rở lại sảnh McDonalds, cô ta thấy Lư Tử Tín đã ăn gần xong, cô ta liền điều chỉnh lại tâm trạng rồi bước tới với nụ cười trên môi.
“Tử Tín, con ăn no chưa? Ăn chưa no thì nói với cô, cô sẽ mua thêm cho con” Đối mặt với Lư Tử Tín, cô ta giả bộ dịu dàng và thân thiết.
Lư Tử Tín lấy khăn giấy ra lau miệng: “Không cần đâu cô, con ăn no rồi”
Lư Giai Y đưa tay vuốt ve cái đầu nhỏ của cậu bé: “Tử Tín, cô biết con ở nhà đã phải chịu ấm ức.
Đừng lo lắng, cô nhất định sẽ tìm cơ hội giúp con dạy dỗ Nguyên Hồng Nhung”
Lư Tử Tín nhìn cô ta một cái rồi bình tĩnh cúi đầu: “Cảm ơn côi!”
“Cô là cô ruột của con, là người thương yêu con nhất.
Con không cần khách sáo với cô.”
Nói đến đây, Lư Giai Y dừng lại một lát: “Tử.
Tín à, cô nghe nói gần đây có rất nhiều người dòm ngó các bằng sáng chế trong tay con.
Nguyễn Hồng Nhung vẫn luôn lật tung phòng thí nghiệm của con để tìm kiếm những bằng sáng chế đó!
Con hãy nói cho cô biết, con đã để những bảng sáng chế đó ở đâu rồi?
Lư Tử Tín ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời nhìn Lư Giai Y: “Cô à, cô đã gặp bố con bao giờ chưa?”
Lư Giai Y sửng sốt một chút, không biết vì sao cậu bé đột nhiên lại hỏi như vậy, sau đó cô ta gật ương nhiên là gặp rồi.
Lần trước, anh mấy đứa nhỏ trong khu chung cư Ánh Sao đả thương, hiện tại vẫn đang ở nhà dưỡng thương!”
“Bố con không nói cho cô biết sao?”
Lư Giai Y nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu và nói: “Sao có thể chứ? Con là con trai duy nhất của bố con, anh ấy làm sao có thể tức giận với con được cơ chứ? Băng sáng chế ở đâu? Nói với cô, cô sẽ giúp con cất kỹ! Tránh việc nó rơi vào tay kẻ xấu”
Lư Tử Tín ngẩng đầu nhìn cô ta, khuôn mặt cậu tràn đầy vẻ khó xử và hối tiếc: “Cô à, con xin lỗi, con đã giao bằng sáng chế cho cậu con cất “Đưa cho cậu của con?” Lư Giai Y có chút kinh ngạc.
Khúc Lăng Cường vẫn luôn căm ghét nhà họ Lư, bây giờ những bằng sáng chế của Tử Tín đều nắm trong tay Khúc Lăng Cường, muốn đòi lại e rằng có chút khó khăn.
“Vâng ạ, cậu nói muốn giúp con cất giữ”
“Là vậy à! Tử Tín, cô có việc phải làm.
Lát nữa cô sẽ đưa con về.
Nếu con nhớ cô thì cứ việc gọi cho cô.
Con gọi là cô sẽ đến ngay lập tức” Lư Giai Y như sực nhớ ra điều gì, liền cầm túi xách đứng dậy.
Lư Tử Tín lặng lẽ nhìn chiếc túi xách trong tay cô ta, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng ạ, cô cứ đi làm điạt Sau khi Lư Giai Y đưa Lư Tử Tín đến cổng khu chung cư Ánh Sao, liền vội vàng lái xe rời đi.
Lư Tử Tín bật thiết bị nghe lén và đeo tai nghe lên.
Sau khi Lư Giai Y thả cậu bé xuống, cô ta liền ngồi trên xe bắt đầu gọi điện thoại “Alo, Theo à, bây giờ anh lập tức đưa người đến nhà kho dưới tầng hầm của Trung tâm Thương mại Vĩnh Hằng, đem nhốt con tiện nhân Mạc Hân Hy vào kho đông lạnh.
Sau đó gọi điện cho Lục Khải Vũ và yêu cầu anh ta đưa bằng sáng chế trong tay Tử Tín y như như kế hoạch ban đầu.”
Thông qua Lục Khải Vũ để ép buộc Khúc Lăng Cường, cô ta muốn xem xem Khúc Lăng Cường sẽ đưa ra quyết định như thế nào.
Sau khi cúp máy, cô ta nhanh chóng gọi lại cho Long Anh Vũ.
“Cậu chủ Long, phải làm sao đây? Đàn em của tôi đã nhốt Mạc Hân Hy vào kho đông lạnh trong nhà kho ở dưới tầng hầm của trung tâm Thương mại Vĩnh Hãng rồi.
Tôi đang vội vàng đến đó, nhưng đường lại đang tắc” Lư Giai Ý cố ý nói với giọng hoảng sợ..