Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
Thứ tư, Liêu Xuyến Xuyến bất ngờ nhận được một tin tức tốt lành — nhà trường phải cho thuê sân bãi để phục vụ cuộc sát hạch chuyên môn dành cho hệ thống các ngành nghề trong toàn thành phố, cho nên hôm đó tất cả học sinh đều được nghỉ học. Bởi vậy cô bé liền đóng gói hành trang chuẩn bị về nhà, thứ năm mới đi học tiếp.
Lưng đeo một ba lô chứa toàn sách truyện góp nhặt ở các hiệu sách gần trường, thể loại đa dạng, từ sách nghiên cứu cho tới đam mỹ tiểu thuyết, vân vân, Liêu Xuyến Xuyến bước lên xe bus đi tới công viên trung tâm. Tới bến, cô bé xuống xe, lại đi bộ thêm nửa giờ nữa mới có thể nhìn thấy nóc tòa biệt thự mà mình sinh sống. Nhìn vào tòa nhà lớn đến dọa người kia, Xuyến Xuyến rốt cuộc vẫn hoài nghi nơi này có phải là nhà mình hay không. Có những lúc cô bé cảm thấy, những gian phòng nhỏ bé chật hẹp thật sự khiến người ta hoài niệm vô cùng.
Tới cửa, Liêu Xuyến Xuyến ấn ngón tay cái lên thiết bị nhận dạng vân tay, sau đó cánh cổng sắt đầy nghệ thuật từ từ mở ra. Băng qua một vườn hoa phong cách Tây Âu rộng lớn, Xuyến Xuyến cuối cùng bước tới cửa chính của khu biệt thự cao cấp, lấy chiếc thẻ từ mà Liêu Thần giao cho trước đó ra mở cửa.
Phía sau cánh cửa là một cầu thang xoắn ốc nguy nga tráng lệ. Liêu Xuyến Xuyến thấy đại sảnh không có ai liền trực tiếp đi thẳng lên lầu ba, tìm thư phòng của anh trai để trình diện.
Cửa phòng sách của Liêu Thần không khóa, do đó cô bé một mạch đẩy cửa xông vào, nói, “Anh hai, em về rồi!”
Nhưng là cô bé nhìn thấy cái gì? Ông anh đang cúi đầu xuống bàn làm việc để xem xét văn kiện cư nhiên lại không phải anh trai mình mà là một siêu cấp mỹ nhân có mái tóc dài bạch sắc! Đã thế mỹ nhân tóc trắng còn mặt một thân y phục kỳ quái mà vô cùng huyễn tưởng!
“Xuyến Xuyến?!” Mỹ nhân buột miệng thốt ra. Ngay sau đó, ý thức được sự thất thố của mình, y sửa lại, “Ngươi là Liêu Xuyến Xuyến sao?”
“Đúng vậy! Anh là ai?” Liêu Xuyến Xuyến không ngừng quan sát mỹ nhân, tại sao lại cảm thấy người này có chút quen thuộc vậy chứ?
“Ta là… Ách, ta là … từ Ma giới đến… …” Thiên thần đại nhân cắn răng bịa chuyện. Y trong lòng thầm nhủ tuyệt không thể để cho Xuyến Xuyến biết được thân phận của mình. Nếu con bé chỉ nắm được thân thế của Vũ Uyên, vậy thì đành phải nói dối là người ở chỗ Vũ Uyên đến vậy!
“Ma giới?! Anh là thủ hạ của ác ma đại nhân sao?!” Liêu Xuyến Xuyến giật mình, “Vậy anh trai, phải gọi anh như thế nào?”
“Ta là … Cao Đức.” Liêu Thiên thần nói.
“Anh Cao!” Liêu Xuyến Xuyến đi tới gần, hắc hắc cười, “Anh Cao, anh có thể đề nghị với ác ma đại nhân biến em thành cô gái có ma pháp hay không? Chính là kiểu mà đọc một câu thần chú liền biến thân… …”
“Chuyện này, khụ, ta phải đi bẩm báo với Vũ Uyên đại nhân mới được.” Liêu Thiên thần không thể không nâng cao thể diện của ác ma đại nhân trước mặt Xuyến Xuyến.
Liêu Xuyến Xuyến nháy mắt mấy cái, “Anh Cao, ác ma đại nhân và anh quan hệ có tốt hay không?”
“Cũng tốt.” Liêu Thiên thần thật hi vọng cô nhóc này sớm im miệng.
Liêu Xuyến Xuyến lại nói, “Ác ma đại nhân đã có người yêu rồi, anh Cao, anh ngàn vạn lần đừng có ôm ấp tâm tưởng nào với anh ấy a!”
“Nhóc con nói bậy bạ gì đó!” Liêu Thiên thần khóe miệng co rút, ‘bộp’ một cái vỗ mạnh xuống bàn, đứng lên nói, “Xuyến Xuyến đại tiểu thư, ta bây giờ đi bẩm báo cho Vũ Uyên đại nhân, ngươi ở chỗ này chờ một chút.” Dứt lời, y cứng nhắc đi ra khỏi căn phòng, nhanh chóng chạy tới một phòng đối diện cởi bỏ quần áo, nhất định phải mặc lại trang phục của Liêu Thần trong thời gian ngắn nhất.
Căn phòng này là một phòng khách xa hoa lộng lẫy. Liêu Thần khép cửa lại, luống ca luống cuống cởi bỏ các áo khoác rườm rà. Nhưng là y càng bối rối càng không cách nào trút bỏ mớ y phục lộn xộn này. Đây đúng là mua dây buộc mình mà.
Thử một hồi lâu, Liêu Thần vẫn không cách nào cởi được cái áo choàng đầy chất nghệ thuật được tạo thành từ thứ vải vóc tốt nhất Thiên giới kia. Cuối cùng, y tức giận, hai tay kéo mạnh, xoẹt một tiếng xé cái áo thành hai mảnh, lộ ra một thân áo ba lỗ cùng quần đùi tứ giác bên trong.
Sau khi tới nhân gian, y phát hiện áo ba lỗ và quần đùi chính là thứ đồ lót thoải mái nhất.
Nhưng là, y không thể cứ mặc như vậy mà lắc lư qua lại trong khu biệt thự cao cấp này được!! Tuyệt không thể để cho Xuyến Xuyến và những người khác nhìn thấy bộ dạng này! Cũng may không có sự cho phép của y, người bình thường sẽ không tự tiện xông lên lầu ba, cho nên y có thể sử dụng pháp thuật để chạy nhanh vào phòng ngủ của mình mà tìm quần áo!
Nghĩ như thế, Liêu Thiên thần tức tốc chạy ra cửa phòng, một lèo lao tới phòng ngủ ở phía cuối hành lang.
Sau vài phút đồng hồ, Liêu Thần rốt cuộc áo mũ chỉnh tề từ phòng ngủ bước ra, giả vờ đang đi dạo trong hành lang, định bụng cố tình tạo ra cảnh tượng bất ngời gặp được Liêu Xuyến Xuyến.
Mấu chốt là nhất định phải giữ thể diện cho Liêu Thần, mà cũng là thể diện của Thiên thần đại nhân!!
Bởi vì Liêu Xuyến Xuyến đột nhiên về nhà nên Ác ma đại nhân rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi mớ y phục rườm rà, khôi phục bộ dáng phàm nhân nhẹ nhàng thoải mái lúc ban đầu. Liêu Xuyến Xuyến nhân lúc ăn cơm liền nói với Ác ma đại nhân, “Anh Quân, trường học của bọn em đang tuyển bảo vệ, anh có muốn đi làm thử hay không? Hình như lần tuyển dụng này nhà trường hướng tới mục tiêu cắt giảm nhân lực dư thừa, cho nên chỉ yêu cầu chuyên môn đặc biệt, những điều kiện về học vấn gì gì đó đều hạ xuống rất nhiều.”
“Nhóc cho là anh thích hợp làm bảo vệ sao?” Ác ma đại nhân không vui nói, “Anh hiện tại chính là phó tổng của tập đoàn Thần Hi.”
“Phó tổng? Ách, hình như rất lợi hại… …” Liêu Xuyến Xuyến thầm nghĩ, phó tổng cái gì a, cả này chơi bời lêu lổng, ngay cả một việc nghiêm chỉnh để làm cũng không có.
Liêu Xuyến Xuyến lại hỏi, “Hôm nay lúc về nhà em gặp một anh trai tên Cao Đức, người đó là đồng hương mới tới của anh Quân sao?”
“Cao Đức?” Ác ma đại nhân có chút hoài nghi, Cao Đức là ai?
Liêu Thần vội nói, “Xuyến Xuyến, nhanh ăn cơm đi, một lát còn đi làm bài tập! Em xem thành tích hiện tại đã rớt xuống cái hạng gì rồi! Sau này không đậu nổi đại học thì cứ ngồi đấy mà khóc đi!”
“Đậu đại học cũng không chắc đã có thể tìm được công việc tốt. Về sau em cũng muốn giống như anh hai, tự tạo dựng sự nghiệp của chính mình, nếu không cứ tìm một thằng cha có tiền rồi gả cho hắn là được rồi.” Liêu Xuyến Xuyến vẫn luôn rất thực tế.
“Nhanh đi học bài, đừng có nói những lời tiêu cực như thế!” Liêu Thần bắt đầu giáo dục răn dạy em gái, đại loại là không đậu đại học sẽ không xin được việc tốt, không có ai thèm nhòm ngó, vân vân… … Liêu Xuyến Xuyến bị Liêu Thần oanh tạc tơi bời, đành phải ngoan ngoãn về phòng làm bài tập.
Ác ma đại nhân ngồi ở bàn ăn nhìn Thiên thần dạy dỗ em gái, hừ hừ cười, nói, “Thân là Thiên thần, sau này cậu an bài cho con bé một số mệnh tốt chút không được sao?”
“Vận số là phải tự nắm trong tay mình! Tôi không hi vọng Xuyến Xuyến trở thành một người chỉ biết ỷ lại vào người khác.” Liêu Thần nói.
Ác ma đại nhân than thở, “Ai~~, con gái bây giờ, không dựa vào cha mẹ, không dựa vào đàn ông, tự mình xuất đầu lộ diện nố lực chiến đấu với đời có được mấy người – Liêu tổng, nhìn vào hiện thực một chút đi, chính ngài cũng từng phấn đấu lăn lộn một thời, xã hội bây giờ chính là một thời đại của con ông cháu cha. Xuyến Xuyến thế này đã tốt lắm rồi, anh trai của nó là một chỗ dựa cường đại hơn bất cứ nhân loại nào.”
Liêu Thần ngược lại không đồng tình, “Ngày trước khi tôi tự mình gây dựng sự nghiệp cũng không phải nhớ đến ai! Em gái tôi nhất định cũng phải có khí phách này! Ai dám mang tư tưởng con ông cháu cha dạy cho con bé, tôi sẽ là người đầu tiên không ta cho hắn!”
“Ách… …” Ác ma đại nhân không nói gì.
Còn về việc cái người tên Cao Đức rốt cuộc là ai, việc này đã thành một mê điểm bị tất thảy mọi người xem nhẹ.
Đêm đã về khuya, ác ma đại nhân giống như bạch tuộc quấn chặt lấy Liêu Thần đang ngủ say như chết. Bất thình lình, một hồi chuông điện thoại đổ dồn đánh thức cả hai người bọn họ. Ác ma đại nhân sờ soạng tìm cái di động để ở dưới gối. Điện thoại của hắn đã một thời gian rất dài không đổ chuông rồi.
“Alo? Tìm ai vậy?” Ác ma đại nhân nhắm mắt lại trả lời điện thoại.
“Xin hỏi anh là Quân Tư Vũ tiên sinh phải không? Ách, anh là Quốc vương của Đức Lan Hi Nhĩ ở Tây Á phải không?” Thanh âm xa lạ của thiếu niên ở đầu dây bên kia nghe có phần kích động.
“Đúng. Xin hỏi có việc gì không?” Ác ma đại nhân dù trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, giọng nói có phần biếng nhác nhưng vẫn đầy tao nhã như lúc trước.
“Anh… anh có thể là anh trai của tôi… … Anh cả, mẹ chúng ta ngày đêm mong nhớ anh a… … Hức hức, cầu xin anh đi về thăm bà có được không?” Thiếu niên bắt đầu nức nở, “Em và anh hai đã tìm kiếm rất lâu, cuối cùng cũng tìm được anh rồi! Em xin anh, về gặp mẹ một lần đi!”
“????????” Ác ma đại nhân không thể hiểu nổi. Địa vị Quốc vương Đức Lan Hi Nhĩ của hắn hoàn toàn là do một tay công chúa Ma giới sắp xếp thúc đẩy, trong chuyện này rốt cuộc là có ẩn tình gì đây?
Vì thế ác ma đại nhân tỉnh bơ nói, “Được rồi, nếu đã nói như vậy, các cậu muốn gặp tôi ở đâu?”
“Tại nhà hàng XXX, địa chỉ số YYY đường ZZZ, phòng số ABC.” Một giọng nam trầm ổn từ đầu dây bên kia vọng lại, hiển nhiên người nào đó đã đoạt lấy ông nghe của thiếu niên, nói tiếp, “Ngại quá, Quân tiên sinh, mời ngài hạ cố tới đây một chuyến.”
“Chuyện gì vậy?” Liêu Thần tò mò hỏi.
“Có người nói muốn tôi đi nhận thân.” Ác ma đại nhân trả lời.
“Nhận thân?” Liêu Thần lầm bầm một câu, từ trên giường ngồi dậy, dụi dụi mắt nói, “Vậy anh đi xem đi, có chút tư tưởng gia đình để khai sáng phẩm đức cũng tốt.”
Dứt lời, Liêu thần mắt nhắm mắt mở đi vào WC. Trong lúc ngồi bồn cầu, y còn tưởng tượng ra cảnh ác ma đại nhân trở thành một người đàn ông ‘ tốt’ tràn ngập ái tâm. Khi đó bảo hắn tới Thiên giới làm đại tổng quản cũng không tồi đi… … Nghĩ tới vẻ mặt vừa thành kính ngoan đạo vừa nhẫn nhịn khiêm nhường của ác ma đại nhân, Liêu Thần ngồi trên bồn cầu ngây ngô mà cười sằng sặc.
Ngày hôm sau, ác ma đại nhân thực sự ăn mặc chỉnh tề, một thân quần áo mới toanh, đẹp trai ác liệt mà đi nhận thân. Đương nhiên hắn vẫn cưỡi xe điện ba bánh và mang theo cố vấn nhận thân – Liêu Thiên thần.
Liêu Thiên thần ngồi sau xe điện, ôm ngang thắt lưng Ác ma đại nhân, khi đi ngang qua mấy cô gái đang dạo bộ trên phố liền bắt gặp một hồi la hét chói tai, “A~~~~ Đồng tính kìa!!!”
Nhất thời một tia sét đánh thẳng xuống khiến cho mấy buồng điện thoại gần chỗ hai cô nàng nổ bùm trong phút chốc.
“Đừng gây ra những hỗn loạn không cần thiết! Đạo lý này còn cần để một ác ma như tôi dạy cho Thiên thần cậu sao?!” Ác ma đại nhân đành phải cho chiếc xe điện chạy hết tốc lực, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
“Có gì đâu? Bất quá chỉ là một vụ nổ khí ga thông thường mà thôi.” Liêu Thiên thần trợn mắt nói dối.
“Rõ ràng là sấm chớp từ trên trời phóng xuống.” Ác ma đại nhân nói.
—
Rốt cuộc hai người cũng tới được nhà hàng đã hẹn, thẳng một đường đi vào phòng VIP xa hoa. Sau khi vào phòng, điều khiến cho ác ma đại nhân hai mắt sáng ngời chính là ba người đang chờ sẵn trong phòng. Bọn họ thoạt nhìn giống như người thuộc dòng dõi hào môn danh giá, trong số đó người tao nhã ngồi trên ghế bànhchính là một phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng, hai người còn lại đứng bên cạnh bà là cậu thiếu niên tuấn tú khôi ngô và một thanh niên thân hình vạm vỡ.
Liêu Thần quan sát những người này. Không thể không nói, mặt mũi hai anh em kia thật sự là có phần tương tự ác ma đại nhân. Chuyện này thật là thú vị!
Người phụ nữ vừa nhìn thấy ác ma đại nhân liền kích động không thôi. Bà nâng khăn tay lên che miệng, nghẹn ngào nói, “Là cậu ta, cậu ta và Nhất Phong giống nhau như đúc!”