nổi đầy gân xanh, ngón tay khẽ gõ lên ảnh chụp trên bàn, trong mỗi tấm ảnh đó Lãnh Tử Tình đều đang đau đớn giãy dụa, trên mặt ràn rụa nước mắt. Tim Lôi Tuấn Vũ không khỏi thắt lại, hắn lúc đó đầu óc có phải là đã u mê hết rồi không!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio