Editor: Salad days
Nhà hàng này theo kiểu nhà hàng cao cấp, cho nên mỗi đĩa thức ăn đều khá ít dù hương vị vẫn rất ngon.
Hề Hòa ngồi bên trái Bùi Nhược Mộc, bên phải là Hề Nhiễm, Bùi Nhược Mộc mới đầu còn lo Trần Thần sẽ ngại ngùng, nhưng khi nhìn thấy cậu bé gắp lấy gắp để thì liền an tâm, tập trung chăm cho Hề Hòa ngồi cạnh.
Hề Hòa gần đây đã được nuôi thành khỏe mạnh, khẩu vị cũng tốt hơn, nên ngày hôm nay ăn rất khá, vừa nhanh vừa nhiều, đến nỗi Bùi Nhược Mộc gọi mà cậu cũng không nghe, hắn đành phải gắp một ít rau đút đến bên miệng rồi nhìn cậu như chú thỏ nhỏ ăn hết vào, sau đó hắn lại múc một muỗng gạch cua đến cho cậu.
Hề Hòa quai hàm mãi bận rộn, ăn hết cái này đến cái kia.
"Ăn từ từ thôi, uống miếng nước nào"
Hề Hòa gật gật, cầm ly nước trái cây lên hớp một miếng, cảm thấy có tý no rồi mới quay lên nhìn mọi người, thấy Hề Nhiễm đang ăn, trong đĩa chỉ còn lại rau xanh, dò một vòng đều không tìm được cái gì ngon, nên đành phải gắp một miếng từ trong đĩa của mình qua cho Bùi Nhược Mộc, và dĩ nhiên là hắn cũng không hề ghét bỏ, vui vẻ mà ăn.
Hề Nhiễm híp mắt nhìn thấy hết tất cả.
"Sao không ăn nữa?"
Hề Nhiễm bị giọng nói cắt ngang, nhìn qua thấy Phó Lăng Vân, y vẫn một bộ dáng công tử sạch sẽ, tự mình dùng chiếc muỗng sứ trắng múc một muỗng yến hầm hạt sen sền sệt, ấm nóng cho Hề Nhiễm, cười nói - "Ăn no rồi thì uống một ít canh hầm đi, tốt lắm"
Bữa ăn đã xong, mọi người cùng ngồi trò chuyện một lúc, không thể không nói đến kỳ nghỉ hè sắp tới, Bùi Nhược Mộc liền nói ra hết đề xuất của Chu Tiêu Tiêu, hỏi xem hai đứa nhỏ có muốn ra ngoài du lịch một chuyến không: "Tìm một công ty du lịch uy tín một chút, trong chuyến đi còn có thể có nhiều đứa nhỏ trạc tuổi nữa, có thể cùng nhau đi chơi"
Hề Hòa để ly xuống, liếm môi oan ức nói - "Chú dẫn con đi không được sao, con mới không muốn đi cùng công ty du lịch"
Bùi Nhược Mộc lấy thêm vài miếng trái cây đặt vào dĩa cậu - "Con thì được nghỉ nhưng chú thì không, không phải còn có Trần Thần đi với con sao"
Hề Hòa không nghĩ như vậy, cậu chỉ muốn ở trong nhà như lúc trước chưa đi học, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ chung, mỗi ngày khi Bùi Nhược Mộc đi làm về sẽ nhìn thấy cậu đầu tiên.
Nhưng Trần Thần là vô cùng tán thành - "Được mà, Hề Hòa cậu có muốn đi xem tượng băng không?"
Lúc trước, khi Hề Hòa vừa chuyển đến không lâu, hai người bọn họ cùng nhau xem ti vi đã nhìn thấy một tượng băng óng ánh, tỏa ra ánh sáng lung linh, cảnh tượng đó thực sự đã thu hút được đứa nhỏ, đến giờ Trần Thần vẫn còn nhớ.
Hề Nhiễm cũng đề nghị - "Em còn bé không phải thích nghịch nước nhất sao, đi đến biển chơi cũng được.
Năm ngoái, anh đã đến một đảo nhỏ, đẹp lắm, không khí cũng vô cùng tốt"
Bây giờ đang là tháng nóng bức, khó mà tìm được chỗ nào nhìn thấy băng, mà Bùi Nhược Mộc cảm thấy hai đứa nhỏ mới mười mấy tuổi lại lần đầu đi chơi, không thể đi đến nơi quá xa được, đi nước ngoài là chắc chắn không được rồi.
Hề Hòa hai mắt lấp lánh, hiển nhiên là bị dụ dỗ - "Ở trên đảo nhỏ luôn sao ạ?"
Hề Nhiễm gật đầu, nghiêng người hỏi Phó Lăng Vân - "Đảo đó tên gì nhỉ?"
"Đảo Eustatia"
"Đúng rồi, đảo đó có bãi cát trắng, rạn san hô cũng vô cùng đẹp, các kiến trúc cũng hoàn thiện, có biệt thự ven biển, đủ loại hình như bơi lặn, ca nô hay lướt sóng đều có"
Hề Hòa vô cùng mong đợi mà nhìn Bùi Nhược Mộc.
Bùi Nhược Mộc nhàn nhạt nói ra hai chữ - "Không được"
Hề Hòa liền xẹp xuống, Bùi Nhược Mộc phải giải thích - "Hai con còn chưa làm hộ chiếu, cũng chưa từng đi nước nào, hơn nữa còn là vị thành niên, nên nếu không có người đi kèm thì không được đâu"
Hề Nhiễm híp mắt nhìn Bùi Nhược Mộc một lát, mãi đến lúc sau mới quay qua chỗ khác nói - "Là cháu quên mất"
- -------------------------------
Đảo Eustatia: là một hòn đảo rộng mẫu, trong Quần đảo Virgin thuộc về nước Anh ở Caribê.
Từ "Eustatia" là một từ bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là "một nơi tốt để ở." Và đảo này có thể được thuê dài hạn..