“Mãn? Lý Toàn, anh dựa vào cái gì gọi tên thân mật của Mẫn?” Cao Hằng nghe được Lý Toàn gọi người yêu trong mộng của mình như vậy, trong nháy mắt nổi giận.
Lý Lộ nở nụ cười lạnh: “Cao Hằng, Mẫn là chị dâu của tôi, cô cùng anh trai tôi đã sớm lĩnh chứng kết hôn.
Anh ấy gọi biệt danh thân mật của vợ mình thì thế nào?”
“Anh cho rằng vì sao cô ấy lại trốn tránh anh, không gặp anh.
cô căn bản cũng không thích anh, người cô ấy yêu là anh trai tôi.
Có phải anh nghĩ gần đây cô ấy trốn tránh anh, là so tôi tìm người uy hiếp cô ấy, cô mới cố ý né tránh? Tôi nói cho anh biết, cô ấy mang thai đứa con của anh tôi, đi dưỡng thai rồi”
“Tôi còn cho rằng anh là người đàn ông tốt có chí tiến thủ.
Không nghĩ tới nội tâm của anh hèn hạ dơ bẩn như vậy.
Những người kia cho anh bao nhiêu tiền? Để anh làm loại chuyện này?”
“Cô nói chính là người nào? Tôi không biết?” Cao Hằng giả ngu.
Lý Toàn cười lạnh một tiếng: “Không nói có đúng không, Cao Hằng, cậu đừng hối hận”
Sau khi nói xong, Lý Toàn nhìn thoáng qua em gái, khế thở dài, sau đó lại nói với Cao Hăng: “Cậu là sinh viên, năm nay học đại học năm , lập tức liền sẽ tốt nghiệp, nếu bởi vì tội danh bắt cóc mà ngồi tù, đời này của cậu coi như xong”
Lục Khải Vũ lúc này ở một bên thản nhiên nói: “Khi tôi tới đã báo cảnh sát.
Đoán chừng cảnh sát lập tức tới ngay”
Sắc mặt của Cao Hằng khẽ biến, trên mặt đất mấy người thanh niên bị Lý Toàn đánh bại, có hai người là bạn học thời đại học Cao Hằng”
Bọn họ vừa nghe Lục Khải Vũ báo cảnh sát, giãy dụa từ dưới đất đứng dậy.
“Cao Hằng, đi nhanh đi, cảnh sát nếu tới, chúng ta liền thật sự xong Cao Hằng che vết thương trên bụng, bởi vì chỉ bị thương ngoài da, lúc này máu đã ngừng lại.
Cậu ta nhìn Lý Toàn, do dự một lát, sau đó chuẩn bị cùng đồng học cùng rời đi.
Lục Khải Vũ ngăn lại: “Các cậu thật sự coi là đã làm sai chuyện gì, chỉ cần rời đi liền có thể xem như cái gì cũng không phát sinh sao?”
Cao Hằng cùng hai bạn học của cậu ta thần sắc trở nên có chút khẩn trương: “Anh muốn như thế nào?
“Nếu như muốn duy trì việc học, miễn trừ hình phạt, thuận lợi cầm bằng tốt nghiệp đại học, các cậu nhất định phải lựa chọn nghe lời tôi.
Nếu không, chờ một lúc nữa cảnh sát tới, mấy người các cậu liền đợi ngồi tù đi” Lục Khải Vũ mang thần sắc lạnh lùng, thanh âm băng lãnh.
Cao Hằng cùng đồng bọn nhìn thoáng qua lẫn nhau.
Ngay lúc này, dưới tầng vang lên tiếng xe cảnh sát.
Lục Khải Vũ chỉ vào trên mặt đất, đó là hai người đàn ông đang bị Lý Toàn đánh gãy chân: “Hai người bọn họ là Mã Ninh cho các cậu tìm đi?
Hôm nay tất cả là do Mã Ninh của tập đoàn Long Uy để các cậu làm ra?”
Sắc mặt Cao Hằng trong nháy mắt hoàn toàn trắng bệch: “Anh, làm sao anh biết?”
“Anh là tổng giám đốc Lục Khải Vũ tập đoàn nhà họ Lục?” Đồng nghiệp bên cạnh anh ta đột nhiên chỉ vào Lục Khải Vũ kêu sợ hãi.
“Cảnh sát lập tức liền tới đây, đây là các người cơ hội cuối cùng.”
Lục Khải Vũ tiếp cận bọn hắn.
Cao Hằng nhìn thoáng qua Lý Toàn, căn răng một cái: “Tốt, tôi đồng ý hợp tác với anh.”
Trong khách sạn Nguyệt Tú, Lý Duy Lộc đứng ở trên đài diễn thuyết vì Mạc Hân Hy giải thích: “Mọi người, mời các cháu không nên tin trên internet phiến diện chỉ ngôn, Mạc Hân Hy năm đó đi hộp đêm là vì cứu người, các cháu nhìn kỹ, tấm kia tại hành lang bên trên ảnh chụp, Mạc Hân Hy tay đã tiến vào đàn ông kia trong túi, cô chỉ là giả ý cùng đàn ông kia thân mật, trên thực tế là thừa cơ đang trộm chìa khoá mà thôi.
“Cứu người? Cứu người nào, người nào quan trọng đến mức Mạc Hân Hy phải bán nhan sắc?” Dưới đài có người chất vấn..