Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bà xã, vợ chồng?”
Cảnh sát, phóng viên và cả Ngô Chính Quang, chị Bình đều ngây ngẩn người ra Ngô Chính Quang là người phản ứng lại đầu tiên, vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa: “Cậu hai, anh kết hôn sao? Sao chúng tôi lại không biết vậy? Anh đừng có vì trốn tránh trách nhiệm mà nói dối linh tinh, nói không chừng sẽ biến thành anh cưới một người phụ nữ có lai lịch không tốt về nhà đây.
Anh muốn bố mẹ mình tức chết sao?”
Lục Khải Dã và Lưu Cửu Nhạ đăng kí kết hôn đều không để ai bên ngoài biết, ngoại trừ.
người nhà họ Lục thì không có ai biết cả Cảnh sát nhìn thẳng vào mặt Lục Khải Dã nói: “Anh Lục Khải Dã, nói chuyện phải có bãng chứng, nếu anh và cô gái này thật sự là vợ chồng, vậy mời đưa ra giấy chứng nhận kết hôn”
Lục Khải Dã thở phì phò nhìn về phía cảnh sát: “Được, nếu tôi lấy giấy chứng nhận kết hôn ra, tôi muốn các người công khai xin lỗi chúng tôi ở trên mạng.”
Nói rồi, anh ta lại nhìn về phía Ngô Chính Quang: “Còn anh, lấy thân phận tổng giám đốc công ty truyền thông Nguyệt Tú Media khom lưng xin lỗi tôi.
Xỏ giày giúp tôi”
“Còn có những phóng viên truyền thông này, hôm nay cũng sẽ xóa bỏ tất cả ảnh chụp và video vừa quay, đồng thời xin lỗi anh”
Đám phóng viên truyền thông này đêu do Ngô Chính Quang tìm tới, lúc này nghe thấy Ngô Chính Quang lên tiếng như vậy đều sôi nổi tỏ thái độ.
“Đúng đúng, chỉ cần lấy ra giấy chứng nhận kết hôn, chúng tôi lập tức xóa ảnh và video rồi xin lỗi”
Khóe miệng Lục Khải Dã cong lên một nụ cười tất thắng, sau đó giơ điện thoại di động trong tay lên: “Những lời các người nói tôi đều đã ghi âm lại rồi, nếu đổi ý, tôi sẽ lập tức công bố trên mạng.
Hậu quả thế nào thì các người cũng biết rồi đấy?”
Nói rồi, anh ta trực tiếp gọi điện cho anh hai mình là Lục Khải Vũ.
Lục Khải Vũ lúc này đang ở bệnh viện thảo luận với Mạc Hân Hy về kế hoạch tiếp theo của Long Minh Huệ.
Vết thương của Mạc Hân Hy hồi phục rất tốt, lúc này đã có thể từ từ ngồi dậy.
“Anh hai, anh lập tức đi tới chung cư Hoa Đại, lấy giấy chứng nhận kết hôn của em và Cửu Nhạ ở ngăn kéo tủ đầu giường mang tới phòng khách sạn Như Gia đường Phong Bạch cho em.
Em gặp chút phiền phức!” Lục Khải Dã vội vàng nói trong điện thoại.
Lục Khải Vũ có chìa khóa dự phòng ở chung cư.
“Làm sao vậy?” Lục Khải Vũ nhíu mày hỏi “Anh tới rồi sẽ biết.
Bọn em bị người ta hiểu lầm” Lục Khải Dã muốn nói rồi lại thôi.
Có điều người thông minh như Lục Khải Vũ chắc hẳn cũng đoán ra được ít nhiều từ lời nói của Lục Khải Dã.
“Được chờ anh, anh lập tức đi ngay!”
Mạc Hân Hy tò mò hỏi: “Khải Dã làm sao vậy?”
Lục Khải Vũ nở một nụ cười không phúc hậu: “Nó ở khách sạn cùng Cửu Nhạ, hiện giờ lại sốt ruột bảo anh đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, em đoán xeml”
Mạc Hân Hy rất nhanh đã hiểu ra ý tứ trong lời nói của anh, che miệng nhịn không được mà bật cười: “Bọn họ thật đúng là xui xẻo.
Chỉ sợ hôm nay là lần đầu tiên của cậu ấy và Cửu Nhạ cũng nên, không biết liệu trong lòng họ có lưu lại bóng ma tâm lý hay không nữa”
“Lần đầu tiên? Hình như họ đã kết hôn hơn một tháng rồi mà!” Lục Khải Vũ có chút kinh ngạc.
“Hai người họ cũng giống chúng ta, là kết hôn giả để an ủi bố mẹ Cửu Nhạ mà thôi”
Vừa mới lúc trưa, Lưu Cửu Nhạ còn ở đây cùng cô, hai người hàn huyên một lúc, ai biết được Lưu Cửu Nhạ lại là người đơn thuần như: vậy, Mạc Hân Hy mới hỏi vài ba câu đã nói ra toàn bộ chuyện giữa cô ta và Lục Khải Dã ra.
“Vậy bọn họ thật đúng là xui xẻo!” Lục Khải Vũ đột nhiên vô cùng thông cảm cho em trai mình.
Anh nhanh chóng lái xe thật nhanh tới chung cư Hoa Đại ở bên cạnh, tìm giấy chứng nhận kết hôn của Lục Khải Dã và Lưu Cửu Nhạ rồi đi thẳng tới khách sạn Như Gia ở đường Phong Bạch..