Long Uy là người cuối cùng tới hội trường, anh ta vừa bước vào đã nhìn thấy Liễu Thanh Y đầy chói mắt trong bộ lễ phục màu đỏ rực như: lửa.
Anh ta cau mày, con ngươi trong trẻo nhưng đầy ý lạnh dần trầm xuống.
Mời cả Thanh Y, những người này định làm cái gì?
Nghĩ đến đây, anh ta quay người thấp giọng ra lệnh cho Hoàng Tuấn Phong: “Đi sắp xếp người bảo vệ tổng giám đốc Liễu của Midore.
Cần phải đảm bảo an toàn cho cô ấy!”
Hoàng Tuấn Phong nhìn theo ánh mắt của anh ta, thoáng thấy Liêu Thanh Y bị Lương Dịch Hàm lợi dụng mà không biết, trong lòng vô cùng khó hiểu.
Rõ ràng là chủ tịch Long bỏ rơi cô ấy, nhưng bây giờ lại muốn bảo vệ, không lẽ chủ tịch đã hối hận rồi sao?
Nhưng là một cấp dưới, anh ta cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể nhanh chóng gọi điện thu xếp.
Lư Bạch Khởi đang đứng trên sân khẩu trình bày một bài phát biểu vô cùng xúc động, diễn thuyết về kế hoạch chỉ tiết trong tương lai của nhà họ Lư, đồng thời anh ta cũng long trọng giới thiệu tập đoàn nhà họ Mộ ở nước ngoài cùng với Long Anh Vũ, người chịu trách nhiệm trong nước của tập đoàn nhà họ Mộ.
Lư Bạch Khởi ca ngợi Long Anh Vũ lên tận trời, cái gì mà tuổi trẻ tài cao, nho nhã ôn hòa, khí chất riêng biệt.
Lời anh ta nói khơi dậy sự tò mò của rất nhiều người đang có mặt tại hội trường, ai cũng muốn được nhìn thấy phong thái của Long Anh Vũ.
Long Uy mím miệng không nói lời nào, cho tới hôm nay anh ta mới biết, năm đó bác cả, người một mực ở nhà họ Long làm bảo mẫu chính là con gái bị lưu lạc bên ngoài của nhà họ Mộ.
Chỉ tiếc vừa gặp lại bố mẹ đã bị liên lụy bởi cuộc nội đấu nhà họ Long và bỏ mạng trong tai nạn đắm tàu.
Người em họ này, mười tháng đã được bác cả đưa đến nhà bà con xa, mười bảy tuổi khi ông nội qua đời mới được đón trở về, cũng coi như mạng lớn.
Năm đó lại có thể cùng bác cả tìm được đường sống trong chỗ chết, vất vả chạy ra nước.
ngoài, còn lấy được sự công nhận của nhà họ Mộ.
Thực sự không thể đánh giá thấp anh ta!
Long Anh Vũ còn chưa xuất hiện, những người trong hội trường đã cực kỳ quan tâm đến anh ta.
Đặc biệt là những cô gái độc thân, vừa nghe tin anh ta chưa lấy vợ đã sáng hết cả mắt, bắt đầu trang điểm, kiểm tra lại xem quần áo của mình đã tươm tất hay chưa.
Mạc Hân Hy đứng giữa Liêu Thanh Y và Lương Dịch Hàm, nhìn các cô gái đang chầu chực, môi mím lại: ‘Không phải chỉ là một anh chàng độc thân giàu có thôi sao, hiếm lạ tới vậy à! Cũng không biết Liễu Thanh Y là cố ý hay thực sự không nhận ra, cứ để tên cặn bã Lương Dịch Hàm này đụng chạm vào mình, bản thân thì thờ ơ.
Là bạn tốt, Mạc Hân Hy đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, cho nên cô cố tình đứng giữa hai người, ngăn cách móng vuốt của tên Lương Dịch Hàm này lại Bầu không khí trong hội trường bởi vì việc Long Anh Vũ sắp xuất hiện mà trở nên náo nhiệt hẳn.
Lục Khải Vũ đứng phía sau Mạc Hân Hy, cảm thấy rất bất lực.
Vợ mình đúng là trọng bạn khinh chồng, vừa thấy Liễu Thanh Y bị chấm mút liền lập tức bỏ anh lại chạy qua chỗ đó.
Chẳng lẽ cô không sợ chồng mình bị những người phụ nữ khác để mắt tới sao?
Đang thầm bất bình trong lòng, điện thoại trong túi anh lại bắt đầu rung Lục Khải Vũ liếc nhìn cô vợ đang tán gẫu say sưa cùng bạn, xoay người bước vào chỗ góc tường.
Cuộc gọi đến từ Lâu Văn Vũ.
“Có chuyện gì?” Anh hỏi Giọng Lâu Văn Vũ có chút vội vã: “Tống giám đốc Lục, biển số xe mà anh yêu cầu tôi điều tra lúc trước đã có manh mối.”
Tay Lục Khải Vũ khế run lên một chút: “Cái gì?
Nói mau.”
“Chủ nhân của chiếc xe biển số Y này là Hoàng Diệp Linh, hiện đang ở tầng của khách sạn Thanh Long, phòng , ngày mai sẽ xuất cảnh.
Cô ấy nhất định muốn gặp anh mới bằng lòng kể lại chuyện đã xảy ra năm đó.”
“Đúng rồi, hiện tại hình như cô ấy là nhân viên chính phủ, có yêu cầu chỉ gặp một mình anh.
Có vẻ cô ấy sợ có thêm người sẽ ảnh hưởng đồ của mình.
Anh xem nên làm gì tiếp đây?” Lâu Văn Vũ biết tính tình của anh nên hỏi ý kiến một cách cẩn thận.
“Cậu hẹn cô ta lúc mấy giờ?”
“Cô ấy yêu cầu chín giờ tối.
Còn nói rằng chỉ có thể cho chúng ta thời gian mười phút.”