Tặng riêng chương H cho Yingshu vì nàng đã kiên trì chờ trong mòn mỏi.:(∩’﹏’∩):
Thư ký: Hắn.
Nam nhân: y.
Đã lâu rồi thư ký không biết thế nào là phát tình nữa. Từ khi đồng ý quen nam nhân trẻ tuổi kia, hắn luôn ở tâm trạng ‘cậu ta sắp chán mình rồi’. Tâm trạng kéo dài được vài ngày, dôi qua một tháng, lại nối tiếp hai năm…
Kỉ niệm ngày cưới chính mình, thư ký cũng chưa lấy lại tinh thần mà nhéo lên tay nam nhân, để y la oai oái rồi mới thổi thổi vết đau cho y.
“Đến bây giờ anh vẫn không tin tưởng em sao?”, người nam nhân giở giọng đáng thương, cố ý lôi kéo thư ký, ôm hắn vào lòng.
“Tôi… tôi không phải không tin cậu…”, thư ký được ôm vào lòng mà thoáng đỏ ửng mặt.
“Anh lúc nào cũng dùng miệng trên để làm em thấp thỏm”, nam nhân kẽ cười, tay luồn vào áo thư ký, vuốt ve tấm lưng gầy của hắn, hôn nhẹ lên tai hắn, y thì thầm “chỉ có miệng dưới… là thành thật yêu thương em”, ngửi mùi hoa hồng thoang thoảng quanh người thư ký, nam nhân thỏa mãn híp mắt lại.
Thư ký cảm giác giác hô hấp dần dồn dập. Thật kỳ lạ. Hắn tránh thoát khỏi vòng tay của nam nhân, vội lấy cớ nấu ăn để rời đi.
Nam nhân nói, mùi nước hoa trên người thư ký dạo gần đây ngày càng nồng đậm. Hắn mới không tin, mùi hương càng nồng thì chứng tỏ kì phát tình sắp đến. Mà hắn, từ lâu rồi không biết đến hai chữ ‘phát tình’.
Giúp nam nhân chỉnh lại caravat, thư ký đón nụ hôn tạm biệt của nam nhân, đứng nhìn xe của y khuất sau ngã rẽ, hắn chậm rãi vào nhà. Chuyện trên công ty được Bánh Bột xử lý vô cùng ổn thỏa khiến hắn cảm thấy bản thân vô dụng, dứt khoát xin nghỉ phép thư giãn vài ngày.
Ở nhà, chăm lo gia đình, bồi dưỡng tình cảm với nam nhân. Rót trà ra tách, thư ký bật tivi ngồi xem tin tức, cơ thể của hắn cứ nóng lên mà không biết tại sao, gỡ nút áo ngủ thứ ba, để lộ ra bờ ngực trắng nõn săn chắc, khẽ thở hắt một hơi, hắn nghĩ chắc nhà chung quanh có Omega phát tình nên bản thân bị ảnh hưởng.
Quyết định đi tắm hạ hỏa, nước lạnh theo vòi sen tuông ra khiến hắn thoáng rụt tay.
Cởi bỏ áo ngủ, nước da trắng hơi tái hiện ra dưới ánh đèn phòng tắm mờ ảo. Thư ký ghét ánh đèn này, có cảm giác ái muội nhưng nam nhân kia lại thích… cởi nốt quần lót, hắn chậm rãi ngâm mình vào bồn nước lạnh.
“Tại sao cứ nóng như vậy…”, hơi thở dồn dập nặng nề, hắn ngửi thấy mùi hoa hồng tỏa ra, khẽ cau mày, hắn không dùng dược liệu khi tắm, mùi này do chính hắn tỏa ra.
Phát tình…
Hắn đã nghĩ đến hai từ này nhưng hắn không tin. Chắc lâu rồi chưa cùng nam nhân thân mật nên cơ thể khát cầu được vuốt ve.
Nắm lấy phân thân đã bán cương, thư ký khẽ rên nhẹ, bàn tay vụng về vuốt về lên xuống, bắt chước hành động nam nhân từng làm, khẩy lên đầu khấc khiến hắn phải cong lưng vì khoái cảm ập đến.
Bạch trọc nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Tiểu huyệt của hắn thế mà lại tiết ra dịch trơn, hé ra lại có rút, trống rỗng, khát cầu.”Không… không thể nào…”, mặt thư ký thoáng trắng bệch, vội với tay lấy điện thoại trên tủ, gọi cho nam nhân.
“Bảo bối?”, giọng nam nhân đánh vào tai khiến thư ký bộc phát.
“A…tôi… khó chịu…”, nhoài người lên thành bồn, thư ký khó chịu mấp máy môi, nhẹ nỉ non vào điện thoại “…muốn… muốn…”
Nam nhân suýt đánh rơi điện thoại, giọng điệu đó y từng nghe qua khi đi gặp mặt đối tác, Omega nhà đối tác đã dùng giọng đó để gọi người về. Thư ký nhà y là Beta… là Omega bị biến chất thành Beta. Vậy cũng có cơ hội quay lại làm Omega?!
“Ngoan, chịu đựng một chút, em liền về với anh!”
Điện thoại rơi xuống đất, lý trí của thư ký hoàn toàn bị phá vỡ. Khao khát được yêu thương, được lấp đầy, tay hắn không tự thỏa mãn hắn được, dù đã cố dùng ba ngón tay xuyên vào thì tiểu huyệt vẫn như cũ không đủ.
Nam nhân vừa đặt chân vào nhà thì mùi hoa hồng tỏa ra nồng đến mức túp lều giữa hai chân y lập tức dựng lên.
Bật tung các phòng để tìm thân ảnh thư ký. Nam nhân vào phòng tắm thì thấy thư ký của mình khó chịu vặn vẹo trong bồn đầy nước, trên mặt nước nổi dịch trắng bồng bềnh.
“Khó chịu… khó chịu…”, nhoài người áp lên người nam nhân, mặc kệ Tây trang của y bị thấm ướt, hắn đã hết chịu nổi rồi, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của nam nhân, mùi Alpha như xoa dịu sự khó chịu trong cơ thể hắn.
Nam nhân với tay lấy khăn lớn, giúp thư ký rời khỏi bồn tắm, bồng kiểu công chúa ra phòng ngủ, ôn nhu hôn đáp lại hắn. môi mút môi, lưỡi quấn lấy nhau trao đổi mật ngọt, hơi thở y dồn dập lên theo từng nhịp hô hấp của hắn.
“… Thật kì quái…ưm…”, khẽ nức nở, hắn ôm lấy đầu y, luồn tay vào mái tóc ngắn xoăn kia. Nam nhân hôn lên cần cổ trắng nõn, hé môi cắn lên, y từng đánh dấu như vậy hai ba lần, vì là Beta nên dấu vết dễ bị phai vài tháng sau. Lần cắn này rất khác những lần trước. Vết cắn sậm màu hơn và thư ký cảm giác có dòng điện chạy khắp người mình gây ra cảm giác tê dại, không nhịn nổi mà phát tiết ra.
Hôn lên đầu nhũ nhỏ nhắn trước ngực hắn, y ngậm vào, nhẹ dùng răng cắn mút, một tay kích thích bên còn lại, một luồn xuống nắm lấy phân thân đã mềm của hắn, xoa nắn để phân thân cương lên lần nữa.
Tiểu huyệt đã trơn tuột và tự nới rộng. Thư ký cảm giác xấu hổ mà vùi mặt vào tóc nam nhân. Nam nhân bật cười, hôn xuống bụng, lại mút tạo dấu hôn ngân trên da hắn. Nam nhân hôn đến đỉnh phân thân của thư ký.
“Đừng… đừng… bẩn lắm… a!”, ngã ra giường, chân bị gập lên trên ngực “ngô… a…” thư ký khó chịu mà nức nỡ nhiều hơn, ánh mắt mông lung nhìn nam nhân hướng đến tiểu huyệt của mình vùi đầu vào. Tiểu huyệt đón nhận lưỡi mềm dẻo của nam nhân, tiểu huyệt siết chặt lấy lưỡi y, lại hé ra để nuốt vào sâu hơn.
“Thêm… thêm… a… cầu em… lão công…”
Rời lưỡi khỏi tiểu huyệt, nam nhân thay bằng cự vật đã cương cứng của chính mình.
“A…”, cong lưng, tiểu huyệt của hắn bị căng ra, cự vật to lớn một lần tiến vào như muốn lút cán. tiếng dính dấp vang lên dần trong không khí ái muội, mùi hoa hồng, mùi hoocmon Alpha, mọi thứ hòa vào nhau.
Nam nhân chậm rãi rút ra đâm vào, hôn lên cổ chân, vuốt ve xuống bắp đùi thư ký.
“Đừng… nhanh lên… a… không cần…”, thư ký rụt chân lại, giữ chặt thắt lưng nam nhân, còn cố tình nuốt thật sâu thêm, ánh mắt hắn mông lung dưới đèn, mấp máy môi “ông xã.. muốn bảo bảo…”.
Bảo bảo, trong lòng nam nhân như bị mèo khều qua. Liền nâng hông hắn lên, đâm ra rút vào ngày càng nhanh, đến mức thư ký không thể theo kịp mà chỉ có thể ngẩn mặt “ư…a…ư…”.
Khoan sinh sản vốn bị phá nên không có chuyện mở ra hay không, có bảo bảo hay không thì sau này mới biết nhưng y vẫn mong chờ. Đến khi kết thúc lượt phát tình đầu tiên, thư ký liền thúc giục nam nhân đưa đi bệnh viện, có trời mới biết vì sao nhiều năm như vậy còn có thể làm Omega.
“Chúc mừng cậu, cơ thể cậu sau nhiều năm đã dần hồi phục lại là Omega. Tiếc rằng không thể có thai nhưng tôi vẫn sẽ chúc mừng cậu”, vị bác sĩ ôn hòa cười, “rất hiếm người có thể quay lại bản chất khi cơ thể đã bị biến chất”.
“Anh…tôi trở lại làm Omega rồi sao?…”, hắn vẫn còn run tay khi cầm giấy khám sức khỏe. Nam nhân giữa bệnh viện mà ôm hắn thật chặt, “Đúng, anh trở lại làm Omega rồi, bảo bối”.
Thư ký vùi mặt vào lòng nam nhân mà òa khóc, không biết vì hạnh phúc hay vì cảm thấy nhẹ nhõm. Hắn luôn tự ti vì bản thân là Beta, sợ hãi bị bỏ rơi chỉ vì là Beta… cuối cùng, cũng có thể hạ gánh nặng xuống được rồi.
[ Lại là những tháng sau, cuối cùng họ cũng chịu đổi xưng hô]
Hắn bồng trên tay đứa nhỏ, đứa nhỏ do nam nhân mang về, ngơ ngác nhìn nam nhân. Y cười xoa đầu hắn “con của em trai, sinh đôi, tôi được em dâu cho phép mới nhận về để em có con nuôi”.
Thư ký nhìn đứa nhỏ đang tự mút tay mình, hắn khẽ cười nhẹ “Cảm ơn… nhiều năm như vậy, chúng ta vẫn yêu nhau”.
[…]
Em trai của nam nhân “cái wtf?! em chịu để ổng nuôi con mình sao?!”
Vợ em trai “anh chửi tôi?! chửi tôi sao?! mẹ nó anh ngày nào cũng đè tôi ra! Giờ mới nuôi hai đứa, mốt gấp đôi, gấp ba gấp năm anh tính sao đây?! Cấm dục cho tụi nhỏ đủ à?! Chịu nổi?”
Em trai á khẩu… ừ thì anh trai nuôi giúp cũng không sao. Nhỉ…
Tớ cạn IQ rồi… OTL chân thành xin lỗi YingShu vì H quá ngắn như này. A