Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đường trở về, miệng của bọn trẻ cứ ríu ra ríu rít không ngừng, trên đường đi cứ ồn ào náo nhiệt như vậy mà nhanh chóng về đến nhà.
Thế nhưng là, sau khi về đến nhà lại chỉ có thấy có một mình Lưu Lệ bận rộn qua lại.
Biết mấy tên nhóc này khi trở về nhất định sẽ đói, bởi vậy Lưu Lệ đã sớm chuẩn bị xong rất nhiều đồ ăn ngon.
“Tô Cẩm đâu?”
Mạc Hân Hy vừa hỏi xong, liền thấy mấy tên nhóc tham ăn đó đã xông về phòng ăn.
Tiểu Bạng Lục thậm chí còn không thèm rửa tay, trực tiếp cầm bốc lên một miếng thịt chuẩn bị đưa vào trong miệng.
“Các con nhanh đi rửa tay đi” Cô lớn tiếng nhắc nhở.
Ba nhóc tham ăn Lục Tử Bách, Lục Vũ Lý cùng Vũ Tuệ lúc này mới có chút không tình nguyện mà đi đến nhà vệ sinh.
Lưu Lệ cười Nói: “Vừa rồi dưới lầu nói là có chuyển phát nhanh của cô ấy cho nên cô ấy đã đi lấy chuyển phát nhanh rồi”
Lục Minh Húc là đứa đầu tiên rửa sạch tay, từ toilet đi ra: “Chuyển phát nhanh sao? Con biết rồi, nhất định là chú Lý đã đưa quà cho dì Tô Cẩm.
Không nghĩ tới một thẳng nam miệng mồm thẳng thắng như chú Lý vậy mà cũng có ngày thông suốt như vậy”
Mạc Hân Hy lườm nhóc một cái: “Đại bảo, con đang nói cái gì đó?”
Sau khi rửa tay xong, đám nhóc con liền xông lên tự tìm vị trí tốt, bắt đầu ăn cơm tối.
thoát fan như vậy đâu! Có phải không Tiểu Bạng Lục?”
Tiểu Bạng Lục nhanh chóng gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy.
Em chính là fan của anh hai, em tuyệt đối sẽ không thoát fan!”
Ngay tại lúc này, chuông cửa nhà họ Lục vang lên, Lưu Lệ chạy tới mở cửa, Lý Duy Lộc ôm lấy một bó hoa hồng đi đến.
Vừa nhìn thấy hoa hồng, mấy tên nhóc nhỏ đều huýt sáo ríu rít lên.
“Chú Lý, bó hoa to như vậy, hẳn là phải tốn không ít tiền có đúng không! Chú không phải đã cầu hôn xong rồi sao? Chẳng lẽ chú lại làm cho dì Tô Cẩm tức giận?” Lục Minh Húc là đứa đầu tiên mở miệng hỏi.
Lục Vũ Lý cố ý hoảng sợ nói: “Cháu đã biết, nhất định là dì Tô Cẩm đã đổi ý rồi, không muốn gả cho chú nữa”
Lý Duy Lộc lườm bọn họ một cái: “Cái bọn nhóc con các cháu thì biết cái gì? Đừng ở đây đoán mò!”
Sau đó anh nhìn quanh bốn trong phòng một chút, nhưng lại không nhìn thấy Tô Cẩm, nghỉ ngờ hỏi: “Tô Cẩm đâu?.