Mộ Dung Lãnh Nhu cầm ly trà lên và chậm rãi uống một ngụm, bình thản nói: “Tôi muốn toàn bộ kết quả nghiên cứu và bản quyền của Khúc Lăng Ái mà Lục Vũ Tuấn đang nắm giữ.
Dùng những thứ này để đổi lại % cổ phần của nhà họ Lục, món giao dịch này thực sự là có lời cho tổng giám đốc Lục”
Mọi công tác chuẩn bị của xưởng sản xuất dược phẩm đã hoàn tất, và đã bắt đầu thử sản xuất một số loại thuốc thường gặp và phổ thông.
Tuy nhiên, nếu muốn nâng cao sức ảnh hưởng của xưởng sản xuất dược phẩm và mở rộng doanh số bán hàng trong một thời gian ngắn thì trong tay nhất định phải có một vài loại thuốc đặc biệt.
Ban đầu cô định bắt tay vào phòng thí nghiệm của nhà Mộ Dung, điều động một vài nhân viên nghiên cứu khoa học tỉnh vi đến, sử dụng công thứ trong tay của họ để sản xuất một đợt thuốc điều trị tim mạch mà bệnh viện đang cần gấp!
Tuy nhiên, điều khiến cô ta không ngờ là anh trai của cô ta đã chọc giận ông nội và bị nhà họ Mộ Dung triệt để đày sang bên châu Phi.
Còn Mộ Dung Lãnh Nam của phòng hai dưới sự giúp đỡ của Sở Thần Dật nên đã năm giữ vị trí quan trọng trong công ty.
Gần đây đã hoàn thành tốt vài đơn thương vụ và dần bộc lộ khả năng thương mại của anh ta.
Giờ đây, ông nội hầu như đã có ý đào tạo.
anh ta trở thành người thừa kế của nhà họ Mộ Dung rồi.
Mộ Dung Lãnh Nam đã lấy nhiều lý do khác để ngăn cô ta điều động nhân viên nghiên cứu khoa học đến Hà thành và vô hình trung đang loại trừ chèn ép cô ta.
Vì vậy, cô ta nhất định phải nhanh chóng lấy được bản quyền của loại thuốc đặc biệt nằm trong tay Lục Vũ Tuấn, chỉ có như vậy, công việc kinh doanh của xưởng sản xuất dược phẩm mới có thể nhanh chóng lan rộng, ông nội mới nhìn thấy được năng lực của cô ta và xem xét lại người thừa kế của nhà họ Mộ Dung.
Về phần Lục Khải Vũ, cô ta đã biết được anh chính là cậu bé hồi đó.
Cô ta Mộ Dung Lãnh Nhu có thời gian, có thủ đoạn, có sự kiên nhẫn.
Sớm muộn gì sẽ có một ngày, cô ta sẽ khiến cho Lục Khải Vũ yêu cô ta và chủ động ly di với Mạc Hân Hy.
So với những suy nghĩ miên man trong lòng của cô ta thì Lục Khải Vũ vẫn luôn rất lạnh lùng.
“Những bản quyền đó là của Vũ Tuấn, tôi không có quyền quyết định.
Nên bây giờ không thể trả lời cô”
Đã biết được mục đích của cô ta, Lục Khải Vũ lúc này đã không còn muốn nói thêm một câu vớ vẩn nào với Mộ Dung Lãnh Nhu cả.
Trực.
tiếp đứng dậy và đi đến trước cửa: “Nhung tôi có thể về bàn bạc với Vũ Tuấn, cô cho tôi thời gian ba ngày!”
Sau khi nói xong, anh trực tiếp mở cửa và đi ra mà không ngoái lại.
Giọng nói êm tai của Mộ Dung Lãnh Nhu truyền từ phía sau lưng anh: “Được, tôi sẽ đợi tin của tống giám đốc Lục!”
Khi anh bước ra, Vương Minh đang nhìn quanh ở trước cửa nhà hàng, nhìn thấy anh thì nhanh chóng giúp anh mở cửa xe ra.
Lục Khải Vũ ngồi lên xe, nhưng không cho Vương Minh lập tức khởi động xe về nhà.
Thay vào đó đã gọi cho Bạch Vĩ Hạo và kêu anh ta cử người đi điều tra hành tung gần đây của Phó Sâm.
Anh nhất định phải biết được, Mộ Dung Lãnh Nhu đã ra tay từ lúc nào và ở chỗ nào, hơn nữa, lúc đó chuyện anh kiếm Phó Sâm tiếp cận Ngô Duy Khánh rất bí mật, làm sao Mộ Dung Lãnh Nhu lại biết được?
Anh nghi ngờ có nội gián trong công ty.
Bởi vậy anh quyết định tạm thời tách thư kí thân tín của mình là Lâu Văn Vũ ra khỏi chuyện này..