Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lưu Cảm Đông đỡ Long Minh Huệ ra khỏi bệnh viện nhân dân số một Hà Thành, lo lắng hỏi cô: “Cô cả, chúng ta không biết Vương Kỳ đi đâu, lại không có thuốc giải trong tay, sao có thể đổi cậu chủ Sở Thần Dật về?”
Long Minh Huệ cười lạnh: “Cho nên tôi mới hẹn ba ngày sau, mấy ngày này ông cần điều động nhân lực, cam đoan đến lúc ấy có thể cứu được Sở Thần Dật.
Bọn họ chưa ai từng thấy thuốc giải, tùy tiện dùng ít vitamin và nước cất tiêm thay thế là được rồi”
Lưu Cảm Đông cúi đầu: “Vâng, tôi đi chuẩn bị ngay! Ba ngày sau cam đoan cứu được cậu Sở Thần Dật!”
Chạng vạng tối, nhà họ Lục, vì hôm sau là thứ hai, hai nhóc con đều phải đi học nên Lục.
Khải Dã và Lưu Cửu Nhạ nghe lệnh anh trai đến đón hai bé về khu chung cư Ánh Trăng.
Bố mẹ Lục lo lắng cho hai vợ chồng nhà con hai, quyết định muốn đi theo qua chăm sóc cháu trai cháu gái.
Đoàn người đang chuẩn bị một ít đồ dùng cần thiết hàng ngày thì vợ chồng Lý Minh về tới Hai vợ chồng biết là mang thai song sinh nên trên mặt đều vui tươi hớn hở khó mà giấu được.
Thấy người nhà họ Lục đứng đầy cửa, hai vợ chồng giật mình ngây ra, nhanh chân chạy lên hỏi.
“Bà chủ, mọi người làm gì vậy?”
“Hân Hy bị thương, không ai chăm bọn nhỏ.
Tôi và ông nội tụi nhỏ quyết định tạm dọn qua chăm mấy đứa vài ngày!” Mẹ Lục giải thích Cụ bà Lục và bố Lục vẫn nhớ thương Lý Mộc Tháp, thấy vợ chồng Lý Minh vui vẻ như thế thì hỏi: “Hôm nay hai đứa ra ngoài gặp Mộc Tháp à?”
Nghe người hầu khác trong nhà nói hai vợ chồng họ ra ngoài từ sớm, bây giờ họ mới về, còn hưng phấn như vậy chắc chắn là gặp Mộc Tháp.
Triệu Hồng ngạc nhiên: “Sao cậu chủ biết ạ”
Nghe Triệu Hồng nói cũng chứng minh bọn họ đi gặp Mộc Tháp.
Đoàn người trong sân đều nhìn chằm chẳm bọn họ, ngay cả mấy đứa nhóc cũng không ngoại lệ.
Anh ta chợt một lần lấy ra ba mười vạn làm cả nhà họ Lục giật mình.
Lục Khải Dã là người đầu tiên tiến lên, nhìn thẳng anh ta nói: “Lý Minh, chú lấy đâu ra nhiều tiền như thế? Không làm cái gì trái pháp luật đấy chứ?”
Lưu Cửu Nhạ kéo Lục Khải Dã sang một bên oán trách: “Anh nói chuyện với chú nhỏ kiểu gì đấy?”
“Cửu Nhạ, sao trong tay chú em bỗng nhiên có nhiều tiền như vậy? Em không lo à?”
Lục Khải Dã sốt sắng.
Bệnh của mẹ của Cửu Nhạ, cũng chính là mẹ vợ anh ta vừa mới ổn định lại thôi, đừng có chuyện gì bất ngờ kích thích bà ấy nữa đấy.
Nghe anh ta nói xong, Lưu Cửu Nhạ bước tới trước mặt Triệu Hồng: “Dì nhỏ, dì nói thật cháu nghe, hai người lấy nhiều tiền như thế ở đâu ra?”
Triệu Hồng vội nằm tay Lưu Cửu Nhạ giải thích: “Cửu Nhạ, đừng lo lắng, tiền này là tiền chính đáng.
Đây là tiền bố ruột của Mộc Tháp đưa.
Mộc Tháp tìm được bố ruột rồi!”
“Cái gì?” Cả nhà họ Lục khiếp sợ trừng lớn mắt.
Bố Lục kéo áo của Lý Minh: “Mộc Tháp tìm được bố ruột rồi à? Là ai? Ai to gan như thế?
Dám giả mạo con trai tôi!”.