Ác Bá

chương 158: thập diện mai phục (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xe vận tải Thập Luân sau khi thắng gấp dữ dội thật giống như một ngọn núi di động bỗng nhiên dừng lại, xe vận tải chuyên chở hơn hai mươi tấn vật liệu cát theo lực quán tính vẫn chạy về phía trước thêm một khoảng nữa. Nhưng khoảng cách ấy chắc chắn không đủ để cho người bình thường kịp phản ứng, tài xế chiếc Audi A nếu như đổi lại là một người bình thường chỉ sợ đã đâm sầm vào phần đuôi của chiếc xe vận tải.

Nói không phải sợ không khẩn trương không luống cuống tay chân chỉ là vô nghĩa, dù phản ứng của Cường Tử cũng thuộc loại xuất sắc cũng không có kịp thời khống chế chiếc xe được. Cường Tử dùng cả chân tay đạp sát bàn đạp thắng xuống nhưng vẫn đụng vào ở đuôi xe vận tải, tuy nhiên sau khi tốc độ xe giảm xuống đột ngột sức mạnh cú va chạm đã kiềm hãm đến mức con người có thể đón nhận được.

Sau khi túi khí an toàn bắn ra Cường Tử bị chèn ở trên ghế ngồi khó có thể nhúc nhích, trong đầu hắn sau khi vang lên một tiếng ong ong đầu óc mất đi ý thức trong thời gian ngắn. Nếu như không phải thân thể của hắn đủ cứng cáp, một thoáng đó đã có thể khiến cho một gã đàn ông mãnh mẽ bình thường hôn mê sâu. Cường Tử cảm giác đầu của mình giống như bị người từ phía sau đánh cho một gậy, cả đầu rung động ầm ầm. Mà ngay cả trong lồng ngực cũng đón nhận áp lực cực lớn, hô hấp cũng khó khăn hẳn lên.

Sau khi thất thần trong nháy mắt Cường Tử rất nhanh khôi phục lại, khẽ lật cổ tay một thanh dao găm sắc bén từ trong cổ tay áo trượt ra. Cường Tử dùng dao rạch vỡ túi khí an toàn thân thể mới thư thái trở lại, nếu như không phải hắn nội lực thâm hậu hơn so với người bình thường ngay cả túi khí an toàn cũng chỉ đành để đấy không phá đi được.

Đúng lúc này, xe vận tải nâng bững xe sau lên!

Tấm bạc phía sau bững xe chậm rãi nâng lên, vật liệu cát đá bắt đầu từ phía sau xe trút xuống phía dưới.

Cường Tử nghiêng người từ trên ghế tài xế ngã ra trên chỗ ngồi phía sau, không chút nào dừng lại, một quyền vận đủ nội lực mạnh mẽ đánh vào kính chắn gió phía sau của chiếc Audi A.

Rầm một tiếng, lớp thuỷ tinh dày bị hắn một quyền đánh nát!

Cường Tử khom người từ trong xe bật mạnh ra ngoài, chân mới rơi xuống đất vật liệu cát đầy nhóc một xe tải Thập Luân đã trút xuống tới!

Vật liệu cát đá giống như một ngọn núi nhỏ chôn toàn bộ chiếc Audi A ở bên dưới, chỉ còn lại cái mông xe còn có thể thấy được chút xíu! Tài xế điều khiển chiếc xe vận tải hiển nhiên đã trải qua kế hoạch chặt chẽ, từ cản đường khiêu khích Cường Tử đến phanh gấp khiến Cường Tử trốn tránh không kịp va chạm vào xe vận tải, sau đó lập tức nghiêng trút vật liệu cát đá xuống, động tác một hơi liên tục không chút dừng lại.

Khoé miệng Cường Tử hếch lên, ánh mắt âm lãnh.

Nếu như chính hắn chịu phải một số vết thương nhỏ hắn cũng không sao thậm chí không tức giận như thế, chiếc xe hơn hai trăm vạn đồng bị vào đất an nghỉ khiến cho Cường Tử nổi giận phát ra từ phế phủ. Hắn nhìn chằm chằm chiếc xe yêu dấu của mình thật giống như rơi vào ao đầm từng chút từng chút biến mất trong tầm mắt của mình, trong ánh mắt dần dần có một cỗ hoả diễm sôi trào đang thiêu đốt.

Điểm dưới chân một cái, Cường Tử giống như một trái đạn pháo bắn ra. Nhoáng một cái đã đến phía trước xe vận tải, lúc này tài xế còn ở trong xe con chưa kịp xuống. Tài xế rõ ràng không dự liệu được Cường Tử bất ngờ có thể sống sót vui vẻ xuất hiện ở trước mặt mình, dựa theo tư duy theo quán tính chỉ cần là con người gần như tránh không qua được cái bẫy thiết kế tỉ mỉ như vậy.

Nhưng rõ ràng, Cường Tử đã khiến y thất vọng rồi.

Tài xế xe hàng Thập Luân không thể tưởng nổi mở to hai mắt nhìn trừng trừng, vốn được thiết kế thành một cuộc tai nạn giao thông bất ngờ chỉ thành công một nửa. Điều nên làm đều làm rồi, không sai sót. Nhưng kết quả ngược lại vượt qua sự đoán trước của y, thiếu niên cuồng ngạo nhìn còn rất trẻ này không ngờ không bị vùi lấp trong xe, điều này khiến cho trái tim y đập lên mãnh mẽ tăng tốc mỗi lúc một nhanh.

Không chút do dự, tài xế xe vận tải lập tức nhấn mạnh chân ga! Xe vận tải Thập Luân thật giống như một con mãnh thú cổ đại rống giận, mang theo một cỗ khí thế không thể ngăn cản hung hăng vọt tới đứng ở trước mặt Cường Tử.

Cường Tử mục quang lạnh lẽo, thân thể nhẹ nhàng nhoáng một cái đã nhảy lên. Thân ở giữa không trung hắn xoay tròn mãnh mẽ, đá ngược về sau lực phát ra cực mạnh cộng thêm tốc độ của xe vận tải Thập Luân, song phương tiếp xúc thật giống như một quả bom hẹn giờ nổ bùng lên!

Toàn bộ kính chắn gió bị Cường Tử một cước đá nát ở giữa không trung!

Thân thể trầm xuống trụ vững, Cường Tử ngồi xổm trước xe chỗ ban đầu là vị trí kính chắn gió. Trong vẻ mặt mồm há to mắt ngốc trệ của tài xế xe tải Cường Tử một tay bắt được cổ áo tài xế, cổ tay vừa dùng sức đã nhấc tài xế từ chỗ ngồi lái lên!

Cân nặng một trăm bảy tám mươi cân dưới cánh tay thoạt nhìn có vẻ gầy yếu của Cường Tử bị ném trực tiếp ra ngoài xe! Tài xế ngay cả kháng cự cũng chưa la lên được đã té lăn xuống đất. Một cú ném này của Cường Tử là giận dữ mà phát ra, nội kình trên tay bùng nổ hậu quả là tài xế xe vận tải bị hắn một lần này ngay lập tức ngã xuống ngất đi!

Cường Tử từ trên xe vận tải đang chạy nhảy xuống, theo đó chiếc xe vận tải Thập Luân mất đi khống chế đụng hết tốc lực vào một cây đại thụ! Lực va đập cực lớn trực tiếp đụng móp đầu xe vận tải Thập Luân, tấm chắn bảo hiểm phía trước đều vị vỡ thành chữ v.

Không để ý tới xe vận tải Thập Luân mất đi tính nguy hiểm, Cường Tử từng bước từng bước đi đến bên cạnh tài xế xe vận tải. Tài xế đã rơi vào hôn mê cho nên tạm thời không nhìn được vẻ mặt lãnh lẽo như băng của Cường Tử, nhưng Cường Tử cũng không có dự định khiến cho hắn tiếp tục hôn mê hạnh phúc nữa.

Giơ chân lên giẫm ở trên ngực tài xế, Cường Tử dùng sức nhẹ một chút.

Tài xế nhịn không được đau đớn rên la một tiếng ái ui choàng tỉnh lại, y vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo của Cường Tử. Theo phản xạ rụt thân thể về phía sau, y biết rõ mình đã bại lần này.

- Ai bảo anh tới? Trần Tử Ngư hay là Lý gia?

Cường Tử giọng điệu bình thản nói, chỉ là sắc mặt âm trầm của hắn lộ ra lửa giận trong lòng hắn.

- Tôi không biết… Tôi nhận tiền làm việc…

Bị Cường Tử giẫm ở trên ngực, tài xế nói chuyện có chút đứt quãng. Ánh mắt hắn bối rối, thần sắc vội vã, thân thể còn đang run rẩy nhè nhẹ, giống như thật bị doạ cho sợ.

Ngay khi Cường Tử vừa muốn hỏi thêm lần nữa, tài xế từ dưới áo rút ngay ra một khẩu sung lục. Nhắm ngay ngực Cường Tử bóp cò!

Hoàn toàn là phản ứng theo bản năng, Cường Tử nghiêng người bất ngờ tránh ra trong chớp mắt né được viên đạn bắn ra gần trong gang tấc!

Rốp!

Sau khi né tránh viên đạn dưới chân Cường Tử bỗng nhiên phát lực, một chân đá bay tài xế ra xa!

Dựa theo thanh âm đứt gãy của xương cốt, xương sườn trong lồng ngực tài xế ít nhất có bốn cái bị một cước này của Cường Tử đá gãy! Cường Tử theo đến như bóng với hình, lần nữa một cước giẫm trên ngực tài xế. Dưới chân hắn phát ra lực nhẹ, giẫm ở trên xương gãy khiến cho tài xế sau khi khóc thét một tiếng thống khổ suýt nữa hôn mê!

- Là ai!?

Cường Tử hỏi lần nữa.

- Tổ tông nhà mày!

Tài xế mắng một câu máu tràn ra ngoài khoé miệng.

- Giết không được mày là tao không có bản lãnh, muốn đánh muốn giết tuỳ mày!

Tài xế cắn răng nói ra.

- Thành toàn cho anh!

Cường Tử một chân giẫm ở trên cổ họng của tài xế, một tiếng xương gãy, xương cổ vỡ vụn!

Đúng lúc này, một hồi tiếng gầm thét của máy xe từ phía sau vang lên. Cường Tử quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy bảy tám chiếc xe gắn máy gào thét lao đến.

Tay lái xe gắn máy đội mũ bảo hiểm nhìn không thấy khuôn mặt sau khi vào đủ tầm bắn đồng loạt nổ súng, bọn chúng một tay bắn súng một tay điều khiển xe gắn máy vẫn tốc độ cực nhanh như cũ!

Cường Tử chớp mắt né sang bên cạnh, thân pháp lướt đi cực nhanh thi triển đến cực hạn. Người của hắn thật giống như một con báo đang săn mồi, tránh trái né phải liên tiếp tránh được rất nhiều viên đạn rít gió tới.

Tốc độ của Cường Tử là ưu thế lớn nhất của hắn, một khi để cho hắn sau khi phát huy ưu thế tốc độ ra, cho dù là cao thủ Thiên Bảng cũng chưa chắc có thể theo kịp được. Cho dù có là sát thủ chuyên nghiệp, nhưng tay lái xe gắn máy rõ ràng không có đoán trước được tốc độ Cường Tử không ngờ biến thái như vậy!

Sau khi qua lại vài cái đổi hướng, sau màn chào hỏi của tay lái xe gắn máy Cường Tử đã vọt tới phía trước đội xe gắn máy!

Thân hình vừa chuyển, Cường Tử sau khi vượt qua một chiếc xe gắn máy giơ tay về phía sau chộp trên cổ áo tên tay lái xe này. Một tay vừa dùng lực, Cường Tử đã một tay ném tay lái xe gắn máy bay lên không rơi xuống đất!

Thân hình không dừng lại, sau khi Cường Tử một tay bắt được tay lái xe này, mượn nhờ thân thể xoay tròn mãnh mẽ ném tay lái xe này ra ngoài! Tay lái xe bay ra ngoài đụng vào một chiếc xe máy từ phía sau đến, liên tiếp ba chiếc xa trong chớp mắt tránh không được nhau đều ngã lăn ra đất!

Một tiếng thét dài!

Tóc trắng bồng bềnh, Cường Tử như chiến thần xuống trần!

Nhón chân một cái, dồn sức xuống chân đạp ra một cái hố to trên mặt đất. Hắn thật giống như một quả viên đạn pháo ra khỏi nòng, trong thoáng chốc đã đến trước người một tay lái xe ngã xuống vừa mới đứng dậy. Hạ thủ không chút lưu tình, Cường Tử một quyền nện ở trên cổ họng của đối phương ngay lập tức lấy mạng của gã!

Thuận tay tháo xuống mũ bảo hiểm của tay lái xe, Cường Tử ném mạnh mũ bảo hiểm ra. Mũ bảo hiểm xoay tròn thẳng một đường sau khi bay đến một khoảng cách đánh sầm trên đầu một tay lái xe đang điều khiển xe quay lại, lực đánh cực lớn trực tiếp nện tới tay lái xe này từ trên chiếc xe máy rơi xuống!

Tay lái xe này bị sức mạnh chứa bên trong nón bảo hiểm ném tới nện bể bổ cúi gập về phia sau, cũng không đứng thẳng dậy nổi nữa.

Thân hình Cường Tử vừa xoay lần nữa di động đến bên cạnh một tay lái xe rơi xuống trên đất, dùng tốc độ và sức mạnh bùng phát ra đối phương căn bản phản ứng không kịp một chân đạp trên ngực của người đó!

Rốp!

Sức mạnh trong một cước bùng phát ra cực mạnh đánh trên ngực của tay lái này ngã sấp xuống, gã thật giống như một con tôm hùm co gập lại bay về phía sau. Xương sườn đứt gãy vô tình đâm vào trái tim của gã sau đó lại xuyên qua từ phía sau lưng, trên xương sườn trắng hếu còn móc theo nửa trái tim máu thịt bầy nhầy.

Cường Tử phát ra sát khí từng cỗ phát tác ra, căn bản là không để cho đối phương một chút cơ hội. Tay lái xe thứ ba rơi xuống sau khi bị hắn một quyền đánh mạnh vào trên huyệt thái đương ngay lập tức xương đầu nát bét! Ngay cả hô cũng không hô được một tiếng, tay lái xe này tuyệt khí.

Còn lại ba tay lái xe vừa quay đầu xe lại, đã có bốn người chết ở trong tay Cường Tử. Ba gã này liếc mắt nhìn nhau, dường như cũng kinh ngạc giống nhau. Bọn này đến từ băng đảng Phi Xa ở Hong Kong công việc nhận tiền giết người rất ít khi thất thủ, nhưng hôm nay rõ ràng bọn chúng đạp phải một khối đá rắn.

Cường Tử đứng ở giữa đường cái, cả đầu tóc trắng không gió mà bay!

Dáng vẻ kiêu ngạo, khí phách không thể bàn cãi!

Lần này Cường Tử ra tay không có chút lưu tình, bởi vì hắn biết rõ hôm nay loại cục diện này đã không phải là lúc để hắn nhún nhường nữa. Từ tài xế xe vận tải đến tay lái xe gắn máy bây giờ, người muốn hắn chết rõ ràng đã qua sự trù bị tỉ mỉ, một chiêu không thể đưa hắn đến chỗ chết, sát chiêu đằng sau còn sẽ liên miên không dứt giết đến!

Nếu bây giờ hạ thủ lưu tình, Cường Tử chắc chắn vạn kiếp bất phục!

Một cặp ngươi sáng rõ cùng sát ý đằng đằng nhìn chăm chú vào ba tên sát thủ rõ ràng đang do dự, Cường Tử khoé miệng nhếch lên. Xem ra đối phương muốn chơi một liều kích thích, một khúc thập diện mai phúc, không biết có thể khảy ra đến bản cuối cùng như sở nguyện của y hay không?

Hôm nay mình đang đại khai sát giới, nhìn xem âm mưu của anh thực hiện được hay là tôi một cuộc chiến vang danh!

Cường Tử hất mạnh một cục đá dưới chân lên, nghiêng người một cái đá xoáy đánh cục đá ra. Cục đá được tăng thêm sức mạnh từ một cước này bay ra giống như một viên đạn, nhanh như tia chớp!

Bốp!

Một tay lái xe bị cục đá xuyên thủng ngực, mất mạng tại chỗ!

Hai tay lái xe cuối cùng cùng lúc hô vang một tiếng, vừa nổ máy khởi động xe vừa bóp cò súng tự động trong tay. Phun ra con rắn lửa, vô số viên xác đạn rơi lắc cắc trên mặt đất.

Cường Tử thân hình chớp động, trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của hai tay lái xe.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio