Edit : Phương Thiên Vũ
Bệnh viện
Tần Nhu nằm trên giường nghỉ ngơi nhưng không có ngủ, trong lòng lo lắng. Hứa Nhã Lệ lâu như vậy cũng chưa có trở về, nói vậy Tư Minh Dạ vẫn là không chịu đến gặp cô.
Tiếp tục như vậy không được, cô không biết người đàn ông kia khi nào thì sẽ tìm đến, rõ ràng cô đối với hắn mà nói căn bản không quan trọng gì nhưng hắn không chịu buông tha cô. Hắn nói người phản bội hắn cần phải bị trừng phạt, nhưng cô không có phản bội hắn a ! Cô là bị oan ! Nhưng cô quả thật cùng người đàn ông khác đã xảy ra quan hệ, hắn bảo đó chính là phản bội, bất luận là nguyên nhân gì!
Cô thật sự rất hối hận vì đã chọc phải hắn nhưng hiện tại nói cái gì cũng không cần nữa. Cho dù hiện tại xem ra hắn dường như đã quên cô nhưng cô biết sớm hay muộn hắn sẽ bắt cô trở về, càng thêm tàn nhẫn tra tấn cô, trừng phạt cô vì tội chạy trốn. Cho nên mặc kệ như thế nào, cô nhất định phải làm cho Tư Minh Dạ yêu thương cô, nếu không cô nhất định sẽ bị điên, người đàn ông kia quả thực chính là tên biến thái !
“Két”
Một tiếng vang nhỏ, cửa phòng chậm rãi mở ra, Tần Nhu cả kinh,“Ai ?”
Một cô gái xinh đẹp hơi thở tràn ngập lạnh giá đi vào phòng bệnh, Tần Nhu thấy rõ tướng mạo người tới, suy tư một chút, trong đầu linh quang chợt lóe,“Là cô !”
Xe dừng lại ngoài biệt thự, Tư Minh Dạ đã giúp Hạ Duy Y mặc quần áo. Nhìn cô bộ dáng mệt rã rời, thương xót sờ trán cô,“Bé cưng, mệt lắm không ?”
Nhìn anh bộ dáng có chút tự trách, Hạ Duy Y lắc đầu, mí mắt muốn sụp xuống, mơ mơ màng màng,“Em ngủ một giấc thì được rồi…”
Đem sợi tóc trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhẹ nhàng vén ra hai bên, Tư Minh Dạ hôn lên trán cô, dịu dàng nói,“Ngủ đi, anh vào một chút sẽ ra liền, sau đó dẫn em về nhà được không ?”
“Ân…” Nhìn cô đã muốn ngủ, Tư Minh Dạ trong mắt lộ vẻ yêu chiều. Đặt cô nằm lên ghế xong, lại hôn môi cô một cái mới mở cửa xe.
Nhìn hai người xuống xe phía sau, Tư Minh Dạ lạnh giọng dặn dò,“Bùi Diệc, cậu ở lại !”
“Được !” Bùi Diệc trả lời được một tiếng rõ ràng, đây đúng là thời cơ tốt lấy công chuộc tội a ! Lúc nãy nghe được thanh âm ái muội như vậy, lúc này lại thấy chỉ có một mình Tư Minh Dạ đi ra, nói vậy chị dâu nhỏ là mệt lắm rồi.
Lục Vân đi theo Tư Minh Dạ vào biệt thự, mà Bùi Diệc lại đứng ngoài xe canh chừng. Cũng có người thấy cậu liền đi lên chào hỏi nhưng cậu cũng chỉ là đáp trả vài câu, sống chết không chịu rời đi chiếc xe kia nửa bước. Đùa sao, đã phạm sai lầm một lần rồi, nếu lại để chị dâu nhỏ bị lạc mất, thế cậu không chết cũng phải bị lột da !
Trong biệt thự người đến người đi, tất cả đều là nhân vật nổi tiếng. Thấy Tư Minh Dạ xuất hiện, tất cả hai mắt đều tỏa sáng, vội vàng vẻ mặt lấy lòng đi qua chào hỏi, còn có không ít người cố ý dẫn theo con gái đến, chờ Tư Minh Dạ xuất hiện sẽ liền đến giới thiệu.
Bây giờ Tư Minh Dạ cùng Vũ Văn Lạc đều là nhân tài mới xuất hiện, người không lường được, bình thường gặp được một lần cũng khó khăn, nhất là Tư Minh Dạ lại rất ít lộ diện. Khó có được cơ hội như vậy, tự nhiên phải đem con gái trang điểm thật xinh đẹp đến, tùy tiện được kết thân cũng tốt a ! Tuy nói Vũ Văn Lạc đã kết hôn nhưng phu nhân Vũ Văn, nhị tiểu thư Kiều gia không phải mất tích sao ? Hơn nữa cho dù làm người tình mà có thể giúp đỡ công ty của mình, rất nhiều người cũng không ngại bán con gái, vì đây là nhà quyền thế !
Nhìn mình bị vây quanh một vòng người, hơi thở âm lãnh trên người Tư Minh Dạ càng thêm nồng đậm, cảm giác được anh không vui, trong một lúc đám người chíu chít đồng thời im miệng. Vũ Văn Lạc thấy Tư Minh Dạ, vội vàng đi tới,“Tư tổng…” Vũ Văn Lạc đối Tư Minh Dạ cũng là bội phục, có chút cảm giác hối hận vì đã gặp nhau quá trễ.
Nhưng lại không nghĩ rằng, Tư Minh Dạ thấy cậu, câu đầu tiên nói chính là,“Tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác hủy bỏ !”
Kiều Tịch Nhan trong khoảng thời gian này vẫn rất hiền lành, lúc này cũng ngoan ngoãn đứng ở góc không chớp mắt. Thấy Tư Minh Dạ, trong mắt là không chút nào che giấu kinh ngạc, nhưng sau đó lại đem tầm mắt đặt trên người Vũ Văn Lạc. Tuy rằng người đàn ông kia vừa thấy chính là rồng trong muôn người, nhưng hơi thở âm lãnh trên người anh thật sự làm người ta không thoải mái, vẫn là Lạc tốt hơn !
Vũ Văn Lạc sau một lúc lâu không có phục hồi tinh thần lại, biệt thự vốn ồn ào đột nhiên yên tĩnh, không ai dám nhiều lời. Vũ Văn Lạc thật lâu sau mới nhíu mày, khó hiểu hỏi,“Vì sao ? Tư tổng hiện tại hủy bỏ, tổn thất của Tuyệt Thế so với tập đoàn Vũ Văn sẽ nhiều hơn !”
Lục Vân trong lòng “lộp bộp” một tiếng, trực giác là vì chuyện ảnh chụp kia, cậu không nghĩ tới Tư Minh Dạ sẽ trực tiếp hủy bỏ như vậy. Phải biết rằng tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn lần này hợp tác, Tuyệt Thế sao cũng sẽ kiếm được hơn trăm triệu, Tư Minh Dạ cư nhiên dứt khoát bỏ qua như vậy. Hơn nữa anh chủ động đưa ra lời hủy bỏ, không chỉ có hướng tập đoàn Vũ Văn bồi thường tiền hợp đồng, còn liên quan đến vấn đề danh dự Tuyệt Thế, thấy thế nào cũng là mất nhiều hơn được. Không nghĩ tới Tư Minh Dạ cư nhiên tùy hứng như vậy, tình nguyện hai bên cùng chịu thiệt cũng không muốn hợp tác cùng tập đoàn Vũ Văn, xem ra cô gái kia không đơn giản chỉ là người tình !
Tư Minh Dạ thản nhiên nói,“Tôi không thiếu tiền !” Dứt lời, giữa một bầu không khí yên tĩnh đi ra ngoài.
Vũ Văn Lạc mày nhíu chặt lại, hơn trăm triệu cứ như vậy không còn ? Tư Minh Dạ bộ dáng giống như một chút cũng không đau lòng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho anh ta đột nhiên đưa ra quyết định như vậy ? Những người khác thở mạnh cũng không dám, ai cũng không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển thành như vậy.
Lục Vân nhìn Tư Minh Dạ đi xa, vội vàng thấp giọng nói với Vũ Văn Lạc,“Anh Lạc, tổng tài chỉ sợ là đang giận Cận động vào người phụ nữ của anh ta !” Dứt lời, cước bộ vội vàng đuổi theo Tư Minh Dạ.
Vũ Văn Lạc nhíu mày, Cận ? Cận gần đây không phải trở nên rất theo khuôn phép cũ sao ? Hơn nữa chỉ là một người phụ nữ, đáng giá Tư Minh Dạ bỏ qua hợp đồng hợp tác hơn trăm triệu sao ?
Nghĩ lại, nếu nói hơn trăm triệu có thể đổi Bối Nhi về, anh nhất định sẽ đổi, dù sao hơn trăm triệu kia với anh mà nói, tuy rằng không ít nhưng có thể kiếm lại.
Nhưng vấn đề là hiện tại Cận tựa như không có cướp đi người phụ nữ của Tư Minh Dạ mà ? Cận nói nó chưa bắt đầu đã thất tình, nếu cô gái làm cho nó thất tình là người phụ nữ của Tư Minh Dạ, như vậy, e là Cận chỉ có ý muốn theo đuổi cô gái kia mà thôi, chỉ là như vậy, cũng đáng Tư Minh Dạ thua lỗ hơn trăm triệu, còn có danh dự Tuyệt Thế ? Bởi vì muốn cho Cận một cảnh cáo ? Anh sao không biết Tư Minh Dạ cư nhiên là người không lý trí như vậy ?
Hạ Duy Y ngủ choáng váng, đưa tay sờ sờ chung quanh, như thế nào cũng không sờ tới lồng ngực ấm áp, bất mãn nhíu mày, hai mắt cố gắng mở ra một khe hở, mơ mơ màng màng mở cửa xe, đi ra bên ngoài.
Hết chương