A-kun run lẩy bẩy dưới tay của B-kun.
A-kun sợ, A-kun muốn về nhà.
A-kun yếu ớt nói: “Mỗi người có màu sắc yêu thích riêng của họ, không thể kiểm soát được, giống như tôi thích màu hồng vậy.”
B-kun cau mày, không hiểu A-kun đang nói gì.
B-kun suy nghĩ một lúc, đột nhiên kinh ngạc: “Cậu thích màu hồng!”
A-kun: “…”
Thì ra phiền não trước đó là do mình nghĩ nhiều à.